Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Chủ Mẫu

Chương 20

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kia cũng là vì từ khi còn nhỏ họ được nuôi dưỡng bên cạnh tiểu thư hoặc thiếu gia.

Việc quản lý hạ nhân không chỉ cần có con mắt nhìn người, mà còn phải vững vàng.

Nếu có thể sử dụng người mà mình đã biết rõ thì tuyệt đối không nên tùy tiện sử dụng người ngoài.

Sau khi sắp xếp xong bốn nha hoàn và hai bà ma ma đi theo làm hồi môn, Lục Lệnh Quân nghĩ đến hai đại nha hoàn có nhan sắc kia.

Còn về phần Xuân Hạnh và Xuân Hòa, tạm thời nàng chưa rõ tính cách và lai lịch của họ, cần phải quan sát và đánh giá thêm.

Còn về Chỉ Nhiễm.

“Chỉ Nhiễm, từ hôm nay, ngươi ra ngoài tìm Thường ma ma, học cách quản lý tất cả các cửa hàng và điền trang bên ngoài của ta.”

Lục Lệnh Quân lặng lẽ gọi Chỉ Nhiễm vào phòng và giao cho nàng ấy nhiệm vụ quan trọng nhất.

Chỉ Nhiễm nghe hiểu ý Lục Lệnh Quân muốn nàng ấy ra ngoài, liền thốt lên, "Tiểu thư, người ghét bỏ nô tì rồi sao...?"

"Ngươi đừng có mà thiếu tầm nhìn, không có tiền đồ.” Lục Lệnh Quân mạnh mẽ chọc vào trán nàng ấy hai cái.

Trừ bỏ việc là chủ mẫu mới của Hầu phủ, Lục Lệnh Quân còn có không ít sản nghiệp và điền trang, kia đều là của hồi môn của nàng.

Trước đây, do Thường ma ma, nhũ mẫu của nàng quản lý, nhưng giờ cũng đến lúc để Chỉ Nhiễm đi tiếp nhận.

"Tiểu thư, nô tì..." Chỉ Nhiễm cảm thấy ấm ức.

Nàng ấy cảm nhận được Lục Lệnh Quân đang giao cho mình một nhiệm vụ quan trọng hơn, nhưng nàng ấy cũng không muốn rời xa Lục Lệnh Quân.

"Đến tết ta sẽ gặp lại ngươi, nếu ngươi không tiến bộ chút nào, đừng trách ta gả ngươi đi ra ngoài!” Lục Lệnh Quân hù dọa nói.

Chỉ Nhiễm nghe đến đây, liền nín khóc, lau hết nước mắt: "Nhưng mà tiểu thư, nô tì đi rồi, ai sẽ hầu hạ người?"

"Sương Hồng." Lục Lệnh Quân đáp.

Nàng vốn là nha hoàn chuyên làm việc nặng.

“Chân tay Sương Hồng vụng về lắm, sao có thể chăm sóc tốt cho người được chứ!"

Lục Lệnh Quân lại chọc vào trán nàng ấy, "Sương Hồng vụng về còn tốt hơn ngươi nóng nảy lỗ mãng hấp tấp, ngươi ra ngoài học hỏi thật tốt, không quản lý tốt gia sản của ta thì xem sau này ta có còn cần ngươi nữa không."

Chỉ Nhiễm che trán, "Đừng đừng, tiểu thư, nhất định nô tì sẽ học thật tốt."

Lục Lệnh Quân nhìn Chỉ Nhiễm như vậy, khẽ cười, nàng tháo chiếc vòng tay từ cổ tay xuống, nhét vào tay Chỉ Nhiễm, "Chỉ Nhiễm, ngươi là do mẫu thân ta chọn cho ta, trên đời này, người ta tin tưởng nhất chính là ngươi, vì vậy ngươi nhất định phải trở thành trợ thủ đắc lực nhất của ta."

Chỉ Nhiễm nắm chặt chiếc vòng, đôi mắt đỏ hoe, "Vâng, tiểu thư."

Đêm dần khuya, ngày bận rộn đầu tiên đã kết thúc.

Sáng sớm hôm sau, người đến hầu hạ Lục Lệnh Quân rửa mặt đã đổi thành Sương Hồng.

Xuân Hạnh và Xuân Hòa cũng ở trong phòng hầu hạ.

Lúc Sương Hồng đang chải đầu cho Lục Lệnh Quân, Xuân Hạnh liền nói.

“Hôm qua lầu Dao Quang lại ồn ào, nghe nói có một hạ nhân không biết điều mang gà quay và thịt nướng mà chúng ta đã thưởng về, ngay lập tức bị vị kia phát hiện, nàng ta tức giận trừng phạt người đó trước mặt mọi người, nói rằng hắn không tôn trọng nàng ta, mang đồ về là không coi nàng ta ra gì. Nhưng các ngươi biết không, sau đó nàng ta đã làm gì không?”

“Làm gì vậy?” Xuân Hòa hỏi.

Vẻ mặt Xuân Hạnh cười không được mà khóc cũng không xong, “Nàng ta đã lấy gà quay và thịt nướng, cùng với tỳ nữ của mình ăn hết, vừa ăn vừa nói, gà quay và thịt đâu có lỗi, không ăn là lãng phí, là kẻ ngốc.”
« Chương TrướcChương Tiếp »