Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cùng Ngày Ly Hôn Với Đại Lão Tôi Biến Nhỏ

Chương 53

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiếp tục im lặng thêm năm giây, Lâm Thiên Hà mới trả lời: "Cái này... xin lỗi tôi không làm được."

Anh ta chưa từng nghe nói, cua bị gãy chân còn muốn trị khỏi―― Bình thường nếu gặp tình huống này thì anh ta đã nấu lên ăn rồi.

"Nhưng mà." Nghĩ đến những sở thích không muốn để người ta biết kia của Thẩm Thính, Lâm Thiên Hà nhịn không được nói một câu, "Anh có thể thử dùng băng vải quấn xem?"

"Cảm ơn." Thẩm Thính lễ phép đáp lời, sau đó cúp điện thoại, tha cho bác sĩ Lâm.

Khúc Kim Tích nhìn thấy Thẩm Thính đi về phía mình, cô liên tục không ngừng lùi về phía sau, kết quả là bị sức nâng của nước ảnh hưởng, vừa sơ ý một chút đã bị lật người, mặc cho cô dùng sức như thế nào thì vẫn không lật người lại được.

Khúc Kim Tích: "..."

Cô chợt nhớ tới mình hình ảnh mình biến thành con rùa đen nhỏ.

Trước lạ sau quen, tỉnh táo chờ đợi, quả nhiên, không đợi bao lâu sau, cô đã cảm giác được dòng nước đang gợn sóng là do Thẩm Thính đưa tay vào bắt cô lôi ra phía ngoài.

"Bác sĩ Lâm nói, chân của cô có thể dùng băng vải để bó lại, có ích cho việc khôi phục, tôi nghĩ cô nên thử một chút."

Lúc Tần Tang trở về, đập vào mắt là cảnh ông chủ nhà mình đang dùng băng vải quấn hai chân không thể động đậy của con cua nhỏ, cuối cùng còn dùng phần phải thừa lại quấn quanh thân cua một vòng, biến con cua xanh thành con cua trắng.

Tần Tang mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không dám nói một lời.

Nội tâm thì nói: Cậu ta cảm thấy, cô Khúc biến thành cua nhỏ cũng rất đáng yêu!

Độ nóng của vụ việc Mạnh Thiên Hạo cùng mấy nghệ sĩ nữ tiếp tục ròng rã một tuần mới chậm rãi hạ nhiệt.

Đến mức cư dân mạng cũng không đọc tin tức ở trên weibo nữa, luôn cảm thấy tẻ nhạt vô vị. Nhưng mà, phần lớn hotsearch đều là mấy cái trước, nhìn nội dung thì đã biết là mua hotsearch rồi, không đáng để xem.

Mãi đến khi có một nick nhỏ mới đăng kí đột nhiên gửi lên mấy tấm ảnh cùng một cái sticker ‘xem thường’, đồng thời tag nick của các nhà marketing nổi tiếng vào. Tiêu đề rất kinh dị: 【 Khúc Kim Tích tự sát 】

Hình ảnh được chụp rất mơ hồ, nhưng miễn cưỡng có thể thấy rõ người bên trong ảnh đúng là Khúc Kim Tích, người nọ ngồi ở trên xe lăn, cúi đầu, dáng vẻ có thể chết bất cứ lúc nào.

Người đẩy xe lăn chỉ lộ ra một phần cơ thể rất nhỏ, ở bên trong phần bình luận cũng chỉ rõ ra là Khúc Kim Tích nhưng không cách nào thấy là ai đang đẩy xe lăn giúp cô.

Ngoại trừ nhân viên công tác ra thì còn ai vào đây được chứ.

Lúc đầu, nhiệt độ hotsearch của Khúc Kim Tích đã hạ xuống một chút, kết quả đột nhiên xuất hiện một tin tức như thế, thêm cả tiêu đề đầy tính lừa dối, cho tới sau khi đám dân mạng thấy rõ ảnh chụp, đến tám mươi phần trăm người đều tin tưởng sự việc này, cho rằng Khúc Kim Tích thật tự sát.

Độ nóng lên rất cao và cũng rất nhanh, chen vào tận cả bảng hotsearch.

Hiện tại, Khúc Kim Tích đã có một ít fans nhỏ, bọn họ ở trên mạng điều tra tiểu sử của Khúc Kim Tích, phần tiểu sử cũng không được đổi mới mà vẫn hiển thị như lúc đầu.

