Chương 3

"A a a a, mọi người biết gì chưa, trợ lý mới của Hoắc ảnh đế lại bị sa thải rồi. Tôi nghe một người quen ở công ty khác nói, trưa hôm nay lúc ảnh đế đi chụp ảnh bìa cho ALLE, anh ta không đợi công việc kết thúc đã đuổi người ta đi..."

"Tsk tsk, phải nói vị Hoắc ảnh đế này thực sự quá khó chiều, mới vào công ty này mấy tháng mà trợ lý của anh ta đã thay đổi đến 10 người rồi. Tôi nghe một chị trong công ty nói, trợ lý sinh hoạt đi theo Hoắc ảnh đế không có ai có thể trụ được đến một tháng."

"Chậc, trợ lý mới của Hoắc ảnh đế vào công ty sớm hơn bọn mình một chút, tôi gặp qua một lần, người đó rất kiêu căng, bị đuổi cũng là đáng đời."

"Ai, xem ra Bùi tỷ lại phải tuyển trợ lý rồi, may mà tôi đã sớm theo nghệ sĩ nhà mình, nếu không cũng thật nguy hiểm. Tuy rằng việc Hoắc ảnh đế đổi trợ lý đã không còn là tin tức gì mới, nhưng bị đổi đi cũng thực sự mất mặt."

"Hoắc ảnh đế có gương mặt đẹp như tạc tượng, chỉ nhìn thoáng qua cũng phải điêu đứng, lúc tôi mới vào công ty cũng nghĩ có một ngày có thể trở thành trợ lý của ảnh đế, nhưng bây giờ hoàn toàn không dám mơ ước, người phàm như chúng ta sao có thể chịu đựng được cái tính khó chiều đó."

Mọi người sôi nổi hưởng ứng, thảo luận về chủ đề này với nhiều hình ảnh đại diện khác nhau xuất hiện. Linh Lan biết những hình ảnh đại diện này đều đại diện cho một người thật nên rất tò mò.

Cô nhớ lại vị Hoắc ảnh đế mà họ nhắc đến, cũng có chút ấn tượng.

Công ty giải trí nơi cô làm việc tên là Tề Hành, vị ảnh đế Hoắc mà họ nói đến - Hoắc Dịch Trần, là nam diễn viên có kỹ thuật diễn xuất và nhân khí cao nhất công ty. Phim điện ảnh do anh đóng chính đều có doanh thu phòng vé vô cùng khả quan, anh còn đạt được hai giải thưởng Ảnh đế danh giá trong giới điện ảnh, là trụ cột của đài Phượng Hỉ Kinh Thành.

Hoắc ảnh đế có kỹ thuật diễn xuất tốt, nhân khí cao, là đối tượng hợp tác mà vô số người trong giới mong muốn. Tuy nhiên, điều khiến người trong cuộc bất đắc dĩ là vị ảnh đế này lại là người cực kỳ khó chiều trong sinh hoạt, biểu hiện rõ ràng nhất chính là trong 7 năm hoạt động, anh đã thay đổi gần trăm trợ lý.

Lâm Lam mới vào công ty đã nghe nói về “chiến công hiển hách” này, cũng thường xuyên nghe các đồng nghiệp đồn thổi rằng vị ảnh đế này lại muốn đổi trợ lý. Đây cũng không phải chuyện gì mới mẻ, công ty vẫn luôn phối hợp thay trợ lý cho hắn. Ai bảo anh ta là “cây rụng tiền” của công ty chứ.

Linh Lan vừa nhớ lại, tin tức trong nhóm lại tăng thêm không ít. Các cô gái trong nhóm nhỏ này đều là những người mới vào công ty trong vài tháng qua, cùng đợt với Lâm Lam. Mặc dù mọi người trong nhóm ồn ào náo động, nhưng cũng không có ai nói muốn tranh vị trí trợ lý này. Dù sao, thâm niên của họ trong công ty hiện tại đều không được tính là lâu, chắc chắn không thể đáp ứng được yêu cầu.

Hơn nữa, ngay cả những vị trợ lý có nhiều năm kinh nghiệm cũng không ai có thể thực sự hầu hạ nổi vị ảnh đế kia, vì vậy họ cũng chỉ tám chuyện một lát rồi nói sang chuyện khác.

Nhin khung chat náo nhiệt, lòng Linh Lan có chút cảm khái. Những cô gái này giống như các cung nữ khi mới vào cung, ban đầu luôn tràn đầy sức sống, nhưng theo thời gian trôi qua, họ cũng mất đi vẻ tươi sáng đó.

