Chương 259

Quản lý của tộc Thiên Hồ ở đây giúp Bạch Lê tìm một địa điểm thích hợp, sắp xếp cho nhóm họ gặp mặt với một nghìn rưỡi người mới tới.

Trên đường đi, Đường Nghênh tự bào tuyên bố: "Hôm qua tôi vừa gửi tin đi, lính trong quân đội, nhất là những người đã chơi "Vùng đất điền viên" đều nhao lên, tranh nhau muốn tới, nghe đâu vì một nghìn suất đi "Sao Hi Vọng" này mà bọn họ còn tổ chức thi đấu võ với nhau nữa! Bạch Lê, cậu cứ yên tâm, sức khỏe của những người đến đây đều tốt cả, trình độ trồng trọt cũng là hạng nhất!"

Đỗ Gia Âm, và Phàn Vân Bình cũng không bỏ lỡ cơ hội để thể hiện, nói: "Nhóc Bạch, cháu cứ yên tâm, Viện nghiên cứu bọn ông tuy không có nhiều người cướp được tiêu chuẩn vào game, nhưng bình thường đều bỏ không ít thời gian để nghiên cứu việc canh tác! Ví dụ như là nước dinh dưỡng, phân giun, phân bón gì đó, cháu cứ giao cho mấy đứa nhỏ viện nghiên cứu bọn ông nghiên cứu, đảm bảo rất nhanh là có thể làm ra cho cháu. Hơn nữa, bọn họ còn có thể giúp cháu ghi lại số liệu hàng ngày, sau này muốn mở rộng diện tích canh tác cũng không lo không có tư liệu học tập và kinh nghiệm thực tiễn!"

Bạch Lê nghe xong lại càng thấy hài lòng, chân thành cám ơn mọi người đã giúp đỡ.

"Này này, đây sao lại là giúp cậu được, chúng ta đây là đang giúp đỡ tất cả người dân Đế quốc đấy!"

"Vì mọi người khỏe manh, vì tương lai của Đế quốc."

Đoàn người nói nói cười cười đi tới địa điểm mà quản lý đã sắp xếp, đến nơi, hai nhóm người đã tập hợp chờ lãnh đạo xuất hiện. Vì lần này ít nhiều gì cũng là hành động phát sinh đột xuất, nên bầu không khí tương đối thoải mái, trong lúc nhóm Bạch Lê chưa tới, bọn họ còn châu đầu ghé tai, nhỏ giọng nói chuyện.

"Ha ha, để có suất tới đây, tôi phải bỏ ra không ít sức lực mới cướp được đấy, thật sự không ngờ, Lê Lê thế mà lại quen biết với cả phó quan Đường và thượng tượng, bọn họ giấu cũng kín quá đi, không biết Lê Lê lớn lên trông như thế nào nhỉ, đến lúc đó tôi mà trồng trọt giỏi, có thể tìm Lê Lê xin ký tên được không ta?"

"Hì hì, thực ra tôi cũng rất tỏ mò, không biết ngoài đời trông Lê Lê thế nào. Mặc dù ngoại hình của Lê Lê trong game nhìn có hơi bình thường, nhưng trong game có thể chỉnh mặt, không nói chính xác được, lại nhìn khí chất của Lê Lê, tôi không tin cậu ấy lại là một người trông bình thường!"

"Ớ... Sao tôi nghe như mấy người đều là người chơi trong "Vùng đất điền viên" thế, tốc độ mạng của quân đội nhanh dữ vậy hả, nhiều người cướp được tiêu chuẩn đăng nhập vậy?"

"Cái này cậu không biết đâu, tháng trước thượng tướng trực tiếp mua lại 190 nghìn tiêu chuẩn từ chỗ Lê Lê, toàn bộ phân cho các chiến sĩ có triệu chứng bệnh tương đối nghiêm trọng, hơn nữa những người khác vẫn có thể lên mạng tự cướp. Hiện giờ, trong quân đội, số người tiến vào "Vùng đất điền viên", nói thế nào cũng phải hơn 200 nghìn rồi đó!"

"Oa, hâm mộ quá đi..."

Người của Viện nghiên cứu và binh lính trong quân đội ở chung rất hài hòa, Bạch Lê đứng ngoài cửa quan sát một hồi, thỏa mãn gật đầu.

