Tuy nói biết âm mưu quỷ kế của anti-fan, nhưng Khương Minh Chi vẫn đáp ứng lời mời xuất hiện.
Thực ra Lộ Khiêm không quen ăn món cay Tứ Xuyên, nhưng cũng có biết một vài quán địa phương nổi tiếng, vì vậy hôm nay chọn một nhà hàng Khương Minh Chi chắc sẽ thích, nhà hàng món cay Tứ Xuyên nổi tiếng.
Thời điểm này nhà hàng đang làm ăn nhộn nhịp, đại sảnh tiếng người ồn ào vô cùng náo nhiệt, các phòng riêng thì yên tĩnh hơn nhiều.
Khương Minh Chi chọn xong món nói với phục vụ, lại bắt đầu gửi giọng nói qua WeChat.
“Em không muốn đến đó, thời tiết lạnh như vậy còn muốn chạy nhảy xuống nước, em đã lớn tuổi rồi tay già chân yếu lăn lộn không nổi, không thể nhảy với mấy người trẻ tuổi.
“xx đài là ma quỷ cắt nối biên tập chị còn không biết sao, không có mâu thuẫn cũng phải cắt ra mâu thuẫn, mùa đầu tiên mấy khách mời thường chú bị xé thành dạng gì em mới không cần đi mùa hai đâu, làm chương trình cho tốt không được sao một hai phải khiến khách mời xé nhau.”
“Đây rõ ràng là kéo em đi để nâng hai người mới nhà họ, chương trình không có một chút thú vị còn phải bị cọ nhiệt, tiền trả nhiều thì có lợi gì trừ khi em ngốc mới tham gia.”
Lộ Khiêm có chút bị lơ, nhìn nữ nhân bên đối diện vừa mới tới đã có vẻ bận rộn, không có thời gian để ý đến anh.
Những lời này có thể là nói cho người đại diện bên kia, cũng có thể là nói cho anh nghe.
Yết hầu Lộ Khiêm giật giật, vừa định hỏi một câu “Làm sao vậy?”, đồ ăn Khương Minh Chi chọn đã được đưa lên.
Có món cay cũng có món không cay, được đưa lên so với món nước Pháp hay Ý càng làm người ta cảm thấy thèm ăn.
Khương Minh Chi cơ bản chỉ nếm thử vị ở mỗi món, sau đó chỉ ăn dĩa cải thìa xào nhỏ, trước khi ăn uống chút nước ấm.
Cô vừa ăn cải thìa vừa xem điện thoại, vẫn không có ý muốn giao lưu với người đối diện.
Hai người cơm nước xong từ nhà hàng bước ra, vừa lên xe, Khương Minh Chi nói tài xế đến ninh định Tây viện.
Lộ Khiêm nghe thấy địa điểm Khương Minh Chi báo, rốt cuộc mở miệng: “Minh Chi, không về nhà sao?”
Khương Minh Chi liếc mắt nhìn nam nhân một cái, tự đại đáp: “Em đang về nhà mà.”
Lộ Khiêm không nói chuyện.
Khương Minh Chi đáp xong lại lặng lẽ bỉu môi.
Mỗi tối mời cô đi ăn nguyên nhân chính cuối cùng chỉ muốn đem cô về Tử Duyệt Tinh Hà thôi sao.
Cho rằng lay động được ông nội và bác thì có thể sao?
Một chút thành ý cũng không có!
Hôm nay lúc tách ra Khương Minh Chi cũng không thèm hôn, cửa xe vừa mở liền mang theo túi nhỏ chạy về, chỉ chừa cho người phía sau bóng lưng.
Lộ Khiêm nhìn bóng lưng Khương Minh Chi, sau đó liếc qua Trần Trung cũng đang nhìn anh.
Trần Trung phát hiện ánh mắt Lộ Khiêm, lập tức thu hồi tầm mắt gật gật đầu.
................
