Chương 21: Tắm chung

Chồng của Từ Lâm mở một công ty nhỏ, đúng lúc công ty tổ chức lễ kỉ niệm ngày thành lập, toàn là thanh niên trẻ, bèn thuê một khoảng sân ăn uống chúc mừng suốt đêm, đồ ăn thì liên hệ với bên Tống Tích đến đó phụ trách nướng BBQ, Lâm Thiền Yên tan làm liền đi theo Từ Lâm tới thẳng nơi mở tiệc để giúp đỡ.

Sức ăn của mấy chục thanh niên cũng rất kinh người, Tống Tích chở bốn cái giá nướng BBQ tới, một người phục vụ cho hai người bận bịu đến nỗi sắp biến thành người máy, Lâm Thiền Yên bận trước bận sau mang thức ăn lên cho mọi người.

Lúc khuya dần mọi người chơi chán rồi bắt đầu hăng hái muốn thử tự ra tay, lúc này Tống Tích mới được nghỉ ngơi, nguyên liệu nấu ăn cũng đã sắp hết, lại gọi lão Chu sai ai đó đưa một ít rượu và thức ăn tới, bên lão Chu cũng bận tối mày tối mặt.

Từ Lâm thấy thế liền kéo Lâm Thiền Yên qua, “Em xem kiểu này cũng không biết còn chơi tới mấy giờ nữa, như vậy nhé, hai người cứ về đi, để bọn họ tự nướng tự chơi, bây giờ cũng đã ăn được lưng lửng bụng rồi, ngày mai để chồng chị đưa cái giá về lại trong tiệm cho.”

Tống Tích nghe xong chỉ biết nói về sớm vậy thật là có lỗi, nhưng vợ chồng Từ Lâm vẫn cứ dứt khoát không chịu thay đổi ý kiến, anh lại nói lúc kết thúc bọn họ sẽ đến dọn dẹp sân, vợ chồng Từ Lâm cũng nói đừng có khách sáo như vậy, thế là Tống Tích đành đưa cô về.

Lúc về đến tiệm đã hơn 12 giờ, chỉ còn vài bàn khách không rành uống, lão Chu đang ngồi hút thuốc thấy bọn họ đã về, liền kéo Tống Tích qua rồi nói, “Tôi thấy là nghiệp vụ mới của chúng ta hãy đặc biệt phục vụ ngoài trời đi, bây giờ các đơn vị xí nghiệp đều thích liên hoan cả.”

Tống Tích suy nghĩ thì cũng thấy khả thi, trước đó anh cũng muốn buôn bán tốt rồi mở thêm một chi nhánh ở phía Đông thành phố, chỉ là vẫn chưa phải lúc, nói với lão Chu ngày mai lại bàn rồi đưa Lâm Thiền Yên về.

“Giờ này chắc ba mẹ em cũng ngủ rồi nhỉ, lúc đưa rượu tới lẽ ra em nên về nhà mới phải.” Tống Tích nhìn giờ rồi nói với cô.

“Em đã nói với ba mẹ là đêm nay không về, ở lại chỗ Từ Lâm.” Lâm Thiền Yên vừa nói vừa lén nhìn vẻ mặt anh.

“À.” Tống Tích bình tĩnh trả lời.

“Chỉ vậy thôi sao?” Lâm Thiền Yên giận!

“Bằng không thì giờ anh đưa em đến nhà Từ Lâm nhé?” Tống Tích ra vẻ nghiêm túc hỏi.

“Anh phiền chết đi được!” Lâm Thiền Yên mất kiểm soát.

Hai người cãi nhau ầm ĩ về đến chỗ kia của anh, sau khi vô nhà Lâm Thiền Yên liền vào phòng ngủ lấy áo đôi cô bỏ ở đây ra, lại cầm khăn đi tắm rửa.

