Chương 2.12

Xin chào mọi người, vậy đây là chương cuối của Đoản 2 rồi, vô tình mình viết em này hơi dài hơn dự định ban đầu nên mình viết vội kết để chuyển sang làm Đoản 3.

Đoản 3 sẽ về thanh xuân vườn trường. Còn nói về cổ đại và incest như các bạn yêu cầu mình sẽ cố gắng viết vào đỏan kế tiếp nhé.

-----

Một nửa thân gậy của anh đẩy vào bên trong l*и cô: "A!" Quách Thiến thét lên một tiếng đau đớn.

Tưởng Nghêu đè xuống kɧoáı ©ảʍ vì từng lớp thịt mềm đang điên cuồng bú ʍúŧ, ép chặt và vuốt ve thân ©ôи ŧɧịt̠ của anh. Chặt đến nỗi qυყ đầυ đã tiết ra một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙, anh lấy lại bình tĩnh, chờ bên trong huyệt thịt không còn kháng cự nữa mới từ từ di chuyển.

Qua một lúc lâu Quách Thiến mới cảm thấy cơn đau đã không còn, cô đáp lại những cú đâm của Tưởng Nghêu là những tiếng rên đầy mị hoặc, kɧoáı ©ảʍ khi hai cơ thể hòa thành một khiến cô lâng lâng người.

Tưởng Nghêu bất động thanh sắc đâm thật mạnh vào: "Bé ngoan, của em thật chặt."

"Ưʍ. A. Thật sâu... nhanh quá." Quách Thiến nheo đôi mắt lại, tuy rằng còn chút đau, nhưng so với ban đầu thì còn có điểm tê dại, lúc anh đâm vào thì cả người cô căng ra, khi anh rút ra thì lại thấy hẫng đi.

Tưởng Nghêu tăng tầng suất đâm ra vào liên tục bên trong l*и cô. Thì ra làʍ t̠ìиɦ sướиɠ đến thế, anh nâng đùi cô lên cho đầu gối chạm vào vυ" cô, anh như mãnh thú cuồng mãnh xông vào.

Tiếng rêи ɾỉ của Quách Thiến càng lúc càng lớn theo kɧoáı ©ảʍ, cô muốn lêи đỉиɦ ngay lúc này. Tưởng Nghêu cũng ra sức luật động trước khi bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong.

"Anh bắn vào trong nhé?"

"Dạ....ừm... anh bắn vào đi." Rồi hai người thét nhỏ một tiếng sung sướиɠ, cùng nhau lêи đỉиɦ.

Tưởng Nghêu nằm xuống kế bên Quách Thiến, quay qua giơ tay ôm cô vào lòng. Môi hôn lên trán đang ứa mồ hôi của cô, bàn tay không an phận bóp lấy bầu ngực.

Quách Thiến ngửa đầu, hôn lên môi anh. Môi lưỡi cả hai lại quấn lấy nhau, âm thanh vang lên trong căn phòng còn vương mùi tìиɧ ɖu͙© ban nãy.

Tưởng Nghêu thả môi cô ra, giờ cũng đã khuya, dù anh muốn làm với cô lần nữa nhưng dù sao cô cũng là lần đầu tiên. Huống chi, hai người còn có tương lai.