Lộ Khiêm có chút không rõ vì sao đã nói rõ ràng với người nhà, nếu không có ai phải đối nữa Khương Minh Chi ít nhất nói chuyện, vẫn không muốn cùng anh về nhà, giống trước đây thi thoảng tỏ vẻ ngạo kiều hoặc bán manh.
Thậm chí hôm nay gặp mặt thái độ còn lạnh hơn so với anh.
Trên đường về Tử Duyệt Tinh Hà, Lộ Khiêm nhìn qua cửa sổ, thấy poster quảng cáo trang sức của Khương Minh Chi trên trung tâm thương mại.
Ảnh nửa người, vai chính trong tấm poster búi tóc lộ ra chiếc cổ thiên nga, đôi mắt sáng xinh đẹp, trang sức kim cương trên cổ và tai vẫn không thể tranh nửa phần tỏa sáng với người đó.
Đường hơi tắt, Lộ Khiêm nhìn tấm poster kia một lúc.
Trong số những người anh quen cùng thế hệ ở Hồng Kông, người quen với minh tinh người mẫu có không ít, khi tức giận hoặc cãi nhau, chỉ cần một bộ trang sức, một du thuyền, hoặc một căn chung cư là có thể dỗ.
Lộ Khiêm thu tầm mắt, đang muốn mở miệng hỏi Trần Trung gần đây có hội đấu giá gì không, nhớ tới tối nay Khương Minh Chi xách túi bỏ chạy, lại đột nhiên từ bỏ ý nghĩ.
Cái này không thể dùng được, ít nhất là trên người Khương Minh Chi.
Bình thường cô có thể thích anh đưa quà, nhưng khi cãi nhau sử dụng thủ đoạn đưa quà này làm cô nguôi giận, cô sẽ không cần, cũng không hiếm lạ gì.
Lộ Khiêm nhìn điện thoại, điện thoại anh có Weibo, chẳng qua rất ít khi dùng, danh sách theo dõi cũng chỉ ba cái, Khương Minh Chi, Lộ Lê, còn có Lộ thị official weibo.
Anh biết sáng nay mình và Khương Minh Chi lên hot search, hai người hôn môi bị paparazzi chụp được, đây là chuyện sớm muộn khi anh và Khương Minh Chi bên nhau, anh cũng không đi tìm hiểu nhiều.
Lộ Khiêm lúc này click mở Weibo, trừ quảng cáo Khương Minh Chi ít khi đăng trạng thái khác, nội dung trang chủ của anh cơ bản đều bị id tên “Tiểu tiên nữ vị lê” chiếm đóng.
“Tiểu tiên nữ vị lê” hôm nay rất hăng hái, thậm chí cảm xúc dâng trào battle với người ta.
“A a a a a hôn chết ta!”
“Tại sao không có khả năng là Lộ Khiêm, người trên hai bức hình này giống nhau như đúc! Chính là Lộ Khiêm!”
“Minh Chi bảo bảo xinh đẹp như vậy xuất đạo nhiều năm không một tai tiếng, còn không xứng với một người làm kinh doanh sao?”
“Tư bản có gì đặc biệt hơn người, đại tư bản ngạo mạn tại sao không thể rơi vào hố sâu tình yêu? Rõ ràng chính là anh ấy! Hơn nữa là anh ấy chủ động hôn Minh Chi bảo bảo!”
Lộ Khiêm nhìn động tác tới một cái tiếp một cái này, biết đây mới là con người thật sự của Lộ Lê.
Ánh mắt anh dừng trên mấy nội dung Lộ Lê đáp lại hôm nay.
..............
Tối nay Khương Minh Chi vẫn cùng Hàn Cần bàn bạc xem nên chọn chương trình nào, Hàn Cần nói xong câu cuối lại bắt đầu bóng gió hỏi cô tối nay đang ở đâu.
