Mặt dù, Nguyên đã nhiều lần tưởng tượng ra cảnh mình gặp nửa kia như thế nào, nhưng thực tế vẫn là thực tế, đời không như là mơ. Một khi số phận đã sắp đặt thì chúng ta không thể trốn đi đâu và cũng không thể chối bỏ được.
Đúng vậy, hôm nay Nguyên cũng đi làm như mọi khi, nhưng vì gần đây gia đình Nguyên đã chuyển trọ nên cô sang một nơi ở mới, nơi đây hoàn cảnh cũng khá ổn. Không khí trong lành và cũng khá yên tĩnh, rất thích hợp với tính cách của Nguyên.
Tuy nhiên vì mới tới nên Nguyên cũng chưa quen được hàng xóm nào, hàng ngày chỉ đi làm rồi chiều về chơi cùng các cháu. Nguyên cũng đang cố gắng tìm công việc làm thêm ngoài công việc chính tại Cơ quan để có thêm thu nhập, vì làm việc ở cơ quan thì Nguyên được rảnh hai ngày cuối tuần, nên không thể lãng phí trong khi lương viên chức thì không cao.
Hiện tại, Nguyên cũng không biết nên tìm việc làm thêm nào phù hợp, Gia sư thì phải đi tới nhà người ta mà lương thì cũng không nhiều, nếu lỡ đi công tác xa thì sẽ rất ngại với phụ huynh và học trò. Còn kinh doanh thì cũng chưa biết sẽ bán những gì và bán ở đâu. Còn bán hàng Online thì Nguyên bán nhưng mà cũng không nhiều lắm.
Nguyên đang định bán các món ăn của Bình Định quê hương của Nguyên, nhưng hơi khó là cần tìm mặt bằng để bán và cách đón hàng từ Bình Định gửi vào và ở nhà sẽ gửi vào rất bất tiện.
Thế là hôm nay đúng dịp cuối tuần, Nguyên đi siêu thị và dự định sẽ mua một ít đồ dùng trang trí để về làm thử các vật dụng cầm tay để bán thử. Siêu thị ngày cuối tuần nên khá đông người, Nguyên đi tới nhà sách và vào gửi túi xách ở tủ đồ khách hàng.
Sau đó Nguyên đi tới quầy đồ dùng học tập, chọn một ít bút dạ quang với những màu khác nhau, và sau đó Nguyên tới kệ vở học tập và đang ngắm nghía những cuốn vở xinh đẹp thì cùng lúc đó cũng có một anh trai đi tới kệ vở và cũng nhìn những cuốn vở xinh đẹp ấy, anh cũng chọn một vài cuốn vở dày hai trăm trang, trùng hợp thay khi hai người cùng nhìn về một cuốn vở dày và giấy rất ok.
Vô tình cả hai nhìn nhau mắt đối mắt thế nhưng anh ấy đã nhanh chóng cười và lịch sự nói, em lấy đi. Nguyên gật đầu cười cảm ơn rồi lấy cuốn trên, và anh ấy lấy cuốn tiếp theo.
Sau đó Nguyên đi tới quầy thước kẻ để mua vài cây thước về cho cháu trai học, thế nhưng thật không ngờ lại đυ.ng anh ở đó, anh cũng đang đứng lựa thước dài và thước kẻ nhiều loại. Nguyên đã đi qua anh và tới chọn vài cây thước thẳng 30 cm. Sau đó lấy thêm cây thước dài hơn.
Tiếp đến Nguyên đến quầy đồ trang trí của con gái như giấy thắt ngôi sao, bình thủy tinh nhỏ thật sự rất tinh xảo. Nhưng Nguyên chỉ lấy giấy màu và giấy thắt ngôi sao với giấy gấp hạt. Rồi đi tới quầy tính tiền. Thế nhưng Nguyên vừa đứng vào hàng để tính tiền, thì tình cờ anh cũng đi tới và đứng sau lưng Nguyên.
Sau khi Nguyên tính tiền xong thì cũng chẳng để ý gì nhiều mà đi tới tủ đựng đồ cá nhân và lấy đồ của mình rồi đi ra cửa. Tiếp tục đi lên lầu hai của siêu thị để mua ít đồ ăn và những đồ dùng khác.
Có lẽ đây không chỉ là dự định của mình Nguyên mà còn có ai kia cũng có dự định như thế. Cho nên anh cùng đi lên lầu hai bằng thang cuốn và cũng gửi đồ đã mua ở lầu dưới ở quầy gửi đồ khách hàng lầu hai.
Sau khi Nguyên gửi đồ xong thì đi tới lấy xe đẩy để mua đồ, và đưa túi xách cho chú bảo vệ khóa dây kéo trước khi vào trong lựa đồ. Và anh cũng kéo một chiếc xe đẩy tương tự, đi vào trong để chọn đồ.
