Chương 26

Hôm nay, nàng ăn vận cực kỳ lộng lẫy.

Sau khi chỉnh trang hoàn tất, nàng lấy chiếc mũ Cải Vân mà Tần thị đã tặng để đội lên. Chiếc mũ bạc khắc hoa, phía trên đính ngọc Hòa Điền thượng hạng và nhiều loại bảo thạch quý giá, hình dáng tạo tác thành đám mây may mắn, mỗi viên đều tỏa ra sự sang trọng hiếm có, đẹp đẽ quý giá dị thường, rực rỡ đến nỗi khiến ai cũng phải đắm nhìn.

** Ngọc Hòa Điền là tên gọi của một loại ngọc bích Nephrite nằm trong bộ tứ Ngọc nổi tiếng nhất của Trung Quốc

Nàng khoác lên người tấm áo choàng mới làm bằng lụa Phù Quang, chất liệu như mây, mỗi sợi vải dưới ánh mặt trời đều phản chiếu ánh sáng khác biệt, mỗi bước đi như mang theo ánh hào quang rực rỡ, vẻ đẹp đoan trang, quý phái không từ nào tả xiết.

"Thiếu phu nhân thật đẹp quá." Xuân Hạnh bên cạnh không kìm được mà thốt lên.

Khác hẳn với giọng điệu chua ngoa thường ngày, lúc này trong giọng nói của nàng ta chỉ còn sự ngưỡng mộ và kính phục.

Nàng có thể coi thường Hình Đại Dung, ghen ghét, chế giễu, bởi vì Hình Đại Dung cùng hạng với nàng ta, thậm chí còn xuất thân thấp kém hơn.

Cả đời chỉ có thể làm thϊếp, là hạ nhân trong phủ.

Nhưng Lục Lệnh Quân thì không giống như vậy.

Nàng là chủ tử, cả đời này đã định sẵn, nàng và nha hoàn có sự khác biệt.

Xuân Hạnh muốn tranh hơn thua, muốn nổi bật, nhưng không có cách nào có thể vượt qua Lục Lệnh Quân dù chỉ một chút.

“Cũng không nhìn xem thiếu phu nhân của chúng ta là ai sao? Cả dáng vẻ toàn thân khí phái này, ai nhìn thấy mà không biết, đây chính là phu nhân của thế tử nhà hầu phủ!" Xuân Hòa thốt lên đầy ngưỡng mộ.

“Đúng là như thế!” Sương Hồng liên tục gật đầu.

Lục Lệnh Quân khẽ điểm vào trán ba người, "Các ngươi chỉ biết nịnh nọt."

Trong khi mấy người cùng nhau cười nói vui vẻ, cửa phòng chậm rãi mở ra.

Trình Vân Sóc đang ngồi trong phòng uống trà, vừa ngẩng đầu liền thấy một ánh sáng rực rỡ chói mắt xuất hiện trước mặt mình.

Chỉ thấy một nữ tử từ trong ánh sáng bước ra, từ trên xuống dưới, toát lên vẻ đẹp đẽ quý phái vô cùng, sự giàu sang phú quý không hề lấn át mà lại tương hợp với khí chất của nàng, lại càng tăng thêm sức mạnh.

Lông mày nàng tinh tế như liễu nguyệt, đôi mắt phượng sáng như hai ngôi sao, gương mặt ngọc điểm nét vui tươi, đôi môi son đỏ tươi kết hợp với nụ cười nhạt nhẹ nhàng, không nịnh hót cũng không nghiêm nghị, cao quý như thần tiên hay Bồ Tát từ chín tầng trời, hoa lệ như một đóa hoa Lạc Dương nở rộ.

Trong khoảnh khắc ấy, trong tâm trí Trình Vân Sóc chỉ hiện lên tám chữ "kim ngọc chi thân, quý bất khả ngôn".

Trước đây, hắn luôn thích sự thông minh, tinh tế và cổ quái của Hình Đại Dung, không ai có thể so sánh, nhưng vào lúc này, cái vẻ đặc biệt của ả ta cũng trở nên nhẹ nhàng, hời hợt.

Bởi lẽ, tất cả những gì đặc biệt trên thế gian này, khi đứng trước sự phú quý tuyệt đối trước mặt đều trở nên nhạt nhòa.

“Thiếu phu nhân quả là tiên nữ giáng trần, thật xứng đôi với thế tử như ngọc đồng ngọc nữ!" Tiểu đồng Thanh Phong của Trình Vân Sóc không khỏi khen ngợi.