Chương 36

Thời gian vui vẻ ở nhà Phong Lãnh nhấp nháy đã trôi qua một tuần. Hôm nay là ngày Khắc Hạo trở về. Tuyết Vy vì thế bận rộn cùng Tuyết Nhi và Dương Tiệp, Đình Vũ tổ chức một bữa tiệc hoành tráng chúc mừng bốn người có đôi có cặp.

Phong Lãnh thì nhận nhiệm vụ ra sân bay đón Khắc Hạo từ sớm. Hiện cả hai đang trên đường trở về.

" Tuyết Vy ở nhà cậu không náo loạn gì chứ? "

Ngồi trên xe, Khắc Hạo nhịn không nổi tò mò những ngày Tuyết Vy sinh sống ở nhà cậu bạn thân mà lên tiếng hỏi han.

" Không loạn lắm đâu. Tuyết Vy lâu lâu không cho tôi gần Tuyết Nhi và chọc tôi điên tiết thôi à "

Phong Lãnh vừa lái xe vừa thuận miệng nói ra.

" Đáng đời cậu. Ai mượn chiếm hữu cao quá làm chi "

Khắc Hạo cười, cất lời đá đểu Phong Lãnh. Bầu không khí trong xe phút chốc trở nên ồn ào vì hai cậu bạn thân lâu ngày không gặp ngồi tranh cãi nhau một vấn đề là ai bá đạo chiếm hữu người khác cao hơn.

Chẳng mấy chốc, xe đã dừng trước nhà Phong Lãnh. Khắc Hạo xuống xe không cần nhấn chuông chờ người ra mở cửa mà anh tự tay mở lấy.

Nép một bên cho Phong Lãnh lái xe vào. Mắt trông thấy ngay cổng có nhét một phong bì. Khắc Hạo nghĩ là có thư của ai gửi cho Phong Lãnh bạn mình.

Chắc là không ai trông thấy nên không lấy ra. Đã thế anh nhân tiện lấy giúp vậy.

" Cậu cầm gì thế? "

Phong Lãnh đem xe đỗ vào gara rồi đi ra. Thấy trên tay Khắc Hạo cầm một phong bì màu trắng, khó hiểu hỏi.

" Thư ai gửi đến nhà cậu "

Khắc Hạo đưa cái đó cho Phong Lãnh.

" Thư? Thời này ai gửi thư nữa chứ? "

Phong Lãnh cau mày nghĩ ngợi. Anh lật phong bì tới lui nhưng không thấy tên người gửi chỉ là phong bì trắng, ngoài ra chẳng có bất kì chữ viết nào hết.

Tò mò nên anh cũng xé vỏ ngoài, mở xem bên trong. Đập vào mắt là những bức ảnh thân mật của một đôi nam nữ. Phong Lãnh nhận ra nữ nhân trong ảnh có phần giống Tuyết Nhi. Nhưng anh dám chắc chắn đây không phải là cô.

Vậy thì chỉ có thể là Tuyết Vy.

Phong Lãnh chỉ nhìn sơ qua một tấm đầu rồi anh không biết nói gì thêm. Nhắm mắt chuyền qua cho Khắc Hạo đứng bên cạnh.

" Cái này là ai đó đưa nhầm địa chỉ thì phải. Thật ra là gửi cho cậu chứ không phải tôi "

Khắc Hạo tỏ vẻ khó hiểu, anh đưa tay nhận lấy. Xem ngay tấm đầu, trán anh liền xuất hiện gân xanh. Nữ nhân trong ảnh anh có chết cũng sẽ không quên. Đây là người anh yêu thương, dùng cả đời trân trọng mà dám cắm sừng phản bội anh.

Bàn tay cầm sấp ảnh gia tăng thêm không ít lực. Ánh mắt đỏ ngầu như tia lửa, nhìn hết bức ảnh này đến bức ảnh khác. Hận không thể bóp chết nữ nhân trong ảnh.

Sát khí tỏa ra bức người, hầm hầm đi thẳng vào trong nhà.

Tuyết Vy trông thấy anh tươi cười chạy lại chào đón.

" Khắc Hạo, anh…"

Chát.

Lời chưa kịp nói xong thì Khắc Hạo đã giơ tay tát ngay má trái của cô thật mạnh. Năm dấu tay in hằn trên má, kèm theo là ánh mắt ngờ nghệch chưa hiểu chuyện gì xảy ra của mọi người đang có mặt tại nơi đây.

" Tuyết Vy, em có sao không? "

Tuyết Nhi lo lắng chạy lại hỏi thăm Tuyết Vy. Nhưng Tuyết Vy một tay ôm má, một tay đẩy nhẹ Tuyết Nhi tránh sang một bên.

