Hứa Gia Niên sớm đã gấp không chờ nổi muốn thử xem trang phục đấu kiếm , dắt tay Tuế Tuế theo Lận Hạ đi phòng thay quần áo.
Tuế Tuế quen cửa quen nẻo tìm được tủ chuyên dụng hai ngăn của mình phía dưới cùng đem mặt nạ bảo hộ, giày đều lấy ra tới, để ở trên ghế nghỉ chân.
Lại ngẩng đầu, Lận Hạ đã mở ra rủ quần áo tầng trên, gỡ xuống một bộ đồ đấu kiếm trẻ em treo ở bên trong đưa cho cậu bé.
Tuế Tuế đem quần áo đặt ở trên ghế , cũng không cần người hỗ trợ, tự mình bắt đầu thay quần áo.
Hứa Gia Niên cảm thấy bộ đồ đấu kiếm nhỏ kia rất là ngầu, đôi mắt phát sáng mà nhìn về phía Lận Hạ.
Phảng phất như đang nói: Tôi đâu?
Lận Hạ mở ra một cái tủ quần áo khác, lấy ra một bộ đồ đấu kiếm đưa cho cậu: “Không kịp đặt làm cho cậu, đây là bộ năm đó tôi mặc lúc học cấp ba , vừa vặn là số đo của cậu, tôi chỉ mặc qua nửa cái học kỳ, chất liệu cùng độ thoải mái so câu lạc bộ cung cấp tốt hơn một chút.”
Hứa Gia Niên có chút ngốc lăng nhận quần áo : Đây là bộ đồ đấu kiếm Lận Hạ mặc mười năm trước .
Cất giữ tốt đến như vậy, chất liệu hẳn là rất cao cấp.
Không phải, trọng điểm là Lận Hạ làm mình mặc đồ anh ấy mặc qua ?!
Này……
Có quá ái muội lắm không?
Lận Hạ thấy cậu không nói chuyện, nói: “Nếu cậu để ý , tôi gọi bọn họ lấy mới cho cậu.”
Hứa Gia Niên chỉ là có chút ngượng ngùng, cũng không phải ghét bỏ áo cũ, vội nói: “Không có việc gì, tôi liền mặc cái này.”
Cậu đem quần áo gỡ xuống, dư quang thoáng nhìn qua Tuế Tuế đã đổi đồ xong,áo thun màu trắng, quần yếm tới đầu gối, vớ ống dài, là một tiểu soái ca xinh xắn, ra dáng ra hình mà đối bọn họ nói: “Cha, con đi ra bên ngoài chờ hai người.”
Lận Hạ: “Ừ,cùng huấn luyện viên Trần làm nóng người trước.”
Nói xong hắn nhìn về phía Hứa Gia Niên, giải thích: “Trước tiên mặc áo thun lót, sau đó mặc quần cùng vớ, áo ngoài thì có thể sau khi làm nóng người xong lại mặc.”
Hứa Gia Niên gật đầu, liền thấy Lận Hạ đã xoay người sang chỗ khác, trở tay bắt lấy cổ áo sau, một phát cởi ra áo thun màu đen trên người lộ ra cơ vai lưng thật chặt .
Hứa Gia Niên nháy mắt trừng lớn đôi mắt: A này…… Trực tiếp thoát sao?
Trên mặt cậu kinh ngạc, đôi mắt lại nhìn chằm chằm người ta, chớp mắt đều không chớp .
Đáng tiếc hai mắt chưa kịp xem đã, Lận Hạ liền tròng lên áo màu trắng ngắn tay, sau đó hai tay nắm lấy dây lưng quần , cởi ra ——
Hứa Gia Niên hoảng hồn xoay người: Phi lễ chớ nhìn! Phi lễ chớ nhìn !
Rồi lại nhịn không được quay đầu lại ngó trộm , Lận Hạ khom lưng cởϊ qυầи ra, lộ ra đôi chân dài thẳng tắp,cùng với đường cong cơ bắp chân săn chắc.
Sau đó anh ấy đứng thẳng người,hình dáng đồ vật phập phồng được quần đùi màu đen bao lấy lập tức triển lộ ra .
Hứa Gia Niên cuống quít quay đầu, trộm hít hà một hơi —— hảo mãnh!
Cậu càng ngượng ngùng cởϊ qυầи áo.
Đồng dạng đều là nam nhân,như thế nào liền khác biệt lớn như vậy chứ !
*******