Chương 24

Chương 24

Sau khi Thẩm Phất trở lại không bao lâu, Giang Thứ cũng quay về, trong tay ngoại trừ chùm chìa khóa xe còn cầm một bìa hồ sơ.

[Đệt, phải chăng sự đẹp trai của D cho tui ảo giác anh ấy là loại bất tài vô dụng rồi không, suýt quên béng ảnh được thừa kế gia sản đấy, chắc có chuyện riêng cần xử lý, hèn chi vắng mặt cả ngày.]

[Không ai để ý tới chìa khóa xe của anh ấy thay đổi rồi à, lại đổi xe sao?]

[Ha ha ha nghi ngờ có căn cứ anh ý đi show để khoe xe nha.]

Rốt cuộc bữa tối cũng chuẩn bị xong, mọi người lần lượt ngồi xuống vị trí của mình.

Có vết xe đổ Chử Vi bị đuổi lần trước, bây giờ hoàn toàn không có khách mời nào dám ngồi cạnh Thẩm Phất, cũng chính là vị trí của Giang Thứ.

Cái chỗ đó đang trống trơn.

Mọi người giương mắt nhìn Giang Thứ cho cá ăn xong mới lững thững đi qua ngồi xuống.

"..."

Tả Mân ngó nghiêng sắc mặt của người bên cạnh.

[Ô hô hô vụ gì thế này?]

[Tại sao tôi cứ cảm giác mấy khách mời khác ngồi đó như đang đợi D đến mở cuộc họp nhỉ?]

Giang Thứ ngồi xuống quay hải sản về phía mình trước tiên.

Những người khác: "..."

[Các khách mời còn lại: ? Chẳng thèm nhìn trước ngó sau luôn?]

[Giang Thứ: Ông đây từ khi sinh ra chưa bao giờ nể mặt ai cả.]

[Há há há há hai lầu trên làm mị cười sặc nha.]

Bầu không khí trên bàn ăn vốn đã cứng nhắc bởi Chử Vi và Ôn Tranh Hàn, giờ đây bị vẻ không coi ai ra gì của Giang Thứ tưới thêm một lớp dầu lên ngọn lửa.

Đội sản xuất phá tan bế tắc rất đúng lúc: "Mời mọi người hãy xem trên điện thoại, vòng hẹn hò thứ hai sắp bắt đầu, vòng lần này mang tên "Món Quà Lãng Mạn". Mỗi khách mời nam sẽ chuẩn bị một món quà nhưng không ghi tên, ê-kíp mang nó tới trước mặt khách mời nữ, khách mời nữ sẽ chọn ngẫu nhiên, chọn trúng quà của ai thì tiến hành hẹn hò với người đó."

Sự chú ý của khán giả nhoáng cái bị dời đi:

[Ủa lần này là chọn ngẫu nhiên??]

[Nói cách khác hiện tại CP sẵn có rất dễ bị đập vỡ, cuộc hẹn ngày mai dựa hết vào ý trời thôi. Căn cứ vào kinh nghiệm của tôi, những vòng kiểu này rất dễ sinh ra chuyển biến ảo diệu, hồi trước xem show người thường yêu đương nam 1 và nữ 1 có cảm tình với nhau từ khi mới bắt đầu chương trình, nhưng về sau ở vòng tặng quà nữ 1 chọn trúng quà của nam 4, sau một ngày hẹn hò thì chạy thẳng cẳng theo nam 4 luôn.]

[Ê-kíp biết chơi ghê, không thể bỏ sót đoạn nào trong cái vòng được cue này ha, tui rất muốn xem khách mời nam sẽ tặng quà gì há há há há.]

[Trước kia khách mời nam người thường toàn là tặng đầm, gấu bông, đèn cầu nguyện vân vân mây mây, bây giờ bốn vị này ai nấy đều có tiền có của, chắc sẽ không bủn xỉn đâu nhỉ? Tại sao không bắt đầu lẹ đi huhu.]

[Vậy nếu như Thẩm Phất chọn thì chẳng phải cô ta sẽ chọn ai tặng quà đắt tiền nhất à?]

[Đờ mờ mi núp gầm giường nhà Thẩm Phất hả, lấy acc chính ra đây nói chuyện.]

Chẳng biết vì sao dòng bình luận này chọc trúng điểm cười của khán giả, người xem lập tức đổ dồn sự chú ý vào Thẩm Phất.

Anti-fan của Thẩm Phất và fan những nhà khác đều khó chịu muốn chết.

