Chương 1: Diễn cảnh kí©ɧ ŧìиɧ

“Đạo diễn Cố... tôi, tôi vẫn thấy hơi sợ, không nhớ nổi lời thoại rồi.”

Giang Diệc Huyên bên trong chỉ mặc qυầи ɭóŧ nhỏ, bên ngoài khoác một bộ áo choàng tắm đơn giản chu cái miệng nhỏ đỏ thắm như anh đào, vừa xấu hổ lại sợ hãi nhìn đạo diễn lớn Cố An tuổi tác tương đương với ba nhưng thoạt nhìn rất trẻ trung trước mặt.

Năm mười sáu tuổi, Giang Diệc Huyên tham gia cuộc thi tuyển chọn nhóm thiếu nữ xinh đẹp rồi debut, nhưng vì trừ dáng người xinh đẹp, mặt mũi thanh thuần ra, tài năng gì đó đều đứng chót trong nhóm.

Đã mấy năm trôi qua, những người cùng nhóm về cơ bản lúc này ít nhất đã lên tuyến hai rồi, cô vẫn còn là kẻ không tên tuổi tuyến ba mươi tám, cho nên hai năm trước Giang Diệc Huyên gả vào Hoắc thị làm bà chủ nhà giàu đời thứ ba.

Nhưng không ngờ chồng mình lại có bệnh kín, hai người không thể trải qua cuộc sống của vợ chồng bình thường, mà bà mẹ chồng tính tình tệ hại trong nhà lại vì không ôm được cháu mà thường xuyên oán trách cô.

Mẹ chồng luôn mở miệng nói nếu cô dám chủ động đề nghị ly hôn thì phải ra đi trắng tay, cho nên Giang Diệc Huyên không thể không tái xuất, kiếm chút tiền sinh hoạt để tương lai sau khi ly hôn còn có thứ dựa vào để sinh sống, dù sao bây giờ cô đã quen với cuộc sống giàu sang, lại không có năng lực làm công việc khác, chỉ đành thử làm lại nghề cũ.

Nhưng đề tài của bộ phim này rất to gan, dự định chiếu ở nước ngoài, vốn diễn viên chính là hai ngôi sao lớn, kết quả trước khi khai máy nam chính vì bị cục thuế mời lên nói chuyện mà trên đường đi quá mức căng thẳng xảy ra tai nạn giao thông khiến phần mặt tê liệt, bây giờ phải điều trị chuyên sâu.

Nữ chính vì bị bốc phốt là người tình công cộng, lần lượt có sáu đứa con với ba tổng tài mà bị ép rời khỏi giới giải trí đến Maldives dưỡng già, cho nên được người quản lý của cô tranh thủ, Giang Diệc Huyên rất trân trọng cơ hội diễn xuất này.

Nhưng không ngờ cô mới vào đoàn chưa bao lâu, đạo diễn lại thêm cho cô một cảnh bị nam chính sau khi say rượu cưỡng bức, dọa cho cô hoảng hốt, tuy lời thoại chỉ chiếm nửa tờ giấy A4, nhưng vừa nghĩ đến cảnh đầu đã bị cưỡng bức, à không, là diễn cảnh kí©ɧ ŧìиɧ, cô đã sợ hãi căng thẳng đến mức muốn tè ra quần!

Mà Cố An đang bận rộn chỉ huy nhân viên công tác dọn dẹp hiện trường vốn còn đang dịu dàng, nghe thấy cô sợ, không khỏi cau mày, nhìn cô với vẻ nghiêm túc.