Edit: Thanh Hưng
Cả sự kiện tương đương với nháo kịch. Hiện tại bắt được người rồi, lại đi tra cứu thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì nữa.
Cho dù tâm tình Hề Hi ít nhiều cũng bị đả kích đến, nhưng giống như Hề Duy nói, em gái của anh ta không có yếu lqd ớt như vậy, điều chỉnh hai ngày là tốt rồi, không giống trước đó Hạng Việt lo lắng sẽ tạo thành cái bóng ma trong lòng gì.
Bắt được người xấu, Hề Hi khôi phục lại trạng thái làm việc và nghỉ ngơi bình thường, trừ chỗ ở biến thành nhà trọ của Hạng Việt, những cái khác không có gì thay đổi. Các bạn nhỏ cũng đều cho rằng cô là dị ứng thật, đợi cô tới trường học còn vây quanh hỏi thăm một cái. Chỉ có Thẩm Gia biết đại khái là chuyện gì xảy ra, nhưng Hề Hi hình như không có ý định nói cụ thể những chuyện đã trải qua với cậu ta, chỉ nói chuyện tình đã được giải quyết, cậu ta cũng biết điều không hỏi tới nữa.
Buổi trưa tan giờ học, mấy người bạn nhỏ hẹn nhau đi bệnh viện thăm mấy đứa bé. Phẫu thuật chữa trị sứt môi đã sắp xếp xong, đều ở quanh đây, mấy đứa bé từng người từng người, chia ba ngày làm xong. Phẫu thuật của Nha Nha được sắp xếp vào cuối tuần, tuổi cô bé còn nhỏ, thể chất yếu, cần ở trong bệnh viện điều dưỡng thân thể mấy hôm nữa mới được.
"Hề Hi, cô chờ một chút chúng ta cùng nhau đi thăm Hạ Y nhé?" Từ phòng bệnh của Nha Nha ra ngoài, Đồng Dao hỏi.
Hề Hi nói đi chứ, Tần Du Nhiên khoác vai của cô: "Thân ái, cô không phải sợ chị gái của anh ta sao! Mới vừa rồi tôi hỏi, chị của anh ta đang ở đây đấy!"
"Ở thì ở," Hề Hi không sao cả nhún vai, "Chị ấy có thể ăn tôi sao?"
"Tôi đi! Cái này cũng quá không giống cô rồi, bạo gan thế!" Đào Bân không nhịn được bóc trần khuyết điểm của cô. Sau đó bị Từ Trạch đẩy một cái: "Nói cái gì đấy! Cái người Hạ Nhiễm đó có gì đặc thanhhung biệt hơn người, thật coi chị ta là nữ hoàng chắc! Chúng ta nhiều người như vậy, chị ta dám động thủ sao? Anh Hề Duy trở lại sẽ diệt chị ta!"
Trình Hạo cũng nói: "Đúng thế, có thể bổ gạch cũng không có gì ghê gớm, chúng ta đều là người văn minh, nhà họ Hạ của chị ta đoán chừng cũng không dám đắc tội với Hề Hi." Mấy người bạn nhỏ này đều không thấy Hạ Nhiễm có thành tựu thế nào. Lại nói người có thân sơ xa gần, luận giao tình, bọn họ dĩ nhiên nghiêng về Hề Hi hơn. Huống chi đối địch của Hạ Nhiễm còn không giải thích được như vậy, so với cố tình gây sự cũng không có gì khác nhau.
Hề Hi cười cười, nói với mấy người bạn nhỏ: "Tôi là đột nhiên nghĩ thông suốt, người ấy à, trừ bỏ lien quan tới mình không có gì là chuyện lớn cả. Tôi lại không nợ Hạ Nhiễm, tại sao phải sợ, chột dạ à! Lần trước Hạ Y bị thương, lần này xảy ra tai nạn xe cộ cũng không phải là trách nhiệm của tôi, chúng ta là đoàn thể, chị ấy bất mãn với tôi, có thể khuyên Hạ Y rút khỏi đoàn mà, gây khó khăn cho tôi đoán chừng là thấy tôi dễ bắt nạt! Lại nói lần trước Gia Gia bị thương còn nặng hơn Hạ Y, sao không thấy ba mẹ Gia Gia gây khó khăn với tôi?"