Chẳng biết bắt đầu từ khi nào, tình thế của bình luận đã dần dần đảo hướng. Có lẽ do Thẩm Phất khá hài, những bình luận nhắc Thẩm Phất càng ngày càng nhiều.

Tuy nhiên, đoàn phim sao có thể không suy xét đến điều này?

"Vì lo rằng khách mời nam nào đó sẽ đem ra món quà với giá trị quá lớn, vượt mức dự tính của ê-kíp chúng ta, do đó trong vòng này chúng tôi đã tăng thêm một thể lệ mới, cần kiểm soát hạn mức giá trị của món quà trong khoảng một nghìn."

[Ha ha ha khách mời nam nào đó, điểm danh kìa Giang Thứ.]

Quả nhiên Giang Thứ nhìn sang đội sản xuất bằng ánh mắt ù ù cạc cạc.

Thẩm Phất cũng nhìn nhân viên công tác đang tuyên bố quy tắc.

[Ô hô hô ánh mắt của Thẩm Phất thất vọng tràn trề.]

[Hai người này một có tiền một thiếu tiền, đúng là xứng đôi... Má ơi, con không hề muốn ship đâu.]

Chương trình đã công bố thể lệ tới đây: "Tiếp theo nam khách mời có thể tự do rời biệt thự, có thời gian một tiếng để chuẩn bị, khách mời nữ có thể nghỉ ngơi trước một chút, một tiếng sau chính thức tiến hành lựa chọn."

Không ngờ thể lệ lượt thứ hai lại là thế này.

Chử Vi cầm đũa, không khỏi lặng lẽ nhìn Thẩm Phất.

Bằng cách này cậu ta sẽ có cơ hội hẹn hò với Thẩm Phất.

Dù không thể nói ra chuyện trước kia để Thẩm Phất tha thứ cho mình, cậu ta cũng phải khiến cái tên lưu manh giả danh trí thức như Ôn Tranh Hàn không đạt được những gì anh ta muốn.

Sắc mặt Ôn Tranh Hàn hãy còn tái xanh, nhưng nội quy nên hỏi rõ thì vẫn phải hỏi: "Địa điểm hẹn và vòng hẹn hò ngày mai là gì?"

[Em nhịn cười đến là khổ, ảnh đế vẫn nhớ như in khâu dọn cây lần trước.]

Fan của Ôn Tranh Hàn bực bội: [Mắc gì buồn cười, cười cái đếch.]

Thông thường trước buổi hẹn hò đội sản xuất mới tuyên bố nội dung ngày hôm đó, nhưng hiện tại thấy sắc mặt Ôn Tranh Hàn khá tệ, đạo diễn bèn bảo nhân viên công tác nói thể lệ sớm luôn.

"Ngày mai chúng tôi sẽ sẽ sắp xếp bốn nhóm CP đến cùng một nơi, thử sống một ngày của người thường. Các anh các chị cần nghĩ cách kiếm tiền như người thường, cuộc thi sẽ kết thúc trong cùng một ngày, nhóm CP nào kiếm được nhiều tiền nhất sẽ nhận được điểm."

Nghe ra có vẻ không khó lắm.

Khác với lần ra biển đánh bắt trước, lần này không cần kỹ xảo hay kiến thức, hoàn toàn dựa vào nhân phẩm người qua đường.

Fan người qua đường của ai nhiều hơn sẽ có thể kiếm được tiền nhiều hơn.

Cái dạng đóng phim thần tượng nhảm nhí giống Thẩm Phất thì họa hoằn lắm có vài thanh thiếu niên hâm mộ cô ta thôi, nào có mấy fan bà bác ông bác đâu?

Mà ban ngày hầu như là người trung niên tới lui trên đường.

Nói cách khác, sẽ là đoàn thể fan của mình.

Tả Mân nhìn Thẩm Phất một cái, trong lòng đã nắm chắc phần thắng. Bàn về độ quốc dân, chưa kể đến Thẩm Phất tuyến mười tám, ngoại trừ Ôn Tranh Hàn và Hướng Lăng Vân thì chẳng có ai thắng nổi chị ta.

Lần trước thua ê chề, lần này nhất định phải thắng!

Nghe xong quy tắc, Hứa Điều Điều và Cố Thanh Sương hơi lo lắng cho chính mình.

Nhưng so với các cô, có lẽ Thẩm Phất là người cần lo hơn.

