Diệp Lâm ngồi tại phòng cấp cứu bên cạnh không ít người đều đang thì thầm nói chuyện.
"Thật là kỳ quái đại nhân vật như Hạ lão thế nào sẽ thay Diệp Lâm ra mặt?"
"Hừ tiểu tử này làm gì có bản lĩnh! Đoán chừng là vợ hắn ở sau lưng xuất lực đi... Đừng quên vợ hắn nhưng là Thành phố Quảng Dương đệ nhất mỹ nữ."
"Ăn bám ăn vào cảnh giới này cũng coi như bản lĩnh!"
"Chẳng qua đây là khoa cấp cứu a! Người bị đưa vào đây đều là những người mang bệnh nặng không thì cũng là người đang trong tình trạng nguy kịch! Không có bản lĩnh ư... Hừ..."
"Mặc kệ là có phải do anh ta hay không! Tất cả đều do chủ nhiệm khoa là anh ta chịu hết."
"Ha ha ha! Tôi muốn xem một hồi nữa anh ta sẽ xử lý những sự cố cấp cứu như thế nào. . ."
Đối với những nghị luận ở bên ngoài, Diệp Lâm tạm thời coi là không nghe thấy chỉ chậm rãi ngồi uống trà! Buổi sáng đến mấy cái cấp cứu bệnh nhân nhưng đều là bệnh nhân phổ thông.
Mười giờ rưỡi ngoài ý muốn đột phát một thanh niên toàn thân là máu được người đưa đến khoa cấp cứu bệnh viện! Thanh niên này thân phận không bình thường, là con trai độc nhất của Hoàng Vĩnh Phong - ông chủ của xí nghiệp lớn và nổi tiếng nhất trong thành phố nổi.
Hiện tại, anh ta đang trong tình trạng suy hô hấp cấp! Kết quả chuẩn đoán đến tay phó viện trưởng TRương Uyên là yêu cầu chuyển lên tuyến trên.
Nhưng Triệu Uyên lúc này lại ngăn lại... Trực tiếp ra lệnh phía dưới có người đem bệnh nhân đưa đến phòng cấp cứu! Diệp Lâm ở tại phòng cấp cứu nếu để con trai của Hoàng Vĩnh Phong xảy ra chuyện gì thì anh ta chết chắc.
Hạ Kim Diễm mặc dù thân phận cường đại nhưng cùng Hoàng Vĩnh Phong so ra vẫn có phần là chênh lệch.
"Cùng ta đấu?" Triệu Uyên cười lạnh, nói: "Diệp Lâm! Anh còn chưa đủ tư cách!"
Con trai của Hoàng Vĩnh Phong được đưa đến phòng cấp cứu trong tình trạng nguy kịch! Tất cả thiết bị hỗ trợ đều vang lên âm thanh cảnh báo...
Tất cả người trong phòng cấp cứu đều hoảng hồn, hét lớn: "Người trong tình trạng nguy kịch còn không chuyển lên tuyến trên làm phẫu thuật cứu người! Chuyển đến phòng cấp cứu làm cái gì?"
Đi theo Hoàng Thiếu đến có mấy cái thanh niên! Một người trong đó vội la lên: "Ngươi chớ cùng ta nói nhảm! Ta mặc kệ cái gì... Lập tức cứu Hoàng Thiếu! Hoàng Thiếu mà xảy ra chuyện gì thì coi chừng cái mạng của các người."
Mấy bác sĩ trong phòng cấp cứu sợ đến trắng bệch cả mặt! Ai cũng không dám tiến lên.
"Thất thần làm cái gì? Nhanh lên cứu người a!" Một thanh niên chạy tới bắt lấy trong đó một cái y tá có tóc gầm thét: "Nhanh lên cứu người! Không là lão tử chơi chết cô!"
Tiểu y tá dọa đến run lẩy bẩy nhìn về phía những bác sĩ kia xin giúp đỡ! Mấy cái bác sĩ càng run rẩy, ngay cả lời cũng không dám nói để tiểu y tá gần như tuyệt vọng.
Nhưng vào lúc này một cái băng lãnh có âm thanh truyền đến: "Buông nàng ra!"
Đám người quay đầu chỉ thấy Diệp Lâm đang đứng tại cửa ra vào một mặt lạnh lùng.
Thanh niên gầm thét "Ngươi bằng cái gì bắt ta thả người..."
Diệp Lâm đột nhiên hướng phía trước mấy bước bay thẳng đến thanh niên bên người bỗng nhiên chế trụ hắn có thủ đoạn! Tiện tay hất lên trực tiếp đem thanh niên này quẳng xuống đất.
Tiểu y tá cuối cùng được cứu dọa đến hoảng hốt trốn ở sau lưng của Diệp Lâm!
"Ngươi dám đánh ta. . ." Thanh niên nổi giận vừa định nổi giận nhưng bị bên cạnh mấy người ngăn lại.
Bởi vì Diệp Lâm đã đứng bên cạnh giường bệnh! Diệp Lâm xuất thủ kiểm tra đo lường cho Hoàng thiếu.
Một bác sĩ khác mắng: "Người ngoài ngành liền... Người ngoài ngành liền ấn loạn trên người bệnh nhân? Mặc kệ vì nó dẫn xuất cái gì sự tình đều do anh ta làm, cùng chúng ta không quan hệ!"
"Đúng! Đây tuyệt đối không quan hệ với chúng ta! Nhi tử của Hoàng Vĩnh Phong xảy ra chuyện gì bệnh viện chúng ta đều gánh không nổi."
