Chương 1.2: Một hôn lễ

Tuy nhiên, theo quan điểm của Trương Niệm Bắc, việc này rất tệ. Khương Niệm Bắc trước nay luôn đau đầu vì đứa em lãng tử và vô lễ này, nhưng lần này càng làm anh tức giận hơn bao giờ hết, nên đã chia 10% trên tổng 15% cổ phần của Khương Trạch Thần cho Lục Tử Bạch để bồi tội.

Tập đoàn nhà họ Khương không chỉ hoạt động dưới danh nghĩa của nhà họ Khương trong cả hai giới hắc-bạch, mà còn bao gồm cả quân đội tư nhân của nhà họ Khương. 10% không phải là một con số nhỏ có thể đưa ra một cách tùy tiện, và với 10% đó Lục Tử Bạch có thể huy động một phần mười số binh lính tư nhân của nhà họ Khương. Ông Vệ và hai người vệ sĩ của nhà họ Vệ cuối cùng cũng không truy cứu sự việc khi nghe tin Lục Tử Bạch có binh lính của nhà họ Khương ở Sùng Nam hộ tống bảo vệ an toàn, hai vị tân nhân cũng có thể chính thức thành hôn.

Khương Niệm Bắc sau khi xử lí xong chuyện hỏng của Khương Trạch Thần, cùng Lục Tĩnh Xuyên trở về khu chung cư dành cho quân đội.

Tác phong sinh hoạt của Lục Tĩnh Xuyên vô cùng giản dị, tuy rằng nhà họ Vệ từ vài chục năm trước đã bắt đầu một tay che trời ở Lĩnh Bắc, nhưng phụ thân Lục của hắn xuất thân là một sĩ quan cấp thấp, cho nên Lục Tĩnh Xuyên cũng học theo tác phong quân đội, không quan tâm nhiều đến cuộc sống xa hoa, ngay cả nơi ở cũng là một căn hộ đơn giản dành cho sĩ quan.

Lục Tĩnh Xuyên lo lắng Khương Niệm Bắc sẽ không quen với việc nhà sĩ quan chỉ có hai phòng ngủ và một phòng khách. Hắn tưởng rằng Khương Niệm Bắc cũng giống với em trai Lục Tử Bạch đều là đại thiếu gia khó tính, nhưng không ngờ Khương Niệm Bắc sau khi thấy căn hộ của mình lại không hề tỏ ra bất mãn, điều này khiến hắn thở phào nhẹ nhõm.

Khương Niệm Bắc ngồi ở trên giường, mở xem tin nhắn trên máy liên lạc của mình. Cậu đã không ở Lâm Thành hai ngày qua, phải giải quyết công vụ từ phía xa. Cậu vừa tắm xong, hiện tại đang chờ Lục Tĩnh Xuyên rửa mặt trong phòng tắm.

Khương Niệm Bắc có chút thất thần. Mặc dù không nhiều mối tình như em trai Khương Trạch Thần của mình nhưng cậu cũng đã có một vài đối tượng mà bản thân nghiêm túc.

Hiện nay công nghệ khoa học đã có thể cho phép các cặp đôi đồng tính thụ thai, vì vậy hôn nhân đồng tính đã được hợp pháp hóa từ lâu. Các đối tượng trước đây của Khương Niệm Bắc có nam có nữ, nhưng cậu luôn là người nằm trên trong việc làʍ t̠ìиɦ, cậu chỉ thao người khác chứ chưa bao giờ bị người khác thao.

Lục Tĩnh Xuyên so với cậu thân hình cao lớn hơn nhiều, nên cũng không thể để hắn nằm dưới được. Nhưng nếu chính mình phải nằm dưới thì Khương Niệm Bắc có chút không tình nguyện.

Tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng, Lục Tĩnh Xuyên quấn dưới nửa người dưới bằng một cái khăn tắm rồi đi ra, cơ bắp trên người hiện ra rất rõ ràng, nhìn qua vô cùng lực lưỡng.

Khương Niệm Bắc xử sự luôn bình tĩnh, cho dù lúc cha cậu qua đời cách đây ba tháng, cậu cũng không hề rơi một giọt nước mắt, mà nhanh chóng xử lí việc trong nhà thật tốt. Cậu đã nhiều năm không trải nghiệm cảm giác sợ hãi, nhưng lần này lại có chút thấp thỏm lo lắng.

