7 giờ sáng là thời gian không trễ cũng ko sớm , nhưng ánh mặt trời đã xuyên qua cửa sổ , chiếu xuống gương mặt hồng hồng . Trương Khiết và Nhan Khanh đều là người có công việc , thời gian lại không trùng hợp với nhau . Nhan Khanh cũng quen với việc dậy sớm , liền mơ mơ màng màng mà tỉnh dậy. Nhìn sang kế bên , là một người con trai đang say ngủ , cậu mơ hồ đưa tay vén vài sợi tóc của người con trai ấy , liền cười nhẹ một cái . Đôi chân nhỏ với nhiều dấu đỏ chót còn in lại nguyên những dư âm của tối qua . Cậu cảm thấy hơi đau eo một chút , cậu nhẹ nhàng từng bước đi vào nhà vệ sinh .
Cậu nhanh chóng vệ sinh cá nhân để trốn anh . Nhưng người tính không bằng trời tính , cậu đã thấy anh mặc áo ngủ ngồi trên ghế để chờ cậu .
" Đã khỏe lại chưa , hửm " ngữ điệu pha chút quan tâm . Cậu nghe anh nói vậy liền rơi vào trầm tư , anh liền đi lại mà cốc đầu cậu một cái " Sao em không trả lời tôi ?" .
" A , truyện tối hôm qua cảm ơn ngài đã giúp tôi , tôi cũng đã khỏe lại rồi " cậu cười ngượng mà trả lời anh , bầu ko khí lại một lần nữa rơi vào trầm tư .
Liền nghe ngoài cửa truyền tới tiếng " Cốc , Cốc ", anh liền nói câu " vào đi " , cô người hầu nhìn cậu một cái nhưng rồi thu lại tầm mắt " Dạ thưa thiếu gia đây là đồ mà ngài đã dặn mang nên ạ " .
" Um , cô treo nên giá đồ rồi ra ngoài đi " cô hầu liền nhanh chân mà đi ra ngoài
Anh liền lại gần cậu mà cất giọng cưng sủng nói " Em mau thay đồ tôi dẫn em đi đến nơi này " Cậu liền ngây ngô mà hỏi anh " Đi đâu ạ "
Anh liền im lặng mà đưa bộ đồ đang cầm trên tay anh sang cho cậu , cậu cũng nhanh tay mà cầm quần áo vào mà thay.
Khi cậu mặc xong liền bước ra , Trương Khiết nhìn cậu thật đẹp nha , quần tây làm bờ mông của cậu căng tròn lộ ra cảnh xuân thực mê người. Cậu thấy anh nhìn nên có một chút ngượng ngùng . Anh liền ngạc nhiên khi thấy bộ dạng thỏ con như đang muốn câu dẫn anh .
" Được rồi , mau xuống ăn sáng " cậu cũng chỉ gật đầu mà đi đằng sau anh . Bữa sáng cũng chẳng có gì là đặc biệt phần của người nào người đấy ăn chẳng ai nói một lời .
Bữa ăn trôi qua cũng không lâu , cậu thấy anh đứng nên cậu cũng đi đến mà hỏi " ngài cho tôi nên công ty để làm gìạ" " Tôi tạo việc làm cho em , số tiền chuộc thân cho em tôi tốn không ít " số tiền anh chuộc thân cho cậu nó cũng không tính là gì cả , chỉ là thật sự thích thỏ con này chết mất.
Từ nhà anh tới công ty cũng không tính là bao xa , chiếc xe dừng lại ở một công ty rộng lớn , cậu choáng váng với sự rộng lớn của nó .
Vừa bước vào tổng cục của công ty , cậu nhìn thấy bọn họ làm việc rất chăm chỉ , có vài người thấy cậu mà bàn tán nhốn nhao cả nên . Anh niền gọi trợ lý crol của mình mà sắp sếp một cong việc , nói là sắp sếp nhưng anh đều đã có ý định để cậu là trợ lý của riêng cho anh.
Cậu thấy bóng dáng anh bước đi xa rồi , liền quay lại mà hỏi truyện với corl " Chị có thể chỉ dẫn thêm cho em được không " Crol
chậm rãi mà ngẩng đầu nên nhìn cậu " Em từ nay sẽ bắt đầu làm trợ lý trương của tổng tài Cậu bị chấn động không dám nhìn xung quanh. Nhưng rồi cũng chậm rãi mà bước theo crol . Cậu liền bước vào mà nhìn chằm chằm anh đang làm việc , cậu biết làm trợ lý riêng của anh nên làm gì. Nhanh nhẹn pha một ly cà phê cho anh , liền đặt nhẹ xuống bàn " cà phê của ngài đây ạ " Anh giơ tay nhéo nhéo cái má mềm mại, hồng hồng, nhẹ giọng cất tiếng " Được rồi cảm ơn em " .
Tiếng cửa bên ngoài "cốc ,cốc" rồi có người bước vào . Chị ấy cầm một sấp giấy mà đặt nhẹ nên bàn của cậu niền cười nhẹ với cậu một cái , rồi cúi đầu chào anh mà bước ra ngoài .
Cậu chăm chỉ vùi đầu vào công việc , làm gần xong cậu liền vươn vai một cái mà ngồi nhìn anh làm việc .
Tổng tài làm việc thật sự rất đẹp trai , còn tôn nên sự lạnh lùng .Anh dường như vẫn chưa phát hiện đối phương ánh mắt mạo phạm nhìn mình .
Cậu ngước nên nhìn đồng hồ đã tầm 12h trưa rồi . Liền rời ghế mà đưa qua cho anh một sấp giấy tờ mình đã làm xong .
" Tôi không ngờ em đi làm ngày đầu mà đã tiến bộ không ít " anh cất lời mà khen ngợi câu . " Đã đói chưa tôi dẫn em đi ăn "
Cậu ngượng ngùng mà nhìn vào ánh mắt anh một lúc rồi cất giọng " Đã đói cùng đi ăn với ngài " .