"Phiên Tiên."Nam nhân trước mặt khẽ cười, thanh âm trầm thấp, "Buổi trưa có rảnh không?"
Một lời mời mơ hồ, ngay cả khi người khác có lỡ nghe được, cũng có thể thoái thác là do công việc.
Giản Nhất Hâm nghiền ngẫm trước lời nói của anh ta, đôi gò má ửng hồng, cô liếc nhìn Thẩm Ngộ, lại cúi đầu và nhẹ nhàng nói: "Vâng."
Thẩm Ngộ gật đầu, đang định nói thêm gì đó, lại bị phó đạo diễn gọi lại, Thẩm Ngộ vội vàng nói "Hẹn gặp lại ở chỗ cũ", rồi xoay người rời đi.
Hệ thống số 09 thanh âm nữ tính ngọt ngào vang lên: "Hỗ trợ tình cảm kết thúc, mời chuẩn bị tiếp nhận ký chủ tin tức cơ bản."
Giản Nhất Hâm nhấp một ngụm nước ấm để giảm bớt sự khó chịu khi mới được truyền đến thế giới này.
Sau khi cảm thấy khỏe hơn, cô cũng không trì hoãn nữa, Giản Nhất Hân đứng dậy tìm một phòng thay đồ trống để nhận tin tức theo yêu cầu của hệ thống.
Nam chính trong thế giới này là tổng tài của công ty giải trí Tinh Diệu, nữ chính là diễn viên dưới quyền của Tinh diệu, nữ minh tinh Diệp Tử Huyên. Diệp Tử Huyên đã thu hút sự chú ý của tổng tài nhà mình, sau thời gian dài triền miên,hai người rốt cuộc HE.
Thoạt nhìn hết thảy đều khá tốt, nhưng nếu Cục xuyên nhanh đã gửi Giản Nhất Hân đến để sửa nó, thì phải có điều gì đó bất hợp lý ở thế giới này.
Sự tồn tại bất hợp lý đó là Lâm Khinh Lộ.
Lâm Khinh Lộ vào nghề ở thuở niên thiếu* ngay từ bộ điện ảnh đầu tiên đóng máy nàng đã giành được vinh dự cao nhất trong ngành điện ảnh, nàng thậm chí còn giành được giải thưởng "Tân nhân* xuất sắc nhất" ở trong nước và vòng nguyệt quế* ngoài quốc tế "Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất". Nàng trở thành Ảnh hậu sau hai năm xuất đạo *, khiến toàn dân đều phát cuồng vì nàng.
Niên thiếu*: khi con trẻ
Tân nhân*: người mới
Vòng nguyệt quế*: thời Hy Lạp cổ đại thì các vòng nguyệt quế được dùng để tặng thưởng cho những người chiến thắng, là biểu tượng tượng trưng cho chiến thắng.
Xuất đạo*: màn ra mắt công chúng với tư cách là nghệ, hay còn được gọi là debut
Càng hiếm có hơn, phần vinh quang chói lọi này cũng không như là phù dung sớm nở tối tàn, dựa vào không ngừng ra mắt những tác phẩm xuất sắc, Lâm Thanh Lộ nghiễm nhiên* đứng ở đỉnh cao, trở thành thần thoại trong giới giải trí.
Lâm Khinh Lộ đứng ở nơi quá cao, khiến người ta không dám mảy may sinh ra dù chỉ là một chút ít tâm tư ghen ghét, chỉ có thể ngước nhìn lên. Tố chất tổng thể của nàng được Cục bộ xuyên nhanh đánh giá là cấp sss, nhưng trong thế giới này nàng cũng chỉ là tấm bia đỡ đạn.
Vì vậy, nhiệm vụ lần này của Giản Nhất Hâm là để Lâm Khinh Lộ nhận được đãi ngộ tương ứng với tố chất của nàng.
Giản Nhất Hâm bắt đầu xem tư liệu về thân phận của mình.
Theo hệ thống, cô thuộc bộ phận thế thân chỉ có thể xuyên vào vai thế thân, lần này,cô xuyên thành diễn viên múa thế Tống Phiên Tiên, thay Lâm Khinh Lộ múa một điệu "độc vũ" trong " Chiêu Nương".