Những fan hâm mộ này không biết Khúc Kim Tích đã kết thúc hợp đồng với quản lý công ty cũ, tìm tớI weibo của công ty cũ, mắng công ty không bảo vệ tốt Khúc Kim Tích.

Công ty Nguyên Kinh Kỷ cũng không phải một công ty lớn gì, nhìn thấy mình vì Khúc Kim Tích mà bị chửi, trực tiếp đăng hình ảnh kết thúc hợp đồng của họ và Khúc Kim Tích ra để giải thích, cũng thuận thế bôi nhọ Khúc Kim Tích, ngầm chửi đầu óc cô có bệnh, không được bình thường.

Bên trên Weibo có rất nhiều người gọi là "Huyền học đại sư", mỗi khi trong giới giải trí có chuyện lớn tuôn ra thì những huyền học đại sư này sẽ cùng nhau xuất hiện, xem tướng cho các minh tinh, nghệ sĩ, nhắn nhủ một số lời vớ va vơ vẩn.

Sau khi xảy ra một trận chửi nhau ngầm ở công ty cũ, một ID tên là 【 Đại sư xem tướng Trương Ly Huyền 】 tung một video Khúc Kim Tích tự sát trên Weibo kèm theo mấy thuật ngữ huyền học khó hiểu. Đại ý là trong tên của Khúc Kim Tích mang ẩn ý là hồng nhan bạc mệnh, dễ dàng xử trí theo cảm tính, tướng mạo cũng là mỹ nhân, nhiều thăng trầm. Cuối cùng lại đưa ra kết luận, nguyên nhân Khúc Kim Tích tự sát là do không chịu được sự dày vò sâu trong nội tâm, tinh thần nhất định có bệnh, nên lúc này mới lựa chọn cách tự sát.

Đảo mắt, bệnh trầm cảm của Khúc Kim Tích không biết đến từ đâu cũng leo lên trên bảng hotsearch.

【Quá thảm, quá đáng thương, hành vi từ bỏ sinh mệnh của mình vì một tên cặn bả, khiến bản thân đau đớn, kẻ thù sung sướng.】

【Ai chưa từng mắng Khúc Kim Tích giơ tay nào.】

【Không biết hiện tại Khúc Kim Tích thế nào rồi, hy vọng cô ấy không có việc gì.】

【Cảm giác cô nhất định là đang tuyệt vọng tới cùng cực mới tự sát. 】

【 Thật ra, tôi vẫn cảm thấy, tinh thần của Khúc Kim Tích có phải đã xảy ra vấn đề gì rồi hay không. Trước đó, chúng ta không nên mặc kệ cô ấy, chỉ là lúc đó tôi không dám nói giúp cho cô ấy câu nào, nói một câu thì sẽ sẽ bị fans hâm mộ của Thẩm Thính bóp thành chó ngay. 】

【 Tầng trên, nói Khúc Kim Tích thì nói mỗi Khúc Kim Tích thôi, đừng kéo Thẩm Thính của chúng tôi xuống, anh của chúng tôi đang quay phim ở bên trong đoàn làm phim đấy, cái gì cũng không biết.】

【 Khổ quá, tuyết lở rồi, không có một một mảnh bông tuyết nào vô tội cả.】

...

"Ông chủ, hiệu quả của hotsearch không tệ." Tần Tang nói, "Fans hâm mộ của cô Khúc trên Weibo đã tăng hơn một trăm vạn."

Liên quan tới hotsearch "Khúc Kim Tích tự sát", người đứng phía sau chỉ đạo tất cả là Tần Tang, mà việc này tất nhiên là được sự đồng ý của Thẩm Thính.

Trước kia Khúc Kim Tích cho dân mạng một ấn tượng quá không tốt, cho dù là bởi vì chuyện của Mạnh Thiên Hạo mà cô đã tẩy trắng không ít nhưng danh tiếng vẫn không dễ nghe.

Đã vậy thì dứt khoát cho hình tượng của cô thảm đến cùng.

Công ty mới của Thẩm Thính mặc dù còn chưa chính thức bắt đầu hoạt động nhưng bộ phận PR đã bắt đầu triển khai quy mô lớn, trước kia là một mình quản lý của Thẩm Thính tuyên truyền, hiện tại lại âm thầm điều khiển tin tức của Khúc Kim Tích, và nhiều cách khác.

Thông qua hotsearch lần này, hình ảnh coi trọng tình cảm của Khúc Kim Tích được dựng lên.

Hình ảnh "coi trọng tình cảm" nếu so sánh với hình ảnh "ngu ngốc" thì tốt hơn nhiều.