Vì vậy Khương Minh Chi lại chụp một bức hình cô đang nhàn nhã nằm trên giường gửi qua:
[Một mình, đừng nhắc]
Hàn Cần: [......]
Cô nhớ tới những bình luận trên Weibo chọc xương sống Khương Minh Chi, không cần dát vàng lên mặt, nói Lộ Khiêm mới chướng mắt minh tinh nữ.
Hàn Cần đề nghị: [Dù sao bây giờ người nhà không phải không nhúng tay nữa sao, nếu không em và Lộ tổng nói chuyện một chút, hai người công khai thật sự thì sao?]
[để cho mấy người đó nhìn cho rõ, Lộ tổng chắc chắn sẽ đồng ý thôi]
[để Lộ tổng đăng ký một tài khoản Weibo sau đó tag em vào, sẽ rất ngọt đó.]
Fan cp số một kia cũng phụ nói trong group chat, phảng phất như đã thấy được hình ảnh Lộ Khiêm tag Khương Minh Chi, đại tư bản phúc hắc x đỉnh lưu nữ minh tinh đại công cáo thành.
Chỉ là Khương Minh Chi ngủ một mình nhìn câu này “Lộ tổng chắc chắn sẽ đồng ý”, trong lòng cảm thấy có chút không thoải mái không giải thích được.
Cái gì cô nói với Lộ tổng, Lộ tổng chắc chắn sẽ đồng ý, làm như cô rất muốn công khai vậy, ngược lại mới đúng.
Có lẽ trong mắt Hàn Cần, từ trước đến nay tư bản ngạo mạn khinh thường công khai mối quan hệ với nghệ sĩ nữ, cho rằng đây là chuyện cô chiếm tiện nghi lớn vậy.
Lộ Khiêm thì sao? Nói không chừng Lộ Khiêm cũng đang đợi cô mở miệng, sau đó cố tỏ vẻ miễn cưỡng đáp ứng, để chứng minh anh tốt với cô ra sao, vì cô mà ủy khuất mình thế nào.
Đại tư bản không bao giờ chịu thiệt về mình khẳng định nghĩ như thế!
Khương Minh Chi mím môi.
Cô mới không hiếm lạ chuyện chiếm tiện nghi này.
Vì vậy Khương Minh Chi từ trên giường ngồi dậy, trả lời: [Không có hứng thú]
[phú bà bao dưỡng tiểu bạch kiểm không tốt sao?]
[như vậy mạnh mẽ độc lập không cần đem mình thành chim hoàng yến chỉ biết ôm đùi tư bản]
Hàn Cần nhận được tin nhắn trả lời của Khương Minh Chi, nhìn ba chữ “tiểu bạch kiểm”, trên mặt biểu tình run rẩy.
.................
Khương Minh Chi cuối cùng cũng chọn ra chương trình cô muốn tham gia, tên là “tim đập một trăm nhịp”.
Là một chương trình thực tế quan sát tình yêu, tổ chương trình mời người vừa mới bạo tình yêu, đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt ngọt ngào cùng bạn trai, hôn môi bị paparazzi chụp phải, tiểu hoa nổi tiếng Khương Minh Chi làm quan sát viên tình yêu.
Qúa trình quay ở trong nhà, chỉ cần tâm sự chơi chò trơi nhỏ gì đó, không cần phải chạy nhảy nên tương đối nhẹ nhàng, độ nhận diện cũng không tồi, cộng thêm Khương Minh Chi đang yêu đương, chỉ cần trong chương trình thi thoảng nói tới mối tình của mình, đề tài tuyệt đối không thiếu.
Chương trình vừa tuyên bố khách mời liền lên hot search, quần chúng ăn dưa sôi nổi chờ đợi, rất mong chờ biểu hiện của Khương Minh Chi trong chương trình.
Chẳng qua gần đây đủ loại chương trình tụ tập, chương trình Khương Minh Chi tham gia vừa công bố không lâu, lại có thêm một chương trình khác gia nhập đội hình công bố khách mời.
