Chương 2: Tuyển Tú (2)

Thánh thượng năm nay 27, đã đăng cơ ba năm, bọn họ ở trong cung đợi lâu như vậy còn học rất nhiều quy củ, đối với tình huống ở trong cung cũng có lý giải một hai.

Hậu cung bây giờ, chủ vị có một sau có hai Phi, trung cung được Thánh thượng không ai bất kính. Đức phi có con trai, Thục phi được sủng ái. Đều là người tôn quý đỉnh đỉnh, đi xuống còn có vài Tu Nghi và Tần, hậu phi dưới Tần vị

Viên tần này là vị rất được sủng ái gần đây.

Lúc nhóm cung nhân nhắc Viên tần đều có chút cẩn thận từng li từng tí, chỉ nhìn những thứ này người sáng suốt liền đoán ra vị này tuyệt đối là tính tình lợi hại. Các nàng là tú nữ còn chưa được danh phận, nếu vào lúc này trêu nghẹo vào mắt Viên tần, đây chính là còn chưa tiến cung đã khiến người ta ghi hận rồi.

Nhưng mí mắt Cố Hàm chỉ khẽ run, lại tựa như kinh ngạc ngước mắt thấp giọng run rẩy hỏi:

"Người nào to gan như vậy?"

Dung Linh bĩu môi, nhỏ giọng thầm thì: "Còn có thể là ai."

Cô không nói rõ nhưng Cố Hàm trong nháy mắt liền hiểu, lần tuyển tú này có rất nhiều nhân vật ghê gớm: đích muội ruột của Hoàng hậu nương nương, chất nữ Thái hậu nương nương đều ở trong đó.

Lâm tú nữ trong lời Dung Linh mới vừa nói chính là đích muội của Hoàng Hậu. Dựa vào tầng quan hệ này, trong lúc tuyển tú, cho dù là mama giáo dưỡng cũng đều khách khách khí khí với nàng ta.

Chỉ là Lâm tú nữ biết được đúng mực, đối xử với mọi người trước sau hiền lành. So sánh với Chu tú nữ rất là bất đồng, nàng ta thân là cháu gái ruột của Thái Hậu, biểu muội ruột của Thánh thượng. Dù cho về sau tiến cung, Hoàng hậu nương nương cũng phải nể mặt nàng ta một phần, há có thể coi trọng đám tú nữ không danh phận này?

Thái độ không nói ương ngạnh nhưng cũng chênh lệch không xa.

Loại chuyện này đặt trên người nàng ta, liền lập tức trở nên hợp tình hợp lý.

Cố Hàm cùng Dung Linh nói chuyện với nhau xong, ngay lúc sau đã nghe thấy động tĩnh gian ngoài truyền đến. Cố Hàm cùng Dung Linh liếc nhau, đẩy ra nửa cánh cửa số, chỉ thấy bóng lưng Chu tú nữ thẳng tắp, hào hứng rời đi.

Cố Hàm nhìn trợn mắt hốc mồm, một lát sau đành không để lại dấu vết đè xuống phần ân tình này.

Nàng khó hiểu, Thái Hậu có thể chém gϊếŧ đi ra từ trong hậu cung tiên đế trở thành người thắng cuối cùng, Chu tú nữ này sao bị giáo dục ngốc nghếch vụng về như vậy?



Cố Hàm ánh mắt khẽ lướt vào cửa sổ mở phân nửa đối diện, người nọ dựa cửa sổ nhìn ra ngoài, khóe miệng lại tựa như treo nụ cười nhàn nhạt, lóe lên một cái rồi biến mất.

Đợi sau khi Chu tú nữ rời đi, người nọ mới thu hồi ánh mắt, vừa đúng lúc chạm phải ánh mắt của Cố Hàm liền ngưng lại, tựa hồ không nghĩ tới có người nhìn nàng ta, sau một phen kinh ngạc liền gật đầu về phía Cố Hàm xem như là ra hiệu.

Sau khi cửa sổ bị đóng lại, Dung Linh mới thở phào nhẹ nhõm, nàng ta liếc nhìn Cố Hàm nhẹ giọng hỏi:

"Cố tỷ tỷ, vì sao vừa rồi tỷ nhìn về phía Lâm tú nữ?"

Cố Hàm không trả lời câu này, mà tò mò hỏi lại: "Tin tức Thánh thượng cùng Viên tần du là truyền đi như thế nào?"

Vừa rồi cũng không ít người mở cửa sổ, có thể nghĩ được tin tức này hầu như người của Trữ Tú Cung đều biết rồi.

Dung Linh lắc đầu: "Ta cũng không biết, sau khi ta trở về, chỉ trong chốc lát tin tức này giống như bị truyền đi mọi người đều biết."

Cố Hàm trong đầu hiện lên nụ cười chợt loé vừa rồi của Lâm tú nữ, im lặng lắc đầu. Bất luận như thế nào chuyện này không có quan hệ gì với nàng, thậm chí có thể nói trong lúc vô tình Lâm tú nữ ngược lại giúp nàng một chuyện.

Gian ngoài liên tiếp có động tĩnh, khác với những người còn lại thấp thỏm nôn nóng. Sau khi Chu tú nữ rời đi, Dung Linh ngược lại yên lặng hơn, cũng không còn cảm thấy hứng thú những chuyện kia, Cố Hàm lòng biết rõ.

Chu tú nữ ương ngạnh, trước điện tuyển từng tìm Dung Linh kiếm chuyện. Cùng là nữ tử quan gia, Chu tú nữ lần kia lại ngay trước mặt mọi người cho Dung Linh một cái tát.

Dung Linh tính tình mềm yếu, lại không có nghĩa là không có tính tình.

Mối nhục đánh trước mặt mọi người này, đủ người ghi hận cả đời rồi.

Quả nhiên, Cố Hàm nghe Dung Linh cúi đầu nhẹ nói: "Cũng không biết uy phong của Chu tú nữ ở trước mặt Viên tần được sử dụng hay không?"

Cố Hàm chỉ làm như không có nghe thấy, cửa sổ không đóng chặt, nghe động tĩnh dường như lại có người rời khỏi Trữ Tú Cung. Nhưng một lát cũng không thấy có mama hay cung nhân tới ngăn cản, Cố Hàm cùng Dung Linh liếc nhau, đều nhận thấy có cái gì không đúng.

Cố Hàm im lặng nhấp một ngụm trà, nhẹ giọng nói: "Sắc trời không còn sớm, ngày mai còn muốn xuất cung, sớm đi nghỉ ngơi đi."

Dung Linh không có không nghe.



Nhưng đêm khuya này, nhất định là đêm không ngủ.

---------------------------------- Bảng phẩm cấp trong cung---------------------------

Hoàng Hậu

Nhất phẩm: Hoàng quý phi

Chính Nhất phẩm: Quý phi, Thục phi, Đức phi, Hiền phi (Quý phi đứng đầu tứ Phi)

Từ nhị phẩm: Phi

Chính tam phẩm: Chiêu nghi, Chiêu dung

Từ tam phẩm: Tu nghi; Tu dung

Chính tứ phẩm: Quý Tần

Từ tứ phẩm: Tần

Chính ngũ phẩm: Mỹ nhân

Từ ngũ phẩm: Tài nhân

Chính lục phẩm: Bảo lâm

Từ lục phẩm: Ngự nữ

Chính thất phẩm: Cung nữ