Đoàn làm phim chỉ biết rằng Tống Phiên Tiên là một vũ công ưu tú,nhưng không biết xưa nay cô tuy điệu thấp nhưng thực chất xuất thân từ hào môn vì theo đuổi thần tượng mới chạy đến đoàn làm phim.
Mà idol của cô là người đóng vai nam chính trong phim, đồng thời trong thế giới tiểu thuyết này cũng là người ái mộ nữ chủ Diệp Tử Huyên, nam phụ ôn nhu.
Trong cốt truyện, Tống Phiên Tiên đối với Thẩm Ngọc rất là ân cần, Thẩm Ngọc lại lợi dụng Tống Phiên Tiên để giáng cho Lâm Khinh Lộ một đòn nặng nề để thể hiện tình cảm với Diệp Tử Huyên
Đòn nặng gì, thì không nói rõ chi tiết ở đây.
(đừng đọc tên tui: thì cái đòn đó chứ gì, cái đòn đó đó(〃゚3゚〃))
Giản Nhất Hâm hiểu ra, nhìn về phía mình trong gương.
Sau khi nhận được nguyên thân ký ức về sau, nàng khéo léo lấy ra mỹ phẩm trang điểm, thủ pháp tinh tế làm 09 sửng sốt, không khỏi hỏi: "...Ký chủ, trước kia ngươi là beauty blogger sao?"
Giang Nhất Hân thu son môi lại, vén tóc mai ra sau tai, cười nói: "Không nhớ."
Đúng vậy, ký chủ mới của mình bị mất trí nhớ do nhiệm vụ thất bại, tương đương với việc mất tất cả kinh nghiệm, so với thực tập sinh còn non nớt hơn. Có thể nghĩ tới khi làm nhiệm vụ sẽ rất khó giải quyết, nói không chừng lại thất bại.
Ký chủ nhà nhìn hiền lành dễ bắt nạt, trông không thông minh cho lắm...
09 cảm giác được sứ mệnh của mình.
Mặc dù đã quên tất cả mọi thứ, nhưng với tư cách là một nhân viên của Cục bộ xuyên nhanh, Giản Nhất Hâm theo bản năng biết rằng hoàn thành nhiệm vụ một cách tận thiện tận mỹ* là công việc của cô.
*: hoàn thành một cách tốt nhất hoàn mỹ nhất.
(Mấy câu như thơ, tục ngữ hay chơi chữ thì mình sẽ giữ lại. Chú thích nếu sai mong nhận được sự thông cảm và góp ý từ các bạn, mình xin cảm ơn.)
Buổi quay chụp bên ngoài đã kết thúc, chỉ còn tổ thiết bị vừa ăn cơm vừa lo đạo cụ quay chụp
Khi Giản Nhất Hâm đi ngang qua, bọn họ hạ thấp âm thanh nói chuyện xuống.Giản Nhất Hâm nhận thấy được, cô cười và gật đầu thăm hỏi, "Làm việc vất vả ạ."
"Không, không vất vả." Có người ngơ ngát đáp lại, khi Giản Nhất Hâm đã đi xa mấy mét cũng chưa thu hồi tầm mắt lại, bị đồng bạn một cái khuỷu tay đánh thức: "Xem đến ngốc người ra, tỉnh lại đi!"
"Tống Phiên Tiên thật đẹp." Người đàn ông thở dài, "Đẹp hơn Diệp Tử Huyên."
"Bị Diệp Tử Huyên nghe thấy thì anh xong."
Giản Nhất Hâm y theo "chỗ cũ" trong ký ức tìm thấy một nhà hàng Tây.
Cô vừa bước vào, một người phục vụ đã đưa cô đến ghế lô ở tầng 2. Thẩm Ngộ đang xem điện thoại thấy cô vào liền khóa màng hình.
Cùng lúc nhìn thấy Thẩm Ngộ, Cục bộ xuyên nha cấp tốc sản xuất hỗ trợ tình cảm tự động bật lên, cho phép những nhân viên không có kỹ thuật diễn xuất có thể phát huy cơ sở kỹ thuật diễn xuất có thể diễn ở đẳng cấp ảnh hậu.
