Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cùng Loan Loan Đồng Cư

Quyển 1 - Chương 9: Bá Vương biệt Cơ

« Chương TrướcChương Tiếp »


"Buổi sáng tốt lành, bá vương!"

"Này,đến sớm a, bá vương!"

"Bá vương, hôm nay thoạt nhìn khí sắc không sai a!"

......

Đi tên con đường nhỏ trong sân trường, thỉnh thoảng có nữ hài tử bước đi vội vã qua Sở Hà, ngay sau đó hoãn chân bước, quay đầu lại nhìn hắn thản nhiên cười, hoặc ngượng ngùng hoặc sáng sủa cùng hắn bắt chuyện.

Sở Hà bân bân có lễ đáp lại, nụ cười mỉm đọng trên khuôn mặt có điểm Tiểu Bạch lại có chút tang thương, ánh mắt có điểm buồn bực, tâm can thành lũy chắc chắn cũng có chút run run.

Sở Hà, tự xưng Sở đại tướng quân, hỗn hào Tây Sở Bá Vương, hiện tại học Tân Hải đại học khoa tâm lý học chuyên nghiệp, năm thứ 3.

Tân hải đại học tự xưng mỹ nữ như mây. Nhưng trong học viện này nam nữ tỉ lệ đạt tới 3/1, giống đực chuyên nghiệp từng có hai hình tượng mê ngữ dùng để hình dung tâm lý học chuyên nghiệp nữ sinh.

Nhất: Tâm lý học viện nam sinh đánh nữ sinh, viết tên trò chơi

Đáp viết: Chống khủng bố tinh anh!

Nhị: Tâm lý học viện nữ sinh đánh quần anh, viết tên trò chơi.

Đáp viết: Ma thú tranh phách!

Từ đó có thể biết, đi trên con đường nhỏ đến giáo đường, có thể cùng Sở Hà chào hỏi nữ sinh đến tột cùng ra sao cực phẩm. Nói thật, có đôi khi Sở Hà thật muốn không để ý hình tượng, khách khí một phen chống khủng bố tinh anh.

Sở Hà tại bổn học viện có điểm danh khí. Nói ra cũng bắt đầu từ buổi tiệc đón tân sinh, làm tân sinh đại biểu, Sở Hà diễn xướng một khúc ‘Bá Vương biệt Cơ’, có thể nói hoàn mỹ biểu hiện nhất thời chinh phục tất cả người đến xem tiệc tối. Từ nay về sau “Tây sở bá vương” hỗn hào vì vậy truyền ra, mà Sở Hà danh khí cũng bắt đầu trong lòng học viện truyền dương.

Hắn thậm chí vẫn bằng tiết mục nhất biểu thành danh này tham gia trường học tổ chức diễn xướng tái, hơn nữa luôn được giải nhất. Lúc ấy khai giảng nãm thứ 2 không lâu, bạn vũ đóng vai Ngu Cơ cùng hắn tham gia trận đấu, đúng là nghệ thuật học viện vũ đạo chuyên nghiệp Từ Hiểu San, lúc ấy Từ Hiểu San cũng rất nổi tiếng. Hai người từ sau lần đó nhận thức, liền phát triển ra một đoạn nghiệt duyên không thể quay đầu.

Hiện tại nghĩ lại, Sở Hà thật đúng là hối hận lúc đó tại sao đầu nóng lên, lên đài diễn hát. Nếu không như thế, chính mình cũng sẽ không nhận thức Từ Hiểu San, càng không cần phải thừa nhận tâm lư chuyên nghiệp ma thú MM môn nhiệt tình đến làm cho người không dám cự tuyệt.

Mạnh mẽ ép vẫn duy trì phong độ vào phòng học, mới vừa vào phòng học, liền có một MM làm cho người ta sinh không dậy nổi chống khủng bố ư niệm trong đầu đi tới trước mặt hắn. Nàng này chính là lớp học vãn ủy thành viên, hiện tại trên mặt xấu hổ mang cười, mi sao nhãn nhi đều che đậy không được xuân tình.

"Này, Bá Vương......" Ngượng ngùng tiểu hình dáng làm cho Sở Hà trái tim kinh hoàng không ngớt, thiếu chút nữa thì có xúc động cướp đường mà chạy, "Đêm hội trường học nãm nay, ngươi, ngươi nhất định phải tham gia nga! Ân, tựu xướng ngươi sở trường nhất Bá Bương biệt Cơ. Nếu như muốn có bạn vũ, người ta, người ta cũng có thể diễn Ngu Cơ rồi!” Dứt lời, che khuôn mặt nhỏ nhắn, ngượng ngùng vạn phần chạy mất.

"......" Sở Hà không nói gì, trời đất chứng giám, chính mình một chữ chưa từng nói, ngay cả vẻ mặt cũng không có bất cứ gì biến hóa, tôn kính vãn ủy thành viên thẹn thùng như vậy để làm chi?

