Quyển 2 - Chương 22
Hỏa Tư nhẹ nhàng ngả về phía trước, siết chặt vòng tay ôm Hạ Nguyệt Quang, dễ dàng hôn lên môi cậu, cơ khát liếʍ liếʍ cắn cắn, sau đó lớn mật đem lưỡi tiến vào trong miệng nhỏ ngọt ngào kia, không ngừng quấy rối bên trong, vừa hút vừa mυ"ŧ.
“Ân….” Hạ Nguyệt Quang hô hấp dồn dập mềm nhũn trong vòng tay Hỏa Tư, con ngươi nâu hút hồn nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại trước mắt, trong miệng ngập đầy hương vị của hắn, toàn thân lửa nóng không chịu nổi, giống như bị thiêu đốt.
Hỏa Tư vừa hôn Hạ Nguyệt Quang vừa đè cậu xuống giường, tay luồn vào trong áo cậu, có chút kích động vỗ về mảng ngực mịn màng kia.
Hạ Nguyệt Quang run rẩy, vội vàng giữ lấy tay Hỏa Tư, quay đầu không cho hắn hôn, giẫy dụa nói: “Không được….. Không được….. Anh đang ốm….
Phải…. Phải nghỉ ngơi…. A!” Cậu sợ hãi kêu lên một tiếng, bởi vì Hỏa Tư cư nhiên cởϊ qυầи cậu ra, còn đưa tay tiến vào tiểu huyệt của cậu.
“Ta muốn em…. Muốn đem em ăn sạch sẽ, để cả cơ thể em ngập tràn mùi hương của ta….” Hỏa Tư sốt ruột rút tay ra lột chiếc quần đang lơ lửng giữa chân Hạ Nguyệt Quang ném sang một bên, mở rộng cặp chân trắng nõn của cậu, lại đưa ngón tay vào tiểu huyệt ấm áp kia.
“A a! – Vù vù…. Ân a….. Không…. Không được….. Chờ…. Chờ anh khỏe…. A…..” Hạ Nguyệt Quang ngửa đầu thét chói tai, vươn tay nắm lấy bàn tay đang không ngừng ở trong tiểu huyệt cậu di chuyển ra vào, chưa từ bỏ ý định khuyên can Hỏa Tư.
Hỏa Tư đem ngón tay ở trong người Hạ Nguyệt Quang trừu sáp một trận, rút ngón tay về, thở phì phò ôm lấy Hạ Nguyệt Quang đang không ngừng phát run, dùng mặt không ngừng cọ vào lên má cậu, “Ta muốn ăn em luôn…. Em ngoan ngoãn để ta ăn được không? Hay là em cảm thấy kỹ thuật của Hi Ân tốt hơn ta?”
Hạ Nguyệt Quang vốn đang trầm mê trong kɧoáı ©ảʍ nghe thấy Hỏa Tư nói vậy, liền tức giận đẩy hắn ra, hai chân run rẩy bước xuống giường nói: “Anh…. Anh sao có thể nghĩ như vậy? Em….. Em nếu không thích đã không cho anh chạm vào em rồi! Anh sao có thể nói ra những lời đáng giận như vậy! Vậy em dứt khoát sẽ trở về chỗ Hi Ân!”
Hỏa Tư vừa nghe, vội vã giữ lại Hạ Nguyệt Quang đang định rời đi, sợ hãi ôm cậu nói: “Thực xin lỗi…. Chỉ là ta vừa nghĩ đến việc hắn chạm vào người em không biết bao lần…. ta liền đố kị…. Ta cũng muốn yêu thương em nha!”
Hạ Nguyệt Quang trầm mặc tùy ý Hỏa Tư ôm cậu, bỗng nhiên vươn tay đẩy Hỏa Tư ra, đẩy hắn nằm lên giường, sau đó mặt đỏ bừng leo lên theo.
Hỏa Tư có chút khó hiểu nhìn Hạ Nguyệt Quang, nghi hoặc hỏi: “Nguyệt Quang, em muốn làm gì?”
“Anh…. Anh nằm là được rồi!” Hạ Nguyệt Quang đỏ bừng mặt áp Hỏa Tư nằm xuống giường, hai tay run run cởϊ qυầи Hỏa Tư, cảm nhận được ánh mắt càng ngày càng nóng của Hỏa Tư, run run nắm lấy phần thân dựng thẳng của hắn đặt trước cửa huyệt mình, chậm rãi đem phần thân nóng hổi kia đâm vào.
