Chương 28: Sói đói chính hiệu

Chương 28: Sói đói chính hiệu

.......

Mới sáng sớm Tống Tích đã nhận được điện thoại từ Bàng Hạ, kể việc Trương Khải Trọng về nước, còn đưa cô vợ Mỹ về ra mắt họ hàng, mời mọi người tụ họp, nhưng không thấy anh trả lời tin nhắn.

Tống Tích giải thích rằng sáng nay anh bận đến nỗi chân không chạm đất vẫn chưa xem điện thoại, chờ lát nữa trò chuyện bên WeChat.

Chờ lúc anh rảnh rồi xem điện thoại, trong group bạn học đã trò chuyện rôm rả náo nhiệt, Bàng Hạ đang liên tục xỉa xói anh, nói đợi anh trả lời WeChat chắc cũng phải mười năm, người như vậy mà vẫn tìm được người yêu đúng là ông trời đui rồi, Tống Tích chỉ cười, trả lời một câu "Vợ của ông đây ngoan lắm."

Trong group lập tức nổ tung, ầm ĩ muốn xem ảnh cô, Tống Tích không quan tâm.

Trương Khải Trọng lại mãi uy hϊếp bắt anh phải đưa vợ tới Bắc Kinh cùng, lần này anh ấy về cũng không biết lần tới về là khi nào, Tống Tích nói để xem thời gian của vợ anh đã rồi trả lời.

Mọi người sôi nổi xỉa xói Tống Tích bị vợ quản chặt sỉ nhục phong độ đàn ông, Tống Tích cứ mặc kệ, ông đây tình nguyện cưng chiều vợ, mấy người quản được chắc?

Group bạn học này của bọn họ được lập ra khi làm việc nhóm lúc trước, bên trong chín người thì hết tám người là con trai, chỉ có mình Hứa Tuệ Sam là con gái, chuyên ngành của bọn họ đáng nhẽ là mười nam một nữ, bình thường mọi người cũng không xem Hứa Tuệ Sam là con gái, nói chuyện không kiêng kị chút nào, phần lớn thời gian Hứa Tuệ Sam đều không tham dự đề tài hạ lưu của bọn họ, nhưng mỗi ngày cô sẽ lướt lịch sử trò chuyện, tìm bóng dáng của Tống Tích.

Nói một hồi đề tài trò chuyện bỗng nhảy sang 18+, Trương Khải Trọng nhắn tin riêng gửi anh vài hàng nóng.

"Hợp với gu cậu lắm đó, không cần cảm ơn." Trương Khải Trọng nói.

Lịch sử trò chuyện ở trên là link tài nguyên Trương Khải Trọng gửi cho anh lần trước, những bộ phim kia của Tống Tích đều do anh ấy cung cấp, cái tên này nghĩ anh đã đống tuổi rồi nhưng vẫn là con chim non nên cố ý tìm cho anh vài bộ không bạo lực kí©h thí©ɧ lắm, thật ra bình thường gu của anh ấy nặng hơn chút, thích SM và group sεメ.

Ai mà ngờ hôm sau Tống Tích lại hỏi anh có loại phim phá thân dịu dàng chút không, quan tâm tới cảm nhận của phái nữ, Trương Khải Trọng mắng moẹ nó, trong lòng nghĩ lần đầu tiên ông đây đều nâng súng làm luôn, làʍ t̠ìиɦ là chuyện quan trọng vậy, đau chút nhưng sau thì sướиɠ rồi, anh đâu từng chăm sóc phái nữ.

"Tớ nói chứ người anh em, cứ tin tớ, hồi đại học chúng mình cùng cởi truồng tắm chung, chỉ với vốn liếng đó của cậu nhất định sẽ khiến vợ cậu sướиɠ khỏi biết." Trương Khải Trọng nói vậy với anh.

Mấy ngày sau anh cũng thường tán gẫu hỏi Tống Tích có thành công không, vài ngày liền Tống Tích không quan tâm tới anh, ai ngờ hai ngày sau lại hỏi anh thể loại kí©h thí©ɧ hơn chút, anh cũng không biết mức độ kí©h thí©ɧ mà ông nội này muốn, bèn gửi gói mình cất kỹ qua.

Hôm Lâm Thiền Yên mở folder đó thật ra là Trương Khải Trọng gửi tới lần đầu, sau đó Tống Tích cũng chưa xem xong, chuyển xuống xem mấy đoạn sau thì thấy không có gì hay ho, nếu Lâm Thiền Yên tiếp tục tìm cẩn thận lại, là có thể phát hiện một folder khác chứa một bộ phim, trước khi Tống Tích thịt cô thì thường xuyên xem.

Làʍ t̠ìиɦ kiểu cưỡиɠ ɧϊếp nói tục, tình tiết là thợ sữa chữa cưỡиɠ ɧϊếp bà chủ, mỗi khi Tống Tích xem đều sẽ thay bằng mình và Lâm Thiền Yên sau đó hoàn toàn phóng thích.

Trương Khải Trọng lại gọi điện bảo anh đến Bắc Kinh chơi, Tống Tích đồng ý rồi cúp máy đi làm việc, lão Chu cầm sổ sách tới tìm anh.

"Tôi nói này ông chủ Tống, mấy dòng đơn đặt hàng này nhớ thế nào mà sai hết vậy, không phải chứ." lão Chu hút thuốc nghi ngờ nhìn anh, Tống Tích liếc nhìn ông một cái rồi cầm cuốn sổ đi mất.

Quay lại bàn xem hoá đơn, nghĩ thầm khi đó ông đây đang vội phá thân cho vợ, vì chịu đựng không xuất tinh nhanh nên mới tính toán ở trong đầu, moá chứ đó cũng là lần đầu anh đi vào nơi riêng tư của con gái, sướиɠ đến nỗi thiếu chút nữa anh muốn gϊếŧ người, có thể tính toán rõ ràng mới là lạ.

Nhớ lại sự bao bọc chặt chẽ của Lâm Thiền Yên, anh cảm thấy thân dưới lại nóng rang.

"Vợ ơi, tan tầm anh tới đón em về chỗ anh được không?" Tống Tích gửi WeChat cho cô.

"Em không đi đâu, tên háo sắc nhà anh!" Lâm Thiền Yên nhớ lại tối hôm đó lúc về tắm rửa thân dưới đã sưng đỏ hết lên, mấy ngày nay đi đứng cũng không tiện, cô rất tủi thân đấy.

"Anh là sói đói, sói đói phải thịt em mới có thể ăn no được." Tống Tích trả lời.