-Chị hai có nên ngăn lại không? Hình như thằng kia say thuốc rồi – Tiếng người đàn ông vang lên ở gần đầu hẻm đó đang đứng nhìn bên cạnh còn có bóng một người nữa.
Người này nói bằng cái giọng lạnh đến ghê rợn khiến người ta phải rợn tóc gáy:
-Không, để cho cô ta biết thế nào là muốn chết không được muốn sống cũng không xong đó là cái giá cô ta phải trả vì đã hại chết anh tôi –.
Người đàn ông thấy có người đi tới thì liền kéo người người bên cạnh lấp vào đằng sau gốc cây gần đó nói nhỏ :
-Hình như có người tới –
-Xin lỗi có làm gián đoạn cuộc chơi của các anh không ? –Tiếng nói vang lên từ phía đầu con hẻm làm bọn thanh niên dừng mọi hoạt động lại nhìn về phía sau một người con trai tướng tá cao to, đeo mắt kính đen đội mũ lưỡi trai.
-Có đó cút đi – Một trong đám thanh niên nói tay xua xua ý đuổi người này đi rất rõ ràng rồi lại tiếp tục công việc đang làm dở.
Người con trai kia thì không nói nhiều chỉ nhếch mép rồi đi tới tung một cú đá thẳng vào đầu một tên thanh niên làm tên này ngã văng vào tường. Mấy tên thanh niên thấy thế liền đứng dậy chỉ vào người con trai này rồi nói bằng giọng phách nối :
-Thằng nhãi mày là thằng chó nào dám ….-
Tên này chưa kịp nói hết câu thì người con trai kia đã tung cú đấm thẳng vào mồm tên này rồi cả bọn cùng xông lên đánh những người con trai này chỉ cho vài cước thôi thì chạy mất dép. Thy thì ngồi co ro lại gần tường vẫn chưa hoàn hồn sau sự việc kinh khủng vừa xảy ra, hai tay ôm hai chân mặt thì nước mắt tèm lem.
Người con trai này ngồi xuống cư nhiên đưa tay ôm lấy Thy nhằm trấn an cô nhưng ngược lại Thy lại càng sợ cô không ngừng đánh vào lưng người con trai này rồi miệng thì hét lên :
-Làm ơn ….đừng lại gần đây –
Thy nói mà người run cả lên tay thì không ngừng đẩy người con trai này ra, nhưng người con trai này thì vỗ nhẹ theo nhịp vào lưng Thy, miệng thì nói nhỏ bằng giọng dịu dàng :
-Bình tĩnh đi cô bé…mọi chuyện ổn rồi ..ổn rồi …-
Thy thì nhờ giọng nói dịu dàng giống như giọng của bố cũng giống như bố mình đang ở bên cạnh cũng từ từ bình tĩnh lại hơn nhưng vẫn sợ hãi vô thức choàng tay qua ôm chặt lấy người con trai này để cảm nhận chút gì đó gọi là an toàn. Người con trai này cũng không phản đối ngược lại còn đưa tay vuốt tóc Thy một cách dịu dàng rồi từ từ đỡ Thy đứng dậy
Ở đầu hẻm ánh mắt của hai người đang nhìn chân chân về phía Thy, người con gái nói :
-Xem như cô ta may mắn nhưng không có lần hai đâu -
Rồi hai người đi khỏi đó.
Người con trai này cởϊ áσ khoác mình ra khoác lên người Thy rồi đưa cô ra khỏi con hẻm nhỏ rồi bắt taxi cho cô lên nhưng cô vẫn không chịu buông người con trai này ra đến khi thấy ánh đèn thì hồn mới hoàn lại xác sau một thời gian chạy đi chốn. Thy mới buông người con trai này ra nhìn người con trai trông có vẻ không phải cùng với đám thanh niên kia mới nói :
-Cảm ơn .. đã ..giúp tôi –
Vừa nói hết câu thì toàn thân Thy mềm nhũn không có sức mắt từ từ nhắm lại và ngã xuống nghĩ là sẽ rất đau nhưng trong lúc mơ màng cảm nhận sự ấm áp trong vòng tay của người con trai kia.
--------------------------------------
Nó thì chạy ra khỏi biệt thự của hắn thì phóng nhanh đi tìm, hắn chạy theo nó từ phía sau nhìn hai người như đang chơi đuổi bắt đến khi chuẩn bị sang đường thì nó không hề dừng lại đang chạy qua đường thì bỗng có điện thoại nó dừng lại moi điện thoại ra nghe thì từ xa một chiếc xe ô tô tải to lao tới nhưng đi không kiểm soát. Nó thì không để ý đang tập trung nghe điện thoại cho đến khi nhìn thấy đèn xe đó chiếu vào người nhìn lại thì chiếc xe đã cách nó không xa.