Sau đó liền dẫn đầu bước vào. Theo sau cậu là một nhóm người rất đông, tất cả những người cùng cậu tới "Sao Hi Vọng" đều có mặt, lại thêm năm người ông Rùa, cùng với ba mẹ của Bạch Lê và Đường Nghênh.

Một nghìn năm trăm người đang trò chuyện rất nhanh đã nhìn thấy người có vóc dáng mảnh khảnh, tuổi tác và khí chất đan xen giữa thiếu niên và thanh niên, một đầu tóc ngắn đen mượt, nhẹ nhàng tươi trẻ, tóc mái lòa xòa trên trán, bên dưới là một cặp mắt hồ ly hoa đào, lúc mỉm cười mắt sẽ hơi cong cong, ánh mắt trong suốt như có thể nhìn thấy nơi sâu nhất trong linh hồn, mà nụ cười trên khóe miệng lại khiến người ta dần nhận ra, người này dường như không ngây thơ vô hại như bọn họ tưởng tượng.

Chút giảo hoạt kia không lừa được ai.

Có mấy người vẫn đang suy đoán thân phận của người này, nhưng có mấy người lại đã nghĩ ra cái gì đó, hai mắt đột nhiên trợ to. Không! Thể! Nào!

"Này này này, thiếu niên kia không phải là Lê Lê đúng không? Thoạt nhìn trông nhỏ quá, trẻ thật, đã thành niên chưa vậy? Hức hức, Lê Lê nhỏ vậy mà đã có thể làm ra game giả lập oanh động khắp Đế quốc, hồi lớn bằng cỡ cậu ấy, chắc tôi vẫn còn đang đánh nhau với người ta, còn đi khoe khoang khắp nơi..."

"Tôi! Biết! Ngay! Mà! Tôi biết ngoài hình của Lê Lê nhất định trông rất được, nhưng tôi không ngờ cậu ấy lớn lên lại đẹp dữ vậy, hơn nữa dáng vẻ còn mềm mại đáng yêu, thật muốn đi lên xoa xoa đầu cậu ấy! Nhìn cậu ấy cứ như em trai mình vậy..."

"Áu áu áu, ánh sáng của Lê Lê quá chói mắt, thượng tướng và hai vị viện trưởng đều bị lu mờ cả. Nhưng mà quái thật dấy, sao tôi lại thấy ánh mắt thượng tướng lúc này có chút dịu dàng nhỉ, trên mặt còn đang mỉm cười nữa chứ? Đây thực sự là vị thượng tướng hành hạ chúng ta đến sống dở chết dở mỗi lần huấn luyện hàng ngày sao?? "

"Các anh em này... Không biết dạo trước mọi người đã nghe tin, có người chụp được ảnh thượng tướng đi shopping cùng một thiếu niên lạ mặt... Tôi bây giờ, sao càng nhìn càng thấy thiếu niên lạ mặt trong hình kia, chính là Lê Lê vậy?"

"......"

"Nghe ông nói vậy, tôi cũng thấy giống giống."

"Tôi cũng dứa..."

"Cả tôi nữa cả tôi nữa!! Cho nên người trong bức hình kia thực sự là Lê Lê và thượng tướng à? Bọn họ đây là đang quen nhau sao? Nhưng mà... Anh đại [Yêu Tinh] trong game thì làm sao bây giờ??"

Một nghìn năm trăm người, tai ai cũng thính, sau khi nghe được câu hỏi từ sâu trong nội tâm này thì đồng loạt rơi vào trầm mặc. Đúng vậy, Lê Lê của bọn họ không phải trai độc thân, ở trong game đã có đôi có cặp, hơn nữa ngày nào cũng dính lấy nhau, để lại cho cư dân mạng một đống lớn ảnh hợp thể.

Cho nên, tình huống bây giờ là sao, chẳng lẽ thượng tướng của bọn họ đây là đang cắm sừng cho người ta, đã vậy còn cắm thành công à? Nghe có hơi vỡ mộng là sao?!

Một đám người hoảng hoảng hốt hốt, đang cực lực ép bản thân không chấp nhận thiết lập tính cách "Cặn bã" của Lê Lê và Văn Tinh Diệu, nhưng đúng lúc này, một giọng nữ vang lên trong đám đông: "Mấy người có nghĩ đến một khả năng khác, rằng ngài thường tướng... Có lẽ chính là anh đại [Yêu Tinh] trong game thì sao?"