"Phiên Tiên." Thẩm Ngộ dịu dàng gọi.
Khi Tống Phiên Tiên nhìn thấy idol, đôi mắt sáng ngời, nhấp miệng cười: "Em đến muộn, làm anh đợi lâu rồi."
"Để được gặp em dù đợi bao lâu cũng không quan trọng."
Tống Phiên Tiên sắc mặt lại đỏ bừng, Thẩm Ngộ hài lòng, kế tiếp sự tình càng thêm chắc chắn.
Thẩm Ngộ không hổ danh là nam nhị, toàn thân tỏa ra mùi ôn nhu nam phụ. Nhưng công bằng mà nói, nam nhị có thể cùng nam chính chiến đấu trên cùng một sân khấu cũng không thua kém bao nhiêu, vẫn trông rất cảnh đẹp ý vui. Bữa cơm này không quá gian nan.
Sau khi ăn cơm xong phục dụ dọn tráng miệng lên bàn, Giản Nhất Hâm cũng chờ được vấn đề chính.
"Phiên Tiên, ngươi cũng biết đoàn làm phim tình huống." Thẩm Ngộ khẽ nhíu mày.
Giản Nhất Hâm phối hợp nói: "Tình huống thế nào?"
Thẩm Ngộ thở dài nói: "Diễn viên chính của chúng ta, Lâm Khinh Lộ đến từ Nguyệt Quỹ, Tử Huyên và anh đến từ Tinh Diệu, quan hệ giữa hai công ty không tốt, khi diễn e là..."
Thẩm Ngộ không nói tiếp,khẽ nhíu mày không tiếng động mà kể ra ủy khuất, trong mắt Giản Nhất Hân, anh ta giống như một cô dâu nhỏ.
Nghĩ nghĩ, Giản Nhất Hâm nhấp một ngụm panna cotta trước mặt, vừa lúc có vị chanh.
Thực sự chua.
Giản Nhất Hâm duyên dáng đặt thìa tráng miệng xuống, nghiêng đầu nói: " Anh và Diệp Tử Huyên có thể so sánh với Lâm Khinh Lộ sao?"
Thẩm Ngộ:...
Vẻ mặt nghi hoặc của tiểu mỹ nhân rất ngây thơ tự nhiên, tựa hồ không biết lời mình nói có bao nhiêu trát tâm
Thẩm Ngọc chịu đựng, cười khổ nói: " Tụi anh thường xuyên một mình diễn phối hợp, không phải ba người cùng diễn."
Giản Nhất Hâm đột nhiên nói: "Đừng để trong lòng."
Thẩm Ngộ:?
"Anh phải nghĩ như thế này." Giản Nhất Hâm nhớ lại, chậm rãi cười nói, "Anh và Lâm Khinh Lộ đã đối diễn với nhau trong chương trình giải trí năm trước, anh thua thảm không nỡ nhìn đến nỗi họ trở thành hot search."
Thẩm Ngộ:??
"Năm ngoái, khi anh đóng vai nam nhị cho Lâm Khinh Lộ, truyền ra tai tiếng, bị Lâm Khinh Lộ nói rằng không thân với anh. Anh trở thành trò cười còn treo trên hot seach trong một tuần."
Thẩm Ngộ:???
Giản Nhất Hâm trong mắt khích lệ: "Xem này, năm nay anh đã có thể đóng vai nam chính trong bộ phim do Lâm Thanh Lộ đóng vai nữ chính. Anh không ngừng tiến bộ, đó mới là điều đáng chú ý nhất."
Lòng tự tôn của Thẩm Ngộ bị đâm tới đâm lui, bé fan nhỏ đứng trên vết thương của hắn điên cuồng nhảy disco, tức giận đến suýt nữa hắn nhảy dựng lên, chỉ vào mũi Tống Phiên Tiên hỏi: "Cô là fan hay là antifan?"
Nhưng biểu cảm của Giản Nhất Hâm quá chân thành, khi nói xong câu cuối cùng, đôi mắt cô như nước mùa thu với nụ cười trên môi, Thẩm Ngộ đột nhiên không tức giận nổi nữa.