Hỏa Tư sao có thể chờ đợi động tác quá chậm rãi của Hạ Nguyệt Quang, thở dốc nắm vòng eo mảnh khảnh của cậu, dùng sức đâm vào, bắt đầu mãnh liệt trứu sáp.
“A!—” Hạ Nguyệt Quang vội vã chống tay lên ngực Hỏa Tư, cả mông kề sát phần thân nóng rực của Hỏa Tư, nơi hai người kết hợp đã ướt đẫm một mảnh.
“Nguyệt Quang….. Bên trong em thực nóng!” Hỏa Tư không ngừng đâm lên, nằm lấy eo nhỏ áp xuống, đem toàn bộ phần thân thô to nhét vào trong tiểu huyệt cơ hồ không chứa nổi của cậu, thở dốc khen ngợi Hạ Nguyệt Quang lúc này mặt đã đỏ bừng.
“A a….. Hỏa Tư….. Đừng….. Đừng nhanh như vậy….. Không….. Không được….” Hạ Nguyệt Quang không tự chủ được mà cũng đung đưa người, đứt quãng nói với Hỏa Tư.
Hỏa Tư chịu không nổi mà trở mình, đổi thành đem áp Hạ Nguyệt Quang xuống dưới thân, nắm thắt lưng cậu dùng sức đâm vào, đâm mạnh đến mức khiến người dưới thân thét chói tai liên tục.
“Nguyệt Quang….. Em vừa rồi thực đáng yêu nha…. Cư nhiên chủ động như vậy…..” Dùng sức đem phần thân tiến vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt, rút ra một ít, lại mạnh mẽ tiến vào, cúi đầu hôn hai má phiếm hồng của cậu, cười ha ha nói với Hạ Nguyệt Quang đang không ngừng rên ri.
Hạ Nguyệt Quang thở dốc quay đầu chủ động hôn môi Hỏa Tư, ôm cổ hắn, để hắn tiến lại gần hơn. Kɧoáı ©ảʍ không ngừng đánh lên người cậu, cơ hồ muốn bao trọn người cậu.
Hỏa Tư thở dốc hôn sâu cánh môi mềm mại, càng dùng sức trừu sáp tiểu huyệt mềm nóng, vừa lòng nhìn người trong lòng hắn không ngừng run. Ngày hôm qua tuy nếm qua cậu một lần, nhưng vẫn chưa đủ, hắn còn muốn nhiều hơn nữa, muốn cả con người cậu tiến vào trong lòng hắn, hung hăng yêu thương cậu nhiều lần!
“Hỏa Tư….” Hạ Nguyệt Quang đỏ mặt lau mồ hôi cho Hỏa Tư, nhìn gương mặt hồng nhuận tuấn tú lạ thường của hắn, thật sự hối hận để hắn làm chuyện kịch liệt này.
Hỏa Tư nắm tay Hạ Nguyệt Quang, liên tục liếʍ hôn, ôm cậu trở mình, phần thân ở trong người cậu trượt quanh, khiến cậu run rẩy liên tục.
“Anh đứng đắn một chút cho em!” Hạ Nguyệt Quang mặt đỏ bừng nằm trên ngực Hỏa Tư, có chút tức giận hành động vừa rồi của hắn, giận dữ nhéo thắt lưng hắn nói.
“Ta còn muốn làm….” Hỏa Tư không đau không ngứa vuốt eo nhỏ của Hạ Nguyệt Quang, nhẹ động vài cái phần thân bị tiểu huyệt hút chặt, tham lam yêu cầu người đang bị hắn đâm đến thở phì phò liên tục.
Hạ Nguyệt Quang chống hai tay trước ngực Hỏa Tư, định rời đi nói: “Không được! Anh phải nghỉ ngơi….”
Thế nhưng, Hỏa Tư lại nắm thắt lưng cậu không chịu thả người, còn ác liệt trừu sáp trong người cậu, bá đạo nói: “Không cần! Ta muốn ôm em! Ta muốn làm em không xuống giường nổi!”