Cửa đóng lại, tiếng nước vang lên, Tống Tích nhìn chằm chằm cửa phòng tắm một lúc lâu rồi nuốt nước miếng ực một tiếng, cởϊ áσ và quần jean ra, để nửa thân trần đẩy cửa đi vào.

“Á! Anh không được vào!” Lâm Thiền Yên sợ tới mức luống cuống tay chân, che ngực lại thì không che được nơi riêng tư, dưới hoàn cảnh gấp rút liền dứt khoát che mắt lại.

Tống Tích bị chọc cười bởi phản ứng đáng yêu của cô, ánh mắt nóng cháy nhìn bộ ngực cao vυ"t và nơi riêng tư bí ẩn của cô, cởϊ qυầи lót mình ra, hạ bộ gần như ngẩng đầu lên ngay, đi tới lấy xà phòng rồi xoa đều cho nổi bọt, sau đó kéo cô gái đang mắc cỡ qua, để cô đưa lưng về phía mình rồi bắt đầu tắm cho cô.

Lâm Thiền Yên run nhè nhẹ cảm nhận bàn tay của anh sờ xuống theo sống lưng, lại ấn khe mông mình xoa nhẹ vài cái, tư thế đưa lưng về khiến cô không còn mắc cỡ như vậy nữa, dường như anh đang thật sự tắm cho cô, ngồi xổm xuống kì kĩ cả mắt cá chân.

Lúc đứng dậy thì anh thấy bông tắm và chai sữa tắm trên kệ, bình thường khi tắm anh chỉ cần xà phòng là được, những món này đều do Lâm Thiền Yên mua tới cho anh, nhưng anh lại luôn quên dùng.

Bây giờ mới nhớ ra, anh xịt sữa tắm ra bông tắm rồi xoay người lại đối diện với cô, xoa từng chút một trên người cô cho ra bọt, núʍ ѵú màu hồng nhạt non mềm lộ ra trong bong bóng màu trắng, cực kỳ giống từng đóa hồng mai nở rộ trên nền tuyết.

Nhẫn nhịn cho đến khi xuống khu tam giác, anh vứt bông tắm xuống nước rồi rửa sạch bọt trên tay, đưa vào trong sờ mật huyệt của cô, quả nhiên chỗ kia đã bắt đầu bài tiết chất nhầy.

“Tắm cho anh có được không?” Tống Tích nhìn chằm chằm cô hỏi, Lâm Thiền Yên cắn môi không nói một lời, lúc ngồi xổm xuống muốn lượm bông tắm lên để tắm cho anh thì bị anh cản lại.

Tống Tích giữ cô kề sát người mình, di chuyển thân trên cọ xát với đôi gò bồng đảo của cô.

“Ưm ~~” Anh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nãy giờ nên người rất lạnh, khoảnh khắc hai cơ thể kề sát nhau đã kí©h thí©ɧ Lâm Thiền Yên run rẩy.

“Dùng chỗ này tắm đi em.” Tống Tích xoa nắn ngực cô.

Lâm Thiền Yên thật sự mắc cỡ muốn chết, dù thế nào cũng không làm nổi hành động xoay người tắm cho anh, Tống Tích cũng không ép cô, nâng mặt cô lên rồi nhắm ngay đôi môi hôn xuống, anh chuyển động trên dưới chà xát bọt sữa tắm trên người cô.

Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng anh cũng cầm vòi hoa sen rửa sạch cho hai người, Lâm Thiền Yên đang định mặc đồ đi ra ngoài, bỗng bị anh giữ chặt, quay đầu lại thì thấy anh đang cầm cây gậy thịt to bằng một tay, nói với cô, “Chỗ này chưa được rửa.”

“Anh, anh tự mà làm đi!” Lâm Thiền Yên quay đầu đi không nhìn nữa.

“Anh không tự làm được, muốn em làm cơ.” Tống Tích nói xong thì đến gần nắm lấy chân cô, gậy thịt liền nhét vào giữa mép âʍ ɦộ, bắt đầu hoạt động, “Rửa vậy nè.”