Quên đi, nếu không biết ăn nói, vậy nhẫn nhịn đi, chỉ cần hiểu chuyện là được.
Thẩm Ngộ tiếp tục nỗ lực, nói: "Bên ngoài không đề cập đến những chuyện này cũng không sao, trong tối Lâm Khinh Lộ dùng không ít thủ đoạn với anh."
Để ngăn Tống Phiên Tiên không hiểu chuyện mà tiếp tục truy vấn, Thẩm Ngộ không cho cô cơ hội để nói và tiếp tục: "Lâm Khinh Lộ làm việc quá kiêu ngạo, anh thực sự không thể chịu đựng được nữa, cô ta ở bên, anh diễn không hay nổi."
"Vậy thì chúng ta nên làm gì mới được?" Giản Nhất Hâm trêu đủ rồi thong thả ung dung mà phối hợp.
Thẩm Ngộ theo bản năng thở phào nhẹ nhõm, nói: "Em... nguyện ý giúp anh sao?"
"Ở trong đoàn làm phim này, anh chỉ có thể tin tưởng em." Thẩm Ngộ mặt mày thâm tình.
Giản Nhất Hâm không nói đồng ý hay không, mà chỉ nghiên đầu, vẻ mặt ngại ngùng.
Thấy cô như vậy, lòng tự trọng bị đả kích của Thẩm Ngộ cũng phục hồi trả lời: "Anh chỉ muốn trút giận, tạo thêm chút phiền phức cho cô ấy, cũng để cho biết anh không dễ bắt nạt."
"Em có thể làm gì giúp anh?"
"Em là vũ công của Lâm Khinh Lộ, lớn lên xinh đẹp đến như vậy." Thẩm Ngộ hạ giọng, "Chỉ cần hợp tác với anh, gài bẫy Lâm Khinh Lộ..."
Giản Nhất Hâm, người không nắm bắt được toàn bộ chi tiết của cốt truyện chăm chú lắng nghe.
"Vu hãm Lâm Khinh Lộ tiềm quy tắc* em."
Tiềm quy tắc*: áp dụng các quy tắc ngầm đối với người khác trường hợp cụ thể ở đây ý chỉ bao nuôi.
Giản Nhất Hâm:?
"Sẽ không ai tin đâu." Giản Nhất Hâm nghi ngờ đầu óc của nam nhị thật sự có chút bệnh của mèo, cho nên đã dùng hết sức để lừa gạt.
Thẩm Ngọc lần này rất kiên định: "Tại sao không."
"Cô ấy cong."
Khi Giản Nhất Hâm một mình từ nhà hàng tây đi ra, voi vẫn chưa kịp phản ứng.
"Lâm Khinh Lộ là cong?"
09 cũng sửng sốt, tự trách nói: "Về phần xu hướng tính dục, bởi vì Lâm Thanh Lộ không có hồ sơ hẹn hò nên thông tin không được đưa vào."
"Nhưng tư liệu cuộc đời của Lâm Khinh Lộ đã được lấy và thông tin đã được xác minh là chính xác."
Nói cách khác, Lâm Khinh Lộ thực sự cong tự nhiên.
"Không sao." Giang Nhất Hân thở phào nhẹ nhõm, ngược lại an ủi 09, "Hiện tại ngươi có thể cập nhật tin tức."
09 ủ rũ đáp lại, nhớ tới: "Ghi âm xong, chúng ta giao cho Lâm Khinh Lộ."
Trước khi vào phòng, Giản Nhất Hâm đã ra lệnh cho 09 bật chức năng ghi âm, đem mưu đồ của Thẩm Ngọc tất cả đều ghi âm lại.
Giản Nhất Hâm không đáp ứng yêu cầu của Thẩm Ngọc, Thẩm Ngộ thiện giải nhân ý*, thả ra để cô suy nghĩ thêm hai ngày nữa.
Thiện giả nhân ý*: am hiểu lòng người, giỏi đoán ý người.