“A…. A…. Không được…. Anh…. Anh nếu còn…. còn tiếp tục…. Em…. Em về sau sẽ không cho anh chạm vào….” Tuy nói vậy, nhưng Hạ Nguyệt Quang vẫn chịu không nổi kí©h thí©ɧ mà nhuyễn mềm trong lòng Hỏa Tư, hai chân gắt gao quặp lấy thắt lưng Hỏa Tư, không muốn cho phần thân thô to của hắn rời đi.
“Lại làm lần nữa là được rồi….” Hỏa Tư điên cuồng đâm vào nơi mê người kia, nói với cậu.
Hạ Nguyệt Quang thoải mái không ngừng kêu, “Hỏa Tư…. Hỏa Tư…. A…. Mau một chút….” Bị yêu thương quá nhiều lần, thân thể cậu cũng trở nên dâʍ đãиɠ, bắt đầu biết yêu cầu sự âu yếm.
Hỏa Tư vuốt ve cặp mông căng tròn của Hạ Nguyệt Quang, dùng sức đâm, khiến cậu không ngừng ở trong lòng hắn rêи ɾỉ, mạnh mẽ trừu sáp vài lần, vào khoảng khắc cậu cong người lên, cũng dùng sức đâm lên, thỏa mãn bắn ra trong cơ thể ấm áp của cậu.
“Hỏa Tư…. A…. Anh….. Anh nói một lần…. là được rồi….” Hạ Nguyệt Quang chịu không nổi liều mình thở dốc, cự vật vốn dừng lại trong tiểu huyệt lại bắt đầu động.
“Như vậy không đủ…. Ta còn muốn nhiều hơn…” Hỏa Tư ôm chặt người yếu ớt giãy dụa trong lòng, tiếp tục luật động phần thân thô to, làm cho tiểu huyết ấm áp kia không ngừng phun ra nuốt vào cự vạt của hắn.
Cảm giác dục hỏa trong người bắt đầu trỗi dậy, cự vật ở giữa đùi thực nóng, yêu thương cậu đến sắp không chịu nổi. Kết quả, Hỏa Tư cư nhiên yêu thương cậu mười mấy lần mới thôi. Nếu không phải hắn đang ốm, có lẽ còn ra sức ở trên giường khiến cậu đau không xuống nổi!
=. =. =. =. =
Đến tối, Hạ Nguyệt Quang hai chân hư nhuyễn xuống giường, thở phì phò trừng mắt nhìn Hỏa Tư đang cười như chú mèo, cúi người nhặt quần áo lên, nhưng mới khẽ cúi xuống, thắt lưng cậu đã kháng nghị mà bắt đầu đau nhức.
Hỏa Tư nằm trên giường vừa thấy, liền cười ha ha tới ôm lấy Hạ Nguyệt Quang, nhưng lại vươn tay tiến vào trong tiểu huyệt của cậu, nhẹ nhàng đùa nghịch.
“Em cũng đừng vội tắm rửa, dù sao chờ lát nữa sẽ lại bẩn….” Hỏa Tư vừa nói vừa đẩy nhanh tốc độ ngón tay, đắc ý nhìn Hạ Nguyệt Quang ở trong lòng hắn dồn dập thờ, ý đồ đẩy cậu lên giường làm tiếp.
Hạ Nguyệt Quang vội vàng bắt lấy ngón tay đang không ngừng tiến vào trong cơ thể mình, đỏ mặt nói: “Anh…. Anh cái đồ đại sắc lang này! A a! Mau…. Mau dừng….” Giãy dụa thoát khỏi vòng tay Hỏa tư, cả người bị hắn ôm trong lòng, hai chân mở rộng, cúi đầu nhìn ngón tay không ngừng ở trong tiểu huyệt trừu sáp, xấu hổ mà không ngừng loạn động, nhưng tay chân thoải mái như nhũn ra, không thể động đậy.
“Muốn ta dừng cũng được, ta muốn em ngủ cùng ta.” Hỏa Tư cười cười rút ngón tay về, thay thành đem cự vật thô nóng đâm mà tiểu huyệt mềm ướt, thong thả chuyển động.
“A! Được…. Được rồi! Để…. Để em đi tắm rửa…. Tắm…. Tắm xong thì ngủ cùng anh….. Ân a….” Hạ Nguyệt Quang cả người phiếm hồng run rẩy, giọng khẽ run nói với Hỏa Tư.
