Chương 8

Không phụ lòng rất khó sao?

"Sau khi kết hôn với anh, không phải tôi chưa từng gặp qua người đàn ông nào ưu tú hơn anh, cũng không phải chưa từng có người đàn ông nào đối tốt với tôi nhưng tôi chưa từng vượt quá giới hạn, tôi có thể làm được, vì sao anh không thể?"

Nhìn thấy sự thất vọng và phẫn nộ trong mắt cô, Thẩm Yến Chi siết chặt nắm đấm.

"Dĩ Ninh, người anh yêu chỉ có em... Xảy ra chuyện đó với cô ấy chỉ là tai nạn…"

Lời giải thích của anh ta yếu ớt vô lực như vậy, thế cho nên Quý Dĩ Ninh nghe xong chỉ cảm thấy vừa buồn cười vừa ghê tởm.

"Nếu theo lời anh nói như vậy, tôi cũng có thể đi tìm người đàn ông khác để lên giường, sau đó nói cho anh biết chuyện đó chỉ là ngoài ý muốn, thân thể của tôi tuy rằng nɠɵạı ŧìиɧ nhưng trong lòng chỉ yêu một mình anh, như thế cũng được phải không?"

Trong mắt Thẩm Yến Chi hiện lên vẻ lạnh lùng, gằn từng chữ nói: "Nếu em dám, anh sẽ gϊếŧ chết người đàn ông đã lên giường cùng em kia ngay."

Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo không chút ấm áp của anh, Quý Dĩ Ninh chỉ cảm thấy trái tim mình lạnh giá.

Thì ra anh ta cũng biết phản bội là chuyện không thể tha thứ, nhưng anh ta vẫn phản bội cô.

Cô hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Anh còn nhớ lúc anh cầu hôn tôi, tôi đã nói gì với anh không?"

Cô nói, nếu có một ngày anh ta phản bội cô, cô sẽ không tha thứ, chỉ rời bỏ anh ta mà thôi.

Thẩm Yến Chi sắc mặt thay đổi, "Anh sẽ không để cho em rời đi đâu!"

Quý Dĩ Ninh lau nước mắt, vẻ mặt trào phúng xen lẫn chút hận ý nhìn anh ta: "Dù anh có đồng ý hay không, tôi cũng đã quyết định rồi, tôi muốn ly hôn với anh, anh không đáng được tôi tha thứ."

Nói xong, cũng mặc kệ anh ta phản ứng thế nào, Quý Dĩ Ninh trực tiếp lướt qua anh ta bước lên lầu.

Thẩm Yến Chi gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng của cô, đáy mắt âm trầm.

Trở lại phòng ngủ, Quý Dĩ Ninh đi thẳng vào phòng tắm để tắm rửa, toàn thân đầy mùi rượu khiến cô không thể chịu đựng được.

Lúc xoa sữa tắm, cúi đầu nhìn thấy dấu vết màu đỏ trước ngực mình, động tác bất giác dừng lại một chút.

Trong đầu không tự giác hiện ra cảnh tượng đôi tay thon dài nhảy múa trên người mình, cô nhịn không được nhíu mày, dùng khăn lông lau vài cái, mãi cho đến khi chung quanh đều biến thành màu đỏ mới bỏ qua.

Dường như chỉ có làm như vậy mới có thể xóa đi dấu vết mà người kia đã lưu lại trên người mình.

Sau khi tắm rửa xong vừa bước ra khỏi phòng tắm cô đã nhìn thấy Thẩm Yến Chi đang ngồi ở trên giường, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì, Quý Dĩ Ninh nhíu nhíu mày dứt khoát làm như không nhìn thấy anh ta.

Dù sao, không lâu nữa bọn họ sẽ ly hôn.

Nghe được tiếng bước chân, Thẩm Yến Chi ngẩng đầu, đầu tiên là nhìn thấy cảnh tượng Quý Dĩ Ninh quấn khăn tắm đi ra.

Tóc hơi ướt phủ ở phía sau, còn đang nhỏ nước xuống, hai má ửng đỏ vì vừa tắm xong, như hoa hồng mới vừa nở rộ khiến người ta muốn hái xuống, tản ra mùi thơm mê người, khăn tắm chỉ có thể che khuất mông, lộ ra hai chân thon dài trắng nõn khiến cho người ta miên man bất định.

Hô hấp của Thẩm Yến Chi lập tức trở nên nặng nề, ánh mắt giống như là dính ở trên người Quý Dĩ Ninh, không thể dời đi.