Tiêu Điệp, cũng chính là [Bé Điệp] trong game, túm lấy tay chị em tốt của mình là Thành Gia Nghi, hưng phấn đến mức cả người đều run lên. Mà Thành Gia Nghi, nick trong game là [Nước tương của bạn] cũng không khác gì, cánh tay nhàn rỗi còn lại đã đưa lên che miệng, ngăn không cho bản thân rít gào thành tiếng.

Hai cô bạn thân nhanh chóng trao đổi ánh mắt với nhau, cảm xúc cùng suy nghĩ của mình đều được đối phương lý giải thành công: A a a a! Các cô gặm được đường thật rồi ư? Trước đó chỉ dám đoán mò sau lưng, rằng thượng tướng chính là [Yêu Tinh], giờ sự thật đã bày ra ngay trước mặt rồi đó!

Hức hức hức, hôm nay lại là một ngày rơi lệ vì tình yêu thần tiên của Lê Lê và thượng tướng!

Còn những người khác được nhắc như vậy, sau khi khi thất thần mấy giây thì đều dành thời gian suy ngẫm, sắp xếp lại một vài chi tiết nhỏ mà bản thân đã lỡ bỏ qua.

"Nick game của Lê Lê là [Lê Bạch], nick game của thượng tướng là [Yêu Tinh], đều là đọc ngược lại tên của bọn họ, cho dù trước khi vào game hai người không quen biết, nhưng có duyên như vậy, cũng coi như tâm ý tương thông đi! Đây chính là duyên phận đó ~"

*Tinh Diệu phát âm là /Xīng yào/, yêu tinh phát âm là /Yāoxīng/

"Chẳng trách thượng tướng có thể lấy liền một lúc 190 nghìn tiêu chuẩn, hơn nữa còn mua lại với giá cực thấp, hóa ra là có quan hệ như này ở ohias sau! Đáng ghét, Viện nghiên cứu của chúng ta sao lại không có ai chiếm được trái tim Lê Lê chứ?"

"Trước đó chuyện thượng tướng và Lê Lê đi dạo phố bị chụp ảnh lại, còn lên hotsearch một hồi, việc này vốn có thể để phó quan Đường liên hệ, kéo hotsearch xuống, vậy là thượng tướng lại không ừ hứ gì. Thế nghĩa là sao? Nghĩa là hai người họ vốn đã có ý định công khai ngay từ đầu rồi!"

"Trong game đều cùng lên cùng xuống, thời gian có 190 nghìn tiêu chuẩn kia phải truy đến cuối tháng hai đầu tháng ba, mấy người nói coi, rốt cuộc hai người này đã lén lút cùng một chỗ sau lưng chúng ta từ bao giờ?"

"Hay lắm, sao lúc trước tôi không nghĩ theo chiều hướng này nhỉ, thượng tướng chính là anh đại [Yêu Tinh] trong game, là người thứ hai đăng nhập vào game. Mọi người còn nhớ hotsearch trên Xingbo hồi tháng một không, cái tờ báo lá cải "Đế quốc Express" kia còn nói thượng tướng của chúng ta "Die" rồi, bây giờ không phải vẫn sống khỏe sống tốt đấy thây..."

Chiến sĩ bộ đội đang nói lời này không để ý thấy, mấy người Bạch Lê đã lặng lẽ tới gần trong lúc mình bận buôn chuyện, đúng lúc nghe được mấy câu này. Biểu cảm của Văn Tinh Diệu xem như bình tĩnh, nhưng nét mặt ông chủ đứng sau "Đế quốc Express", tộc trưởng tộc Thiên Hồ đương nhiên – Chúc Mặc Lăng, cùng với Bạch Lê đã được anh trai nói qua về sản nghiệp của mình đều có chút không được tự nhiên.

Khụ khụ, thật sự là nước lụt cuốn trôi miếu long vương* mà.

*Ý nói người mình hiểu lầm, đánh lẫn nhau.

Chúc Mặc Lăng hạ quyết định, chờ khi nào rảnh rỗi sẽ chấn chỉnh lại tờ báo này, làm rõ chuyện một số tin tức được đưa lên thiếu tính xác thực...