Nguyên đi tới quầy chén bát bình trà, thấy rất nhiều sản phẩm chén, tô được bày ra thật sự rất đẹp, Nguyên đứng nhìn và cầm lên xem thật sự rất thích sự tinh xảo và hoa văn rất tinh tế với màu trắng tinh và hoa văn chiếc lá tre mỏng manh thật sự rất đẹp. Thật sự nếu có nhiều tiền Nguyên sẽ mua những cái chén tô xinh xắn này về để dùng, em rất đẹp nhưng chị rất tiếc.
Thật không ngờ anh cũng đứng xem chén và anh cũng cầm chiếc chén mà Nguyên vừa cầm lên ngắm nghía lúc nãy, và thật không ngờ thế mà anh đã để những cái chén xinh đẹp ấy vào trong xe đẩy mua đồ.
Khi Nguyên còn đang nhìn những chiếc chén được đặt trong xe đẩy của anh thì anh ngước lên nhìn Nguyên và cười nói: "Em muốn mua chúng sao?" Lúc này Nguyên mới hoàn hồn và nhìn anh, lúc này Nguyên mới ý thức được mình thật ngớ ngẩn khi nhìn người ta mua đồ, xấu hổ quá đi mất, Nguyên không biết làm sao đành nhìn Anh và cười gượng rồi nói: "Dạ không, em không có mua." Thế rồi Nguyên cuối đầu chào anh rồi quay lưng đi.
Trong lúc Nguyên quay đi, thì anh nhìn theo cô và cười đầy ẩn ý. Nguyên không hề hay biết sự ngốc nghếch của mình đã lọt vào mắt của ai kia. Anh nhìn theo bóng lưng của Nguyên đi tới khi khuất bỡi các quầy hàng.
Nguyên đi tới quầy bánh kẹo, để mua ít snack về cho các cháu và cô cũng thích snack nữa. Cô mua rất nhiều Snack để vào giỏ hàng của mình và đẩy xe đi tới quầy sữa và mua ít sữa chua, cô đặt biệt thích ăn sữa chua và trong khi đó anh đang đi tới quầy đồ khô và khi anh quay lưng lại thì thấy cô đang loay hoay chọn sữa chua. Anh chỉ biết cười với độ đáng yêu của cô.
Anh chợt nghĩ không hiểu sao cô gái này lại có cảm giác khiến người ta thân thiện và đáng yêu đến vậy, anh chợt nhìn cô thêm nhiều hơn và trong mắt trong lòng đều là hình ảnh của cô. Khi cô chọn xong sữa chua thì đi đến quầy bán bánh mì ổ, cô rất thích mua bánh mì ổ mỗi lần đi siêu thị.
Nên cô đã đi tới đứng xếp hàng để mua bánh mì, tới lượt mình cô nói cho hai ổ, và anh ở sau lưng cũng nói tới tôi cũng hai ổ. Miệng thì nói với cô bán hàng nhưng mắt thì nhìn cô gái trước mặt mình, cô khá lùn, lùn thậm chí còn chưa tới vai anh nữa.
Khi cô lấy xong bánh mì thì đi thẳng tới quầy tính tiền và luôn có người lẻo đẻo theo sau cô là một anh chàng cao ráo đẹp trai. Anh cũng đứng xếp hàng cùng quầy tính tiền với cô.
Sau khi cô tính tiền xong thì anh tiếp lên, và thật không ngờ cô nhìn lại thì thấy anh và cô cười chào rồi quay lưng đi, anh nhìn theo bóng lưng cô và Nguyên đi tới quầy gửi đồ, để lấy đồ lúc nãy đã gửi. Anh cũng nhanh chóng đi tới và lấy đồ đã gửi, thì nhìn thấy cô đã đi tới cầu thang xuống nhà để xe.
Anh cũng không chậm trễ mà đi xuống nhà xe. Thật không thể tin được thế mà xe của anh lại để cạnh xe cô. Lúc này anh đi tới và ngỡ ngàng với sự ngẫu nhiên này.
Cô cũng quay lại nhìn anh và thấy anh cười với mình, cô cũng cười cúi chào anh. Anh nói: "Em chờ anh xíu." anh đi tới dắt xe của mình ra và sau đó nói: "Để anh dắt ra cho dễ treo đồ lên." Thế là anh dắt xe của cô ra và giúp cô treo đồ lên xe. Xong tất cả thì anh cũng treo đồ của mình lên xe.
Anh hỏi cô: "Em ở đâu, có gần đây không?" Nguyên nói: "Em ở Trảng Dài nên cũng gần đây ạ". Cô không biết phải nói gì nữa vì trước giờ Nguyên cũng chưa từng nói chuyện với người lạ nhiều và càng không nói chuyện nhiều với trai lạ. Thế nên Nguyên nhìn anh và nói: "Em đi trước nha." anh nói: "Anh cũng ở gần đó." Nguyên à dạ một tiếng rồi lên xe, cuối chào anh, rồi lái xe đi.
Anh cũng đi theo phía sau cô như để bảo vệ cô, và khi cô đi rẽ hướng đường về nhà mình. Anh cũng đi theo và thấy cô về nhà và thấy cô vào cổng nhà thì anh mới quay xe đi về cơ quan mình.
Vậy anh là ai?
(Còn tiếp).