Nhưng anh ta không biết rằng Giản Nhất Hâm đến cuộc hẹn chỉ để tránh bị OOC*, hơn nữa muốn dùng bản ghi âm để quy phục*, sau đó tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với Lâm Khinh Lộ.
OOC*: OOC có nghĩa "Out Of Character", dịch sang tiếng Việt là "Không hợp với tính cách". Khi nói OOC là nói đến việc không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có của ai đó.
Quy phục*: đầu hàng, thuần phục
Nhưng bây giờ...
Giản Nhất Hâm vừa đi vừa nghĩ, cô chắc chắn rằng nguyên thân chưa bao giờ nghe tin đồn "Lâm ảnh Hậu là cong", cô mang theo đoạn ghi âm phá vỡ sự riêng tư đi tìm Lâm Khinh Lộ, mặc kệ cô nghĩ thế nào Lâm Khinh Lộ đối với mình chắc hẳn dâng lên tám phần cảnh giác.
Giản Nhất Hâm nghĩ sự, vòng qua góc đường, nhìn thấy một bóng đen trước mắt, khi cô hoàn hồn lại đã không kịp nữa rồi, mắt thấy sắp đυ.ng phải người khá, theo bản năng vô thức vặn eo sang một bên.
Có lẽ là bởi vì nàng cử động quá mạnh, tựa hồ sắp ngã, cho nên người nọ vươn tay đỡ lấy ——
Móc thắt lưng áo gió của Giản Nhất Hâm, chờ Giản Nhất Hâm đứng vững, lập tức rút tay ra, chẳng những không lưu luyến mà bởi vì rút tay quá nhanh,bộ dáng giống như rất ghét bỏ.
Giản Nhất Hâm: "...Cảm ơn."
Cô vừa nói vừa đứng vững thân hình nhìn về phía đối phương.
"Lâm Khinh Lộ xuất hiện."
09 dứt lời, ánh mắt của Giản Nhất Hâm vừa vặn rơi xuống khuôn mặt của người nọ.
Giản Nhất Hâm biết Lâm Khinh Lộ trông như thế nào, nhưng chỉ khi nhìn bằng chính mắt mình mới thấy được, mi cốt mọc tràn đầy lười nhác,sự tùy ý phong lưu trên đôi môi của nàng.
Không giống như những người nổi tiếng trên mạng hay những nữ diễn viên bình thường, khuôn mặt của nàng thoải mái hơn, đầy vẻ nữ tính, nàng giơ tay,nhướng mày, đầy vũ mị.
Trộn lẫn với nhau, gần như không thể rời mắt.
Nhìn thấy nàng ấy, Giản Nhất Hâm không thể không tán thưởng.
Quả nhiên là cấp độ sss.
Lâm Khinh Lộ cau mày, nhìn túi bánh ngọt trong tay.
Trong túi trong suốt, Hồng Điệp Tô mới nướng là giòn nhất, chỉ cần giật giật sẽ có rất nhiều vụn bánh rơi ra.
Mãi cho đến khi Giản Nhất Hâm chú ý đến Hồng Điệp Tô, Lâm Khinh Lộ mới thản nhiên nói: "Không có gì."
Đột nhiên, Thẩm Ngộ từ nhà hàng tây bên kia đi ra.Ánh mắt nàng lướt qua qua vai Giản Nhất Hâm,trong hai giây, mới nhìn vũ thế của mình với vẻ thích thú:
"Nghe nói cô cùng Thẩm Ngộ rất thân?"
Giản Nhất Hâm nghẹn ngào.
Thẩm Ngộ ngu ngốc, còn đang nghĩ đến việc hãm hại Lâm Khinh Lộ, người ta sớm đã nhìn thấy rõ ràng.
Lâm Khinh Lộ liếc thấy Thẩm Ngộ nhìn lại đây.
Cô hơi cúi đầu, ghé sát vào tai Giản Nhất Hân, cách đoạn khoảng cách:
"Mắt đẹp, nhưng thị lực không tốt lắm." Thanh âm trầm thấp mang theo chút khàn khàn.
(Đừng đọc tên tui: người đẹp chửi nghe cũng hay nữa nắm tóc em dựt dựt ik chị♡(> ਊ<)♡)