Sớm mai, ánh mặt trời đầu tiên xuyên qua rèm cửa thấu vào phòng ngủ Sở Hà.
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên dồn dập.
Tiếng chuông điện thoại đặc biệt không giống bất kì tiếng chuông nào trong điện thoại của Sở Hà, trong nháy mắt, Sở Hà tựa như lò xo từ trên giường bắn lên, theo điều kiện phản xạ cầm chiếc phone bên đầu giường.
“Thế nào, khỏe không?” Điện thoại đầu kia truyền đến một thanh âm nam tử trầm thấp.
“Phi thường bất hảo!” Sở Hà vỗ vỗ cái đầu đau nhức, hít một hơi thật sâu. Trí nhớ sau khi say rượu ồ ạt tiến vào trong não, tin tức lộn xộn thành một đống, làm cho hắn không thể nào rửa sạch, tâm tình càng thêm ác liệt .
Hắn thậm chí cười nhạo chính mình, thật đúng là giống cẩu hình thành điều kiện phản xạ , vừa nghe này tiếng chuông liền nhảy lên gặm điện thoại.
Đối phương ngữ khí nghe vừa thành khẩn vừa lại khẩn trương: “Ngày hôm qua chuyện đã xảy ra chúng ta đã hiểu rõ, đối với việc này chúng ta phi thường tiếc nuối, cũng mong ngươi không quá đau lòng. Nếu như ngươi có cái gì khó khăn, cứ việc nói với chúng ta một tiếng. Chúng ta nhất định hết sức giúp ngươi.”
“Các ngươi giám thị điều tra ta?” Sở Hà phẫn nộ rồi, thanh âm thoáng đề cao
“Tuyệt đối không có, thỉnh không nên hiểu lầm!” Đối phương thanh âm càng thêm khẩn trương , độ thành khẩn cũng lần nữa tăng một bậc: “Chúng ta đã có hiệp nghị từ rất sớm, tuyệt đối không xen vào tư ẩn của ngươi. Nhưng dù sao ngươi cũng là đồng sự của chúng ta, đối với ngươi, chúng ta vẫn luôn bảo trì chú ý. Chuyện xảy ra tại trường học của ngươi ngày hôm qua động tĩnh quá lớn, dù sao cũng là một nhân mạng, chúng ta khó có khả năng không biết một tin tức nào.”
Thở ra một hơi thật dài, Sở Hà dùng sức ấn xoa huyệt thái dương đang nhảy thình thịch, chậm rãi nói: “Buổi tối ngày hôm qua, các ngươi có theo dõi ta không?”
“Có.” Đối phương trả lời rất kiên quyết: “Nhưng cũng không thể nói là theo dõi. Tối hôm qua ngươi tại trên đường rất thất thố, bị một đồng sự của chúng ta thấy được, hắn cũng nhận thức ngươi. Xuất phát từ quan tâm, hắn hướng chúng ta báo cáo, đi theo phía sau ngươi, chứng kiến ngươi an toàn về nhà là rời đi. Được rồi, tại phía trước hắn, còn có một nữ hài tử vẫn đi theo ngươi. Trải qua điều tra, chúng ta phát hiện nữ hài tử kia là bạn học của ngươi.”
“Một trong hai người theo dõi là bạn học của ta?” Sở Hà cau mày, một bên sửa sang lại tin tức hỗn tạp trong ý nghĩ, một bên điều chỉnh tinh thần trạng thái cùng thân thể của chính mình: “Xem ra tối hôm qua ta thật là phi thường mất khống chế, cư nhiên ngay cả có người theo dõi ta cũng chưa từng phát hiện.”
“Là như thế này . Bạn học của ngươi hình như không hề có kinh nghiệm theo dõi. Nguyên nhân chính là vì như thế, chúng ta mới phán đoán tinh thần trạng thái của ngươi nghiêm trọng không yên định, tâm tình nghiêm trọng mất khống chế. Vì muốn biết nguyên nhân, chúng ta mới điều tra một chút. Trong quá trình điều tra, chúng ta cũng không hề vi phạm bất cứ điều gì trong hiệp nghị. Tin tưởng rằng bất cứ lời nói dối nào trước mắt ngươi cũng đều là vô dụng.” Tựa hồ là cảm thấy Sở Hà đã dần dần khống chế được chính mình, đối phương trong thanh âm khẩn trương bắt đầu hoà hoãn.“Đương nhiên, cô nàng bạn học của ngươi đối với ngươi cũng không có bất cứ ác ý gì. Nếu như ngươi muốn, ta có thể nói cho ngươi nàng là ai.”
