Chương 18: Kẻ tai to mặt lớn Diệp Thanh Dương

Tôi đơn thuần nhất: Được rồi được rồi, tiểu sư đệ của các ngươi tuy thiên phú dị bẩm, nhưng tâm hồn đối với phàm trần của hắn vẫn chưa mất đi, tu luyện đã tiến vào điểm ngõ cụt. Lần này xuống núi, để hắn tự bước trên con đường hồng trần đầy cám dỗ này đi, để hắn trải nghiệm được sự lạnh nhạt và ấm áp của lòng người, nếm thử nỗi buồn vui của nhân nhân gian, rửa sạch được ân oán ở hồng trần …

Tôi đơn thuần nhất: Này này này, sao hình đại diêncủa các ngươi sao đều xám hết thế này? Dù không thích nghe vi sư lải nhải, thì cũng đừng offline nhanh như vậy chứ! Phải biết nể mặt người khác chứ?

Thiên Sư Thanh Phong: Sư phụ, con vẫn còn ở đây nghe thầy nói chuyện ạ!

Tôi đơn thuần nhất: Ha ha, ta biết con ngoan nhất mà, vậy khi nào con về núi, nhớ mang cho ta ít rượu ngon ở dưới núi nhé!

Ngay lập tức, avata của Thiên Sư Thanh Phong cũng biến thành màu xám!

Tôi đơn thuần nhất...

Nghiệp chướng, một đám đồ đệ bất hiếu mà!

...

Sau đó, Diệp Thanh Dương lại chơi game một lúc, đến tối, liền ra ngoài cùng Lâm Quân Dao cùng ra ngoài, tới yến hội của Lâm gia.

Dạ tiệc của Lâm gia, tổ chức ở khách sạn Thanh Thành.

Khách sạn Thanh Thành là khách sạn loại hình tổng hợp đứng nhất nhì ở thành phố Thanh Châu.

Khách sạn được xây dựng ở khu vực mới, địa thế rộng rãi, dựa vào núi, ở cạnh sông, view vô cùng tuyệt vời

Trong khách sạn đầy đủ tiện nghi như: nơi ăn uống, nghỉ ngơi, giải trí, trang bị nhiều khu chức năng như suối nước nóng dưỡng sinh, mức độ xa hoa cũng được xếp vào top ba ở Thanh Châu.

Lâm gia hôm nay bao hết địa điểm tổ chức yến tiệc lần này.

Yến hội lần này mang đậm bầu không khí thương mại.

Hôm nay Lâm Quân Long là trụ cột ra trận, một lần nữa rời núi, chủ yếu là nhân dịp cơ hội này của Lâm gia, lôi kéo một nhóm đối tác hợp tác, để Lâm gia có thể có một cú xoay mình tuyệt vời.

Cho nên yến hội lần này, mời một vài nhân vật đứng đầu doanh nghiệp đến dự bữa tiệc này.

Những người này, phần lớn đều trạc tuổi với Lâm Quân Long, nhưng đa số đều đã thoái vị.

Nhưng quyền lực của bọn họ vẫn còn, nói thẳng ra là, hiện tại giới kinh doanh thịnh vượng ở Thanh Châu, đều do bọn họ đã chinh chiến trên thương trường khi còn trẻ.

Cho nên trong số những nhân vật đứng đầu này, tùy ý chọn ra một người, thì toàn bộ thành phố Thanh Châu đều không có ai dám không nể mặt cả.

Bây giờ Lâm Quân Long ra mặt mời bọn họ đến, đương nhiên là muốn thông qua mối quan hệ giữa các tiền bối như bọn họ, để trải đường sẵn cho bọn tiểu bối.

Yến hội còn chưa chính thức bắt đầu, người bàn ở bàn chính cơ bản đã đến đông đủ.

Nhưng sau khi mọi người ngồi xuống, lại phát hiện người trên bàn còn có hai ghế trống vẫn chưa có ai ngồi.

Trên bàn đều có bảng tên, lần lượt là Lâm Quân Dao, Diệp Thanh Dương.

Cái tên Lâm quân Dao thì tất cả mọi người đều quen thuộc, là người đương nhiệm đứng đầu tập đoàn Lâm thị, tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị.

Nhưng Diệp Thanh Dương này là ai?

Chưa từng nghe qua tên nhân vật này a?

Bời vì tin tức của bản tin hôm nay, đều đã cắt giảm hình ảnh, Lâm Quân Dao và Lâm Quân Long là chủ đạo, Diệp Thanh Dương khá mờ nhạt, cơ bản chưa từng lộ mặt, cho nên cũng không có mấy người chú ý đến anh.

Nhưng mọi người đều là những người nhìn cao hiểu rộng, họ biết rằng những người ngồi bàn này, hoặc là những người có quyền lực, hoặc là họ hàng thân thuộc.

Cho nên, Diệp Thanh Dương này, rất có thể là đại gia mới của Thanh Châu.

Rất nhanh, Lâm quân Dao cũng đã tới hiện trường.

Lâm Quân Dao vừa ngồi xuống, liền phát hiện một ánh mắt nham hiểm giữa phía đối diện.

Không sai, Mã Tư Thành của tập đoàn Thiên Mã cũng ở đây.

Mấy giờ trước còn đang che mặt.

Mã Vận Quốc của tập đoàn Thiên Mã, đưa theo cháu trai mà ông ta coi trọng nhất là Mã Tư Thành, và đứa cháu gái mà yêu thích nhất là Mã Lị đến tham dự yến hội.

Mã Lị nghiêng người dựa vào ghế chơi game, không để ý lắm.