Ít nhất trong các cô một người còn từng đóng bộ chính kịch nổi trội, một người có bài hát nổi tiếng khắp phố lớn ngõ nhỏ.

Cố Thanh Sương vô thức nhìn về phía Thẩm Phất.

Thẩm Phất lại chẳng có phản ứng gì đặc biệt, lỗ tai chỉ giật giật khi nghe thấy có tích điểm.

[Chết chắc, sao cảm giác thể lệ lần này nhắm hết vào Thẩm Phất nhỉ?]

[Tui cũng thấy vậy, nếu cổ hợp tác với D thì càng toi, Thẩm Phất không có fan trung niên, gương mặt D lại quá khó gần, có thể kiếm tiền từ người qua đường thật ư?]

[Nhắm vào Thẩm Phất cơ đấy? Cười khùng.]

Cuối cùng anti-fan cũng tìm được cơ hội chen một câu: [Fan Thẩm Phất đều mắc chứng ảo tưởng bị hại rồi hả?]

"Đừng gây với tụi nó." Dung Hiểu Trăn không khỏi lo lắng, nhưng lo cũng chẳng có ích gì, may mà sau khi có tài nguyên của đạo diễn Cung Khoan, tình hình bây giờ của nhà họ đã tốt hơn nhiều so với lúc ban đầu.

Cho dù thua, hẳn cũng sẽ không quá khó coi.

Cô dặn dò trong nhóm: "Lấy acc chính comment mong đợi Thẩm Phất các thứ nha."

Cơm nước xong, khách mời nam rời biệt thự dưới sự bố trí của chương trình.

Tuy Chử Vi bị công ty mắng một trận, nhưng hiện nay cậu ta vẫn là cái cây rụng tiền của công ty, công ty không thể nào bạc đãi cậu ta. Cậu ta đề nghị muốn đổi xe, công ty lập tức đổi cho cậu ta chiếc xe mấy triệu.

Cầm chìa khóa xe hạng sang, rốt cuộc Chử Vi cũng có sức mạnh.

Lúc bấm chìa khóa xe lưng còn thẳng hơn cả lúc ở Cuộc Hẹn Ngày Xuân lần trước.

Nhưng tuyệt đối không ngờ, trong khi cậu ta vất vả lắm mới được đổi xe, phía Giang Thứ căn bản là mỗi ngày lái một chiếc.

Quan sát cái đèn xe dáng thuôn quyến rũ kia, tấm lưng vừa đứng thẳng lên của Chử Vi thoáng chốc lại lặng lẽ rúm xuống.

Cậu ta thầm hạ quyết tâm lần sau lúc ra khỏi biệt thự, nhất định sẽ không đi một trước một sau cùng Giang Thứ.

Giang Thứ đâu biết đủ loại hoạt động nội tâm rối ren của Chử Vi, chỉ thấy Chử Vi rời thang máy trước anh rồi bỗng không biết tại sao lại âm thầm lui về.

Chờ hai người còn lại ra ngoài rồi, cậu ta mới rời đi sau cùng, vẻ mặt phức tạp mà nhìn chằm chằm xe mình.

"..."

Tên ngốc này định lén làm trầy xe mình à?

Giang Thứ siết nắm đấm.

Sau khi Chử Vi nhìn qua, Ôn Tranh Hàn và Hướng Lăng Vân cũng không nhịn được liếc sang xe anh.

Giang Thứ khó tránh lườm nguýt mỗi người bọn họ một cái dưới cặp kính râm.

Vẫn nhìn á?

Nhìn nữa mỗi đứa một đấm.

Khán giả sẽ vĩnh viễn không đoán ra mấy người đàn ông bề ngoài yên bình, thậm chí mặt không cảm xúc này có bao nhiêu gió nổi mây vần.

Đến khi Giang Thứ đạp ga lái đi đầu tiên, Ôn Tranh Hàn và Hướng Lăng Vân mới lục tục mở cửa lên xe.

Bọn họ đều hoạt động tâm lý y hệt Chử Vi.

Cương quyết không thể để tiếng động cơ của mình vang lên đồng thời với tiếng động cơ xe của Giang Thứ.

Chiếc xe kia của anh nom ngầu bá cháy, nếu vang lên cùng lúc là sẽ rớt đài ngay.

Chử Vi không muốn đối đầu chính diện với Giang Thứ, nhưng đối đầu với Ôn Tranh Hàn thì cậu ta sẽ không chịu thua dù chỉ nửa phân.

