Hai người lên xe ngắm cảnh trở về .
Trên đường đi ngang qua một mảnh rừng cây bên ngoài có giăng dây cảnh giới , bên trong truyền đến tiếng người ồn ào ,phía trên ngọn cây mơ hồ có thể thấy cánh tay dài của máy quay phim cùng với diễn viên mặc đồ cổ trang treo trên dây cáp bay tới bay lui .
Du khách đi cùng xe kinh ngạc nơi này thế nhưng có đoàn phim đang đóng phim, quay sang hỏi tài xế lái xe hỏi thăm là đoàn phim nào , có những minh tinh nào.
Hứa Gia Niên nhớ tới bộ dạng nguyên chủ trước kia truy tinh, hướng bên kia nhìn nhiều hơn chút .
Lận Hạ để ý đến tầm mắt cậu: “Muốn đi xem?”
Hứa Gia Niên lắc đầu: “Không có ý nghĩa gì , không bằng ngẫm lại giữa trưa ăn cái gì.”
Lận Hạ câu môi, nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu : “ Thư ký Trương có giới thiệu cho anh mấy cái nhà hàng , đợi lát nữa lấy di động cho em xem.”
Chơi trò mạo hiểm không tiện mang theo di động, liền để tại quầy gởi đồ dưới núi , lát nữa về tới rồi lấy , Hứa Gia Niên chọn một cái nhà hàng giải quyết cơm trưa.
Thư ký Trương còn mười phần tri kỷ mà hẹn trước cho hai người phương pháp trị liệu bằng nước , chuyên môn chữa trị sau khi đi ngoài nắng về . Hứa Gia Niên cùng Lận Hạ cơm nước xong nghỉ ngơi nửa tiếng liền đi qua, trực tiếp ngủ trưa ở trong phòng trị liệu VIP luôn.
Buổi chiều hơn bốn giờ , Hứa Gia Niên lại lôi kéo Lận Hạ đi chơi một lần nữa , lần này rốt cuộc tận hứng.
“Đáng tiếc Tuế Tuế còn nhỏ, không thể chơi cái này.” Cậu cùng Lận Hạ nắm tay trở về khách sạn, một bên nói, “Nghe nói bên này còn có công viên nhạc nước cho trẻ em , chúng ta ngày mai đi xem, lần sau mang Tuế Tuế tới.”
Lận Hạ: “Ân.”
Hứa Gia Niên cùng anh tiến vào thang máy, thấy anh trực tiếp ấn tầng về phòng , kinh ngạc: “Không trực tiếp đi ăn cơm sao?”
Lận Hạ nói: “ Anh đã đặt cơm, về phòng ăn.”
Hứa Gia Niên “Nga” một tiếng, không ý kiến.
Mà khi cậu nhìn đến bữa tối được nhà hàng dọn lên phòng có hoa hồng, bóng bóng và nến , tức khắc không còn bình tĩnh như vậy nữa.
Cậu nhưng không quên mục đích mình hẹn Lận Hạ đi chơi, chỉ là thế trận này của đối phương cũng có chút khoa trương rồi , cơ hồ chói lọi viết “ Anh muốn ngủ em”, làm cậu thẹn thùng lên.
Đương sự Lận Hạ cũng có chút kinh ngạc: “Xin lỗi, anh không nghĩ tới bọn họ sẽ làm đến long trọng như vậy .”
Y chỉ là làm khách sạn sắp xếp bữa tối ánh nến, không phải là cầu hôn.
Hứa Gia Niên cười gượng: “Này, này nói lên khách sạn phục vụ đúng mục đích sao.”
Lận Hạ: “……”
“ Anh gọi bọn họ đi lên dọn bớt, ”
Hứa Gia Niên giữ chặt hắn: “ Đừng , em còn không có ăn qua bữa tối ánh nến trận lớn vậy đâu , coi như là trải nghiệm nhân sinh phong phú đi.”
“Chính là chúng ta hôm nay mặc đồ một thân vận động có điểm chẳng ra cái gì cả, nếu không đổi quần áo trước ?” Hứa Gia Niên ra vẻ trấn định nói.
“Không cần.” Lận Hạ thông báo nhà hàng lên đồ ăn, kéo ghế dựa ra cho Hứa Gia Niên ngồi xuống, lại đưa khăn lau tay cho cậu.
Sau đó cầm lấy chai rượu vang đỏ đã mở ra trên bàn, đổ cho cậu một ly.
Người phục vụ mau chóng đẩy toa xe đồ ăn vào dọn ra, còn nhắc nhở bọn họ đồ ngọt nếu hiện tại chưa ăn, có thể trước giúp bọn họ để tủ lạnh.
Hứa Gia Niên lễ phép nói lời cảm ơn , quay đầu lại đã thấy Lận Hạ cắt xong bò bít tết, đổi dĩa qua cho cậu .
Cậu ngẩn ra , lại lỗi thời mà nghĩ , đối phương đẹp trai lắm tiền, săn sóc tỉ mỉ như vậy , người đàn ông gần như hoàn mỹ , vì cái gì sẽ lưu lạc đến nông nỗi cùng cậu coi mắt liên hôn ?
Không phải là nên đã sớm bị người xuống tay rồi sao?
Người phục vụ sau khi rời đi , Hứa Gia Niên trực tiếp hỏi ra thắc mắc của mình : “ Em có thể hỏi anh đã yêu đương mấy lần không ?”
Lận Hạ đang lột vỏ tôm hùm dừng lại,đúng sự thật nói: “ Anh chưa yêu đương lần nào .”
Hứa Gia Niên khϊếp sợ: “Không thể nào ?”
Lận Hạ buông dao nĩa, nghiêm túc nói: “Không thích, không có thời gian, cho nên không có yêu .”
Khó trách.
Hứa Gia Niên thầm nghĩ, quả nhiên chỉ có anh chướng mắt người khác, không có khả năng không có người theo đuổi .
Như vậy xem ra, Lận Hạ đối với mình hẳn là có thể coi thực chủ động, đại khái…… Ít nhất cũng có một chút thích đi?
Cậu không hy vọng quen nhau lâu thế , chỉ có cậu một người động tâm.
“ Còn em?” Lận Hạ đột nhiên nhẹ giọng hỏi.
Tựa hồ là không nghĩ làm vấn đề của mình có vẻ mạo phạm, anh rũ mắt, dùng dao nĩa lấy thịt tôm hùm đưa đến bên bàn Hứa Gia Niên, phảng phất như không để ý đáp án này lắm .
Hứa Gia Niên nghiêm mặt nói: “ Em đương nhiên cũng không có.”
Lận Hạ hơi hơi dương môi, nâng chén cùng cậu chạm chạm.
—— kính mối tình đầu của anh và em .
*******************