"Chủ tử, Nhàn Quý Nhân đi rồi, bất quá trước khi đi nàng bảo nô tỳ mang cho chủ tử một câu, nói là Hà Di Nương trong phủ rất nhớ chủ tử." - Nhìn Lăng Hoan, trên mặt Diệp Lan lộ ra vẻ lo lắng.
Lăng Hoan cười lạnh một tiếng, nói: "Vậy thì sao? Một di nương như nàng chẳng lẽ còn có thể tiến cung thăm bản tiểu chủ sao? ”
Lăng Nhàn muốn dùng di nương uy hϊếp nàng, đáng tiếc nàng lại không biết, tình cảm của nàng cùng Hà Di Nương từ kiếp trước đã chặt đứt.
Hà Di Nương cũng không phải chỉ có một đứa nhỏ là nàng, ngoại trừ nàng, phía dưới còn có một đệ đệ cùng muội muội, đời trước nàng sớm đính hôn vốn là không cần tiến cung, là Hà Di Nương cùng Phu Nhân liên thủ đưa nàng vào cung, chặt đứt nhân duyên của nàng.
Lăng Nhàn lúc nhỏ rơi xuống hồ, cơ thể bị bệnh thể hàn, đại phu từng nói qua nàng ta kiếp này khó có con nối dõi, bởi vậy mẹ cả nhìn trúng dung mạo của nàng, muốn nàng tiến cung củng cố sủng ái cho Lăng Nhàn , Hà di nương thì là vì tiểu nữ nhi mưu cầu chỗ tốt, sau khi đưa nàng vào cung ,vừa lúc để tiểu nữ nhi thay nàng gả cho vị hôn phu của nàng.
Kiếp trước nàng vẫn bị giấu diếm, một lòng nghĩ ra khỏi cung, thẳng đến cuối cùng mới biết được, nam nhân luôn miệng nói không phải nàng không cưới muốn chờ nàng xuất cung đã sớm phản bội nàng, lúc nàng tiến cung không lâu liền cùng thứ muội thành thân.
Đại phu nhân tính kế rất tốt, Hà di nương cùng thứ muội cũng được toại nguyện, nhưng các nàng lại đánh giá sai lòng ghen tị của Lăng Nhàn, Lăng Nhàn hận nàng dung mạo xinh đẹp, sợ bị nàng đoạt sủng ái, bởi vậy lúc Như Anh tính kế nàng chẳng những không có ra tay tương trợ, ngược lại bỏ đá xuống giếng, để cho nàng từ một tú nữ biến thành tam đẳng cung nữ.
Kiếp trước nàng chịu hết khổ sở, chết không rõ ràng, đối với chút tình cảm mẹ con Hà di nương kia đã sớm không còn, hiện giờ Lăng Nhàn muốn dùng Hà di nương đến uy hϊếp nàng, quả thực là buồn cười hết mức.
"Chủ tử, Nhàn Quý Nhân chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ."- Nghĩ đến sắc mặt khó coi của Nhàn Quý Nhân trước khi rời đi, Diệp Lan có chút lo lắng.
"Đích tỷ như nàng ta khó chơi nhất, các ngươi ngày sau nhìn thấy nàng, tránh xa một chút."
Lăng Hoan quá hiểu Lăng Nhàn, người nọ nhìn thanh cao, kì thực lòng dạ hẹp hòi, tính tình nhỏ lại thích ghi thù, hôm nay ở chỗ nàng tức giận, ngày sau chỉ sợ sẽ gây khó dễ.
Hiện giờ nàng mang thai, lại cùng Lăng Nhàn phân vị giống nhau, chỉ cần Lăng Nhàn không ngu xuẩn, ở bên ngoài cũng không dám xuống tay với nàng, nàng lo lắng chính là cung nhân phía dưới.
"Vâng. " - Diệp Lan cùng Hà Châu Nhi đáp ứng.
"Chủ tử, lễ của Nhàn Quý Nhân...?" - Hà Châu Nhi xử lý chuyện hạ lễ, vừa rồi Nhàn Quý Nhân rời đi, cũng không có mang Hạ Lễ đi.
"Nguyên phong bất động đưa về cho nàng ta."
Lăng Hoan lười cùng Lăng Nhàn sắm vai tình tỷ muội sâu đậm, lúc này đây, nàng phải nói rõ ràng cho các phi tần khác trong cung, nàng cùng Lăng Nhàn bất hòa, triệt để cùng Lăng Nhàn xé rách ra.
Mà còn có một nguyên nhân chính là, hậu cung ghét cay ghét đắng nhất hiện nay cấu kết với tiền triều, nàng cũng không muốn bởi vì những thân tình giả dối Của Tây Bá Hầu phủ, đắc tội chỗ dựa lớn nhất của nàng trong cung.
Hà Châu Nhi đi xuống xử lý hạ lễ, bởi vì nhân thủ không đủ, Diệp Lan cũng đi hỗ trợ, Lăng Hoan cảm thấy có chút mệt mỏi, đang muốn trở về phòng nghỉ ngơi một chút, lại thấy cung nhân phía dưới tiến vào, nói người bên cạnh Thái hậu đưa tới hạ lễ.
Người bên cạnh Thái hậu Lăng Hoan tự nhiên muốn gặp, nàng tự mình đi ra ngoài nghênh đón.
Người tới là Cao ma ma bên cạnh Thái hậu, Cao ma ma vừa nhìn thấy Lăng Hoan, liền hành lễ: "Chúc mừng Quý Nhân chủ tử, nương nương lão nhân gia vừa nghe được Quý Nhân chủ tử mang thai, liền sai nô tỳ đưa chút đồ dùng đến, nương nương nói, tiểu chủ nên dùng cứ việc dùng, thiếu cái gì cứ nói, cũng không thể ủy khuất hoàng tôn của nương nương. ”
"Thần thϊếp cảm ơn Thái hậu nương nương, ma ma vất vả rồi, đi vào trước ngồi uống một ngụm trà."- Đối mặt với người bên cạnh Thái hậu, Lăng Hoan không dám chậm trễ, khách khí nói.
"Tiểu chủ khách khí, nô tỳ sẽ không đi vào, nương nương còn chờ nô tỳ trả lời."- Cao ma ma kiểm kê xong lễ hạ, liền mang theo cung nhân rời đi.