Chương 11

Cô còn gì đâu mà không hiểu chứ, anh ta còn yêu cô, nhưng đời này anh ta sẽ không chỉ có một mình cô.

Nhìn bộ dáng hùng hổ dọa người của Thẩm Yến Chi, Quý Dĩ Ninh làm thế nào cũng không có cách nào nhìn ra chàng trai ngượng ngùng đỏ mặt tỏ tình với cô lúc học đại học, hứa hẹn vĩnh viễn sẽ không làm cho cô thương tâm.

Có lẽ... đây mới là dáng vẻ ban đầu của anh ta, ích kỷ kiêu ngạo, cao cao tại thượng.

"Nếu như cái gọi là trưởng thành của anh chính là muốn tôi tha thứ cho anh ở bên ngoài làm loạn, thật ngại quá, vậy thì tôi sẽ không trưởng thành, anh đi tìm người phụ nữ khác đi, đây là thỏa thuận ly hôn mà tôi đã tìm luật sư soạn ra, anh rảnh thì ký tên đi."

Nhìn văn kiện mà cô đưa tới, sắc mặt của Thẩm Yến Chi đầy vẻ trào phúng nhận lấy lật xem, nhìn thấy phần phân chia tài sản, nhịn không được cười lạnh một tiếng.

"Nhìn không ra, dã tâm của em cũng không nhỏ, vậy mà muốn chia một nửa gia sản, em cảm thấy có thể sao?"

"Tôi đáng được như vậy, tại sao lại không thể?"

Thẩm Yến Chi cười nhẹ một tiếng, ung dung ung dung mở miệng: "Em nhìn xem trong nhà này, có cái gì là em dùng tiền để mua?

Nhìn dáng vẻ cay nghiệt của anh, Quý Dĩ Ninh quả thực không thể tin được trước kia mình lại yêu một người như vậy.

Chỉ có thể nói trước kia anh ta ngụy trang quá tốt, thế cho nên trước khi cô phát hiện anh ta nɠɵạı ŧìиɧ, vẫn cho rằng anh ta là một người đàn ông tốt trên đời.

"Thẩm Yến Chi, anh đừng quên, lúc trước nếu không phải tôi đưa quyền độc quyền cho anh, anh cũng không có khả năng ngồi vững vàng trên vị trí tổng giám đốc của Thẩm thị, hơn nữa sau khi kết hôn, là anh nói để cho tôi trở về lo liệu việc gia đình, nếu như tôi tiếp tục làm nghiên cứu, số tiền tôi kiếm được còn nhiều hơn số tiền mấy năm nay anh kiếm được!"

Thẩm Yến Chi không thèm để ý chút nào, chỉ ra vẻ thản nhiên nói: "Chuyện độc quyền, em cảm thấy bây giờ nói ra ai sẽ tin?"

"Anh cũng không muốn tính toán chuyện tiền bạc với em, nhưng nếu nhất định phải ly hôn, anh đành phải tính toán rõ ràng với em."

"Dĩ Ninh, chỉ cần em không nhắc đến chuyện ly hôn nữa, tiền của anh em vẫn có thể tùy tiện dùng."

"Thẩm Yến Chi, anh quả đúng là vô sỉ tới cùng cực!"

Nếu anh ta không chịu ly hôn, cô đành phải tìm luật sư khởi kiện.

Cô xoay người muốn đi, lại bị Thẩm Yến Chi ngăn cản.

"Đi thay quần áo, cùng anh đi dự tiệc gia đình."

"Tôi nói rồi, tôi sẽ không đi, anh cứ nói với bọn họ là tôi không thoải mái."

Vừa dứt lời, Thẩm Yến Chi lập tức túm lấy cổ tay của cô, trầm giọng nói: "Dĩ Ninh, anh không có nhiều kiên nhẫn, đừng ép anh cắt đứt tiền thuốc men của ba em!"

"Anh dám!"

Thẩm Yến Chi trực tiếp lấy điện thoại ra gọi cho thư ký, "Alo, tiền thuốc men tháng sau của bố vợ tôi..."

Không ngờ anh ta thật sự làm như vậy, Quý Dĩ Ninh tức giận đến mức hai mắt đỏ bừng, giật lấy điện thoại của anh ta rồi cúp máy.

"Thẩm Yến Chi, anh đừng quá đáng quá."

Quá đáng?

Thẩm Yến Chi nhìn ánh mắt của cô chỉ toàn vẻ khinh miệt, một tay kéo cô đến trước mặt mình, từ trên cao nhìn xuống mà mở miệng: "Quý Dĩ Ninh, hiện tại những gì mà em có hết thảy đều là do anh ban cho, em không cảm thấy em mới là quá đáng sao?"