Tuy nhiên, bầu không khí này vẫn làm cho cô thật hoài niệm.

Trong lúc Linh Lan đang suy nghĩ, một cô gái tên An An trong nhóm tag cô

"Ai, Lam Lam, cậu thật may mắn, tớ nghe người ta nói cậu sắp được phân đi theo Từ Sở Sở. Từ Sở Sở hiện tại là tiểu hoa tuyến hai, vừa đóng một bộ phim bom tấn, nghe nói gia đình cô ấy cũng rất giàu có, đãi ngộ đi theo cô ấy chắc chắn sẽ rất tốt."

Vừa nhìn thấy tin nhắn này, Linh Lan cuối cùng cũng nhớ ra mình đã bỏ qua một việc quan trọng.

Hiện tại, Lâm Lam vẫn chưa được Từ gia tìm về. Nghĩ lại chuyện này, hình như cô đang muốn trở thành trợ lý của Từ Sở Sở, đây cũng không phải là điều gì tốt đẹp.

Những người khác trong nhóm chưa nghe nói đến tin tức này, vừa nhìn thấy cũng sôi nổi lên tiếng, phần lớn là chúc mừng Lâm Lam. Ngoài mặt, trợ lý sinh hoạt nhìn chung là công việc không tồi, nhưng thực tế là bảo mẫu, vì vậy việc đi theo nghệ sĩ nào cũng có ảnh hưởng nhất định.

Nhưng họ mới vào công ty không lâu, phần lớn đều đi theo những nghệ sĩ không nổi tiếng, tiền kiếm được cũng không nhiều, nhưng công việc lại thực vất vả.

Tuy nhiên, đi theo nghệ sĩ có danh tiếng lại khác. Lương sẽ tăng lên, tầm nhìn cũng sẽ mở rộng, nói kiểu nào cũng là chuyện tốt đẹp. Trong mắt họ bây giờ, Lâm Lam chính là may mắn gặp được chuyện tốt đẹp này.

Linh Lan nhìn những dòng tin nhắn trên điện thoại. Tuy rằng cô có ký ức của nguyên chủ, nhưng thực ra cô không giỏi thao tác di động để đánh chữ. Nghĩ ngợi một hồi, cô mới ghi âm một tin nhắn thoại nói rằng mình tạm thời chưa nhận được tin tức gì. Gửi xong, cô ném điện thoại sang một bên, không còn tâm trí để xem nữa.

Lâm Lam tốt nghiệp cao đẳng rồi vào công ty này làm việc. Mức lương tuy không cao bằng làm trợ lý cho người nổi tiếng, nhưng với bằng cấp của cô ở thành phố này thì cũng không kiếm được nhiều. Do đó, cô đã lơ mơ bước vào ngành này.

Cho đến nay, cô chỉ là một trợ lý nhỏ cho một nghệ sĩ hạng ba. Tuy nhiên, vì tính cách ôn nhu cẩn thận, công ty vẫn rất hài lòng với công việc của cô. Nếu không, họ cũng không thể cử cô đi theo một nghệ sĩ hạng hai như hiện tại.

Nguyên thân cũng khá yêu thích công việc này. Cô còn lặng lẽ cố gắng ôn thi lấy chứng chỉ liên quan đến người đại diện, với mong muốn sau này có thể tiến xa hơn trong ngành này.

Nhưng Linh Lan lại không hứng thú với ngành này nhiều như vậy. Tuy nhiên, hiện tại cô chưa có ý định đổi việc. Chưa nói đến việc cô chưa thực sự quen thuộc với thế giới này, cô còn chưa biết mình sẽ sống như thế nào. Giữ lại công việc trước mắt này cũng là để sinh sống.

Nói đến kiếp trước, cô cũng làm công việc hầu hạ người khác nên cũng không cảm thấy công việc này có gì tổn hại đến tôn nghiêm. Ít nhất là hiện tại, cô có thể nắm giữ mạng sống của bản thân, loại tự do này luôn là điều cô luôn khao khát. So sánh với kiếp trước, cô không hề oán giận hoàn cảnh hiện tại.

Điều duy nhất khiến cô không cam lòng chính là căn nhà nhỏ ở thôn tranh của mình. Tiểu Lâm Tử từng nói, nơi đó có núi non sông nước, là một địa phương vô cùng đẹp. Nghĩ đến đây, lòng cô lại đau nhói.

