Lận Hạ cũng biết, nếu mình ấn theo tình hình thực tế trả lời, chỉ có một loại đáp ăn “Công tác tăng ca” này, không tính là “Sai”, nhưng khẳng định có vẻ thực không thú vị.
Vì thế y đáp: “Cuối tuần ngẫu nhiên sẽ đi đạp xe đạp, gần đây dậy Tuế Tuế đấu kiếm.”
“Tuế Tuế?” Hứa Gia Niên tò mò, “Là đứa bé mà anh nhận nuôi kia?”
“ Đúng, năm nay 6 tuổi, tên thường gọi là Tuế Tuế, được đặt tên Lận Úc.” Lận Hạ dừng một chút, nhìn về phía hắn, “Hôm nào có cơ hội cho hai người gặp mặt?”
Hứa Gia Niên gật đầu: “Có thể, cậu bé thích cái gì? Để tôi chuẩn bị một phần lễ gặp mặt.”
Lận Hạ dừng lại: “Nó …… Sáu tháng cuối năm nay học tiểu học.”
Hứa Gia Niên: “……” Đây là ám chỉ cậu mua ít sách hoặc dụng cụ học tập ?
Vị baba tay mới này, liền đứa nhỏ nhà mình thích cái gì cũng không biết đi?
Hứa Gia Niên bất đắc dĩ: “Tôi đây chờ đến lúc đó chính mình hỏi nó cũng được.”
Lận Hạ “Ờ” một tiếng, có chút thẹn đỏ mặt.
Y đích xác nhất thời nghĩ không ra Tuế Tuế thích cái gì, y tự nhận là cung cấp cho Tuế Tuế điều kiện tốt nhất, trong nhà cái gì cũng đều chuẩn bị thật sự đầy đủ hết, nhưng Hứa Gia Niên vừa hỏi như vậy ,y mới phát giác Tuế Tuế giống như chưa từng có biểu hiện ra cái gì là thích nhất.
Xem ra cha mẹ nói y đem việc nhận nuôi hài tử nghĩ đến quá đơn giản, cũng không có nói sai.
“Bất quá,” Hứa Gia Niên đánh gãy anh trầm tư, “Tôi cho rằng các người giàu có như vậy, bình thường yêu thích hẳn là đánh golf, hút xì gà, hoặc là thích các loại hình kí©h thí©ɧ như lái máy bay, chơi xe thể thao linh tinh.”
Không nghĩ tới Lận Hạ cư nhiên thích đạp xe đạp.
Lận Hạ nghe ra lời nói cậu trêu chọc, nhếch lên khóe môi, nói: “Trước kia có thi qua bằng lái máy bay cùng chứng chỉ nhảy dù , sau khi học được liền cảm thấy không mới mẻ, hơn nữa không có thời gian, đã thật lâu không chơi.”
“Hiện tại chính là ngẫu nhiên lái xe đi vùng ngoại ô dạo, thả lỏng một chút.”
Hứa Gia Niên nghiêm túc nghe xong, gợi lên khóe môi: “Nha, ngươi đây là đã qua tuổi tác tìm kí©h thí©ɧ, trước tiên đi vào giai đoạn trung niên?”
“……”
Lận Hạ nghẹn lại, sắc mặt phức tạp.
Qua một hồi lâu, xe cua qua một con phố khác,mắt y nhìn phía trước, đột nhiên nói: “Tôi năm nay 28.”
Hứa Gia Niên: “Sao?”
Lận Hạ: “Là thanh niên.”
Hứa Gia Niên ngốc một lát, phụt một tiếng bật cười, đột nhiên cảm thấy bộ dáng đối phương nghiêm trang có điểm đáng yêu.
“Được rồi” Hứa Gia Niên nói, “Tôi 22 tuổi nam sinh viên tương đối lười, ngày thường liền thích trạch ở trong nhà đọc sách vẽ tranh, có thể không động liền không động, cho nên loại vận động đạp xe này phỏng chừng không quá được .
Lận Hạ quay đầu nhìn về phía cậu.
Hứa Gia Niên đôi mắt cong cong, mang theo ý cười: “Bất quá tôi đối với đấu kiếm rất cảm thấy hứng thú, Lận tiên sinh để ý dạy nhiều thêm một học sinh không?”
*****
Tác giả có lời muốn nói:
Nam sinh viên Hứa Gia Niên điên cuồng thêm điểm !