Khi tứ phi lục tục xuất hiện, hạ yến tại Ngự Hoa Viên cũng chính thức bắt đầu.
Mặc dù yến hội do tứ phi tổ chức, mời các vị phi tần, nhưng chuyện này cũng không mấy quan hệ với Thu Vãn. Trong những yến hội như vậy, nàng luôn cúi đầu chuyên tâm ăn uống, chờ yến hội kết thúc, bụng nàng cũng đã tròn xoe, trái phải không có người chú ý cho nên Thu Vãn cũng không cần để ý hình tượng của mình.
Tuy nhiên lần này thì khác.
Lần này nàng không ngồi trong góc như trước kia mà là ngồi bên cạnh Huệ tần. Vị trí của Huệ tần tương đối dễ thấy, kéo theo Thu Vãn cũng bại lộ trước mặt các phi tần khác. Bộ dáng Thu Vãn cúi đầu chuyên chú ăn dưa hấu bị những phi tần đó xem rất rõ ràng.
Những người khác muốn trăm phương nghìn kế hấp dẫn sự chú ý của Hoàng Thượng, nhưng vẫn không tìm thấy biện pháp, mặc dù đã theo trào lưu nuôi mèo khiến Hoàng Thượng vui vẻ, thế nhưng vẫn đánh không lại tiểu thường tại lọt vào mắt xanh của Ngự Miêu, huống chi Thu thường tại còn được Hoàng Thượng tự mình hạ chỉ chuyển từ Bích Tú Cung sang Bích Nguyệt Cung. Bởi vì Ngự Miêu, cho nên Hoàng Thượng đã tới Bích Nguyệt Cung gặp Thu thường tại mấy lần, lặp đi lặp lại nhiều lần như thế khiến các phi tần khác ghen ghét vô cùng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thu Vãn vùi đầu ăn dưa hấu, rơi vào trong mắt những phi tần bất mãn với nàng cũng chỉ còn lại sự cười nhạo.
Bên trong yến hội, mọi người tụm năm tụm ba lại thì thầm, tứ phi trên ghế chủ trì cũng vậy. Thời điểm Thu Vãn đang vui vẻ ăn dưa hấu, bỗng nhiên bên cạnh nàng truyền đến một tiếng cười trào phúng.
“Động tác của Thu thường tại vẫn nên chậm một chút, dưa hấu tính hàn, lại bị ướp quá lạnh, cho dù thời tiết vô cùng nóng bức, nhưng ăn nhiều cũng phải cẩn thận thân thể không khoẻ.” Trang tần dừng một chút, vẻ mặt kinh ngạc cầm khăn tay che miệng: “Bổn cung quên mất, dù sao Thu thường tại cũng chỉ là một thường tại nho nhỏ, e rằng những món này quanh năm suốt tháng cũng không được ăn mấy lần đi.”
Thu Vãn: “……”
Động tác trên tay nàng khựng lại, miếng dưa hấu bị khuyết mất một miếng, ăn cũng không phải mà không ăn cũng không phải, nàng không biết có nên tiếp tục ăn hay không.
“Thu thường tại dừng lại làm gì?” Trang tần giật mình nói: “Tiếp tục ăn nha, nếu không nhờ có bốn vị nương nương mở tiệc, ngày thường không có mà ăn đâu.”
“……”
Thu Vãn cúi đầu nhìn miếng dưa hấu, muốn ăn lại cảm thấy không đúng, không ăn lại cảm thấy lãng phí.
Trong lòng nàng thầm than đáng tiếc, vì sao Trang tần không tới tìm nàng gây phiền toái muộn một chút, ít nhất cũng chờ nàng ăn dưa hấu xong hãy tới. Đúng như lời Trang tần nói, ngày thường nàng chẳng mấy khi được ăn dưa hấu đâu. Ở trong cung này, dưa hấu không phải là trái cây theo phân lệ, muốn ăn phải lấy bạc ra mua. Nàng không có gia thế phong phú như tứ phi, ngày thường bạc tích góp được cũng chỉ dám dùng trên lưỡi dao, không dám tùy tiện lãng phí.