Vừa rồi tiểu y tá kêu cứu kia một mặt lo lắng, cẩn thận từng li từng tí nhắc nhở: "Diệp chủ nhiệm! Thương thế anh ta nghiêm trọng, sợ. . . Sợ là rất nguy hiểm! Nếu không để bọn họ giúp anh ta chuyển viện đi. . ."
"Chút chuyện nhỏ này còn cần chuyển viện?" Diệp Lâm cười cười đột nhiên đưa tay tại Hoàng Thiếu ngực vỗ một cái làm Hoàng Thiếu phun ra một hơi máu đen.
"Ngươi làm cái gì!" Mấy cái thanh niên gầm thét.
Diệp Lâm cũng không để ý tới bọn hắn tiện tay lấy ra năm cái ngân châm toàn bộ đâm vào ngực của Hoàng Thiếu.
Trong nháy mắt những máy móc có tiếng cảnh báo lắng lại! Hoàng Thiếu cũng không còn nôn ra máu, khí tức khôi phục bình ổn.
"Cái này. . . Cái này cái gì tình huống?"
Một cái bác sĩ cả gan lại gần kinh hỉ nói: "Hoàng Thiếu vượt qua kỳ nguy hiểm!?"
"Cái gì?" Đám người kinh hô! Vừa rồi Hoàng Thiếu đều sẽ chết đến nơi, vậy mà một cái chớp mắt vượt qua kỳ nguy hiểm rồi?
Thanh niên vội la lên: "Hoàng Thiếu không có chuyện gì sao?"
"Hoàng thiếu bị gãy xương sườn , xương gẫy đam vào làm dập lá phổi! Cần phải làm một phẫu thuật." Diệp Lâm vừa nói vừa ra hiệu: "Đẩy bệnh nhân đến phòng phẫu thuật! Tìm một bác sĩ chuyên khoa đến phụ trách.
"Cái này. . . Như thế đơn giản?" Thanh niên kinh ngạc vừa rồi đều nói chết chắc a.
Diệp Lâm vừa định nói chuyện lúc này một đám người vội vàng chạy tới.! Trong đó chính là Triệu Uyên và Triệu Gia Phàm.
Cầm đầu có một cái trung niên quý phụ vừa tới nơi này liền hô lớn: "Con trai của tôi thế nào rồi?"
"Diệp Lâm ra đây cho tôi!" Triệu Uyên lớn tiếng nói: "Vì một chút công trạng mà anh cưỡng ép đem bệnh nhân tới phòng cấp cứu! Anh đừng nói với tôi là anh cái gì đều không có làm a!"
"Ý gì?" Quý phụ giận đều lúc này còn tại đoạt công trạng sao?
Hiện trường bác sĩ đều biết thế nào chuyện nhưng không ai dám nói chuyện! Triệu Uyên cái này nói rõ, tại hố Diệp Lâm.
"Bệnh nhân đã thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm!" Diệp Lâm nói.
"A?" Triệu Uyên sững sờ.
Căn cứ tư liệu mà ông ta có được thì Hoàng thiếu thực sự sống không nổi a! Coi như tìm đến Hạ lão cũng khó mà nắm chắc có thể cứu sống Hoàng Thiếu... Vậy mà đột nhiên thoát khỏi nguy hiểm kỳ rồi?
"Diệp Lâm! Anh chớ nói lung tung!" Triệu Gia Phàm lớn tiếng nói "Anh dù sao chỉ là công nhân vệ sinh chuyển tới khoa cấp cứu! Làm gì có kinh nghiệp chuyên nghiệp cùng năng lực mà đưa ra phán đoán an nguy cua bệnh nhân."
"Ý gì?" Quý phụ sắc mặt tái xanh, nói: "Các ngươi để một công nhân vệ sinh đến chữa bệnh cho con trai của ta?"
Triệu Uyên vội vàng nói: "Hoàng phu nhân thực sự không có ý tứ bỏ qua cho bệnh viện..."
"Đừng có nói linh tinh nữa! Nếu không cho ta câu trả lời thì các người không xong với ta đâu." Quý phụ gầm thét đưa tay chỉ Diệp Lâm: "Nhất là con trai của ta có mệnh hệ gì... Ta... Ta bắt người chôn cùng."
Diệp Lâm mày nhăn lại, nói: "Con của bà đã không có là trở ngại. . ."
"Ngậm miệng ngươi một cái công nhân vệ sinh hiểu cái gì!" Quý phụ gầm thét: "Triệu viện trưởng để hắn xéo đi ta không muốn nhìn thấy hắn!"
Triệu Uyên vui mừng quá đỗi ! Đây là kết quả mà ông ta muốn.
"Nhưng... Anh ta.... Hạ Kim Diễm! Hạ lão. . ."
Quý phụ nói:"Ta quản hắn là ai? Hạ Kim Diễm không phục để hắn tới tìm ta!"
Triệu Uyên không che giấu được ý cười nghiêng liếc Diệp Lâm: "Diệp Lâm! Anh nghe rồi đó? Anh bị khai trừ!"
Lúc này Triệu Gia Phàm cũng chạy vào phòng cấp cứu.
Anh ta nhìn thấy Hoàng Thiếu có biến vậy, kinh ngạc đến cực điểm! Hoàng Thiếu thật có thoát khỏi nguy hiểm kỳ... Hiện tại mổ cứu người xác suất thành công cực cao.
Anh ta lúc này quyết định mình tự mình đến làm cuộc giải phẫu này! Như thế vừa đến công lao này liền là của anh ta.