Chương trình thực tế lớn ngoài trời, danh sách sáu khách mời thường trú có tên Phí Âm, Tô Ngạn đứng trong đó.
Vào ngày chương trình công bố, fan cp “Phi ngươi mạc chúc” của hai người Phí Âm và Tô Ngạn tràn vào đông đảo.
Tin đồn cặp đôi đã được đồn đoán nửa năm nay, không chỉ cùng nhau hợp tác trong phim truyền hình cổ trang “Linh lung kết”, trong quá trình quay còn có rất nhiều cử chỉ tương tác ngọt ngào, hiện tại cùng làm khách mời thường trú, không chỉ không chút chán ghét mà cơ hồ viết trên mặt “Đôi ta có một chân”.
Hiện tại có tin đồn hai người sớm đã bên nhau, sau khi cùng tham gia chương trình tổng nghệ, chờ “Linh lung kết” phát sóng họ sẽ chính thức công khai.
Khương Minh Chi ghét bỏ nhìn những tin đó xuất hiện trong trang của cô, tựa hồ fan cp “Phi ngươi mạc chúc” cắn sống cắn chết.
Ai cũng biết loại cùng tham gia chương trình tổng nghệ là cách xào cp tốt nhất, xem ra hai người này nghiện chơi với nhau rồi, nếu không phải mấy bức ảnh hậu trường kia lọt ra ngoài quá giả tạo, cô thiếu chút nữa cô hoài nghi có phải thật không.
Sau đó quả nhiên, cô lại thấy fan cp Phí Âm Tô Ngạn tâng bốc trai tài gái sắc, đồng thời còn hàm ý người nào đó độc lập hành tẩu:
[Âm Âm và Tô lão sư thật sự rất xứng đôi, phát đường như vậy chúng ta thật sự quá hạnh phúc]
[Tân tiểu hoa đán x lão cán bộ giới giải trí, thiết lập này quá hợp đi]
[Đây mới là xứng đôi, người nào đó tìm một tiểu bạch kiểm còn không biết xấu hổ công khai ra]
[Đúng vậy đúng vậy, còn mua tin tức ám chỉ là vị đại lão kia, chưa từng thấy ai hư vinh như vậy, cũng may đại lão không rảnh quản cô, phiền phức giới giải trí]
Fan Khương Minh Chi tất nhiên không cam chịu để bên đối diện ẩn ý, fans nhà mình có thể ghét bỏ người đó, nhưng người khác không được, vì vậy nhất trí battle:
[“Lão cán bộ” hành tẩu trong giới giải trí nhiều năm vậy, dáng người còn không bằng bạch nhân ở nhà chúng ta, thật mất mặt nha]
[Người ta rõ ràng là tâm cao ngất x ôm đoàn sưởi ấm cùng dán vào cốc cà phê ha ha ha ha ha ha] (tự hiểu nha mọi người, mình cũng không hiểu gì hết J)
[Tự tạo nhiệt ái muội thành dạng này, tâm tư nhỏ này ngày nào đó bị lật xe xét đánh cho coi]
[Có mấy người quay một bộ phim còn bị lộ ra ảnh nét giả trân như vậy, cuối cùng còn không bằng ảnh mờ căm bị paparazzi chụp của nhà chúng ta, wtmxs]
..........
Tuy rằng thấy fans bảo vệ mình cô rất vui, nhưng Khương Minh Chi thấy mấy chữ “bạch nhân của nhà chúng ta”, cái trán hiện lên hai vạch hắc tuyến.
Cô cất điện thoại, xuống lầu.
Khương Minh Chi hôm nay chụp ảnh quảng cáo và thu ca khúc chủ đề cho “Tim đập một trăm nhịp”, mới vừa ra khỏi phòng thu âm, Trần Trung như cũ đang chờ bên ngoài.