Còn Mã Tư Thành thì hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm quân Dao, hận đến nỗi không thể rút gân lột da Lâm Quân Dao ra.

“Anh Mã, đây là cháu gái của ta Lâm quân Dao!" Lâm Quân Long giới thiệu với Mã Tư Thành.

"Cháu chào ông Mã!" Lâm Quân Dao ngoan ngoãn nói.

"Tốt, tốt!" Mã Vận Quốc cười nói: "Cháu gái của người em Lâm đẹp tựa tiên nữ, khí chất xuất chúng, đúng là chiêu bài đắt giá của Lâm gia!"

"Ha ha, anh Mã!" Lâm quân Long nói.

Sau đó, Lâm quân Long lại lần lượt giới thiệu Lâm Quân Dao cho những người khác.

Sau một lúc trò chuyện, Lâm Quân Long nói: "Thật ra, hôm nay người mà tôi chủ yếu muốn giới thiệu, còn có một người nữa, cậu ấy là quý nhân của Lâm gia tôi!"

"Sao cơ?" Mã Vận Quốc nói: "Quý nhân của Lâm gia hả? Vậy nhất định không phải người bình thường rồi!"

Lâm Quân Long cười cười, từ chối cho ý kiến.

Diệp Thanh Dương có tầm thường hay không, thì ông ấy không rõ, chỉ là Diệp Thanh Dương lại nhiều lần trợ giúp Lâm gia, Lâm Quân Long có cảm tình sâu sắc, đương nhiên muốn long trọng giới thiệu đại ân nhân của Lâm gia với mọi người.

Lâm Quân Long chỉ chỉ vị trí vẫn chưa có người ngồi nói: "Lát nữa tôi sẽ giới thiệu Diệp Thanh Dương này với mọi người!"

Mọi người nhìn nhau, đều hứng thú.

"Sao? Tôi còn đang thắc mắc người đó là ai, hóa ra đây chính là điểm nhấn à!"

"Người này vẫn chưa xuất hiện, hóa ra là muốn làm điểm nhấn!"

"Lâm lão gia còn thích chơi trò thần bí nữa cơ!"

...

Mã Tư Thành ở một bên nghiến răng nghiến lợi.

Không ngờ rằng cái kia đồ quê mùa kia lại là quý nhân của Lâm gia, chết tiệt đúng là thấy quỷ rồi!

Hắn cad khịa: "Ông Lâm, Diệp Thanh Dương mà ông muốn giới thiệu này, sao còn chưa tới vậy? Để một đám người chờ hắn, dáng vẻ này của hắn cũng kênh kiệu thật đấy!"

Lâm Quân Long cười cười xấu hổ, thấp giọng hỏi Lâm Quân Dao đứng bên cạnh: "Diệp Thanh Dương sao còn chưa tới?"

"Dạ, anh ấy đang đậu xe ở nhà xe ạ!"

Lâm Quân Dao gọi điện thoại cho Diệp Thanh Dương: "Anh làm gì vậy? Yến hội sắp bắt đầu rồi, chỉ chờ mỗi anh thôi đấy!"

Diệp Thanh Dương nói: "Tôi chưa tập tốt thực hành lùi xe, lùi mấy lần rồi còn chưa được, cô chờ chút!!"

Lâm Quân Dao...

Đây thế mà là tài xế của mình sao, khóc không ra nước mắt luôn át!

Mọi người cũng bắt đầu có hứng thú càng sâu đậm đối với Diệp Thanh Dương, thậm chí bắt đầu nhỏ giọng xì xào bàn tán về Diệp Thanh Dương.

"Tôi nghe đồn, lần lật ngược tình thế này của của Lâm, đều nhờ có tên nhóc Diệp Thanh Dương này đấy!"

"Diệp Thanh Dương rốt cuộc có lai lịch gì vậy? Chưa từng nghe qua!"

"Anh suy nghĩ thử xem, người có thể giúp đỡ Lâm gia thay đổi thế cục, có thể có bối cảnh bình thường được sao?"

"Hoặc là con nối dõi của một gia tộc lớn nào đó, hoặc là một người rất thành đạt và khéo léo!"

"Anh đã nói vậy, thì tôi phải nhân cơ hội này làm quen với hắn ta mới được!"

...

Chính lúc mọi người ở đây đều hi vọng muốn nhìn thấy kẻ tai to mặt lớn Diệp Thanh Dương này.

Một người thanh niên mặc quần áo cũ kĩ, đi giày vải nghìn lớp nhìn xung quanh, rồi ngồi xuống bàn.

"Ủa, thì ra là ở chỗ này hả!" Diệp Thanh Dương mím môi hai lần: "Chậc chậc chậc, nơi này hoành tráng, phong cảnh bên ngoài thì đẹp, bên trong thì nguy nga tráng lệ, tốn bao nhiêu tiền mới xây được chỗ này vậy?"

Lâm Quân Long cười cười, nói với mọi người: "Nào, để tôi giới thiệu với mọi người một chút, người này chính là người mà tôi muốn trịnh trọng giới thiệu với các vị, quý nhân của Lâm gia, Diệp Thanh Dương!"

"Chào mọi người, chào mọi người!" Diệp Thanh Dương cười mỉm lên tiếng chào, sau đó nói vớiLâm Quân Long: "Lúc nào thì ăn cỗ vậy ạ? Cháu sắp chết đói rồi!"

Mọi người nhìn nhau, vẻ mặt bối rối.

Ai nấy đều ngơ ngơ ngác ngác, sốc tận nóc.

Ăn cỗ sao?

Tên này giống như một thanh niên ở thôn quê đến, lẽ nào lại là quý nhân của Lâm gia sao?