“Không được! Ta mệt muốn chết rồi! Bây giờ liền ngủ! Em ngủ cùng ta!” Hỏa Tư bá đạo bắt đầu mạnh mẽ trừu sáp, giống như một đứa trẻ hư nói với Hạ Nguyệt Quang.
Đầu óc Hạ Nguyệt Quang nếu không bị yêu thương mà mụ mị, đại khái sẽ vì lời nói của Hỏa Tư mà tức giận muốn đập người, “Được…. Ân…. Được…. Mau ngủ…. ngủ đi!” Không chịu nổi Hỏa Tư mãnh liệt trừu sáp, đầu hàng nói với hắn.
Hỏa Tư hôn nhẹ vành tai của Hạ Nguyệt Quang, đẩy nhanh tốc độ tiến đánh, vươn tay nắm lấy phần thân của Hạ Nguyệt Quang, cố ý vuốt ve, nghe cậu không ngừng thở cầu xin tha thử, mới thỏa mãn bắn vào người cậu, cũng thả tay để cậu bắn ra.
Hạ Nguyệt Quang yếu ớt nằm úp sấp tựa vào lòng Hỏa Tư, thở dốc thầm oán, “Anh…. Anh chơi đủ chưa? Mau… Mau ngủ đi!” Cậu thở phì phò đẩy Hỏa Tư ra leo xuống giường. Kết quả Hỏa Tư lại từ phía sau đề lấy cậu, thuận thế đem phần thân thô to đâm vào tiểu huyệt mềm ướt của cậu.
“Nơi này của em nóng quá…. Ta không muốn rời đi…. Ta muốn cứ như vậy mà ôm em ngủ….” Hỏa Tư bá đạo đâm vào một chút, cũng không quản Hạ Nguyệt Quang thở gấp đến lợi hại, cứ như vậy mà ôm cậu nằm xuống giường, kéo chăn đắp lên người hai người, cười ha ha hôn gò má phiến hồng của cậu, nhắm mặt lại nghỉ ngơi.
Người này! Tính cách vẫn bá đạo như trước! Không thoải mái cọ quậy thân mình, cự vật trong người cũng theo đó mà ngọ nguậy, thoải mái khiến cậu thiếu chút nữa liền rêи ɾỉ thành tiếng, Hạ Nguyệt Quang đỏ bừng mặt không dám lộn xộn nữa, ngoan ngoãn tựa vào vòng tay của Hỏa Tư.
“Ngủ ngon.” Hỏa Tư hôn lên bờ vai Hạ Nguyệt Quang, ôm cậu chặt hơn nói.
Hạ Nguyệt Quang nhắm mắt lại định ngủ, nhưng trong người cắm thứ nóng rực kia, cậu làm sao mà ngủ được. Hơn nữa Hỏa Tư ở sau có lúc khẽ động, hại cậu thiếu chút nữa là kêu thành tiếng, bất quả tên đầu sỏ còn đang ngủ rất sâu, xem hắn đang bị bệnh, cậu cũng không so đo với hắn nhiều nữa, bất đắc dĩ nhắm mắt lại, bắt đầu đếm cừu. Qua một lúc lâu, cậu cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ.
=. =. =. =. =
“Hỏa…. Hỏa Tư!” Hạ Nguyệt Quang nghiến răng nghiến lợi muốn lườm Hỏa Tư đang không ngừng trừu sáp tiểu huyệt của cậu ở phía sau, tiếc rằng thật sự là bị yêu thương đến thoải mái, toàn thân lại không khí lực. Vốn là lớn tiếng quát, lại hóa thành tiếng rêи ɾỉ mềm nhũn, làm cậu tức muốn chết, lại không thể làm gì.
“Nguyệt Quang, kêu to một chút, ta nghe không rõ.” Hỏa Tư cười ha ha nắm eo nhỏ của Hạ Nguyệt Quang, ác liệt dùng sức đâm vào tiểu huyệt mềm ướt kia.
“A a!–” Hạ Nguyệt Quang nắm chặt gối đầu ngửa đầu thét to, khuôn mặt tinh xảo chảy mồ hôi, dấu hôn trên người không biết là bao nhiêu, nhưng tuyệt đối nhiều hơn lúc trước.