Mấy ngày nay cô bận kí hợp đồng với chương trình, đối với lời mời dùng bữa tối với nam nhân nào đó, đều chọn từ chối.
Khương Minh Chi lại lần nữa thấy Trần Trung mỉm cười chờ bên ngoài, đột nhiên thấy không vui.
Chỉ như vậy liền muốn cô về Tử Duyệt Tinh Hà sao, Khương Minh Chi nghĩ thầm.
Đàn ông quả nhiên đều thế này, kéo quần lên thì nói nước mắt của em vô dụng với anh, khi muốn lên giường liền bắt đầu thể hiện tình yêu.
Trần Trung đến trước người Khương Minh Chi, khom người nói: “Phu nhân.”
“Tối nay Lộ tổng ở nhà chờ ngài.”
Khương Minh Chi phản ứng lại “nhà” ở đây hẳn là Tử Duyệt Tinh Hà, sau khi nghe xong cô ngạc nhiên.
Trước hai ngày tốt xấu gì tìm một chỗ mời cô ăn cơm, cơm nước xong mới nói ý dồ, hiện tại thế nhưng không thèm che giấu gì hết?
Trần Trung trước khi Khương Minh Chi mở miệng từ chối lập tức bổ sung: “Chỉ là ăn cơm, Lộ tổng đảm bảo với ngài, cơm nước xong sẽ đưa ngài về ninh định Tây viện.”
Khương Minh Chi lộ ánh mắt nghi ngờ.
Ánh mắt Trần Trung tỏ vẻ thành khẩn chắc chắn.
Vậy nên Khương Minh Chi cuối đầu suy nghĩ một hồi, vẫn là lên xe.
Trước khi lên xe còn không quên kéo Hàn Cần qua một bên dặn dò: “Cần tỷ, tối nay nếu em chưa nhắn cho chị ‘một mình, đừng nhắc’ thì nhớ giúp em gọi cảnh sát nha.”
Hàn Cần: “.......”
Khương Minh Chi sau nhiều ngày mới về lại Tử Duyệt Tinh Hà.
Trong lúc cô dùng vân tay mở khóa, trong lòng có một cảm giác khác.
Cô hít vào một hơi, đẩy cửa ra.
Khương Minh Chi thấy trên sàn có sẵn một đôi dép lê nữ, bác gài lần trước đã cầm hết đồ của cô đi, đôi này là mới mua.
Khương Minh Chi vào cửa, thay giày.
Lộ Khiêm không tới đón cô, không biết có phải không nghe thấy tiếng cô bước vào hay không, Khương Minh Chi bước nhẹ vào nhà, nghe thấy tiếng nước “ùng ục”.
Sau đó cô thấy Lộ Khiêm đứng đảo trong bếp, tay áo được sắn lên, trên người mặc tạp dề.
Thì ra là để cô về ăn đồ anh làm.
Khương Minh Chi đứng đó không chủ động lên tiếng, yên lặng nhìn Lộ Khiêm hoàn thành từng bước, đến khi Lộ Khiêm lấy bánh tart trứng ra khỏi lò quay người lại, phát hiện Khương Minh Chi đã yên lặng đứng phía sau anh.
Khi lò nướng mở ra Khương Minh Chi đã ngửi thấy mùi sữa béo ngậy, thấy trên tay Lộ Khiêm đang cầm bánh tart trứng, nuốt nước miếng một cái.
Anh tuyệt đối là muốn làm cô béo chết hòng hủy hoại sự nghiệp của cô. Khương Minh Chi trong lòng âm u phỏng đoán.
Chỉ là Lộ Khiêm còn chưa mở miệng, Khương Minh Chi đã tự động ngồi vào ăn trước, không khách khí hỏi: “Anh nấu món gì vậy?”
“Đừng nói với em lại là mì nha, quá sơ sài em không cần đâu.”
Lộ Khiêm cười mỉm, từ trong nồi lấy ra cánh gà, canh rau, còn có món đặc sản Hồng Kông đậu hủ gạch cua.