Ngón tay của Thẩm Thính lướt nhanh trên màn hình, gần như là không nhìn thấy bình luận mắng Khúc Kim Tích, khóe môi hơi cong lên. Anh cất điện thoại, nhìn về phía bể cá nhỏ trên bàn trang điểm ――

Đến trường quay, anh cũng mang theo bể cá tới đặt ở trong phòng hóa trang.

Con cua nhỏ nấp ở bên cạnh, ngủ đến nỗi nổi cả bong bóng, bọn cá vàng nhỏ rất có linh tính, vây quanh ở bên cạnh con cua nhỏ thành một vòng tròn.

Thẩm Thính ở bên ngoài bể thủy tinh, chọc chọc con cua nhỏ, bọn cá vàng nhỏ sợ hãi rời đi, chỉ có mỗi con cua nhỏ là không có bất kỳ phản ứng nào.

Thật sự là ngủ đến nỗi sét đánh cũng không tỉnh, Thẩm Thính bật cười.

Từ sau khi Kiều Tử Ngôn tới đây, Dụ Đồng bị trông coi rất chặt, ngay cả điện thoại cũng bị tịch thu, chỉ cho phép anh ta đọc kịch bản, hoặc là đọc các loại sách có liên quan đến phim. Vẫn là Tiểu Trương lén đưa điện thoại di động của mình cho Dụ Đồng mượn, lúc này người nọ mới biết được việc Khúc Kim Tích lên trên hotsearch.

Bệnh trầm cảm? Tự sát?

Sắc mặt Dụ Đồng tối sầm ――Cái dáng vẻ không tim không phổi kia của Khúc Kim Tích giống như là mắc bệnh trầm cảm lắm à?

Rõ ràng có người ở sau lưng cố ý bôi đen Khúc Kim Tích, Dụ Đồng nhíu mày, Tiểu Trương nhỏ giọng nói: "Cũng không biết là ai giúp Khúc Kim Tích tẩy trắng."

"Tẩy trắng?" Dụ Đồng ngẩng đầu, "Có ý gì?"

Tiểu Trương cảm thán nghệ sĩ nhà mình suy nghĩ về loại việc lục đυ.c này quá đơn thuần rồi, cậu ta giải thích: "Chúng ta đều biết là Khúc Kim Tích tự sát và mắc bệnh trầm cảm là giả nhưng mà dân mạng không biết. Tin tức này vừa đăng ra ngoài, đám dân mạng có thể không đồng tình sao? Có đôi khi, nghệ sĩ giả thảm một chút cũng rất có thể hút fans."

"Trước đó, trong số những cái bình luận kia, có rất nhiều bình luận mắng Khúc Kim Tích, hiện tại tất cả mọi người lại đang cầu khẩn cho Khúc Kim Tích bình an, phía sau Khúc Kim Tích lại không có đồng đội, chỉ có thể nói rõ có người bí mật giúp cô ấy."

Cậu ta vô cùng hoài nghi người đó chính là nghệ sĩ nhà mình.

"Không phải tôi." Sắc mặt Dụ Đồng lạnh nhạt, anh ta nói: "Tôi không có cái suy nghĩ kia."

Với anh ta mà nói, bình luận của đám dân mạng chẳng qua là một giọt mực trên tờ giấy trắng mà thôi nên cũng có thể không cần để ý.

"Anh Đồng, nếu không tôi liên lạc với cô ấy xem sao nhé?" Tiểu Trương đắn đo nói, nhân cơ hội lúc này Kiều Tử Ngôn đã đi toilet.

Cậu ta có Wechat của Khúc Kim Tích, chỉ là không có sự cho phép của Dụ Đồng, cậu ta không dám chủ động liên hệ với cô.

Dụ Đồng lạnh lùng nhìn về phía cậu ta, trong mắt lộ ra hai chữ ―― cậu dám!

Tiểu Trương bất đắc dĩ.

Vừa lo lắng lại vừa sống chết không muốn liên hệ, Tiểu Trương thực sự không hiểu rõ tâm tư của nghệ sĩ nhà mình.

Cùng lúc đó, cửa sổ phòng hóa trang của Thẩm Thính bị đẩy ra một nửa, một cái chân nhỏ đầy lông xù xù thò vào, đẩy cửa sổ ra một chút, tiếp đó, nó thong thả nhảy xuống.

―― Là một con mèo Dragon Li mập mạp.

Con mắt tròn xoe của nó nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, sau đó dừng lại ở bể cá nhỏ trên bàn trang điểm.