Lục Tĩnh Xuyên nhận thấy được tâm trí Khương Niệm Bắc đang hỗn loạn, ngồi ở mép giường, hỏi: “Sao thế?”

“Chỉ là……chúng ta phải thực hiện nghĩa vụ chồng-chồng.” Khương Niệm Bắc có chút xấu hổ, “Tuy rằng trước kia tôi cũng từng có kinh nghiệm, nhưng chưa nằm ở dưới bao giờ.”

Lục Tĩnh Xuyên nhướng mày: “Trước kia em từng yêu qua?”

“Ừ.” Khương Niệm Bắc trả lời thật lòng, “Anh thì sao?”

Lục Tĩnh Xuyên suy nghĩ một chút: “Không phải tình yêu theo đúng kiểu truyền thống, nhưng tôi quả thật đã có kinh nghiệm trong chuyện kia.”

Khương Niệm Bắc có chút nghi ngờ: “Cái gì gọi là…tình yêu không theo truyền thống?” Chẳng lẽ Lục Tĩnh Xuyên cũng có nhiều tình một đêm giống Khương Trạch Thần? Nhưng Lục Tĩnh Xuyên rõ ràng không có bị đồn như vậy mà.

“Em nên biết rằng ngoài ngoài Rose Pavilion của em trai em, còn có một CLB Bɖʂʍ rất nổi tiếng là Rainy Night Pavilion. CLB này là tài sản của anh họ tôi tên Vệ Lẫm. Lâu lâu tôi sẽ tìm một vài nô ɭệ trong đó để giải quyết ham muốn của chính mình, nhưng tôi chưa bao giờ kéo dài một mối quan hệ chủ-nô, và tôi cũng chưa bao giờ có một mối quan hệ thật nghiêm túc đứng đắn.

Lục Tĩnh Xuyên thành thật khai báo làm Khương Niệm Bắc nhất thời ngẩn người. Cậu đương nhiên biết Bɖʂʍ, cũng biết Tần Tri Ý và Khương Trạch Thần thường xuyên đến cùng một CLB Bɖʂʍ ăn chơi, nhưng cậu cũng không có tôn sùng phương diện tình cảm này, cậu khá hài lòng với những lần làʍ t̠ìиɦ trước kia.

“Nếu em không chấp nhận điều đó, tôi có thể hiểu là chúng ta không nhất định phải thực hiện nghĩa vụ chồng-chồng. Nhìn vẻ mặt của Khương Niệm Bắc, Lục Tĩnh Xuyên liền biết cậu không giống hắn, không có hứng thú đối với phương diện này.

Khương Niệm Bắc do dự một chút: “Cũng không phải hoàn toàn không được, nhưng mà…có đau không?” Lời này nói ra làm cho Khương Niệm Bắc cũng cảm thấy mình thật đạo đức giả, cậu đã từng được huấn luyện trong quân đội, bị thương còn không ít, loại tình thú mang đến đau đớn này còn có thể so với vết thương do đạn bắn trúng sao.

Lục Tĩnh Xuyên không nghĩ tới Khương Niệm Bắc vậy mà lại suy xét muốn tiếp nhận phương thức tìиɧ ɖu͙© mới này hay không, xem ra đại thiếu gia của nhà họ Khương không khó tiếp cận như trong tưởng tượng của hắn. “Yên tâm, tôi sẽ không nặng tay với em. Em muốn thử không?”

“Nếu chịu không nổi, tôi có thể được kêu dừng không?” Khương Niệm Bắc cảm thấy cuộc sống sinh hoạt hôn nhân hài hòa với thế cục an ổn của Lĩnh Bắc-Sùng Nam, liền nghĩ nếm thử một chút mùi vị Bɖʂʍ cũng không sao.

Lục Tĩnh Xuyên cười cười: “Đương nhiên có thể. Chúng ta là quan hệ chồng-chồng, em lại không phải nô ɭệ của tôi, đây chỉ là nếm thử, nếu em không thích, lúc nào cũng có thể dừng.”

Khương Niệm Bắc thở phào nhẹ nhõm: “Vậy bây giờ tôi cần phải làm gì?”

“Không cần, em chỉ cần đi theo tôi là được. Lục Tĩnh Xuyên nói, rồi kéo Khương Niệm Bắc đang mặc áo choàng ngồi lên chân mình, vén áo của cậu lên.