Nếu không phải tứ phi mở tiệc nàng chắc chắn sẽ không được ăn dưa hấu, theo sự thăm dò của Tình Hương, năm nay giá cả dưa hấu cũng không rẻ. Không giống như thời điểm nàng còn ở nhà, Thanh Thành là một huyện nhỏ, giá cả hàng hóa cũng thấp, mỗi năm vào lúc này, huynh trưởng sẽ mua một xe dưa hấu chia cho mọi người. Một dao hạ xuống, dưa hấu liền nứt thành hai nửa, huynh trưởng và cha mỗi người có thể ăn hơn nửa quả…… Thu Vãn suy nghĩ đến xuất thần.
Nàng nhớ tới người nhà cách xa hoàng cung, nhất thời quên mất Trang tần vẫn còn ở bên cạnh. Thấy nàng chậm chạp không trả lời, Trang tần không khỏi cong môi bật cười, nghĩ rằng nàng đang sợ hãi.
Đã sớm nghe nói Thu thường tại tính tình mềm mại, ngay cả người mới vừa tiến cung không bao lâu cũng có thể dẫm cho nàng một chân, thì ra là sự thật.
Nhìn bộ dáng nàng cúi đầu không nói, Trang tần đang định há mồm tiếp tục châm chọc, đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt lạnh căm căm rơi xuống người mình. Sắc mặt Trang tần cứng đờ, ý cười vừa mới lộ ra liền đông cứng ở trên mặt, ngẩng đầu nhìn lên liền thấy Huệ tần vẻ mặt bất thiện nhìn chằm chằm vào mình.
Trang tần nhanh chóng phản ứng lại, chớp chớp mắt, ra vẻ khó hiểu nói: “Huệ tần muội muội?”
Huệ tần lạnh căm căm nhìn nàng ta một cái, sau đó từ từ thu hồi tầm mắt trở về, đoan trang ngồi xuống vị trí của mình, động tác thô bạo trực tiếp vươn tay đẩy chiếc đĩa trước mặt mình sang trước mặt Thu Vãn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiếng đĩa sứ va chạm với bàn gỗ lập tức khiến Thu Vãn hồi thần, nàng kinh ngạc nhìn đĩa dưa hấu trước mặt, ngơ ngác quay sang hỏi Huệ tần: “Huệ tần nương nương……”
Huệ tần lời ít ý nhiều: “Ăn.”
Ý tứ là muốn cho nàng dưa hấu.
Thu Vãn vui vẻ nói cảm tạ, cúi đầu ăn sạch sẽ miếng dưa hấu trong tay, sau đó lại tiếp tục vươn tay về miếng dưa hấu trong đĩa.
Sắc mặt Trang tần ngồi bên cạnh lập tức trầm xuống, rốt cuộc vẫn đang ngồi trước mặt rất nhiều người nên nàng ta cũng không dám ồn ào tới mức khó coi, bởi vậy nàng ta mau chóng làm bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, thu hồi tầm mắt.
Không có người tới tìm phiền toái, Thu Vãn ăn uống càng thêm vui vẻ, nàng ăn sạch sẽ số dưa hấu trên bàn của mình và Huệ tần, sau đó bắt đầu vươn tay về phía đĩa mứt hoa quả. Tình Hương đứng ở sau lưng giúp nàng pha trà, để tránh nàng một lúc ăn quá nhiều sẽ ê răng.
Vỗn dĩ Huệ tần còn đang tỏ vẻ đoan trang, nhưng khi khóe mắt thoáng nhìn thấy bàn tay của nàng còn chưa dừng lại, trong lòng cũng sinh ra vài phần câm nín.