Những lời này của cô khiến mấy người bên cạnh cũng có chút kinh ngạc, trước đó bọn họ cũng từng khuyên như vậy, chỉ là không có tác dụng gì, Hề Hi nên e sợ Hạ Nhiễm vẫn là e sợ. Hiện tại cô lại chính mình nhận ra, thật sự làm cho người ta không thể không lau mắt mà nhìn, còn không nhịn được mơ mộng này nọ.
Du Khả Dương sờ sờ đầu của cô: "Ngoan, có phải cô gặp chuyện gì hay không? Nói với chị gái, chị gái giải quyết giúp cô."
"Thôi đi, cô giải quyết giúp cô ấy? Phiền toái của cô còn chưa giải quyết xong đâu!" Từ Trạch làm điệu bộ nôn mửa, trên gương mặt thanh tú có chút ủ dột: "Hỏi cô cô cũng không cho câu lời chắc chắn, thật sự coi trọng thằng nhóc nhà họ Triệu kia?"
Đào Bân một bên vây xem nháy mắt với Trình Hạo, lại kề tai Thẩm Gia nói nhỏ: "Nghe thật chua, thích thì nói đi, mơ mơ hồ hồ lừa lừa gạt gạt, có thể theo đuổi vợ mới là lạ!"
Thẩm Gia ý bảo cậu ta chớ gây thêm phiền phức, thấy Du Khả Dương giống như trước kia một dạng nhắc tới chuyện lqd thân cận thì im miệng không nói, cậu ta lập tức giơ tay lên đổi đề tài: "Đi thôi, đừng lải nhải nữa, cũng không nhìn một chút đây có phải chỗ ngồi tâm sự hay không. Hề Hi có thể kiên cường là chuyện tốt, đừng ngạc nhiên như thấy mười sự kiện không thể tưởng tượng nổi thế, cái này cũng không phải thái quá." Lại rất có phong phạm anh cả nói: "Chúng ta đi thăm Hạ Y trước, sau đó tôi mời các người đi ăn ngon."
Tần Du Nhiên rất biết điều chỉnh thái độ, cô ấy hoan hô: "Gia Gia, anh mời chúng tôi đi đâu ăn? Có tiền không?" Bọn họ đều là phú nhị đại, kể từ lúc đi theo Hề Hi làm từ thiện đã bắt đầu vì tiền mà tính toán chi li rồi, trước kia đòi hỏi như vậy, bây giờ ăn một bữa cơm còn phải lo lắng túi tiền.
Thẩm Gia nói: "Yên tâm, mẹ tôi giao thẻ phụ của bà ấy cho tôi, cho dù không thể rút tiền mặt, nhưng quẹt thẻ thì không thành vấn đề! Mời các người đi Quý Phi Lâu, như thế nào?"
Hề Hi cảm giác mình có chút □□
hiềm nghi, sợ Du Khả Dương và Từ Trạch lại cãi vã, huyên náo mọi người đều khó coi, lập tức chủ động ôm cánh tay Thẩm Gia, rất tích cực nói: "Thật nha, tôi đã rất lâu không đi Quý Phi Lâu rồi!"
Thẩm Gia chăm sóc Hề Hi giống như em gái, cậu ta vỗ vỗ đầu dưa của cô: "Hôm nay anh trai mời khách, cô muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu!"
Thật ra thì tại sao Hề Hi lại đột nhiên kiên cường, trong lòng cậu ta có thể đoán được một phần. Người muốn trưởng thành, tất nhiên sẽ phải trải qua một số chuyện. Tốt - xấu, gặp nhiều chuyện hơn, cũng forleequyydoon từ từ trở nên thành thục. Trước đó Hề Hi đã nói gặp phải biếи ŧɦái, cho dù cậu ta không biết chuyện cụ thể là như thế nào, nhưng nghĩ đến, phải tạo thành chút ảnh hưởng cho cô, bắt buộc đứa bé đơn thuần phải trở nên thành thục một chút.
Hạ Y đã nằm viện gần nửa tháng, bị thương ở chân, cũng không dám lộn xộn, cả ngày nằm trên giường thật sự dài ra nhanh như cỏ.