Tên hỗn đản này! Vừa sáng sớm đã loạn phát tình! Cũng không để ý cơ thể cậu có chịu được hay không! Bản thân thì khỏe như trâu, không có nghĩa cậu cũng có sức chơi cùng hắn! Hôm qua sốt nặng, nhưng còn có tinh thần làm cậu hơn mười lần, hôm trước đã làm một lần rồi, lúc này bọn họ cũng đã làm không dưới năm lần! Tên hỗn đản này còn chưa thỏa mãn sao?
“Nguyệt Quang dễ đạt đến cao trào nha!” Hỏa Tư dùng sức đâm mạnh, thỏa mãn bắn vào trong cơ thể Hạ Nguyệt Quang, nhẽ hôn cái miệng nhỏ nhắn đang cong lên của cậu, tà tứ cười nói với người đang mặt đỏ bừng kia.
Hạ Nguyệt Quang xấu hổ đẩy ngực Hỏa Tư, thở phì phò nói: “Anh rút ra mau! Em muốn đi tắm rửa!”
“Ta còn muốn….” Hỏa Tư vùi mặt vào mái tóc Hạ Nguyệt Quang, giọng khàn khàn nói với cậu.
“Không được! Anh phải đi học! Nếu không anh sẽ đến muộn đó!” Hạ Nguyệt Quang đẩy Hỏa Tư ra, nhanh cầm chăn quấn quanh eo, giấu đi hạ thân mình, để tránh Hỏa Tư lại làm xằng bậy với cậu.
Hỏa Tư nắm một góc chăn, một tay chống cằm lười biếng nằm nghiêng trên giường: “Ta ốm, hôm nay không phải đi học.”
Ốm cái đầu ấy! Hắn giống bị ốm ở chỗ nào chứ! Hạ Nguyệt Quang tức giận giật chăn lại, nhưng không tranh được với Hỏa Tư, ngược lại còn để hắn lôi chăn đi, cậu không còn cách nào, đành mặc kệ hắn chạy vào phòng tắm.
“Nguyệt Quang…. Nhanh mở cửa, ta muốn đi WC.” Hỏa Tư đem chăn đặt lên giường, đi đến trước phòng tắm gõ cửa, nói với Hạ Nguyệt Quang còn đang tức giận.
Hạ Nguyệt Quang vừa tắm vừa nói: “Đi xuống tầng!”
“Ta cả người trần trụi thì sao xuống tầng được?” Hỏa Tư tiếp tục gõ cửa nói với Hạ Nguyệt Quang, thực tế là hắn muốn đi vào ôm lấy Nguyệt Quang của hắn rồi tiếp tục chuyện vừa rồi, nhưng đương nhiên phải chờ Nguyệt Quang chịu mở cửa đã!
“Trong tủ có quần áo, tự anh lấy mặc vào đi!” Hạ Nguyệt Quang sao không biết mục đích của Hỏa Tư, đương nhiên không thể ngờ nghêch đi mở cửa, để cho đại sắc lang kia làm làm xằng làm bậy với cậu.
“Nguyệt Quang….” Hỏa Tư gõ vửa cầu xin Hạ Nguyệt Quang, quay đầu nhìn ngăn kéo, lộ ra nụ cười gian trá.
Hạ Nguyệt Quang ở trong phòng tắm đang thấy kỳ lạ vì bên ngoài bỗng nhiên yên lắng, tắt vòi nước, toàn thân ướt đẫm từ buồng tắm bước ra, đã bị cửa đột nhiên mở dọa sợ, sau đó cả người bị áp vào bồn rửa tay, còn chưa kịp ngăn cản, Hỏa Tư lập tức mở rộng hai chân cậu, dùng sức đâm vào.
“A!” Hạ Nguyệt Quang vội vàng bắt lấy vành bồn rửa tay, bị tấn công bất ngờ mà thét lớn.
“Nguyệt Quang của ta thực đáng yêu, thích ta yêu thương em như vậy sao?” Hỏa Tư kịch liệt ở trong tiểu huyệt mềm ướt của Hạ Nguyệt Quang liều mình trừu sáp, tà ác vươn lưỡi liếʍ môi cậu hỏi.
“Anh…. Anh là đồ…. đại biếи ŧɦái!” Hạ Nguyệt Quang ôm cổ Hỏa Tử, ngửa đầu thở dốc, hạ thân lập tức lại một trận trừu sáp mạnh mẽ, khiến cậu run rẩy liên tục.
