Chương 169: Trái Tim Này, Xin Gửi Tặng Người (40)

Ngữ Kỳ mơ một giấc mơ thật dài, mơ thấy mình vẫn là Tích San San, mơ thấy mình đi đâu cũng bị mọi người khinh, ghét, nam nhân cô yêu hay nam nhân cô theo đuổi đều nhìn cô bằng ánh mắt kinh tởm, giễu cợt. Lựa chọn sống một cách ngu xuẩn cũng là do cô chọn, cô nào dám oán trách ai đây... Đi đến kết cục thê thảm cũng là cô lựa chọn...

Sau đó cô lại mơ về thế giới thứ nhất, ăn may mà thành công. Mơ về cuộc chiến cô gây ra cái chết của bao nhiêu người, nước mắt cô chảy dài...

Hại chết người là cô, ngu xuẩn cũng là cô, lựa chọn như vậy cũng là cô...

"Tỉnh..." Nghe giọng nói kì lạ cắt ngang sự đau khổ của cô, cũng khiến cô mở mắt ra.

Đôi mắt vẫn chưa quen với màu trắng này hơi nheo lại, cô nhìn thấy một con khổng tước màu trắng buốt đang nhìn chằm chằm cô

"Gà bạch tạng?" Ngữ Kỳ buột miệng

"..."

[ =))))))))))))))) ] đây là cái mặt của 08 khi nghe xong câu nói này của Ngữ Kỳ, nó lăn đùng ra cười đến mức nước mắt chảy cả ra

09 hơi đen mặt lẩm bẩm [Nữ nhân ngu xuẩn, chỉ biết ăn]

Con khổng tước trắng buốt nhìn Ngữ Kỳ với ánh mắt đầy kì thị nhưng sau đó liền hoá thành sợi chỉ đen chạm nhẹ vào tay của cô như có tương thông về mặt tâm trí

[Ủa? Nói gì với nhau vậy, bảo bảo cũng muốn nghe!!!] 08 đã quên hết mục đích ban đầu giờ chỉ muốn hóng chuyện, dí sát người mini vào Ngữ Kỳ mà cũng không nghe thấy được gì

Sắc mặt của Ngữ Kỳ cũng thay đổi kì lạ, từ ngạc nhiên tới trầm ngâm khiến cho 08 phát điên lên vì tò mò, lúc này cô mới nói

"Ý ngươi là ngươi có thể?"

[Nha! Có thể cái quái gì cơ?] 08 bứt tóc tò mò điên! 09 cũng bứt tóc của 08 thể hiện sự tò mò theo

"Giao kèo này của ngươi cũng quá hời với ngươi rồi, ta được cái gì chứ? Muốn ta cân nhắc thì hãy làm gì đó trước thì ta mới có thể cân nhắc, giờ chưa có một cái gì sao ta có thể tin lời ngươi, nhỡ ta đồng ý thì chẳng phải bán mạng cho ngươi sao?" Ngữ Kỳ cười nhạt.

Sợi chỉ hơi khựng lại rồi ngay lập tức xung quanh rung chuyển rất dữ dội, thậm chí bầu trời cũng rung chuyển

[Cái beep beep beeep, vãi beep beep] (tác giả chuyển sang beep khi quá bậy) 08 lúc này nào còn là bảo bảo dễ thương, văng tất cả những ngôn ngữ loài người nó học được thông qua các thế giới, lỗ tai 09 giật giật ngay lập tức cốc mạnh vào đầu 08 một cái

08 quay ra muốn mắng cả 09 nhưng bị 09 nhe răng cái liền cụp tai lẩm bẩm [ Bắt nạt bảo bảo thì hay lắm ấy]

Xung quanh biến hoá khôn lường, tất cả lính của địch lẫn lính của ta đều sống lại! Ngữ Kỳ co rút đôi mắt nhưng ngay sau đó cô thấy chính mình mặc bộ giáp xông lên cùng binh lính lao về phía trước

Chỉ là lần này rất khác! "Cô" không hề giống cô của kết quả vừa rồi mà cực dũng mãnh, thiện chiến và câu kéo bằng cách nhanh nhất chém đầu của tướng quân bên địch, địch như rắn mất đầu bị doạ sợ chạy mất, thương tích bên ta thì lại không có ai chết mà cùng lắm là thương nặng, vẫn có thể đợi về rồi trị thương.