Tuy nhiên, cô cũng nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng. Nếu cô có thể sống sót trong cung, có thể tích góp đủ tiền mua một căn nhà nhỏ ở thôn trang, thì ở đây cô vẫn có thể.

Tuy nhiên, hiện tại có một vấn đề lớn nhất chính là cô thực sự không muốn làm trợ lý sinh hoạt cho Từ Sở Sở. Dựa vào những gì cô biết được từ ký ức của nguyên thân về những chuyện sắp xảy ra, cô và Từ Sở Sở, cũng như gia tộc họ Từ sẽ có mối quan hệ không tốt đẹp gì. Cô nghĩ tốt nhất là tạm thời tránh xa vị thiên kim tiểu thư giả tạo có nội tâm độc ác kia.

Có vẻ như ngày mai, dù không muốn ra ngoài, cô cũng phải đến công ty làm việc, thuận tiện tìm cách từ chối việc này.

Mặc dù công việc của họ là nghe theo sắp xếp của công ty, nhưng không phải hoàn toàn không có cách từ chối như trong cung. Đến lúc đó, chỉ cần cô tìm một lý do thích hợp là được. Nhưng tìm lý do gì đây nhỉ?

Linh Lan nằm nghiêng một bên, vừa suy nghĩ lý do thích hợp, vừa nghĩ đến việc lấy lại thẻ ngân hàng của mình. Cô không muốn tiếp tục chu cấp tiền cho Lâm Dương, mà hắn lại không có ý định trả lại, cô cần phải tìm ra một biện pháp khác.

Lúc này, tại khu biệt thự tấc đất tấc vàng sầm uất náo nhiệt của đế đô.

Hoắc Dịch Trần kết thúc công việc ngày hôm nay, khi về đến nhà đã mệt mỏi và hơi đau đầu. Anh cau mày, trông có vẻ khá khó chịu.

Theo sau Hoắc Dịch Trần là Bùi tỷ, cô đi theo Hoắc Dịch Trần từ khi anh mới ra mắt, đối với Hoắc Dịch Trần, cô vẫn thực sự hài lòng. Anh đẹp trai, diễn xuất tốt, thái độ đối với công việc nghiêm túc, nhân phẩm cũng không tệ, cho nên mới có thể ở độ tuổi 25 này đã giành được hai giải thưởng Ảnh đế danh giá, là nam diễn viên nổi tiếng trong giới.

Sự nghiệp của cô cũng đi lên theo anh, vậy nên từ trước tới nay, cô vẫn luôn chịu đựng tính cách soi mói của Hoắc Dịch Trần. Thậm chí mấy năm nay đã luôn thuận theo yêu cầu của anh mà thay đổi không biết bao nhiêu trợ lý. Nhưng dù cô cho rằng những trợ lý đó có nhiều điểm tốt, vẫn không thể làm hài lòng người trước mắt này, không trợ lý trụ lại bên anh hơn một tháng.

Nhưng tới lúc này, cô rốt cuộc không thể kiềm chế cảm xúc của mình nữa

“Hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy? Không phải là cậu rất hài lòng với biểu hiện của Tiểu Lương sao? Sao bây giờ lại đuổi người đi?”

Bùi Vũ vừa nói vừa ngồi xuống ghế sofa, mặc dù trong lòng đã tức muốn hộc máu nhưng biểu hiện bên ngoài vẫn rất ôn hòa.

Từ trước tới giờ tính cách của cô vẫn luôn ôn hòa, cũng chính vì như vậy mới có thể khiến cho vị ảnh đế khó tình này dù thay đổi nhiều trợ lý như vậy nhưng người đại diện vẫn là cô. Đương nhiên cũng là vì cô có năng lực làm việc rất xuất sắc.

Hoắc Dịch Trần liếc nhìn người đại diện của mình. Bình thường, khi anh chỉ cần nói muốn đổi người, Bùi tỷ đều rất thoải má bắt đầu tuyển chọn người mới, rất ít khi hỏi han đến cùng như vậy. Anh biết người đại diện của mình luôn rất có chừng mực, hôm nay lại như vậy khiến anh cảm thấy có gì đó không bình thường.

Bùi tỷ nhìn anh, kiên nhẫn tiếp tục hỏi: "Cậu thấy anh ta không cẩn thận hay nấu cơm không hợp khẩu vị? Là năng lực không đủ hay nhân phẩm không tốt?"