Con mèo Dragon Li dùng chân sau đạp một cái, dễ dàng nhảy lên mặt bàn, đầu xích lại gần.

Bỗng nghe thấy âm thanh mơ hồ gì đó, Khúc Kim Tích mơ màng mở to mắt.

―― Khi cô phát hiện mình đang ngâm mình ở trong nước, cái chân nhỏ không thể động đậy kia sẽ trở nên vô cùng dễ chịu thì cho rằng ngâm nước có thể trị vết thương ở chân và vùng eo bị tổn thương của mình.

Thế là dùng càng vung tay với Thẩm Thính nửa ngày, lúc mệt đến nỗi cô sắp đứng không vững thì anh rốt cuộc cũng hiểu ý cô muốn biểu đạt, luôn đặt cô ở trong nước.

Ngâm trong nước, cô lại muốn đi ngủ, hai ngày nay, hơn hai phần ba thời gian là cô dùng để ngủ.

Ánh mắt dần dần trở nên sáng tỏ, những mà làm sao lại là lạ, giống như có đồ vật gì dán ở bên trên bể cá thủy tinh, là Thẩm Thính à?

Khúc Kim Tích muốn lùi lại một chút, muốn thấy rõ thứ dán vào mặt bình là cái gì, chợt thấy dòng nước bị quấy lên, bọn cá vàng bị dọa sợ, sau đó cô liền thấy trước mắt nhanh chóng xuất hiện một cái vuốt đầy lông nhìn rất quen mắt, không chờ cô kịp phản ứng, thân thể bỗng nhẹ bẫng ―― cái vuốt đầy lông này tóm lấy cô.

Cho đến khi rời khỏi bể cá, Khúc Kim Tích mới nhìn rõ thứ mang mình ra hỏi bể cá chính là một con mèo Dragon Li mập mạp.

"Meo." Mèo Dragon Li ném con cua xuống đất, Khúc Kim Tích bị rơi xuống, đầu óc chao đảo, tiếp đó, nó bắt đầu liếʍ lông trên chân trước của mình.

Khúc Kim Tích không biết mèo có ăn cua hay không nhưng nhìn con mèo to lớn không biết từ đâu xuất hiện này sắp ra tay với cô thì cô cảm thấy có chút không ổn.

Bản năng sống còn khiến cô đề cao tốc độ của mình lên N lần, cô đi ngang về phía phía ghế sô pha, quyết định tiến đến gần ghế sô pha hơn để trốn.

Nhưng mà con mèo Dragon Li không cho cô cơ hội kia.

Nó trực tiếp nâng một cái móng vuốt khác lên đặt ở trên lưng Khúc Kim Tích, làm cho cô không có khả năng chạy trốn.

Hành lang ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân, mèo Dragon Li dường như có chút sợ hãi, nhanh chóng cắn con cua nhỏ trên đất, thuận tiện quay trở về.

Sức bật của con mèo mọi người đều biết, thân thể của Khúc Kim Tích trực tiếp bật lên theo, lấy sức nhảy của một con mèo trưởng thành, cô thể bay lên cao tới hai mét, nếu có đồ vật để mượn lực, bảo bọn chúng trèo tường cũng không phải là vấn đề khó.

Khúc Kim Tích bị mèo Dragon Li cắn trong miệng, ngửi thấy mùi của bạc hà mèo làm cho cô hắt xì không ngừng, phun không ít bong bóng. Mà con mèo chạy lại nhanh, cô căn bản không cách nào tưởng tượng nên dùng cách nào để tự cứu mình từ trong miệng con mèo Dragon Li này.

Cuối cùng, nơi con mèo Dragon Li dừng lại là toilet nam của đoàn làm phim, nó cũng rất thông minh, cho rằng mình trộm đồ ăn nên phải tìm một nơi an toàn để ăn.

―― Toilet nam chính là nơi nó cho rằng an toàn, động tác của nó quen thuộc vô cùng, đảo mắt đã tiến vào một căn phòng, còn đóng cửa lại, có thể thấy được, không phải lần đầu tiên nó làm chuyện này.

Làm xong những việc này, nó chuẩn bị thả con cua xuống, nghiên cứu làm sao để ăn con cua.

Lúc này, mèo Dragon Li chợt thấy trên thân con của nhỏ càng ngày càng nóng, nóng đến mức khiến nó ‘méo’ một tiếng, lập tức há mồm nhả ra.

Một giây sau, căn phòng chật hẹp nháy mắt có thêm một cô gái mặc đồ hóa trang phức tạp.