“Nhưng Nguyệt Quang của ta thích ta đối đãi như vậy với chỗ này của em không phải sao?” Hỏa Tư trừng phạt nâng hai chân Hạ Nguyệt Quang lên, đem toàn bộ phần thân rút ra, lại mạnh mẽ đâm vào tiểu huyệt. Động tác lặp đi lặp lại vài lần, khiến cậu bị yêu thường mà run run khóc cầu xin tha thứ.
“A a!– Hỏa Tư…. Từ bỏ…” Hạ Nguyệt Quang cả người run run nép trong lòng Hỏa Tư, tiểu huyệt không ngừng bị xỏ xuyên, thoải mái làm cậu chịu không nổi, chỉ có thể khóc hy vọng Hỏa Tư có thể không tiếp tục tra tấn cậu.
Hỏa Tư rút ra phần thân ẩm ướt nóng rực, đen Hạ Nguyệt Quang cả người mềm nhũn chuyển người quay lưng về phía hắn, để cậu hai tay bám lấy bồn rửa tay, tách hai chân cậu ra, mạnh mẽ tiến vào nơi mê người kia.
“A….” Hạ Nguyệt Quang yếu ớt kêu một tiếng, rồi mới ngẩng đầu hét to, cơ hồ khiến cậu sắp đến cao trào mà kêu rách cổ họng, hại cậu mệt đến kêu không ra tiếng,
“Nguyệt Quang…” Hỏa Tư thở dốc hôn tấm lưng trắng của cậu, dùng sức trừu sáp, khiến tiểu huyệt vang lên vài tiếng ‘lẹp nhẹp’, bàn tay không ngừng vuốt ve thân hình nhuốm đỏ kia, muốn cho cậu được nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn.
Bị Hỏa Tư giống như phát điên mà kịch liệt trừu sáp, Hạ Nguyệt Quang đạt tới cao trào thét lên, mông kè sát hạ thân hắn, tiểu huyệt mãnh liệt co rút, hút phần thân Hỏa Tư không nhịn được mà rung rung, tiết ra trong người cậu.
Hỏa Tư rút khỏi tiểu huyệt của Hạ Nguyệt Quang, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tiểu huyệt cũng theo đó mà chảy ra, dọc theo bắp đùi trắng nõn, thoạt nhìn cực kỳ ái muội, lại tăng thêm một cỗ tìиɧ ɖu͙©.
Hỏa Tư hôn môi Hạ Nguyệt Quang không ngừng thở dốc, yêu thương kề bên tai cậu nói: “Em thật sự rất đẹp…. Hại ta nhịn không được muốn thêm vài lần….”
“Anh…. Anh nếu còn không biết tiết chế như vậy, em sớm muộn cũng bị anh làm chết!” Hạ Nguyệt Quang thở dốc đẩy Hỏa Tư ra, tựa vào vách tường muốn đem cơ thể dính dớp tắm sạch một chút.
Hỏa Tư lại gần ôm lấy Hạ Nguyệt Quang, ôn nhu hôn môi cậu, đáng thương nói: “Ta đã gần bốn tháng rồi không gần em. Em không thấy ta đáng thương sao?”
Hạ Nguyệt Quang vừa nghe, cũng biết hắn mấy tháng nay nhất định rất vất vả tìm kiếm cậu, đau lòng ôm cổ Hỏa Tư, chủ động đưa môi lên hôn,
“Em cũng chưa nói không cho anh làm….”
“Chúng ta tiếp tục đi!” Hỏa Tư cực vui vẻ ôm Hạ Nguyệt Quang vào buồng tắm, tách hai chân Hạ Nguyệt Quang ra, đem cự vật đã sớm nóng rực thô cức đâm vào tiểu huyệt.
Hạ Nguyệt Quang cong người, “A!—” Đồ…. đồ sắc lang này! Tốt xấu cũng phải để cậu nói xong chứ! Còn chưa kịp nghĩ nhiều, kɧoáı ©ảʍ nháy mắt đã trỗi dậy, nhanh chóng lan khắp thân.
Phòng tắm không khép cửa thoát ra những tiếng thét chói tai, nhưng lại không có dấu hiệu dừng lại, xem ra hôm nay cậu sẽ bị yêu thương đến thảm.