Trong lòng hãy còn lửa giận chưa tan hồi chiều, cậu ta nhìn chiếc BMW cực kỳ đáng ghét của Ôn Tranh Hàn trước mặt, một chiếc siêu xe lướt qua mặt Ôn Tranh Hàn rời bãi đậu xe trước anh ta một bước.

Vốn dĩ Ôn Tranh Hàn là người lái đi thứ hai, nhoáng cái biến thành người thứ ba, hơn nữa chứng kiến Chử Vi đặc biệt hạ cửa kính xe xuống liếc anh ta giống như là cố tình vậy.

Vẻ mặt Ôn Tranh Hàn khó coi ngay tức khắc.

Thằng nhãi này chưa xong nữa hả? Không cần tương lai à?

Tương lai? Chó má.

Khán giả mắng cứ mắng đi, Chử Vi ra mắt mấy năm kiếm đủ tiền rồi, mang ý tứ cùi không sợ lở.

Dẫu sao buổi chiều đã nhất thời manh động, bây giờ có quan hệ công chúng như thế nào chăng nữa cũng vô ích, chi bằng dùng tính tình thật.

Hình tượng của Ôn Tranh Hàn nổi danh nhún nhường trong giới, không phải là kiểu so đo với Chử Vi.

Song, sau khi Chử Vi lái xe cố ý thả chậm tốc độ trước mặt anh ta, suýt chút hình tượng đã biến mất.

Anh ta nhìn chằm chằm đuôi xe Chử Vi, ngọn lửa trong lòng vọt lên hừng hực.

Hướng Lăng Vân lái đi cuối cùng, nhìn hai chiếc xe anh đuổi tôi tôi đuổi anh đằng trước, trong thâm tâm cũng mất kiên nhẫn, không nhịn được nhấn còi.

Có đi hay không đấy?

Tốc độ chưa vượt quá năm yard, chẳng khác nào ốc sên đang bò, Giang Thứ chạy đầu tiên đã sớm mất dạng từ lâu.

Ôn Tranh Hàn bị Hướng Lăng Vân sau lưng thúc giục liền nổi cơn thịnh nộ.

Anh ta nhấn cửa sổ xe xuống, nghiêng đầu nhìn đoàn phim chòng chọc.

Ê-kíp thấy hoảng theo, chỉ có một tiếng, nếu lằng nhằng ở đây mãi thì quy trình tối nay sẽ đi tong.

Tổ sản xuất khẩn trương kêu người chạy tới gõ cửa xe Chử Vi: "Anh Chử Vi ạ, anh xem có thể lái nhanh hơn xíu không?"

Chử Vi hạ kính xuống nhìn xe phía sau, nở nụ cười khôn khéo thương hiệu: "Ừa ừa, tránh xa trai hư, tôi sẽ lái nhanh hơn."

Dứt câu đạp ga phóng đi như bão tố.

Ê-kíp: "..."

Ôn Tranh Hàn: "..."

Hướng Lăng Vân: "..."

Thằng nhóc đó điên thật rồi, hết thuốc chữa.

Mặt Ôn Tranh Hàn xanh như muốn nhỏ nước.

Dù là khán giả ù lì tới đâu, lần này cũng nhìn ra hai người họ bất hòa.

[Sốc cả nhà yêu của kem ơi, nãy Chử Vi chửi phong long hay chửi thẳng thế?]

[Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!]

Fan Ôn Tranh Hàn tiên phong mắng: [Chử Vi mất tự trọng phải không? Ảnh đế đâu có gây sự với cậu ta, cậu ta nổi điên từ chiều rồi.]

Fan Chử Vi phản kích: [Ai biết ảnh đế của các người có làm gì đó vụиɠ ŧяộʍ không, người chính nghĩa nhất đơn thuần nhất như anh bọn tôi cũng có thể tức đến nông nỗi này thì đủ hiểu ai đó căn bản là loại lưu manh giả danh tri thức! Trai hư!]

Một kháy hai khịa, cấu xé nhau.

Trong biệt thự, trừ Cố Thanh Sương được ê-kíp mời đi phỏng vấn sau, ba người còn lại đều tụ tập rửa chén ở nhà bếp.

Tả Mân ngâm nga giai điệu, trông tâm trạng rất tốt.

Hứa Điều Điều liếc mắt, tránh máy thu hình, thì thầm bên tai Thẩm Phất: "Mai cậu định thế nào?"

Thẩm Phất lau cái đĩa trong tay: "Mai hẵng tính."

