Chương 3: Cộng đồng lang thang (1)

Mục Hiểu Hiểu một bên chỉ huy Châu Hâm Thành làm thí nghiệm một bên tự hỏi, trong tiểu thuyết từng nói trong não tang thi có tinh hạch, người có dị năng ăn có thể tăng trưởng dị năng, tang thi biến dị ăn cũng có thể trở nên mạnh mẽ mà tiến cấp, có lẽ nói không chừng đến hậu kỳ còn có thể khôi phục lý trí nhỉ? Nói đến dị năng, không biết con người hiện tại rốt cuộc có dị năng hay không?

Mục Hiểu Hiểu quyết định không suy nghĩ nữa, cô vốn định đợi đến buổi tối lúc con trai ngủ sẽ đi ra ngoài dò xét. Nhưng cảm giác đói khát trong bụng hiện tại nói cho cô biết, nếu không đi tìm thức ăn, có lẽ cô và chồng hai con tang thi sẽ không kiềm chế được bản năng mà nhào về phía con trai.

Nhưng để con trai ở nhà một mình cô lại càng không yên tâm, làm sao biết được khi bọn họ không có ở đây sẽ xảy ra chuyện gì, mang con ra ngoài càng không thực tế, tình huống bên ngoài như thế nào cô còn chưa rõ ràng lắm.

Mục Hiểu Hiểu bỗng nghĩ đến cô là tang thi hệ tinh thần, có lẽ, cái thứ tạm gọi là tinh thần lực kia có thể khống chế con trai hay không?

Nghĩ đến liền làm, Mục Hiểu Hiểu chậm rãi trở về phòng khách, thử phát ra sóng mệnh lệnh "ngủ" với con trai, lần đầu tiên không thành công cô cũng không nản lòng, lại thử thêm vài lần rốt cục con trai cũng dần dần ngủ thϊếp đi. Cô tự nghĩ, có lẽ là do con trai còn nhỏ yếu, nếu đối với một người trưởng thành có thể sẽ không có tác dụng tốt như vậy.

Sau đó cô giấu con trai vào trong tủ, bởi vì một con tang thi như cô thì tất nhiên sẽ không thể khóa cửa bằng chìa khóa, tuy rằng đã mạt thế nhưng ai biết được lỡ như có con người nhân cơ hội không ai ở nhà xông vào làm hại con trai cô thì sao? Cho nên phải thật cẩn thận.

Chờ làm xong tất cả, Mục Hiểu Hiểu mang theo chồng, chậm rãi đi ra khỏi nhà.

Cảm ơn chồng mình cô năm đó sáng suốt, nhất định phải mua nhà ở tòa nhà cao tầng có thang máy, nếu không chỉ dựa vào đôi chân cứng ngắc này xuống lầu bằng từng bậc thang, còn không bằng kêu cô trực tiếp lăn xuống cho nhanh hơn.

Gia đình Mục Hiểu Hiểu sống ở tầng 7, cả tòa nhà cao 20 tầng, nhìn thang máy bắt đầu từ tầng 19 từng chút đi xuống, trong lòng Mục Hiểu Hiểu không khỏi cảm thấy hoảng loạn. Không biết lúc cửa thang máy mở ra, bên trong sẽ là con người hay là tang thi, ngàn vạn lần đừng là con người, cô vẫn chưa sẵn sàng để trực tiếp đối mặt chống lại nhân loại đâu.

Cửa thang máy "đinh" một tiếng mở ra, Mục Hiểu Hiểu thở ra một hơi nhẹ nhõm, trong lòng cảm thấy thật may mắn vì chỉ có một tang thi bên trong thang máy. Buổi sáng, thời điểm khi virus bùng phát là giờ cao điểm phải đi làm, nhưng hai vợ chồng Mục Hiểu Hiểu đều dựa vào việc mở một cửa hàng trực tuyến để kinh doanh online cho nên cả hai cùng ở nhà.

Mục Hiểu Hiểu bình tĩnh chỉ huy chồng đi vào trước sau đó dựa vào trên người anh, nhìn vết máu và thịt vụn trong thang máy không cần nghĩ cũng biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, cô rất muốn nôn nhưng lại nôn không được, ngược lại khi ngửi thấy mùi thịt chỉ cảm thấy rất đói rất muốn ăn.

Mục Hiểu Hiểu tự hỏi không biết cô có thể khống chế được nhiều tang thi cùng một lúc hay không, cho nên liền thử dùng tinh thần lực còn sót lại của bản thân phát ra mệnh lệnh cho tang thi nam vẫn bảo trì được hình dạng của con người đứng ở phía đối diện kia, nhưng kết quả một chút phản ứng cũng không có, cô nghĩ có lẽ do mình vẫn còn quá yếu.

Bởi vì những tang thi khác bộ dáng đều quá khủng bố, Mục Hiểu Hiểu không tự chủ được lôi kéo chồng sang một bên rồi dựa sát vào người anh, mặc dù chồng cô cũng là tang thi nhưng ít ra anh vẫn là tang thi mà cô quen thuộc nhất. Này này, đại tỷ không có nửa mặt ở bên cạnh kia đừng dựa vào người cô thế chứ, thật là dọa người quá đi.

Mục Hiểu Hiểu trong lúc này bất chợt muốn cảm ơn ông trời, cảm ơn vì đã biến cô thành tang thi có suy nghĩ, nếu vẫn là con người mà đυ.ng phải tang thi thế này cô thật sự sẽ không biết phải đối mặt như thế nào.

"Đinh" cửa tầng 5 mở ra, rõ ràng cô ấn tầng -1 tại sao lại dừng lại ở tầng 5? Lựa chọn -1 là có lý do, cửa ở tầng 1 rất khó mở còn -1 là hầm để xe ngầm, có thể dễ dàng đi ra ngoài.

Cửa thang máy chậm rãi mở ra, là con người, có ba người đang đứng trước cửa, tang thi trong thang máy vốn đang rất yên tĩnh trong nháy mắt sôi trào, tất cả tay đều tranh nhau kéo lấy người phụ nữ đứng ở phía trước, hai người đàn ông phía sau nhìn thấy khuôn mặt ngay lập tức hoảng sợ đến va vào nhau, sau đó chạy ngược trở lại, cửa phòng 502 phanh một tiếng liền đóng lại.

Người phụ nữ bị bắt, miệng hô to "A Kiệt, cứu tôi!" nhưng khi quay đầu lại chỉ nhìn thấy hai người đàn ông đều đã bỏ lại cô mà bỏ chạy, cô ta chỉ có thể mặt đầy nước mắt cố gắng giãy giụa, la hét, nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi số phận bị kéo vào bên trong thang máy.