"Ai, Bá Vương biệt Cơ......" Sở Hà trong lòng rầu rĩ địa tìm chỗ ngồi ngồi xuống, nghe chuông vào học vang lên, ánh mắt có chút trống rỗng. Từ Hiểu San họ theo chữ Ngu đọc âm giống nhau, hơn nữa nàng cùng Sở Hà giả trang vũ diễn một hồi Ngu Cơ, hai người tại nơi sau này lại đi tới cùng nhau, cho nên người quen thuộc liền làm trò gọi Từ Hiểu San là Ngu Cơ.

Trường học một đêm hội. Lúc này đây Tân Hải đại học chuẩn bị cho đêm hội này, đài truyền hình đem toàn bộ trình chiếu trực tiếp. Các học viện phải xuất ra hai tiết mục, đến lúc đó còn có giám khảo đánh phân bình thưởng. Loại chuyện vì học viện làm vẻ vang lộ mặt này, Sở Hà làm bộ trưởng tổ chức tâm lư học viện đệ tử hội, phải làm gương tốt. Tại vãn ngu ủy thành viên Bạch Phi Phi thông tri hắn trước, đệ tử hội chủ bữa tiệc thượng chu đã cùng hắn chào hỏi điểm quá đem. Lúc ấy hắn còn muốn tiếp tục xướng Bá Vương biệt Cơ, tiếp tục thỉnh Từ Hiểu San diễn Ngu Cơ, nhưng hiện tại......

Hiện tại, Bá Vương biệt Cơ sợ là xướng không được.

Tâm phiền ý loạn, Sở Hà thật sự nghe không vào khóa, từ bút kí xé tờ giấy viết viết vẽ vẽ một trận, gấp gọn lại, nhờ người bên cạnh truyền lại cho Bạch Phi Phi.

Bạch Phi Phi sau khi nhận được tờ giấy, nhìn thoáng qua, lập tức vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi nhìn hướng Sở Hà, nhưng hàng mi khóe mắt đã không có xuân tình, trong ánh mắt nồng đậm ngoài ý muốn còn có cảm kích.

Sở Hà hướng về phía Bạch Phi Phi cười cười, cúi đầu, xé giấy tại bút kí vô thức viết linh tinh, suy nghĩ lại lâm vào mê mang.

Mới vừa rồi tờ giấy hắn đưa nàng, đó là đồng ư cho Bạch Phi Phi làm bạn vũ của hắn.

Nói thật, tâm lý học viện các vị học tử mỗi người đều là lý luận chuyên gia. Chỉnh thể phong cách thuộc về nghiêm cẩn có thừa, hoạt bát không đủ. Đều theo phong cách Đức quốc nhân.

Biểu diễn tiết mục văn nghệ, Sở Hà cũng là một trong số rất ít tích cực phần tử có khả năng xuất thủ. Mà Sở Hà Bá Vương biệt Cơ luôn luôn là tâm lý học viện nhất tuyệt, lúc này toàn bộ giáo tính chất tiệc tối, tự nhiên được muốn hắn xuất trận.

Về phần Bạch Phi Phi, cô nàng này tính cách sáng sủa, nhiệt tình hào phóng, giỏi ca múa, xem nhưmột cái dị loại của tâm lý học viện .

Nói về dáng vẻ, Bạch Phi Phi cùng Sở Hà bạn gái cũ Từ Hiểu San tương xứng, đều là cái loại vóc người thướt tha sinh tư tuyệt vời. Từ Hiểu San tại nghệ thuật học viện cũng sắp xếp được với nhất đẳng mỹ nữ, được xưng thiên sứ khuôn mặt, ma quỷ vóc người.

Mà Bạch Phi Phi mặc dù không phải ma thú cấp kinh khủng phần tử, hơn nữa khuôn mặt tròn đẹp như trứng thiên nga, hai hàng lông mày thanh tú, mắt to trong suốt sáng ngời phối với hai mắt da nhi, lông mi dài, hơn nữa cái miệng nhỏ hé ra anh đào nhỏ nhắn cùng chiếc mũi thẳng thắn xinh đẹp, thấy thế nào cũng đều nên có phẩm chất mỹ nữ.

Đáng tiếc, ngũ quan đoan chính mà phi thường dễ nhìn, Bạch Phi Phi lại dính tật thanh xuân đậu, tiểu đậu đậu dày đặc vô tình đem Bạch Phi Phi cải tạo toàn bộ diện mục, làm cho người khác nhìn thoáng qua mặt của nàng, tuyệt không nghĩ muốn lại nhìn đệ nhị nhãn.

Còn may mà nàng mi nhãn đoan chính, tính tình sáng sủa lại không khiến người chán ghét, nếu không sớm bị đánh thành ma thú nhất đảng.

Hiện tại Bạch Phi Phi nghĩ muốn làm bạn vũ của Sở Hà, Sở Hà suy nghĩ một chút, cố gắng cũng không tồi . Làm cho Bạch Phi Phi hóa trang che lấp một chút đậu đậu, trên đài ngọn đèn một tá, người xem lại khá xa, mặc cho ai đều nhìn không ra mánh khóe, nói không chừng còn có thể đem Bạch Phi Phi xem thành một mỹ nữ.

