Translator: Wave Literature
Buổi lễ khai trương kết thúc, trên đường về nhà Phó phu nhân nhận được một cuộc điện thoại của Mạnh Như Nhã, "Bác gái, lúc nãy cháu nhận được thư của MG, tuần sau bọn họ sẽ phái luật sư đến để đàm phán, còn có cả luật sư của Cố gia nữa, cháu thật sự không biết cái túi đó chỉ là đồ giả….."
Phó phu nhân giữ tỉnh táo nghe Mạnh Như Nhã nói xong, lại hỏi thăm Ngô Tú Liên, "Mẹ cháu thế nào rồi?"
"Tình hình không tốt lắm, bệnh cũ tái phát nên bà ấy vừa mới uống thuốc xong là đi ngủ rồi, đến cơm tối còn không chịu ăn lấy một miếng." Giọng nói của Mạnh Như Nhã ở đầu dây bên kia dường như còn có chút nức nở.
Phó phu nhân nghe thấy cô ta thút tha thút thít thì trong lòng vô cùng xót xa. Phó phu nhân không có con gái, mấy năm gần đây Mạnh Như Nhã lại thường xuyên tới Phó gia, vì thế bà từ sớm đã coi Mạnh Như Nhã một nửa là con gái của mình rồi.
"Đừng sốt ruột, chuyện này ta sẽ nhanh chóng bàn bạc với Hàn Tranh, không cần biết là người của Cố gia hay người của MG, chúng ta đều sẽ giải quyết giúp cháu."
"Cảm ơn bác gái, vẫn là bác gái tốt với cháu nhất….." Mạnh Như Nhã không khóc nữa, vô cùng cảm kích mà rối rít nói cảm ơn.
Phó lão phu nhân quá yêu thích tiểu tiện nhân Mộ Vi Vi kia, vì thế Mạnh Như Nhã cũng chỉ còn cách bám chặt lấy Phó phu nhân mà nịnh nọt. Cũng may là Phó phu nhân nhẹ dạ lại yêu thương cô hết mực, chuyện lần này chỉ cần Phó phu nhân đã đồng ý với cô thì nhất định sẽ giúp cô giải quyết êm đẹp.
Còn Mộ Vi Vi kia, lần trước thì làm cô mất mặt vì chuyện bức tranh của Phổ Lợi An, lần này lại tiếp tục khiến cô chịu xấu hổ. Lần tiếp theo đυ.ng mặt, nhất định Mạnh Như Nhã này sẽ chuẩn bị thật kỹ, tuyệt đối không để cô ta lên mặt nữa.
Phó phu nhân về tới Phó gia, Phó Thời Khâm cũng hiếm khi không về biệt thự Thiên Thủy, vừa hết giờ làm việc liền một mạch chạy về nhà ăn cơm ké.
"Thời Khâm, anh trai con bao giờ mới trở về?"
"Phải hai, ba ngày nữa, sao vậy?" Phó Thời Khâm ngạc nhiên hỏi, mẹ chưa bao giờ hỏi tới chuyện công việc của bọn họ cả.
Phó phu nhân nhận lấy cốc nước từ người giúp việc, ngồi xuống bàn ăn rồi kể lại chuyện xảy ra ở buổi lễ khai trương hôm nay, sau đó lại nói, "Có khả năng cả MG và Cố gia sẽ phái luật sư đến đàm phán về chuyện này, con và Hàn Tranh liên hệ với luật sư giỏi nhất giúp Như Nhã giải quyết chuyện này đi."
Phó Thời Khâm vừa nghe đến đây đã phát chán đặt bát cơm xuống, thở dài mà nói, "Sao lại là cô ta nữa vậy? Gần đây phòng luật sư của công ty đang bận rộn thỏa thuận hợp tác với công ty Wilson thật tỉ mỉ, làm gì có thời gian mà quản cả chuyện của cô ta cơ chứ."
"Con bé là chị dâu tương lai của con, chuyện của con bé chính là chuyện trong nhà của chúng ta, con và Hàn Tranh nhất định phải xử lý thật tốt cho ta." Phó phu nhân dùng thái độ vừa nghiêm túc vừa cứng rắn mà nói.
Phó lão phu nhân vừa nghe Mạnh Như Nhã được gọi là chị dâu tương lai của Phó Thời Khâm liền không vui mà đặt bát cơm xuống, không thể ngon miệng nổi nữa.
"Cái gì mà chị dâu tương lai chứ, lần trước thì con bé đấu giá mang về một bức tranh giả của Phổ Lợi An, suýt chút nữa thì phá hỏng chuyện hợp tác với Wilson, nếu không phải Mộ Vi Vi kịp thời nhận ra bức tranh đó chỉ là hàng nhái, còn phí tâm tư đi thuyết phục Minh lão tiên sinh nhượng một bức tranh khác cho chúng ta thì chuyện làm ăn đáng giá mấy trăm triệu này đã bị lỡ dở rồi."
"Cô ta thích mấy thứ đồ giả đến vậy sao? Hết mua tranh giả rồi lại mua túi xách giả, đã thế lại còn kéo theo một đống phiền phức nữa chứ." Phó Thời Khâm vừa khó chịu vừa chán ghét nói.
"Mộ Vi Vi?" Đôi lông mày thanh tú của Phó phu nhân nhíu lại, chuyện làm ăn với Wilson là do con bé giúp đỡ sao?
Tuy Phó phu nhân không tin Mộ Vi Vi lại có bản lĩnh này, nhưng nếu không phải vì chuyện đó thì bà cũng không thể giải thích được tại sao hôm nay Minh lão tiên sinh lại ra mặt che chở cho Mộ Vi Vi.
"Mẹ, mẹ thích Mạnh Như Nhã là một chuyện, nhưng mà anh trai con không thích cô ta." Phó Thời Khâm bưng bát cơm lên ăn tiếp rồi nói thêm, "Hơn nữa, bây giờ anh ấy có bạn gái rồi….."
"Bạn gái sao?" Phó phu nhân và Phó Thắng Anh, người từ đầu tới giờ vẫn luôn chăm chú đọc báo mà không lên tiếng lần nào đều không khỏi kinh ngạc.
Phó Thời Khâm nhìn vẻ mặt không tin tưởng của hai người, liền cầm điện thoại di động của mình lên rồi mở bức ảnh mà hắn chụp trộm Phó Hàn Tranh ở buổi họp sáng nay ra cho nhị vị phụ thân cùng mẫu thân nhà hắn xem rồi nói.
"Nhìn vết thương trên miệng anh ấy mà xem, chính là hôn cô gái đó rồi bị người ta cắn cho một cái còn gì..."