Chuyện lúng túng nhất khi đang buôn chuyện là gì, chính là việc chính chủ nghe được mười mười nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ, người đang nói thấy tiếng trò chuyện xung quanh dần nhỏ đi, trong lòng đánh thịch một cái, quay đầu lại đã thấy Bạch Lê đứng không xa phía đằng sau, còn cười híp mắt vẫy vẫy tay với họ, "Hi" một tiếng.

"..." Thực muốn bỏ trốn khỏi hành tinh này QAQ.

Nhưng mà Bạch Lê cũng không để nội dung cuộc thảo luận của mọi người ở trong lòng, thoải mái thừa nhận thân phận của mình, lúc có người ồn ào hỏi Văn Tinh Diệu có phải [Yêu Tinh] không, cậu cũng giúp đối phương thừa nhận luôn. Đối với việc này, Văn Tinh Diệu chỉ có thể nhìn cậu mỉm cười đầy bất đắc dĩ.

"Hì hì hì, thượng tướng yên tâm, chúng tôi sẽ không nói lộ bí mật này ra đâu, nhưng mà ngài cũng phải bảo vệ tốt áo may ô của mình nha ~" Hề hề, thực ra bọn họ đã không thể chờ được nữa, muốn trông thấy biểu cảm của những người khác sau khi biết được thân phận trong game của Văn Tinh Diệu.

Nhưng mà vì để biểu cảm của những người đó càng khoa trương hơn, bọn họ chọn giao quyền chủ động lại cho Văn Tinh Diệu.

Người nói vừa dứt lời, những người khác đã đồng loạt gật đầu.

Văn Tinh Diệu cũng không quan tâm việc mình có bị lộ clone hay không, nhưng mà căn cứ vào suy nghĩ "Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện", hắn vẫn gật đầu với mọi người, tỏ vẻ đã tiếp thu y kiến.

Cho nên vẫn là nói người quen làm gì cũng tiện, là người thiết kế của "Vùng đất điền viên", lại cùng mọi người chơi game mỗi ngày (Không cùng thôn vẫn tính!), Bạch Lê có thể nói là tự bản thân đã có filter, không cần biết đi đến đâu thì đều có thể nhận được những ánh mắt sùng bái, cho dù trong đó có một vài ánh mắt quá nóng bỏng, cũng bị Bạch Lê ngộ nhận là do mọi người "Yêu" mình quá sâu đậm.

Đầu tiên cậu tự giới thiệu bản thân với 1.500 người có mặt, sau đó giải thích rõ kế hoạch của mình. Cậu nói hôm qua mình đã tìm được địa điểm thích hợp để canh tác rồi, bước đầu tiên cần làm chính là dọn sạch cỏ dại và đá sỏi ở đó, sau đó tiến hành cày xới để đất đai tơi xốp, thuộc tiện cho việc gieo hạt.

"Lứa rau dưa đầu tiên trồng xuống, tôi định chọn ba loại là khoai tây, cải thảo, và ngô. Mọi người có thể lựa chọn chủng loại mình muốn, sau đó tới chỗ tôi nhận hạt giống. Để tiện cho việc quan sát, thu thập dữ liệu và quản lý, tôi hi vọng, những người chọn trồng cùng một loại sẽ tiến hành canh tác cùng nhau, sau này còn cần phiền mọi người chăm sóc cho những cây non yếu ớt đó. Đại khái là như vậy, mọi người còn có vấn đề gì thì có thể hỏi luôn, chúng ta giải quyết ngay bây giờ." Bạch Lê nói.

Tất cả đều im lặng, đợi một lát, có một cánh tay rụt rè giơ lên: "Cái kia, Lê Lê à, tôi muốn hỏi một chút, chỗ chúng ta canh tác kia, có cung cấp luôn nơi ở không?"

Câu này không cần Bạch Lê đáp, chữ cuối cùng vừa thốt ra khỏi miệng người hỏi, gáy y đã bị người ta vỗ bốp một cái, chỉ hận không thể rèn sắt thành thép, nói: "Thằng nhãi này, cậu đang nghĩ cái gì đấy hả, đây cũng không phải trong game, làm gì có nhà tranh nhỏ cho cậu ở, chỗ ở của chúng ta đương nhiên sẽ có người khác sắp xếp cho rồi!"

Bạch Lê chợt nhận ra, cậu đã nói mà, bảo sao yêu cầu này nghe quen vậy, hóa ra linh cảm đến từ chính thiết kế của cậu!

- --o0o---