“Không cần.” Sở Hà cự tuyệt, hắn hiện tại thật sự không có bất cứ tâm tình gì đi quan tâm loại chuyện này.
“Bất cứ lời nói dối nào trước mắt ngươi cũng đều là vô dụng”, những lời này mặc dù nói rất đúng sự thật, nhưng hiện tại Sở Hà nghe như một lời châm chọc sâu sắc. Hoàn hảo Sở Hà hiện tại đã khống chế được cảm xúc của mình, nếu không, hắn khẳng định lại vì những lời này của đối phương mà nổi giận.
Có lẽ chính ứng với câu tục ngữ: Người đang yêu luôn mù quáng. Chính mình lúc đang yêu tha thiết, trí thương có lẽ bị giảm sút nghiêm trọng đi? Nếu không, làm sao mình không phát hiện được chuyện tình của Từ Hiểu San chứ?
Trên thực tế, Sở Hà đối với tình yêu chờ mong nhiều lắm, luôn ảo tưởng có một phần tình yêu hoàn mỹ, hắn là một tên tư tưởng chủ nghĩa từ đầu đến chân. Từ một góc độ nào đó, hắn thậm chí có thể nói là cực độ ích kỉ, không biết đối mặt sự thật, là kẻ nhu nhược chỉ biết sinh hoạt tại cảnh giới hoàn mỹ trong ý da^ʍ của chính mình.
Hắn bị chính bản thân mình thôi miên .
“Hết chuyện chưa, ta cúp máy. Hôm nay còn có rất nhiều chuyện muốn làm.” Sở Hà thở một hơi thật dài, hắn hiện tại đã hoàn toàn ổn định. Tinh thần cùng tâm tình tận lực điều chỉnh, đến lúc rời giường đã hoàn toàn trở lại trạng thái đỉnh cao.
“Tốt.” Đối phương không nói nhảm, xem bộ dáng thật sự chỉ là gọi điện thoại đến xác nhận một chút tinh thần trạng thái của Sở Hà.
“Được rồi......” Sở Hà đột nhiên nhớ tới đến một việc, vội vàng gọi đối phương lại: “Trung Quốc Long tổ có tồn tại hay không?”
“Ách...... Trung Quốc Long tổ là cái giống gì?” Đối phương nghe rất kinh ngạc.
“Chính là một cái tổ chức có rất nhiều tên trâu bò tạo thành đó. Trực tiếp nghe lệnh của nguyên thủ quốc gia. Phụ trách bảo vệ an toàn quốc gia, là một tổ chức cường đại đả kích toàn bộ các tổ chức đối địch. Trong tổ chức cao thủ nhiều như mây, mỗi người đều có đặc dị công năng, còn có cổ võ thuật đã thất truyền tỉ như Hàng Long Thập Bát Chưởng, Lục Mạch Thần Kiếm v.v...... Bộ Thiếu Lâm La Hán Quyền của ngươi chỉ là trò trẻ con trong Long tổ thôi ...... Có tổ chức này không?”
“Chàng trai trẻ, tiểu thuyết inte không thể xem nhiều nha......” Đối phương phun ra một tràng thấm thía: “Cách đây không lâu, một thằng nhóc 7 tuổi 3 tháng nhảy lầu tự sát, lưu lại di ngôn nói là ta muốn trọng sinh. Còn có một lần, một tên nam nhân to xác hơn 30 tuổi, bò lên ôm cột thu lôi 3 ngày 3 đêm chờ sét đánh, nghe nói cũng là muốn đi dị giới ...... Trung Quốc Long tổ, cái tên này ngươi cũng nghĩ ra được, nghe nhàm tai quá rồi. Đừng nói quốc gia không có loại đơn vị bu đầy kì nhân dị sĩ này, cho dù có, cũng không thể dùng cái tên Trung Quốc Long tổ a! Nếu có cái tên lãnh đạo nào dám xài cái tên này, ta còn không quật chết cha hắn.”