Hạ Nhiễm đang dụ dỗ em trai uống canh bổ xương: "Nhanh, đây là mẹ cố ý bảo chị Từ làm, bật lửa nhỏ hầm cách thủy tám giờ, uống vào đối với vết thương của em mới có lợi, ngoan, đừng tùy hứng."
Cô ta là một người phụ nữ dáng dấp rất đẹp, 27 - 28 tuổi, vóc người cao gầy, cộng thêm đồ trang sức trang nhã, tóc ngắn màu đỏ rượu còn có bộ váy màu đen nổi bật lên vẻ lão luyện lại có phong cách của cô ta, là đồ công sở nữ cực kỳ tiêu chuẩn.
Từ nhỏ quan hệ giữa Hạ Y và chị gái đã cực tốt, vào lúc này cho dù vô cùng không muốn uống canh bổ xương, nhưng vẫn là cau mày nhận lấy, bày tỏ mình tự uống không cần đút.
Hạ Nhiễm tránh tay của cậu ta ra: "Em đừng lộn xộn, chị đút cho." Thấy em trai nghe lời, cô ta lại không nhịn được nói: "Lần này sau khi thương thế tốt lên thì nghe chị, không cho phép lại theo cô nhóc nhà họ Hề ở chung một chỗ nữa, muốn làm từ thiện, đã có chính quy, hàng năm nhà chúng ta cũng quyên không ít tiền cho những thứ cơ quan từ thiện kia. Nếu em muốn tự mình làm, chờ thêm một thời gian nữa chị lập cái quỹ giúp em, để cho em làm hội trưởng."
Hạ Y nghe vậy có chút không nhịn đươc: "Chị, làm sao chị lại không ưa Hề Hi? Lần trước em bị thương cũng không thể trách cô ấy, lần này tai nạn xe cộ lại càng không có quan hệ với cô ấy. Chị nói bạn bè của em như vậy, em rất không thoải mái."
Khóe miệng tươi cười của Hạ Nhiễm cứng ngắc trong một cái chớp mắt, rất nhanh lại khôi phục như trước, cô ta đút một muỗng canh vào trong miệng em trai, dịu dàng nói: “Còn không phải chị đau lòng cho em? Tự em nghĩ một chút, từ nhỏ đến lớn chị đã để cho em chịu đựng một chút thương tổn nào chưa? Em đi theo cô nhóc nhà họ Hề mới bao lâu đã ở viện hai lần!"
Lúc này trong phòng bệnh chỉ có 2 chị em bọn họ, nói chuyện cũng không có gì cố kỵ. Hạ Y lập tức phản bác: "Vậy thời điểm trung học đệ nhị, em ngày nào trên người không mang theo một chút thương tích? Như bây giờ cũng không có gì ghê gớm chứ?"
"Trung học đệ nhị em tuổi trẻ ngông cuồng, là thời kỳ người thiếu niên phản nghịch chị có thể hiểu, hiện tại em cũng sắp đại học năm ba rồi, nên chính đáng hợp tình suy nghĩ về sau một chút, công ty cũng lqd không phải là của chị và anh cả, em là một phần tử trong nhà, cũng nên gánh vác trách nhiệm, bây giờ nhà bác cả đưa mắt nhìn chằm chằm chúng ta, em không thể luôn nghĩ làm người hầu phía sau cô nhóc đó chứ?"
Nhắc tới nhà bác cả còn có người trong nhà tranh đấu gay gắt, Hạ Y lập tức phiền muộn, cậu ta vừa định nói những gì, đã có người gõ cửa phòng bệnh. Cậu ta biết là các bạn nhỏ thân mến đã tới, lời vừa tới miệng cũng nuốt xuống. Hạ Nhiễm nhìn em trai hờn dỗi, mình cũng không sảng khoái, không hiểu cô nhóc hoang dã nhà họ Hề đó có gì tốt, em trai mình đi theo như cái đuôi!
