Chương 4: Lấy được chồng tốt

"Anh đã nhận chìa khoá, nếu như em rảnh, mời em đi xem nhà mới."

Thừa Hoan biết đây là lễ vật kết hôn mà cha mẹ chồng tương lai đưa cho bọn họ: Một căn hộ chung cư mới toanh.

Nếu không phải như thế, hai người có lẽ không nhanh như vậy có tư cách bàn chuyện kết hôn.

Thừa Hoan nói: "Thật không biết nên nói lời cảm ơn thế nào mới tốt."

"Anh nghĩ không cần, bọn họ chỉ mong chúng ta hạnh phúc."

"Cây cao che bóng mát."

"Chuyện này thì đúng thật, năm kia chị anh lấy chồng, của hồi môn cũng tương đối thoải mái. Mẹ nói con gái trong người có chút tiền, sẽ không bị người ta bắt nạt."

Thừa Hoan cười nói: "Hỏng bét."

"Chuyện gì?"

"Em không có tiền."

Thừa Hoan nhìn thấy căn hộ chung cư đó, cô đã yêu thích nó, trong số những người bạn của cô, Mao Vịnh Hân người có gu thẩm mỹ đặc biệt, chỉ sống trong những ngôi nhà kiểu cũ có trần cao, nhưng là Thừa Hoan thích phòng mới, đường ống, thiết bị vệ sinh và khung cửa sổ đều mới, dễ quản lý.

Nhà trọ căn hộ không tính là nhỏ, khoảng 100m2, hai phòng, hòng khách có một góc nhìn ra biển, hướng ra Lý Ngư Môn, đẩy ra cửa sổ, vừa vặn nhìn thấy một du thuyền thuyền xa hoa lớn chậm rãi lái vào hải cảng.

Thừa Hoan rất phấn khích, cố nói: "Hồi tiểu học khi em học môn địa lý, biết đông Lý Ngư Môn, tây có Cấp Thủy Môn, ở giữa là cảng Victoria giống như cái bát, nhưng phải đến hôm nay mới tận mắt nhìn thấy thực tế."

Tân Gia Lượng giao chìa khoá cho Thừa Hoan.

"Tuỳ em bố trí phòng ốc thế nào đó, chị anh nói, chị muốn tặng toàn bộ gia cụ cho chúng ta."

"Không được không được không được, " Thừa Hoan không ngừng xua tay, "Chúng ta cần phải tự lực cánh sinh."

Gia Lượng lấy từ trong túi ra một phong thư, "Đây là phiếu mua hàng 50.000 tệ của công ty nội thất, dư thôi thiếu bù."

"Chà chà, vậy chúng ta đây chẳng phải có thể kết hôn miễn phí?"

Tân Gia Lượng dương dương đắc ý, "Hên quá em nhỉ."

"Có thể thấy rằng họ thực sự muốn em thành gia."

"Ba mươi mốt tuổi chưa tính là rể già."

Thừa Hoan nhìn gã cười, "Nếu không có gì ngoài ý muốn, lúc trưởng tử hoặc trưởng nữ tốt nghiệp đại học, chắc anh đã hơn 50 rồi."

"Vậy rất tốt, rất lý tưởng."

Gia Lượng nhìn thời gian, đã đến lúc hai người đi làm việc.

Ngày thứ hai, Thừa Hoan cùng cô bạn thân Mao Vịnh Hân tới quan sát căn hộ mới.

Ngay cả Mao Mao rất kén chọn cũng nói: "Chúc mừng cậu gả vào một gia đình danh giá, Tân thị quả nhiên rất thương quý tử."

Thừa Hoan nói: "Ừ hứ."

"Tớ tin cậu cũng biết, rất nhiều cha mẹ thấy con cái có cái gì liền đòi cái đó, lại giựt giây em trai em gái vòi đồ anh chị, khiến cho nhiều người khốn khổ cực kỳ."