Ai...... Bá Vương biệt Cơ...... Sở Hà miệng đầy khổ sáp, đột nhiên tự giễu cười cười

Tan lớp, Sở Hà một bên cùng bạn học tán gẫu, một bên ra phòng học, đến trên hành lang điểm điếu thuốc. Bạch Phi Phi ra sức đấy mấy vị khói dân vây quanh Sở Hà , đi tới trước mặt Sở Hà, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng nói: “Sở Hà,cám… cám ơn anh!" Bạch Phi Phi bình thường nói chuyện rất lưu loát , nhưng một khi mặt đối Sở Hà sẽ không tự chủ tâm tình khẩn trương, ngay tiếp theo nói chuyện đều cà lãm.

Sở Hà cười cười, nói:"Cám ơn cái gì? Ta còn phải cảm tạ cô đây, muốn nói chúng ta trường học có thể làm bạn vũ của ta, cũng chỉ có cô."

Bạch Phi Phi ngượng ngùng cúi đầu, tay nhỏ bé bắt góc áo, thấp giọng nói: “Ta kì thật, kì thật không nghĩ tới anh đồng ư. Ta tưởng rằng, anh lần này còn có thể nhờ Từ Hiểu San làm bạn vũ!"

Sở Hà nhướng mày, trong lòng không thể không đau nhức một chút, lập tức thản nhiên cười, thấp giọng lầu bầu một câu: "Sau này nàng không làm bạn vũ của ta, không bao giờ nữa!"

Bạch Phi Phi không có nghe hiểu được, hỏi:"Cái gì?"

Sở Hà cười cười, phất tay nói:"Không có gì."

Đang muốn tiếp tục cùng Bạch Phi Phi trò chuyện vài câu, điện thoại di động vang lên. Lấy ra nhìn, chính là Từ Hiểu San. Nàng gọi điện thoại đến để làm chi? Sở Hà hừ một tiếng, không hề nghĩ ngợi cắt đứt. Đang muốn xóa mã số này, không nghĩ điện thoại ại vang lên. Lại cúp máy, lại vang lên, bất khuất vang lên, không dứt. Sở Hà phiền, dứt khoát tắt máy.

Bạch Phi Phi tò mò hỏi:"Ai nha? Như thế nào không tiếp chứ?"

Sở Hà dường như không có việc gì nói:"Không có việc gì, một tên buôn lậu xổ số, mặc kệ hắn."

Chuyển hướng đề tài, theo Bạch Phi Phi hàn huyên một trận, bất tri bất giác mười lãm phút đồng hồ đã qua đi. Chuông vào học vang lên sau, Sở Hà cùng Bạch Phi Phi bàn định giữa trưa tìm địa phương bắt đầu sắp xếp luyện, liền chuẩn bị tiến vào phòng học. Mới vừa đi đến cửa phòng học, liền nghe một tiếng thét chói tai vang lên: "Sở Hà! Ngươi hỗn đản này......"

Sở Hà, Bạch Phi Phi cùng với nghe thế thanh thét chói tai các học sinh đều kinh ngạc nhìn lại, đã thấy một cô gái xinh đẹp vẻ mặt đỏ bừng, bộ ngực lớn kịch liệt phập phồng, hồng hộc thở hổn hển, trên mặt lộ vẻ sáng trông suốt mồ hôi hột, trong nhãn cầu đầy nước mắt.

Cô này Sở Hà nhận thức, là bạn cùng phòng ngủ Từ Hiểu San, cũng là một mỹ nữ của nghệ thuật học viện, tên Vương Quyên.

Gọi lại Sở Hà, Vương Quyên đi nhanh hướng về Sở Hà đi tới, vừa đi vừa mắng: “Sở Hà, tên vô lương tâm hỗn đản! Tại sao không tiếp điện thoại? Tại sao đem điện thoại tắt? Ngươi cũng đã biết, ngươi cũng đã biết......" Nói tới đây, nàng lại oa một tiếng khóc.

Sở Hà lòng tràn đầy kinh ngạc, nghĩ thầm đại tỷ ngài chỗ nào biết ta cùng Từ Hiểu San chuyện trong đó nhi? Tự nhiên nhảy vô tìm náo nhiệt đi? Bất quá thấy Vương Quyên không thể giải thích được khóc đến thương tâm, Sở Hà đành phải trước ánh mắt quỷ dị của một đống người người đi tới trước mặt Vương Quyên, hỏi: "Làm sao vậy, ngài đây là…? Ta không trêu chọc ngài tức giận đi?” Sở Hà hiện tại cũng có chút tức giận, tâm nói ngài khóc như vậy, người khác còn tưởng rằng ta đem ngài thế nào đây chứ, ta đây sau này làm sao thò mặt ra chỗ khác đây?

Vương Quyên một nét thoáng hiện nước mắt, huy quyền đánh hướng Sở Hà, Vừa đánh vừa hét: “Ngươi hỗn đản này! Từ Hiểu San nhảy lầu ngươi có biết hay không? Nàng...... Ô......"

Đang ngăn quyền cước của Vương Quyên, âm thầm tích súc tức giận chuẩn bị không thể nhịn được nữa phát tác, Sở Hà hoàn toàn đơ người.
« Chương TrướcChương Tiếp »