Edit: Phạmnhi
Có lẽ ở mấy năm trước, Tần Chí Học có thể được coi như một người thanh niên tích cực, thiện lương dịu dàng, nhưng sau khi hắn tính toán vợ của mình, ranh giới cuối cùng của nguyên tắc trở nên có cũng được mà không có cũng không sao, thậm chí hoàn toàn đã phát triển đến mức vì tư lợi mà ngụy trang thành quân tử.
Cảnh Vân Chiêu động thủ, sức lực không kém so với một người đàn ông, lúc này trực tiếp ném Tần Chí Học tại chỗ quay một vòng.
Cả người mơ hồ mấy giây, sau một khắc giống như muốn ăn Cảnh Vân Chiêu: "Ngươi dám đánh ta!?"
Những năm này hắn ở thương trường
lăn lộn, mặc dù bận rộn, nhưng bởi vì cao, cho nên ngày qua rất tùy ý, công ty có chút quy mô, mặc dù không trèo lên được những kẻ săn mồi ở Ninh thị, nhưng được xem là một danh nhân trẻ nổi tiếng, người khác thấy hắn tất cả đều có thái độ tôn trọng.
Nhưng này mấy ngày, chuyện xui xẻo lần lượt xảy ra.
Công ty không giải thích được bị tra ra
vấn đề, các hạng mục đang tiến hành
không thể phát triển được, những người hợp tác từ trước đến giờ đều là thấy cao đạp thấp, vừa thấy hắn không tốt, nên rút tiền vốn, thậm chí còn không nhận điện thoại của hắn.
Tất cả tới quá nhanh, hắn hoài nghi mình có đắc tội người nào hay không.
"Ngươi ở tại chung cư này!? Cha mẹ ngươi là ai? Làm sao giáo dục ra đứa bé như người chẳng ra làm sao không có gia giáo!?" Tần Chí Học lập tức cả giận nói.
Hạng Cẩn nghe thấy vậy, còn không đợi Cảnh Vân Chiêu nói chuyện, lập tức kéo cô ra sau lưng: "Ngươi không cần gây phiền phức cho em gái này, ngươi bị đánh là đáng đời!"
"Ta nói làm sao cô đột nhiên biến hóa lớn như vậy, là tiểu nha đầu này và cha mẹ ở sau lưng xúi giục cô? Trên đời này sẽ luôn có rất nhiều người không nhìn ra lòng tốt của người khác, xen vào việc của người khác! Hạng Cẩn, ta cảnh cáo cô, lần này ta có thể không so đo với cô, nhưng cô lập tức để tiểu nha đầu này lăn xa xa, trở về nhà đem mẹ ta sửa sang lại sạch sẽ! Ta để cho cô trở về huyện Hoa Ninh là vì mẹ ta, ngươi xem ra được lắm, lại khi dễ bà thành ra như vậy!" Tần Chí Học tự cho là vậy tiếp tục nói.
Hạng Cẩn đối với hắn không hề lưu luyến, nghe xong lời này, định xoay người đi.
Khi dễ? Những năm này cô ta chịu hết mọi nhục mạ, rốt cuộc là ai khi dễ ai!?
Nếu như không phải là không muốn gây thêm phiền phức cho ông Đường và Cảnh Vân Chiêu, cô ta sẽ hung hăng làm loạn bên trên một trận, sẽ làm cho Tần Chí Học hối hận vì những việc mình đã làm, nhưng mà bây giờ cô ta dựa vào người khác, cho nên không có sức lực không có năng lực, nhưng một ngày nào đó sẽ có, khi đó cô ta sẽ dựa vào chính mình, làm cho Tần Chí Học hiểu, chiếm tiện nghi của nhà họ Hạng, là phải trả lại gấp nghìn lần!
Hạng Cẩn ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt kiên định.
Cô ta đã sớm gọi điện cho ông Đường phái tới, hôm nay chỉ cần ra khỏi tiểu khu này, Tần Chí Học không bao giờ có thể khống chế cô ta.
Tần Chí Học không ngờ tính khí Hạng Cẩn lớn như thế, trong cơn tức giận, vội vàng liên lạc người của mình ở bệnh viện, tìm cách dùng chi phí của mẹ Hạng Cẩn để uy hϊếp.
Chỉ là điện thoại vừa kết nối, người ở đầu kia lại nói cho hắn biết đã có người đưa mẹ của Hạng Cẩn đi, lập tức, Tần Chí Học Hữu trợn tròn mắt, nhà họ Hạng không có thân thích nào, người nào làm? Hạng Cẩn sao? Nhưng cô ta vẫn luôn ở huyện Hoa Ninh, trên người cũng không có tiền, lấy ở đâu bản lãnh này!?
Hơn nữa những ngày này hắn nửa điểm phong thanh cũng không nghe được!
Tần Chí Học cũng không phải là kẻ ngu, lại liên tưởng tới gần đây mình đã bị
ngăn trở, trong lòng có một cỗ lạnh lẽo.
Hạng Cẩn còn nhận biết người mình không đắc tội nổi sao?
Thế nhưng sau nhiều năm, cũng không còn thấy ai bất bình thay cho Hạng Cẩn, tại sao đột nhiên xông ra?
Tần Chí Học vội vàng đuổi theo, nhưng vừa đuổi kịp đến cửa chung cư, chỉ thấy Hạng Cẩn đã lên xe, mơ hồ có thể nhìn trong cửa sổ xe ngoại trừ tài xế ở ngoài, chỉ có một nam sinh tuổi không lớn lắm.
Chỉ là, chiếc xe kia là phiên bản giới hạn số lượng có hạn, giá trị hơn ngàn vạn, người thường sao có thể mua được?
Mà lúc này người ngồi trong ô tô, chính là Đường Tử Hoa.