"Mình muốn cùng nhóm với Hướng Lăng Vân, cậu hiểu ý chứ, lát lúc chọn quà để mình chọn trước nha?"

Hứa Điều Điều khá tâm cơ, nhưng cách hành xử không khiến người ta ghét, vào lúc này còn thẳng thắn nhờ vả nom có vẻ đáng yêu.

Thẩm Phất nhìn cô nàng, toan nói gì đó nhưng nuốt xuống, chưa chắc Hứa Điều Điều muốn nghe những điều ấy, Thẩm Phất đáp: "Được, mình sẽ để cậu chọn trước."

Hứa Điều Điều vui vẻ ra mặt: "Ừa, vậy mình sẽ giúp cậu lựa món đắt tiền nhất."

Thẩm Phất thiếu điều nghẹt thở.

Lòng dạ muốn kiếm tiền của cô rõ ràng thế à?

Hứa Điều Điều không đè thấp giọng ở câu cuối cùng, khán giả cười suýt điên: [Ha ha ha Hứa Điều Điều chọc mị cười chết.]

[Chuẩn đó, Thẩm Phất ơi cô khỏi hoài nghi nhân sinh, rõ ràng lắm.]

Quan hệ giữa Tả Mân và Cố Thanh Sương tốt hơn, bình thường hay thủ thỉ với nhau ngay trước mặt Hứa Điều Điều, hoặc là cùng đi uống trà chiều, không có ý định rủ Hứa Điều Điều.

Thật ra Hứa Điều Điều không có thân với Thẩm Phất, những chuyện đang nói cũng chẳng mấy quan trọng, hoàn toàn có thể chờ đến lúc chọn quà để nói sau.

Nhưng cô nàng muốn cho Tả Mân cảm thụ tình cảnh có ba người mà một người lúng túng.

Má nó, tuổi đã cao rồi còn chơi trò con nít, biết xấu hổ không vậy.

Ai bảo bọn họ cắm hoa uống trà đều không rủ mình.

Nghĩ đoạn, cô nàng nhéo nhéo Thẩm Phất: "Ban ngày cậu đừng ra ngoài hoặc chỉ ngủ trong phòng được không?"

Thẩm Phất: ?

Đề tài linh hoạt quá rồi thì phải?

Bên này Cố Thanh Sương đang phỏng vấn sau, giống như mấy ngày trước, cô ấy vào phòng livestream của mình nhằm tương tác với người hâm mộ.

Vốn dĩ chủ đề hôm nay sẽ xoay quanh Chử Vi Ôn Tranh Hàn, thêm cả Thẩm Phất Cung Khoan.

Cộng với màn giương cung rút kiếm ngoài biệt thự ban nãy, livestream của Cố Thanh Sương hầu như đều hỏi về Chử Vi tại sao đột nhiên gây gổ với Ôn Tranh Hàn.

"Ờm... nói sao ấy nhỉ?" Cố Thanh Sương nhìn ê-kíp bằng vẻ khó xử.

"Tôi đoán là vì Thẩm Phất."

Ấn đường của tổ sản xuất bên cạnh giật giật, muốn cản cũng không kịp nữa.

Cố Thanh Sương tiếp tục nhỏ giọng: "Có lẽ Chử Vi nghĩ Ôn Tranh Hàn ức hϊếp Thẩm Phất vì Tả Mân?"

"Lần trước Ôn Tranh Hàn gọi Thẩm Phất vào phòng trữ đồ, Chử Vi bắt gặp, tôi đoán, chắc là lúc ấy Ôn Tranh Hàn đang khiển trách Thẩm Phất dưới cương vị tiền bối."

Quả thực Cố Thanh Sương chỉ đoán.

Hôm đó cô ấy nhìn thấy Thẩm Phất bị Ôn Tranh Hàn kêu vào phòng trữ đồ, cũng phát hiện đêm đó Chử Vi luôn xị mặt, rồi cho tới hôm nay, Chử Vi lại sửng cồ với Ôn Tranh Hàn.

Không phải nguyên nhân đấy thì là cái gì?

Ôn Tranh Hàn chưa từng quen biết Thẩm Phất, không có khả năng đi ôn kỷ niệm xưa đâu nhỉ?

Tả Mân kể rằng Ôn Tranh Hàn tới show này vì chị ta, xem chị ta như crush —— mà Tả Mân lại ganh đua với Thẩm Phất, hôm đi biển PK thiếu điều bị chọc tức phát khóc.