Chương 2

2 năm sau....

Sau cuộc phẫu thuật thay mắt giữa Tần Cửu Cửu và Tần Ngọc Nha thì dường như không ai thấy Tần Cửu Cửu đâu nữa. Có người cho là cô đã chết? Có người cho là cô bỏ trốn?

Nhưng...

Dù cô có chết hay bỏ trốn thì có ai quan tâm? Cha sao? Cô không có! Gia đình sao? Cô cũng không có! Người yêu sao? Càng không có! Vậy thì sự tồn tại của cô có hay không cũng đâu quan trọng?

Ngày hôm nay là ngày vui của Tần Ngọc Nha và Quan Khiếu Luân, sau 2 năm hẹn hò trên sự dày vò đau khổ của Tần Cửu Cửu thì hai con người này đã chính thức trở về chung một nhà.

Quan gia ít nhiều gì cũng là một tập đoàn lớn còn kết sui gia với Tần gia thì hôn lễ này cũng xem là một hôn lễ thế kỉ. Cô dâu Tần Ngọc Nha vẫn còn đang trang điểm. Chú rể Quan Khiếu Luân đang tiếp khách bên ngoài

- Anh chị sui, Nha Nhi còn nhỏ dại, mong hai người dạy dỗ _ Mẹ kế của cô ta - Lũy Mẫn lên tiếng

- Chị sui à, Ngọc Nha tôi còn không biết sao _ Giọng nói nửa châm chọc nửa đùa này là của mẹ của Quan Khiếu Luân - Dịch Lan Tuyết

- Ý chị là gì? _ Ông Tần Nhạc - Cha của cô nói

- Tôi có ý gì đâu, thật là... Không biết con bé Cửu Cửu đi đâu suốt 2 năm, ngay cả hôn lễ của em gái và người yêu cũ cũng không về tham dự. Thật là tội con bé quá _ Dịch Lan Tuyết nhếch mép khinh bỉ

Tần Nhạc rùng mình một cái, Lũy Mẫn cũng không khỏi giật bắn mình. Không biết lí do gì mà bây giờ Dịch Lan Tuyết lại nhắc đến Tần Cửu Cửu khiến cho vợ chồng họ không khỏi khó hiểu, ngay cả Quan Khiếu Luân cũng không tránh khỏi ngạc nhiên

- Mẹ! Sao lại nhắc cô ta ở đây! _ Quan Khiếu Luân gằng giọng lên

- Con im đi! Yên phận làm chú rể của con đi. Hừ! _ Dịch Lan Tuyết hừ lạnh rồi đi chỗ khác

Vậy là hôn lễ lại được tiếp tục

[......................................................]

Trong một căn biệt thự xa hoa khác, có một cô gái với mái tóc vàng nâu cùng đôi mắt màu xanh lam lạnh lẽo. Nhìn rằng như nghĩ là lens nhưng đó lại là đôi mắt thật của cô

Sau cuộc phẫu thuật thì Tần Cửu Cửu đã nhanh chóng rời khỏi bệnh viện với đôi mắt mù lòa không nhìn được gì, tuy nhiên cô có một vị thần may mắn cứu giúp. Đã cưu mang cô, và giúp cô tìm kiếm được một đôi mắt xinh đẹp như vậy. Một đôi mắt màu xanh lam

- Rina, em chuẩn bị xong chưa? _ Giọng nói ấm áp của một chàng trai vang lên

- Khiêm, gọi em là Cửu Cửu _ Cô bĩu môi nhìn chàng trai kia

- Được được, Quan đại thiếu phu nhân, không biết đã chuẩn bị xong chưa?

Và đây chính là Quan Chấn Khiêm là anh trai của Quan Khiếu Luân, đại thiếu gia của Quan thị. Và hiện tại, Anh đang là người yêu của Tần Cửu Cửu sau thời gian cứu giúp thì hai người họ nảy sinh tình cảm và bắt đầu yêu nhau

- Cái danh Đại thiếu phu nhân này em không dám nhận _ Tần Cửu Cửu bĩu môi

- Phu nhân của anh thật xinh đẹp _ Quan Chấn Khiêm ôm lấy eo của cô kéo vào lòng

- Khiêm, mắt em có đẹp không? _ Tần Cửu Cửu mỉm cười nép vào ngực anh

- Rất đẹp, đẹp hơn đôi mắt trước kia. Rất nhiều _ Quan Chấn Khiêm hôn nhẹ lên tóc cô

- Khiêm, em muốn lấy lại một món từ Tần Ngọc Nha và em trai anh _ Tần Cửu Cửu chu môi làm nũng

- Đều cho em, vợ à! _ Quan Chấn Khiêm mỉm cười dịu dàng

Tần Cửu Cửu vui vẻ hôn lướt qua môi của Quan Chấn Khiêm rồi cả hai cùng nhau sánh bước đến Quan gia dự hôn lễ

[...................................................]

Tại lễ đường

Sau khi trao cho nhau nhẫn cưới xong thì Quan Khiếu Luân và Tần Ngọc Nha cùng nhau đi mời rượu xong liền trở về bàn của cha mẹ mình

- Nha Nhi, sau này con đã là dâu lớn của Quan gia, cần chăm sóc cha mẹ chồng cho tốt. Biết chưa? _ Lũy Mẫn nắm lấy tay con gái mình mà dặn dò

- Dạ, con biết _ Lạc Ngọc Nha mỉm cười

- Ha? Dâu lớn? Bà đùa sao chị sui? Thằng Khiếu Luân là con út mà Lạc Ngọc Nha đòi làm dâu lớn? Chị thấy có hài hước không? _ Dịch Lan Tuyết cười khinh

- Bà! Được rồi, dù sao thì bây giờ Chấn Khiêm cũng đâu có ở đây. Thì hiển nhiên Ngọc Nha là con dâu lớn rồi _ Quan Phàn - Cha của anh lên tiếng

- Ai nói con không ở đây? Cha à, con chỉ đi 2 năm liền quên đứa con trai lớn này sao?

Khi Quan Phàn vừa dứt lời thì đồng thời sau đó cũng có một giọng nói trầm lạnh vang lên, theo quán tính mọi người cùng nhau xoay đầu lại xem ai đang phát ngôn

Từ cửa bước vào là một thanh niên với bộ comple màu đen sánh đôi cùng một cô gái tuyệt sắc tuyệt mỹ với đôi mắt xanh lam thu hút ánh nhìn. Tần Ngọc Nha và Lũy Mẫn giật mình khi nhìn thấy cô gái đó, vì cô gái đó không ai khác chính là - Tần Cửu Cửu

- Cha, dì, Ngọc Nha... Lâu ngày không gặp, còn nhớ nhau không nhỉ?

[...........................Còn......................]

#Yu~