“Thế này được không?” Anh hỏi.
Khương Minh Chi nhìn cánh gà om và đậu hủ gạch cua trước mặt.
Tuy rằng đồ ăn đơn giản làm nhanh, nhưng Khương Minh Chi tự nhận chỉ biết nấu sủi cảo như mình không có năng lực đó.
Nếu nói Lộ Khiêm trước đây chỉ biết nấu mì còn đứng chung vạch xuất phát với cô, hiện tại rõ ràng đã vượt qua cô.
Khương Minh Chi không nhịn được nuốt nước miếng, mặc dù vừa rồi đã thấy quá trình nam nhân nấu một hồi lâu, vẫn hỏi một câu rất dư thừa: “Anh làm?”
“Ừ.” Lộ Khiêm đưa đũa cho cô, “Em thử xem.”
Khương Minh Chi trước dùng cái muỗng múc một ngụm đậu hủ bỏ vào miệng, sau đó gật gật đầu: “Khá ổn.”
“Anh làm cái này làm gì, không phiền phức sao.” Khương Minh Chi buông muỗng nói, “Ra ngoài ăn là được rồi.”
Hơn nữa món đơn giản đối với tay mới cũng rất phức tạp. Khương Minh Chi dự cảm trong lòng, đại tư bản bỗng nhiên tự mình xuống bếp nấu cho cô ăn, tuyệt đối là có ý đồ khác.
Khương Minh Chi chợt đề cao cảnh giác trong lòng, tự nhủ với mình không cần vì vài món ăn là buông lỏng phòng tuyến anh nói cái gì cũng đồng ý, muốn hạ gục cô vậy là không có khả năng.
Lộ Khiêm nhìn gương mặt cảnh giác của Khương Minh Chi, nhớ tới ngày hôm đó, cô nhảy nhót ở đây nói sẽ nấu sủi cảo đông lạnh cho anh ăn khuya.
Sau đó hai người cãi nhau, mấy cái sủi cảo không ai trông nở bung bét, không ai tới ăn.
Lộ Khiêm nhắm mắt, bỗng nhiên mở miệng: “Minh Chi, anh xin lỗi.”
Khương Minh Chi: “Hả???”
Không khí mới rồi còn khẩn trương cảnh giác tức khắc đình trệ, Khương Minh Chi ngây người nhìn qua, cho rằng mình nghe nhầm.
Lộ Khiêm mới vừa nói với cô cái gì?
Sau đó cô lại nghe Lộ Khiêm chậm rãi nói: “Anh xin lỗi em, hôm đó là do anh không đúng. Em biết mà, cho tới nay anh luôn tự quảng cáo mình là doanh nhân, một số việc đã thành thói quen, nhưng quên mất anh còn có em, không nghĩ đến cảm nhận của em, làm như vậy mối quan hệ của chúng ta sẽ thành thế nào.”
“Câu nói đó thực sự gây tổn thương, vậy nên anh xin lỗi, anh cũng không tự biện giải gì nhiều cho mình. Nhưng anh đảm bảo với em, về sau anh nhất định cố gắng để được vào nhà của em, làm theo những gì em thích.”
Không khí đình trệ theo lời nam nhân nói dần tan đi, Khương Minh Chi im lặng nghe, nhìn đôi mắt Lộ Khiêm nói khi nhìn cô, chưa bao giò cảm thấy lâng lâng như bây giờ, cả người bao phủ cảm giác không chân thực.
Đây là sự thật. Trong lòng có âm thanh nói với cô, mùi đồ ăn cũng nhắc nhở cô.
Lộ Khiêm xin lỗi cô. Tư bản ngạo mạn khắc nghiệt, vĩnh viễn không chịu thiệt, từ khi sinh ra đến nay không bao giờ hạ mình lại xin lỗi cô.
Giọng nói anh nhẹ nhàng, mỗi một chữ đều rõ ràng, nhìn vào mắt cô chân thành không thấy vẻ có lệ.