Huệ tần hạ giọng, nói: “Tốt xấu gì cũng đang ngồi trước mặt các nương nương khác, muội có thể dừng lại một lát hay không?”
“Hả?” Thu Vãn lập tức nghe lời thả mứt hoa trong tay trở lại đĩa, dựng thẳng lưng ngồi đoan trang, mắt nhìn về phía trước, tầm mắt nhẹ nhàng đảo qua những đĩa điểm tâm trên bàn.
Một lúc lâu sau, Thu Vãn buồn bực nói: “Dừng lại làm gì? Huệ tần nương nương, cũng không có người tới tìm chúng ta nói chuyện.”
Huệ tần mắt nhìn phía trước, sắc mặt kiên định: “Ta không biết, nhưng lúc trước ma ma dạy ta lễ nghi nói như vậy, vào một số trường hợp ở trong cung cần phải thể hiện ra khí độ, không thể để những người khác coi khinh mình.”
“……”
Huệ tần lại nhỏ giọng nói: “Tuy rằng ta cảm thấy ma ma kia tới hoàn toàn là để hành hạ người, nhưng chính Hoàng Thượng bắt ta đi theo ma ma học lễ nghi, tất nhiên là hắn có đạo lý của hắn.”
“……”
“Muội thật sự rất muốn ăn?” Huệ tần hơi hơi nghiêng đầu tới hỏi nàng.
Thu Vãn do dự một chút, cuối cùng vẫn thành tâm gật đầu.
Huệ tần thở dài một hơi, u buồn nói: “Vậy ăn đi, thôi, dù sao ta cũng không cần mặt mũi…… Muội ăn nhiều một chút, nhớ ăn cả phần của ta.” Nếu không phải e ngại khí độ lễ nghi gì đó, nàng cũng sớm gác chân lên bàn cắn hạt dưa rồi.
Ánh mắt Thu Vãn sáng lên, vui sướиɠ nói lời cảm tạ với Huệ tần, sống lưng đang dựng thẳng nhanh chóng thả lỏng xuống, vươn tay về phía chiếc đĩa.
Mỗi lần tham gia loại yến hội này, Thu Vãn đều sẽ tập trung ăn uống, tới khi yến hội kết thúc, những chiếc đĩa trước mặt nàng thường không còn lại thứ gì. Lần này cũng thế, từ khi nhận được tin tứ phi mở tiệc nàng liền không ăn cơm trưa, mang bụng đói đây, tất nhiên cũng là vì đồ ăn ngon trong bữa tiệc. Trước kia nàng ngồi một góc, những người bên cạnh nàng đều là mấy tiểu thường tại tiểu đáp ứng không được sủng ái, đại đa số mọi người đều ôm mục đích giống nàng.
Nhưng lần này thì khác, hiện tại Thu Vãn đang ngồi bên người Huệ tần, chung quanh cũng đều là quý nhân, động tác của mọi người khá rụt rè, người giống như Thu Vãn rõ ràng cũng chỉ có một mình nàng.
Nhìn Thu Vãn ăn xong trái cây, mứt hoa quả, điểm tâm, Huệ tần ngồi một bên thỉnh thoảng lại hướng ánh mắt về phía Thu Vãn, bên trong tràn ngập sự hâm mộ, rồi lại đau lòng mà nhanh chóng dời ánh mắt đi, ẩn nhẫn và ủy khuất.
Trang tần nhìn thấy thế thì nhịn không được.
“Bốn vị nương nương mở tiệc mời mọi người tới đây không phải là vì ăn, ngay cả các nương nương cũng chưa từng như vậy, uổng phí một mảnh hảo tâm của bốn vị nương nương, hành động này của Thu thường tại chẳng phải là không để các nương nương khác vào mắt?”
Động tác trong tay Thu Vãn khựng lại.
Bị một chiếc mũ lớn chụp trên đỉnh đầu, nàng ăn uống thì có ảnh hưởng gì đến người khác hay sao?
