Chương 12

Thấy được sự lạnh lùng trong mắt anh ta, Quý Dĩ Ninh chỉ cảm thấy lúc trước mình đui mù, sao mình lại yêu một người như vậy. Cảm giác hai mắt mình cay xè, nhưng cô không muốn cho anh ta thấy bất kỳ sự yếu ớt nhỏ nhoi nào của mình.

Cô hất tay anh ta ra, hít sâu một hơi rồi xoay người bước lên lầu.

Giờ phút này, trong lòng Quý Dĩ Ninh chỉ có một suy nghĩ là phải mau chóng tìm việc làm, thế thì cô mới có thể dọn ra ngoài, nghĩ cách ly hôn với Thẩm Yến Chi.

Quý Dĩ Ninh tìm bừa một bộ quần áo để thay, cầm trâm vấn tóc tùy ý rồi đi xuống lầu, cô là một người tùy tính, thoải mái, không để ý nhiều về chuyện ăn mặc.

Lúc trước, vì để lại ấn tượng tốt cho người nhà họ Thẩm, khi cô đi tham gia tiệc gia đình của nhà họ Thẩm thì đều chải chuốt một phen, bây giờ cô lười đi lấy lòng bọn họ.

Thẩm Yến Chi nghe được tiếng bước chân, anh ta vô thức ngẩng đầu lên.

Quý Dĩ Ninh thay một chiếc sườn xám màu trắng, eo nhỏ như liễu như thể một bàn tay là có thể ôm được, mái tóc dài màu đen được vấn lên bằng chiếc trâm ngọc, lộ ra chiếc cổ trắng nõn nhỏ nhắn, xinh đẹp đến nỗi người ta không thể dời mắt đi được.

Khí chất yên tĩnh dịu dàng quanh người cô không khác gì lúc bọn họ mới gặp nhau. Chỉ là cô lại nhìn anh ta với ánh mắt lạnh lùng cùng cực, không còn chút dịu dàng nào như trước.

“Đi thôi.”

Trên đường tới nhà họ Thẩm, cả hai đều im lặng. Đến cửa nhà họ Thẩm, hai người định uống xe thì một chiếc Range Rover màu đen lao tới, sau đó phanh gấp đột ngột, dừng ngay trước đầu xe của Thẩm Yến Chi. Thẩm Yến Chi nhận ra đó là xe của Thẩm Tứ, nhìn anh ta có vẻ khó chịu.

Thẩm Yến Chi vừa sợ lại vừa không thích người cậu này, không muốn tiếp xúc gì với anh, vì Thẩm Tứ làm việc tùy tính không khác gì tên của anh, Thẩm Yến Chi rất chướng mắt người này.

Năm đó, cụ Thẩm định để Thẩm Tứ tiếp quản Thẩm thị, ai ngờ anh lại từ chối rồi tự đi gầy dựng sự nghiệp. Vốn là mọi người đều cho rằng anh thất bại, sau đó xám mặt quay về kế thừa Thẩm thị, không ngờ anh lại thành công. Hơn nữa, không đến năm năm thì quy mô công ty đã mở rộng hơn nhiều, chắc bây giờ còn có thể so với năm, sáu Thẩm thị.

Phải nói là Thẩm Yến Chi không thích Thẩm Tứ cũng vì có phần ghen tị và không cam lòng thua kém.