Nó chưa kịp phản ứng gì thì một bàn tay đã nắm khuỷa tay nó rồi kéo lại phía sau theo lực mà nó áp mặt vào ngực người đó, xong nó cảm nhận được mùi hương trên người của người này rất quen chính là mùi của hắn. Hắn nắm vai nó đẩy ra mặt thì tỏ rõ sự hung dữ quát lên :
-Phải cẩn thận chứ -
-Kệ tôi – Nó nói hất tay hắn ra khỏi vai rồi nó chạy đi vừa chạy vừa bấm điện thoại gọi cho Thy ban đầu thì không nghe nhưng rồi bỗng có tiếng nói vang lên từ đầu dây bên kia
“Xin chào”
-Chủ nhân của điện thoại đâu ? –
“Cô là người nhà của chủ nhân chiếc điện thoại ?”
-Hỏi thừa –
“Giờ cô ấy đang ở bệnh viện XYZ”
-Địa chỉ ? –
“Số 12 đường YZ”
Tút…tút..Nó cúp máy luôn toan chạy đi thì một chiếc mô tô đen chặn trước mặt nó người lái xe là hắn, nó không chần chừ nữa leo lên xe đến địa chỉ trên.
-----------------------------------------------
Trong một phòng VIP của bệnh viện lớn nhất Hà Nội.
Thy đang nằm trên giường bệnh nghỉ ngơi cô y tá đang trỉnh lại bịch nước đang được truyền cho Thy, còn người đưa Thy vào bệnh đang nói chuyện với bác sĩ.
-Bác sĩ cô ấy thế nào rồi ?-
-Do sợ hãi quá độ nên ngất thôi chỉ cần truyền nước và nghỉ ngơi một lát sẽ tình lại thôi – Vị bác sĩ ôn tồn nói.
-Dạ cảm ơn bác sĩ – Người con trai nói bằng giọng cảm kích, rồi vị bác sĩ ra khỏi phòng bệnh. Thì Minh và Tuyết lao vào trong nhưng không để ý sự hiện diện của người con trai kia mà chỉ tập trung vào Thy thôi.
-Ôi bảo bối của anh sao lại ra nông nỗi này ?- Minh lo lắng vuốt khuôn mặt hơi xanh xao của Thy, nước mắt thì không ngần ngại rơi xuống. Minh cực kì thương và cưng chiều cô em gái này dù Thy chỉ bị đứt tay thôi anh đã sốt sắng lên gọi bác sĩ rồi huống chi giờ Thy lại nằm bệnh viện thế này.
-Minh ông bình tĩnh lại đi, à cậu là người đã đưa con bé vào bệnh viện sao ? – Tuyết an ủi Minh rồi quay sang hỏi người con trai đang đứng ở gần đó.
Người con trai chỉ gật đầu thôi không nói, đúng lúc đó nó và hắn từ ngoài chạy xông vào chạy lại đứng gần Tuyết, nó cũng tỏ rõ sự lo lắng :
-Sao lại ra nông nỗi này cơ chứ ? –
-Alla – Người con trai nhìn thấy nó thì nở nụ cười nói bằng giọng trìu mến vô cùng, nó thì nghe tên Nga của mình thì giật mình ngẩng đầu lên nhìn người con trai kia rồi tỏ rõ sự ngạc nhiên. Người con trai không ngần ngại bước tới ôm chầm lấy nó, làm hắn đứng gần đó nóng mặt.
-Eric mày về đây bao giờ ? Nhưng sao lại về đây ? – Nó nói bằng tiếng Nga với người con trai này.
-Mới xuống máy bay thôi. Nhớ nên về thăm không được ? – Nam trả lời nở nụ cười đáp lại nó bằng tiếng Việt chứ không phải bằng tiếng Nga nên mọi người trong phòng hiểu nên mọi người trong phòng đều ngạc nhiên nhìn nó và người con trai kia. Nó đẩy ra nhìn rồi đưa tay lau đi mồ hôi còn vương trên chán rồi nói :
-Vậy thì phải báo để còn ra đón chứ -
-Hân em quen cậu ta sao ? – Tuyết kéo tay nó hỏi mắt thì nhìn quét từ trên xuống dưới .
-Ừ đây là cánh tay phải đắc lực của tôi ở Nga – Nó nói bằng giọng lạnh lùng.
-Con bé này chẳng thay đổi gì cả - nói rồi củng yêu nó rồi chỉ nhận được cáo nhướng mày của nó thì lại cười trừ cho
qua chuyện.
-KHÔNG…..đừng lại đây – Thy bỗng hét lên tay đấm đá loạn xì ngậu vào không trung, Minh lo lắng giữ tay Thy lại rồi
Thy mới nhận ra là anh hai mình thì rướn người dậy ôm chầm lấy Minh khóc nức nở.
-Không sao rồi, có anh ở đây không ai dám làm hại em đâu – Minh lo lắng vuốt vuốt tấm lưng đang run lên vì sợ hãi kia rồi Thy lại ngủ thϊếp đi, Minh đỡ Thy nằm xuống giường rồi vén chăn cẩn thận rồi quay ra nói với mọi người – Cũng khuya rồi mọi người cũng về nghỉ ngơi đi rồi có chuyện gì mai rồi nói –
Mọi người cũng ra về còn Minh thì ở lại, hắn thì chở Tuyết về còn nó thì về cũng với điều này làm hắn cực khó chịu.
(Nếu bạn nào có không hài lòng về truyện thì bỏ qua cho mình và nhớ comment phía dưới ý kiến của các bạn về truyện để mình sửa. Thành thật cảm ơn)