Mục đích mở tiệc của bốn vị nương nương còn không phải là vì muốn dẫn Hoàng Thượng tới đây. Chẳng lẽ ngồi yên giống các nương nương khác thì Hoàng Thượng sẽ từ trên trời giáng xuống sao?
Trái phải đều chờ không tới, lãng phí thức ăn trên bàn, chẳng phải là quá đáng tiếc hay sao?
Trong đầu Thu Vãn hiện lên vô số ý niệm, điểm tâm trên tay lại chậm rãi thả xuống, nàng cúi đầu, vắt hết óc suy nghĩ lý do có thể ứng đối với Trang tần.
Nàng còn chưa kịp nghĩ ra, Huệ tần đã hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh căm căm lại hướng về phía Trang tần.
“Bốn vị nương nương chỉ nói muốn mở tiệc ngắm hoa tại Ngự Hoa Viên, người đã tới, hoa cũng nhìn, chẳng lẽ bốn vị nương nương còn nói không thể ăn những thứ trên bàn?”
Trang tần nghẹn một hơi, ấp úng nói: “Các nương nương…… chưa từng nói qua.”
“Nếu chưa từng nói qua, vậy mặc kệ Thu thường tại làm cái gì cũng không liên quan đến Trang tần.” Huệ tần lạnh lùng thốt : “Thỉnh tự trọng.”
“…… Ngươi!” Trang tần khó thở: “Bổn cung đang nói chuyện với Thu thường tại, liên quan gì tới Huệ tần ngươi?”
Huệ tần nhẹ nhàng bâng quơ búng móng tay: “Thu thường tại là người của Bích Nguyệt Cung, vào Bích Nguyệt Cung đương nhiên là người của bổn cung. Trang tần muốn động thủ với người của bổn cung thì phải hỏi trước xem bổn cung có đồng ý hay không.”
Đây là quang minh chính đại kéo Thu Vãn vào trong phạm vi bảo vệ, cảnh cáo với mọi người rằng Thu Vãn đứng sau lưng mình, động tới Thu Vãn chính là động tới nàng.
Tất cả mọi người trong cung đều kiêng kị Huệ tần, ngay cả tứ phi cũng không dám cùng nàng cứng đối cứng. Trang tần dám châm chọc mỉa mai Thu Vãn nhưng đối với Huệ tần thì lại không dám, đành phải oán hận mà quay đầu đi coi như chưa từng phát sinh chuyện gì.
Ngồi gần đó, mấy người nghe thấy lời nói này của Huệ tần, ánh mắt nhìn về phía Thu Vãn tràn ngập sự hâm mộ.
Thu Vãn bàng hoàng ngồi đó, không đợi nàng phản ứng lại, Huệ tần đã giúp nàng giải quyết địch ý đến từ Trang tần. Thu Vãn ngẩn người, cảm kích nhìn về phía Huệ tần.
Nàng vào cung lâu như vậy, cho tới bây giờ, đây là lần đầu tiên có người quang minh chính đại thu nạp nàng vào trong phạm vi bảo vệ. Mặc dù trước đó Thục phi nương nương cũng giúp nàng giải vây trong bữa tiệc, thế nhưng ngày thường khi thỉnh an, thấy những người khác tìm nàng gây phiền toái, Thục phi cũng chỉ nhìn chứ chưa bao giờ khuyên bảo. Nàng đối với Huệ tần mà nói cũng không có bất cứ trợ lực gì, Huệ tần hảo tâm giúp nàng như vậy, Thu Vãn cảm động tới mức nước mắt lưng tròng.
Huệ tần nương nương thật đúng là người tốt!
Thu Vãn dùng ánh mắt ý bảo: Nương nương! Ngài yên tâm đi! Thu Vãn sẽ ăn thay phần của ngài!
Huệ tần khi tiếp nhận ánh mắt của nàng:???