Bữa tối, Hứa Gia Niên chọn một nhà hàng buffet, có món ăn Trung Quốc có món Tây có món Nhật, có nướng BBQ có hải sản, cũng có hamburger và kem mà mấy bạn nhỏ thích, đồ ăn rất là phong phú.
Lận Hạ đi xếp hàng chờ nướng tôm hùm, Hứa Gia Niên mang theo Tuế Tuế đi lấy đồ ăn.
Tuế Tuế 6 tuổi rưỡi có thể lấy được đồ ăn chỗ khu nhìn thấy, nhưng có một bộ phận với không tới, Hứa Gia Niên liền nói: “Muốn ăn cái gì chú lấy cho con.”
Tuế Tuế mắt nhìn ,nói: “Con ăn gì cũng được ạ .”
Hứa Gia Niên thấy tầm mắt cậu bé rõ ràng dừng ở trên hamburger lại không nói, kẹp lên tới bỏ vào trong mâm bé, “Ăn gì cũng được không có món này.”
Cậu cong lưng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ Tuế Tuế : “Bạn nhỏ hiểu chuyện tuy rằng làm cho người ta thích, nhưng bạn nhỏ thành thật thẳng thắn cũng thực đáng yêu.”
Tuế Tuế nghiêm túc mà nhìn cậu, tựa hồ đang suy nghĩ lời cậu nói đúng hay không, bạn nhỏ thành thật thẳng thắn thật sự đáng yêu sao?
Nhưng người lớn rõ ràng đều không thích tiểu hài tử nói thật, sẽ cảm thấy bọn họ nhiều chuyện, phiền toái, sẽ không xem trọng.
“Cho nên hiện tại nói cho chú,” Hứa Gia Niên đỡ vai nhóc chuyển hướng bàn lấy cơm, “ Con thích ăn cái gì?.”
Tuế Tuế trương trương môi, nhỏ giọng nói: “Được rồi, con muốn cánh gà rán cùng khoai tây chiên. ”
Hứa Gia Niên lập tức kẹp đến mâm cho nhóc, cười nói: “Quả nhiên, các bạn nhỏ đều thích thực phẩm rác rưởi ".
Tuế Tuế nhìn cánh gà trên mâm cao lên,vội nói: “Đủ rồi, quá nhiều.”
Hứa Gia Niên bưng lên một phần lớn khoai tây chiên, nói: “Không sao, các bạn lớn cũng thích thực phẩm rác rưởi.”
Tuế Tuế: “……”
Hai người bưng mâm đồ ăn đã chất đầy trở về chỗ ngồi, Tuế Tuế vừa đi vừa nói chuyện: " Cha sẽ không thích.”
“Phải không?” Hứa Gia Niên cầm một miếng khoai tây chiên bỏ vào trong miệng, thở dài, “Kia anh ấy thật sự mất đi rất nhiều vui sướиɠ.”
Nói xong lại đút cho Tuế Tuế một miếng “Đúng không?”
Tuế Tuế nhai khoai tây chiên, nghĩ thầm: Không sai, cha khẳng định không biết niềm vui sướng khi ăn thực phẩm rác rưởi .
Lúc Lận Hạ bưng tôm hùm nướng trở về , trên bàn đã bày đầy các món ăn nhiều năng lượng“ Thực phẩm rác rưởi ”, mà một lớn một nhỏ kia còn ở khu que nướng chuyển động.
“……”
Y đem tôm hùm nướng buông xuống, xoay người đi khu đồ ăn Trung Quốc lấy một phần rau xào, sau đó đi khu que nướng đem một lớn một nhỏ mang về tới, nhắc nhở bọn họ ăn xong lại đi lấy.
Thời điểm Hứa Gia Niên cùng Tuế Tuế ngồi xuống chuẩn bị ăn uống , liền thấy Lận Hạ đem rau dưa đẩy tới trước mặt bọn họ.
“Hamburger, que nướng có thể ăn, nhưng không được kén ăn.”
Tuế Tuế giật mình, biết đây là nói chính mình , ngoan ngoãn gật đầu, gắp một đũa rau dưa cho vào trong miệng, tỏ vẻ chính mình sẽ ăn.
Hứa Gia Niên xem nhóc như vậy nghe lời, bất đắc dĩ ở dưới bàn hạ chọt chọt mũi chân Lận Hạ , “Làm người không cần quy tắc như vậy ,mỗi người đều có khẩu vị của mình, không kén ăn là vì khỏe mạnh, kén ăn là vì vui sướиɠ.”
“Ở nhà ăn đã đủ khỏe mạnh, ra ngoài ăn cơm đương nhiên muốn lấy vui sướиɠ làm chính .”
Lận Hạ trầm mặc, tựa hồ tìm không thấy lý do phản bác Hứa Gia Niên, yên lặng đem rau dưa kéo đến chính giữa, đem khoai tây chiên đẩy qua cho bọn họ .
Chỉ là lại nhịn không được dặn dò Tuế Tuế: “Đừng ăn tới hư bụng.”
Tuế Tuế trong miệng nhai rau gật đầu, cùng Hứa Gia Niên liếc nhau, trộm cong lên khóe môi.
Hứa Gia Niên thuyết phục Lận Hạ, lại có ý đồ là dẫn dắt anh ấy trải nghiệm vui vẻ khi được ăn thực phẩm rác rưởi —— chủ yếu là cậu phát hiện chính mình xác thật lấy nhiều, khả năng là ăn không hết.