“Vậy ngươi nghĩ xem nếu có cái tổ chức như vậy thì dùng cái tên gì mới coi là đặc biệt?” Sở Hà có điểm tò mò, cái tên gì so với Trung Quốc Long tổ càng thêm không tầm thường đây?
“X chiến cảnh!” Đối phương nói không cần nghĩ.
“......” Sở Hà không nói gì, cúp máy. Đây là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ sao chép, ngoại mang sùng dương mị ngoại!
Sở Hà vốn muốn hỏi có Trung Quốc Long tổ hay không, may ra kiếm vài vị cao nhân đến ‘hàng phục’ hai hãn nữu trong nhà mình. Kết quả người ta nói quốc căn bản không có cái đơn vị Trung Quốc Long tổ này, mẹ kiếp, thất vọng rồi, buồn bực quá......
......
Cắt đứt điện thoại, Sở Hà đứng dậy đi ra khỏi giường, phát hiện áo khoác của mình được xếp gọn gàng nơi đầu giường.
Hắn sửng sốt, lập tức cười, lẩm bẩm: “Nghĩ không ra Sư tiên tử cũng sẽ đi hầu hạ người khác.”
Sư Phi Huyên nói không sai, Sở Hà đích xác có tri giác.
Mặc dù hắn tinh thần hoàn toàn mất khống chế, cảm giác tin tức tương đối hỗn độn, thậm chí có rất nhiều chỗ mất kiểm soát và thất lạc -- tỉ như hắn không biết chuyện hai nàng nói với nhau trong khi hắn ngủ ngon lành trong nhà vệ sinh -- nhưng là đối với việc Sư Phi Huyên đỡ hắn lên giường, giúp hắn cởϊ qυầи áo lau mặt hắn vẫn biết được.
“Thụ sủng nhược kinh nha!” Hắn âm thầm tự giễu một câu. Nếu là trước khi Từ Hiểu San chết, hắn có thể vì việc này mà tâm tình méo mó một phen, nhưng hiện tại, hắn lại không cái tâm tình này.
Đi tới trước tủ áo khoác, Hà mở cửa, bên trong có một nửa quần áo là của Từ Hiểu San, còn chưa kịp xử lý. Nhìn vật nhớ người, Sở Hà tâm sinh thương cảm, tinh tế vuốt ve chiếc váy mà mùa hè năm nay nàng không thể mặc nữa, lẩm bẩm: “Em tại thiên đường...... có tốt không?”
Thương cảm không bao lâu, Sở Hà với tự khống lực siêu nhân liền thu thập tâm tình, lấy ra một bộ âu phục màu đen, cùng chiếc áo sơ mi màu xám, thậm chí chiếc cà vạt cũng là màu tối.
Ăn mặc chỉnh tề, Sở Hà ra khỏi phòng ngủ. Từ lúc hắn nghe điện thoại, Loan đại tỷ cùng Sư Phi Huyên đều đã tỉnh dậy.
Đối với Sư Phi Huyên mỉm cười biểu đạt ý cảm ơn, lại gật đầu đối với Loan Loan, hắn liền dường như không có việc gì đi vào phòng vệ sinh.
Sở Hà căn bản không nhớ rõ chính mình từng không kiêng nể ăn đậu hũ của 2 cô nàng, thấy hai nữu nhìn hắn ánh mắt có chút cổ quái, trong lòng không khỏi có điểm kì quái.
Hắn thầm nghĩ – ta thấy 2 người mỹ nữ họa quốc ương dân mặt còn không đổi sắc, các ngươi nhìn ta sao ánh mắt lại kì quái vậy ta?
Ta đây còn chưa kịp ra dáng, bá vương khí còn chưa kịp phóng đây......
Tiến vào phòng vệ sinh tân trang đổi mới hoàn toàn, cặn bã tích tụ một đêm tiêu trừ sạch sẽ.
Từ Hiểu San cùng đệ đệ nàng song song qua đời, trong nhà lại không có một người thân nhân. Tang sự của 2 tỷ đệ nàng chỉ có Sở Hà là có khả năng xử lý .
Tối hôm qua say như chết đã rất quá phận, hôm nay đi xử lý hậu sự cho Hiểu San, ăn mặc phải sạch sẽ một chút, làm sao để người đã chết phải thất vọng đây?
Hiểu San, em cũng không muốn nhìn thấy Bá Vương của em mang gương mặt đau khổ đâu nhỉ?