Chờ cửa phòng bệnh mở ra, nhìn thấy Hề Hi, trên mặt Hạ Nhiễm càng khó coi hơn. Cùng Thẩm Gia nhất nhất lên tiếng chào, duy chỉ có lướt qua Hề Hi, đây là chuyện rất thất lễ, trước kia Hề Hi thấy cô ta còn không dám nhìn thẳng vào mắt, lần này đυ.ng phải cũng không biết tại sao, lại hết sức bình tĩnh. Mới vừa rồi cô nói muốn đến thăm Hạ Y còn cảm thấy là mình nhất thời xúc động, từ thang máy đi ra mơ hồ còn có chút hối hận, bởi vì mặt mũi mới không có giữa đường bỏ chạy. Vào lúc này thật sự nhìn thấy Hạ Nhiễm, đột nhiên phát hiện, người phụ nữ này cũng không có gì ghê gớm chứ sao. So với Trương Xảo dám bóp chết đứa bé của mình, chị ta chỉ dám cầm gạch hù dọa, sử dụng ánh mắt gϊếŧ người cũng không là gì.
Hạ Nhiễm không có lễ phép, Hề Hi cũng sẽ không mặt nóng dán mông lạnh, không nói gì, đi giữa Thẩm Gia và Đào Bân vào trong phòng bệnh. Nhìn thấy Hạ Y, cô nhảy lại gần: "Hạ Y, tôi tới thăm anh á..., cảm động không?"
Hạ Y thấy cô dĩ nhiên đặc biệt vui mừng, không vui vì tranh cãi với chị gái lúc trước lập tức tan thành mây khói. Nhìn bythanhhung khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nhóc gấu đang cười khanh khách với mình, giơ tay đập lên trên đầu cô, tức giận: "Cô còn biết đến thăm tôi cơ đấy!"
"Lúc trước không phải tôi bị dị ứng không có cách nào ra cửa sao ~" Hề Hi ôm đầu giải thích.
"Lúc cô không có dị ứng cũng không gặp được cô!"
"Sau này sẽ không á!" Hề Hi cũng không nói là sợ chị cậu ta, dù sao cô không nói cậu ta cũng biết, vào lúc này chỉ giơ tay bảo đảm: "Về sau ít nhất ba ngày tôi sẽ qua thăm anh một lần, đừng nóng giận!"
Hạ Y thấy cô gái nhỏ trên mặt lộ ra một nụ cười càng tinh xảo xinh đẹp hơn, nhưng mà vẫn bày tỏ bất mãn: "Ba ngày không được, phải hai ngày. Đây là trước đây cô thiếu nợ tôi."
"Còn nợ anh? Hạ Y, sao anh lại ngây thơ như vậy!" Hề Hi bắt nạt cậu ta.
"Phốc ——" Đào Bân cũng không nhịn được nữa bật cười, nói xen vào: "Hai người các người ở chỗ này liếc mắt đưa tình, có nghĩ đến cảm thụ của những thứ phông nền như chúng tôi không? Chúng tôi đứng ở một bên được một lát rồi, Hạ Y, cậu đây là bên trọng bên khinh!"
Cậu ta chính là nói đùa, đùa giỡn, Hạ Nhiễm đứng ở một bên nghe xong sắc mặt lại càng khó coi hơn rồi, ánh mắt nhìn về phía Hề Hi sắc như đao, nếu như là sự thật, Hề Hi muốn bỏ qua cũng khó khăn. Vì vậy dũng cảm nghênh đón tầm mắt của cô ta, sau đó lần đầu tiên phát hiện, mắt của Hạ Nhiễm lại rất nhỏ!
Sự phát hiện này khiến gấu nhỏ kinh hãi đến mức đột nhiên mở to mắt, giống như thấy chuyện gì mới mẻ. Mấy nam sinh đang lắm mồm, Tần Du Nhiên xoay đầu Hề Hi tới đây, nhỏ giọng nói với cô: "Cô đừng để ý tới chị ta, chị ta cũng chỉ dám trừng cô."
Du Khả Dương và Đồng Dao cũng đi qua, ba nữ sinh đứng thành một hàng ngăn ở chính giữa, đẩy Hạ Nhiễm ra ngoài. Hề Hi giương lqd mắt “Oh” một tiếng, tính toán đợi lúc không ở trước mặt Hạ Y, sẽ chia sẻ phát hiện mới của cô với mấy người bạn nhỏ này.
Tạm biệt Hạ Y, bọn Hề Hi rời khỏi bệnh viện lái xe tới Quý Phi Lâu. Tần Du Nhiên còn hỏi cô muốn nói với Hạng Việt hay không, Hề Hi nói không cần: "Hôm nay anh ấy thay người khác làm phẫu thuật, vào lúc này đoán chừng vẫn còn ở trong phòng mổ."