Ngữ Kỳ vẫn chưa nuốt hết diễn biến xảy ra thì hồn của mình bị hút thẳng về phía cơ thể mình, nghe thấy tiếng hoan hô của binh lính cô định thần lại

"Thưa, chúng ta thắng rồi!!!" Binh lính vừa nãy chết vẫn muốn cô chạy trốn lại gần khi thấy cô đơ ra tưởng cô vui quá không kịp phản ứng lại gần nói với cô

Trong lòng Ngữ Kỳ dâng trào cảm xúc mãnh liệt khi nhìn người lính này... Cô lẩm bẩm đủ cho 09-08 nghe được

"Ngươi thật thấu hiểu lòng người, ta chấp nhận cân nhắc ngươi, đi vào cơ thể ta đi."

Ngay lập tức luồng sáng nhỏ đi thẳng vào tay của cô, cơ thể cô dựng lại rồi mỉm cười cùng các binh lính quay về.

[Chà trả giá cũng kha khá đó, chấp nhận ôm hết đau khổ của các binh lính và những gì mình gây ra à? Nhưng ta vẫn chưa cảm thấy đến được mức Thiên Đạo công nhận đâu.] 08 xem xét rồi cảm thán một câu, thật sự vẫn tính là quá xuất sắc rồi. Nhưng đúng là để Thiên Đạo công nhận thì chính nó cũng hiểu là chưa

[Đây chưa phải lần trả giá cho bước ngoặt của ký chủ] 09 đáp ngắn gọn với 08

[Hả? Còn có á? Ký chủ của ngươi sao xui dữ vậy? Không vượt qua thì cũng thành kẻ điên luôn chứ ngốc cái gì nữa?] 08 có đôi phần ngạc nhiên.

09 hơi nhột... Khuôn mặt từ nghiêm túc liền trông hơi láo láo cười hề hề [Chắc vậy, khổ thân ký chủ của ta]

[...] sao ta cảm giác ngươi cũng là một trong những nguyên nhân khiến kí chủ của mình ăn đủ vậy, 08 nghi hoặc.

Ánh sáng trắng lại tiếp tục xuất hiện, 08 bắt đầu có dấu hiệu dị ứng với ánh sáng trắng rồi, nó không mong đêm ngủ sẽ mơ thấy cái ánh sáng quỷ dị này đâu.

Khung hình được thay đổi lúc này thấy doanh trại Ngữ Kỳ đang đứng bị bao vây kín, có một người đang lẩn lẩn trong đám binh lính của ta, 09 nhìn kĩ thì liền nghiêm mặt

[Ơ? Đây không phải cái tên ám vệ mặt sẹo à?] 08 cũng nhìn theo hướng 09 nhìn rồi ngạc nhiên

[Là hắn ta.] 09 đáp lời hơi nghiến răng

Như một thước phim được quay lại, cảnh tượng 09 từng xem nhưng được xem kĩ hơn dưới góc độ kí ức của cả ký chủ lẫn Linh Tính Vương.

Tên ám vệ mặt sẹo len lén thấy không ai để ý liền ngay lập tức giơ cung tên lên bắn về phía người Ngữ Kỳ rồi từ từ lẩn mất.

[Ôi, vãi ***] 08 tiếp tục văng thứ ngôn ngữ mình học được

[...]

.

.

.

.

.

Ngữ Kỳ là đứa con tinh thần của ta, ta muốn buff nhưng ta cũng muốn Ngữ Kỳ phải trưởng thành thông qua một số bài học để xứng đáng với những gì ta buff =)))