"Cô làm sao vậy?" Hoắc Dịch Trần có chút không hiểu, nhìn chằm chằm vào biểu tình của Bùi tỷ và hỏi.

Bùi Vũ nhìn biểu tình của Hoắc Dịch Trần, thở dài một hơi. Cô biết không thể giấu diếm anh, chỉ có thể nói ra suy nghĩ của mình: "Tôi chuẩn bị làm thụ tinh ống nghiệm, tuổi của tôi cậu cũng biết, nhiều năm như vậy đều không có mang thai, đợi tiếp cũng không còn thích hợp. Mấy tháng tới, có thể tôi không thể đi theo cậu như bây giờ, nên tôi cũng vội vàng tìm một trợ lý đáng tin cậy cho cậu. Vốn dĩ cho rằng Tiểu Lương xem như là tạm ổn, nhưng cậu vẫn không hài lòng."

Hoắc Dịch Trần nghe xong lời này nhất thời chìm vào im lặng. Anh nhớ tới ba năm trước, Bùi tỷ từng có một lần mang thai, nhưng khi đó anh đang ở đoàn phim, không tìm được trợ lý phù hợp. Bùi tỷ sợ người khác không chăm sóc được anh nên đã giấu anh chuyện mang thai, sau đó không cẩn thận bị sảy thai.

Mặc dù cô không biểu hiện ra quá đau buồn trước mặt anh, nhưng anh sao có thể không cảm nhận được. Nếu như lúc trước biết Bùi tỷ mang thai, anh cũng sẽ không thiếu kiên nhẫn với trợ lý kia, cho nên lần này Bùi tỷ muốn đi làm thụ tinh ống nghiệm, anh đương nhiên sẽ ủng hộ, thậm chí có chút hối hận vì đã đuổi trợ lý trước đây đi.

Tuy nhiên, việc Tiểu Lương lén lút liên hệ với fan của anh và thậm chí lấy một số đồ của anh ra ngoài bán bị anh phát hiện, thực sự là không thể chịu đựng được.

"Bùi tỷ mau chóng tìm cho tôi một trợ lý đi, sau đó cô nghỉ ngơi đi, chuyện khác cô không cần lo lắng." Hoắc Dịch Trần bảo đảm. Trong lòng anh nghĩ lần này nếu trợ lý không có vấn đề về phẩm chất, anh sẽ chịu đựng cho đến khi Bùi tỷ mang thai ổn định, thậm chí càng lâu càng tốt.

Bùi tỷ nhìn anh, lòng có chút hụt hẫng. Cô hiểu xuất thân của Hoắc Dịch Trần, cũng có thể hiểu rõ việc anh hay bắt bẻ là vì một số lý do. Nói thế nào nhỉ, anh là người có yêu cầu rất cao trong sinh hoạt nên biểu hiện khác thường và khó chiều cũng là điều dễ hiểu. Cô chưa từng trách anh vì điều đó.

Nhưng cô thực sự phải đưa ra quyết định này, rốt cuộc tuổi tác của cô cũng không thể chờ đợi được nữa.

“Nếu cậu đã nói vậy thì tôi sẽ sắp xếp. Lần này tôi chọn một người mới vào công ty, tuy rằng cô ấy chỉ từng hợp tác với một nghệ sĩ, nhưng tôi đã hỏi qua, tâm tư tinh tế, năng lực cũng không tồi, không nhiều lời, anh hẳn là sẽ không phản cảm.”

Bùi tỷ vừa nãy ở xe đã liên lạc với người quen của mình, cô biết cô gái kia vốn dĩ được sắp xếp cho người khác nên phải cố gắng đế giành lại

Hoắc Dịch Trần gật đầu: “Cô xem sắp xếp là được.”

Bùi tỷ nhìn anh cũng không bài xích cũng nhẹ nhàng thở ra: “Được, nếu cậu không ý kiến, ngày mai tôi sẽ gặp cô gái kia, nếu là được, tôi sẽ dẫn người đến gặp cậu.”

Hoắc Dịch Trần không có ý kiến, hành trình tiếp theo của anh cũng không nhiều lắm, nếu anh thực sự không thích trợ lý mới này, cố gắng không cho người đi theo là được, chỉ cần qua được giai đoạn quan trọng này là được.

Hai người nói chuyện này xong, Bùi tỷ cuối cùng cũng yên tâm. Chờ đến lên trên xe, cô nói với chủ quản một tiếng: “Ngày mai sắp xếp cho tôi gặp Lâm Lam một lần đi.”