Chương 8: Người đàn ông thành thục và mao đầu tiểu tử (1)

(1) Mao đầu tiểu tử: Chỉ (nam) thanh niên tính tình bồng bột.

Từ đó về sau hằng ngày hai người chính thức gia nhập hôn chúc ngủ ngon, có đôi khi ở trên mặt, có đôi khi ở đỉnh đầu, anh bao giờ cũng rất khắc chế, vừa chạm sát vào liền rời đi, không có tiến thêm một bước nữa, ban đầu thì Lâm Thiền Yên cảm thấy ngọt ngào, dần dần, cô ngược lại thành người không rụt rè, khát vọng Tống Tích có thể hôn cô nhiệt tình.

Cô bỗng nhiên hiểu được bạn trai mối tình đầu thời đại học, mãi cho đến học kỳ hai năm tư đại học cô mới kết giao bạn trai, đối phương thuộc khoa thể dục, nói là yêu thầm cô bốn năm giờ sắp tốt nghiệp rồi không muốn lưu lại tiếc nuối, Lâm Thiền Yên bị sự nhiệt tình của anh đả động nên hai người liền chính thức kết giao, mới bắt đầu kết giao Vương Ích rất nhiệt tình, luôn không màng trường hợp muốn thân thiết với cô, Lâm Thiền Yên một là xấu hổ hai là không ngăn cản được, lúc nào cũng từ chối, Vương Ích thường nói bởi vì quá thích cô cho nên mới muốn thân cận da thịt với cô.

Khi đó cô nói với bạn cùng phòng, bạn cùng phòng nói đó toàn là lời xằng bậy, tất cả lời nói việc làm của mao đầu tiểu tử đều là vì tìиɧ ɖu͙©.

Tới lúc gần tốt nghiệp cô quyết định về nhà phát triển, hai người vừa đi ở phố mỹ thực ngoài sân trường vừa nói chuyện chia tay, Vương Ích đã ký với công ty trong vùng, cuối cùng lúc bọn họ đi đến trước cửa khách sạn, Vương Ích nói với cô muốn đi thuê phòng, anh ta nói bọn họ là bị khoảng cách thực tế đánh bại, nhưng mà nam nữ yêu nhau hẳn nên lưu lại kỷ niệm sâu sắc cho nhau.

Đó không phải lần đầu tiên Vương Ích nói đi thuê phòng với cô, Lâm Thiền Yên không phải người cũ kỹ, lúc nước chảy thành sông cô cũng sẽ không từ chối, nhưng mà lần đó cô lại thật sự phản cảm Vương Ích, cũng không quay đầu lại liền rời đi.

Đêm hôm ăn bữa cơm giải tán tốt nghiệp đó, khoa các cô cùng với khoa thể dục liên hoan ở một nhà hàng, lúc Lâm Thiền Yên bồi bạn cùng phòng hút thuốc ở bên ngoài thì nhìn thấy Vương Ích đè ép một cô gái ở trên tường trao cho nhau nụ hôn nóng bỏng, sau đó bọn họ nắm tay nhau rời đi, hẳn là đi khách sạn, Lâm Thiền Yên nghĩ, nhưng cô không khó chịu chút nào, chỉ cảm thấy may mắn.

Đoạn tình yêu duy nhất trong cuộc sống này cũng không có lưu lại cho cô kỷ niệm tốt đẹp gì, sau khi về nhà gần như cô chưa từng nhớ tới anh ta, nhưng mà gần đây lại thường xuyên nghĩ đến, cuối cùng cô cũng hiểu được lời Vương Ích nói, mặc kệ động cơ của anh ta là vì lừa gạt mình hay là thiệt tình, nhưng cô biết mình thật sự muốn thân cận với Tống Tích một chút, lại gần một chút.

Gần đây mỗi lần Lâm Thiền Yên đi tới quán tìm anh đều sẽ cố ý mặc nội y đáng yêu đồng bộ, cô không muốn mặc loại quá gợi cảm, mục đích tìиɧ ɖu͙© quá rõ ràng, nhưng mà ren hơn nữa nơ con bướm cùng đường viền hoa có thể che khuất tìиɧ ɖu͙©, biến cô thành một nữ sinh nhỏ đáng yêu nghiệp dư.

Gần đây Tống Tích tiêu phí một khoản tiền lớn để mua ba bộ chăn ga gối trong một lần, Lâm Thiền Yên thường xuyên tới, điều kiện của căn phòng nhỏ không tốt, chỉ có thể ngồi ở trên giường, Tống Tích cứ cách một ngày lại đổi khăn trải giường một lần, để cô ngồi thoải mái, Lâm Thiền Yên cũng chú ý tới, cảm thấy anh rất thích sạch sẽ, khi anh bận đi ra ngoài thì cô liền dùng tay từng chút một giặt sạch ga giường rồi đổi lại.

Tống Tích phát hiện hai lần liền không cho cô giặt nữa, anh nói sau này sẽ mua cho cô máy giặt hoàn toàn tự động, vợ của anh không phải bảo mẫu làm việc nhà.

Đêm nay hai người lại nằm ở trên giường hôn môi, Tống Tích ngậm môi cô liếʍ mυ"ŧ, bàn tay ôm sườn eo cô, nhiệt độ liên tục không ngừng lan tràn theo vòng eo đến toàn thân, tình cảm nồng nàn khiến trái tim cô cũng nóng lên.

Rêи ɾỉ vô ý thức tràn ra từ khóe miệng khiến người đàn ông liền bừng tỉnh, Tống Tích nhìn cô gái bị hôn đến mơ mơ màng màng ở bên cạnh, chỉ cảm thấy cả người khô nóng, kéo người ngồi dậy, hắng giọng nói đưa cô về nhà.

Lâm Thiền Yên không biết làm sao lập tức tủi thân, cũng bất chấp rụt rè xấu hổ, bò qua tách chân ra ngồi ở trong ngực anh, ôm cổ anh tiếp tục hôn xuống.

Cô cảm giác được chỗ trung tâm chân kia dần dần phồng lên, có thứ nóng bừng thô to càng ngày càng tới gần nơi riêng tư của cô, thân mình cô không nghe sai khiến mà đón nhận.

Mới vừa chạm vào Tống Tích liền nâng eo cô buông cô qua bên cạnh, đứng lên đi đến bên cửa sổ mở cửa sổ ra để mình bình tĩnh lại, quay đầu lại liền nhìn thấy Lâm Thiền Yên ở trên giường với vẻ mặt tủi thân, bất đắc dĩ đi tới ôm người vào trong ngực nói, “Nha đầu ngốc”.

Đêm đó sau khi đưa tới nhà, trước khi cô xuống xe Tống Tích liền hôn môi cô, cuối cùng còn vươn đầu lưỡi liếʍ cánh môi cô.

“Anh không muốn em sao?” Lâm Thiền Yên hỏi ra nghi hoặc của mình.

“Muốn, nằm mơ cũng đều muốn. Nhưng không phải bây giờ, anh không thể ở chỗ như vậy mà muốn em.”Tống Tích nói.