Cô muốn nói rõ chuyện với Khắc Hạo. Tự dưng vô duyên vô cớ tát cô mà không cho cô biết lí do là gì?

" Tại sao anh tát tôi? "

"Còn không biết lí do sao? Em xem ra đã thiếu hơi đàn ông khi tôi đi công tác?"

Khắc Hạo cầm sấp ảnh quăng mạnh xuống đất. Bao nhiêu tấm ảnh xấu hổ đều được phơi bày trước mặt mọi người.

Tuyết Vy cúi xuống nhặt một bức lên xem. Quả nhiên là cô trong tư thế ám muội với kẻ đàn ông khác. Nếu ai không biết sẽ lầm đây là chị cô. Nhưng xem ra Khắc Hạo nhận định là cô thông qua nốt ruồi ngay ngực phải.

" Anh tin mấy tấm ảnh này là ảnh thật không phải ghép sao? "

" Ghép? Đã chân thực như vậy mà em còn bảo ghép. Cũng chẳng ai tài giỏi mà ghép mỗi cử chỉ ghê tởm của hai người"

Khắc Hạo gằn giọng, bóp lấy cằm cô gằn từng chữ.

Tuyết Vy hai mắt nhòe lệ. Trái tim như vỡ ra từng mảnh. Khắc Hạo anh không tin cô. Anh xem cô ti tiện, đáng khinh bỉ đến nhường nào.

Nhưng mấy tấm ảnh này cô thật sự không biết từ đâu ra. Kể cả người đàn ông trong ảnh. Cô thật sự không có phản bội anh.

" Tôi thật không phải loại con gái lăng loàng. Tại sao anh không tin tôi? Sống cùng nhau cũng đã lâu, chả nhẽ anh không hiểu rõ con người tôi? "

Tuyết Vy khóc nấc lên, đẩy mạnh Khắc Hạo ra. Cô ngồi xổm xuống đất, nhặt hết tất cả ảnh lên, mạnh tay xé tan nát.

" Tôi chỉ tin những bằng chứng em phản bội tôi "

Khắc Hạo rít lên. Anh rất giận dữ, cũng không biết bản thân đã tổn thương Tuyết Vy đến nhường nào. Anh đã hứa sẽ cho cô hạnh phúc, sẽ không bao giờ tổn thương cô cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra.

Nhưng xem ra anh đã quên. Hiện thực là anh đang dùng lời lẽ hạ thấp cô.

Mọi người chứng kiến ở đó không biết nói gì hơn. Tuyết Nhi một bên khóc lóc khi thấy Tuyết Vy đau khổ. Cô biết em mình nhất định là bị người khác vu oan, hãm hại.

Cô một mực tin tưởng Tuyết Vy không phản bội Khắc Hạo.

Tuyết Vy ngồi dưới đất khóc lâu đến vành mắt đã ửng đỏ. Cô đưa tay lau hết nước mắt trên mặt, gượng gạo đứng dậy. Nhìn thẳng vào Khắc Hạo mà hét lớn.

" Khắc Hạo, vậy xem ra giữa chúng ta chấm hết rồi. Sự tối thiểu trong tình yêu là tin tưởng nhau, anh cũng không làm được. Anh gắn cho tôi cái mác phản bội, là nữ nhân thấp hèn, ti tiện. Anh chỉ tin những gì mà mắt mình nhìn thấy. Cũng không chịu tin lời tôi. Khắc Hạo, tôi trước đây đã nói với anh rồi đúng không. Một khi anh tổn thương tôi, trái tim vốn dĩ đã ấm áp lại lần nữa bị dao cầm rạch vào. Rất là đau đớn. Nó sẽ được chữa lành nhưng sẽ để lại sẹo. Và cái sẹo này sẽ nhắc nhở cho tôi nhớ rằng chính ngày hôm nay. Tuyết Vy tôi hận anh đến chết, tuyệt đối không bao giờ tha thứ "

Nói rồi Tuyết Vy chạy vụt đi. Cô chạy ra ngoài mở cổng rất nhanh mặc kệ sự gào thét kêu tên cô của Tuyết Nhi.

" Phong Lãnh, buông em ra. Em phải đuổi theo Tuyết Vy "

Rầm.

Một sự kinh hoàng đã diễn ra. Chiếc xe hơi chạy tốc độ cực nhanh đâm sầm vào người Tuyết Vy khi cô chạy từ nhà Phong Lãnh ra ngoài đường.

Tuyết Vy bị tông mạnh ngay bụng. Cả người cô bay lên không trung rồi vô lực đạp xuống đất lăn vài vòng.

Đến khi dừng lại thì cả người bê bết máu. Hơi thở nặng nhọc, nằm im bất động trên đường.

" Không…không….Tuyết Vy "