Khương Minh Chi nghe từng câu từng chữ anh nói, nhất thời quên mất nên phản ứng thế nào, sửng sốt hồi lâu, cuối cùng mới có chút hoảng loạn cúi đầu, dùng cái muỗng chọc chọc đậu hủ: “Nếu biết tổn thương người khác sao còn nói.”
Lộ Khiêm không muốn nhớ lại cảm xúc của mình hôm đó Khương Minh Chi khóc lóc mắng anh, ão não không bao giờ muốn xảy ra chuyện này nữa, duỗi tay vén tóc Khương Minh Chi qua tai, ánh mắt thương tiếc, thấp giọng nói: “Anh xin lỗi.”
Tâm tình Khương Minh Chi bây giờ có một cảm xúc phức tạp không thể miêu tả được.
Cô cảm nhận được tay người đàn ông nhẹ nhàng vuốt tóc cô, cả người chua xót, ủy khuất, còn có một chút vui vẻ.
Không thể nào không vui, Lộ Khiêm cuối cùng đã xin lỗi cô!
Không liên quan đến ông nội và bác, anh cuối cùng cũng nhận ra người anh nên xin lỗi là cô, chứ không phải cảm thấy nếu người trong nhà không nhúng tay nữa, cô đương nhiên tha thứ cho anh.
Rõ ràng cô mới là người tổn thương nhất trong suốt thời gian qua.
Ô ô ô ô rốt cuộc đại tư bản cũng nhận ra.
Khương Minh Chi hít hít mũi, cố gắng để mình không cần biểu hiện cảm xúc quá rõ, ngồi thẳng lên: “Biết sai là tốt rồi. Có chuyện gì chúng ta cùng thương lượng không tốt sao. Anh biết rõ người nhà em vốn không thích anh tìm em như vậy, em vốn nghĩ em và anh cùng nhau quỳ trước cửa nhà nhận tội anh còn không cố kỵ một chút nào, tư bản hiểm độc cũng không phải từ ngữ tốt gì.”
Cô lại nâng cằm, nam nhân trước mặt rốt cuộc cũng cúi đầu bồi tội với cô, giờ phút này tông giọng cô cũng tự giác nâng lên quãng tám: “Lần này quên đi, lần sau nếu em khóc, dù ai sai đi nữa, bất luận ồn ào thế nào thì chuyện trước tiên anh làm là dỗ em đã có biết chưa? Ai đời bà xã mình khóc, còn bổ sung thêm câu khóc cũng vô dụng.”
“Trước tiên anh dỗ em, chờ xong việc em suy nghĩ cẩn thận nếu là em sai, em sẽ chủ động xin lỗi anh.”
“Không đúng, em sẽ không có lỗi.” Cô đột nhiên sửa miệng, hung dữ nói, “Trong hai chúng ta người sai mãi mãi là anh.”
Lộ Khiêm cười cười, trầm giọng đáp ứng: “Ừ.”
Khương Minh Chi nghe thấy nam nhân đáp ứng cô, không khỏi nói lại: “Biết thì tốt.”
Sau đó Lộ Khiêm đặt một miếng gà vào bát của Khương Minh Chi: “Thử cái này đi.”
Khương Minh Chi thỏa mãn cắn vào cánh gà mà cô đã bắt đầu thèm thuồng từ khi Lộ Khiêm đem ra.
Lộ Khiêm ôn nhu nhìn Khương Minh Chi ăn cánh gà đến giãn mặt mày.
“Minh Chi, chúng ta công khai được chứ?” Anh chợt lên tiếng.
~Hơn 4000 chữ đó mọi người, muốn xỉu~
~Chương trước mấy bạn mua vip cho mình xin lỗi vì sau đó gỡ vip nha, mình định set vip xen kẽ mà nghĩ lại, chỉ set 20 chương cuối thôi~