"Meo?" Mèo Dragon Li mơ màng, dùng móng vuốt cào váy của Khúc Kim Tích.

Khúc Kim Tích: "..."

Không để ý tới việc "báo thù", thừa dịp không có ai, Khúc Kim Tích kéo cửa ra đi về phía trước. Vừa đi mấy bước, cô chợt nghe được phía cửa có bước chân truyền đến tiếng và tiếng đàn ông trò chuyện.

Da đầu tê dại, Khúc Kim Tích nhào về phía của phòng, phịch một tiếng, giữ cửa khóa trái.

Ba người đàn ông vừa mới tiến vào, không hiểu ra sao nhìn về phía cửa còn đang rung lắc. Khúc Kim Tích không dám thở mạnh, cô xoay người ôm con mèo Dragon Li, che miệng của nó lại, không cho nó kêu ra tiếng.

Qua mấy phút, Khúc Kim Tích nghe được tiếng mấy người đàn ông kia rời đi, cô nhẹ nhàng thở ra, chuẩn bị nhanh chân đi ra ngoài.

Vừa mở cửa ――

"Thầy Dụ." Bên ngoài có người kêu lên.

Khúc Kim Tích: "..."

Cô đành phải lùi về phòng.

Dụ Đồng vào toilet, mở khóa vòi nước rửa tay.

Khúc Kim Tích mặc niệm mau xong việc nhanh lên, mau lên, khoảng độ nửa phút, lại có người tiến vào.

"Thầy Thẩm." Dụ Đồng từ trong gương nhìn thấy người đàn ông bước vào, ánh mắt nheo lại.

Thẩm Thính gật đầu tỏ vẻ đáp lại, vặn một vòi nước ở bên khác ra.

Khúc Kim Tích: "..."

Lại là Thẩm Thính!

Một lát sau, Dụ Đồng nói: "Thầy Thẩm nhìn thấy hotsearch ở trên mạng chưa?"

Thẩm Thính: "Cái hotsearch gì?"

Dụ Đồng nghiêng đầu, dùng giọng điệu nói chuyện phiếm: "Liên quan tới việc Khúc Kim Tích tự sát."

Khúc Kim Tích: "?"

Tự sát? Sao cô làm mà cô lại không biết?

"Tôi không chú ý tới những thứ này." Thẩm Thính nhàn nhạt đáp lại.

Dụ Đồng: "Trên mạng nói Khúc Kim Tích mắc bệnh trầm cảm, anh cảm thấy là thật không?"

Khúc Kim Tích: "?"

Cô bị bệnh trầm cảm lúc nào vậy?

Động tác xoa tay của Thẩm Thính dừng lại, anh đưa mắt nhìn về phía Dụ Đồng, vừa muốn nói chuyện ――

"A ――!" Trong căn phòng nào đó vang lên một tiếng kêu đau đớn.

Khúc Kim Tích: "..."

Lườm con mèo Dragon Li đột nhiên cắn cô một ngụm, cô siết chặt nắm đấm, vẻ mặt tuyệt vọng.

Bọn họ... chắc sẽ không có nghe được tiếng cô phát ra... nhỉ?

"Ai?" Dụ Đồng nhíu mày, tiếng hét vừa rồi kia là tiếng của phụ nữ, có một phụ nữ trốn ở toilet nam?

Fan cuồng? Chụp lén?

Thẩm Thính tới gần cửa căn phòng kia, tiếng nói trầm thấp mang theo vẻ tức giận: "Đi ra."

Thật lâu sau không có phản ứng gì, trong mắt của anh hiện lên vẻ rét lạnh, quay sang nói với Dụ Đồng: "Gọi điện thoại cho bảo vệ."

Nghệ sĩ bị chụp lén, nhìn trộm việc cá nhân là việc thường xảy ra. Nhưng mà chụp lén ở tận bên trong đoàn làm phim, cố ý trốn vào toilet nam để chụp lén hoặc là những mục đích khác không thể để cho ai biết, vậy thì không phải chỉ khiến người ta kinh tởm mà là phạm pháp.

Khúc Kim Tích và Thẩm Thính ở chung lâu như vậy, nghe thấy giọng điệu của anh thì biết không ổn rồi. Đầu óc cô quýnh lên, nghĩ ra một cách trao đổi ám hiệu với Thẩm Thính: "Meo meo, cạc cạc, hừ hừ, ngoau..."

Ý lạnh trong mắt Thẩm Thính bỗng nhiên cứng đờ, biểu cảm của anh chợt mất khống chế.
« Chương TrướcChương Tiếp »