Chương 2508

Takasugi Narumi lập tức giật mình một cái, vội vàng cung kính nói: "Ngài có gì dặn dò?"

Thiên Mệnh Âm Dương Sư trầm giọng nói: "Giữa sườn núi đã được tôi bố trí Ngũ Hành thuật pháp, ngăn cản người khác lên núi, cho dù Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ có đủ thông minh tài trí có thể phá giải thuật pháp, nhưng cũng sẽ lãng phí không ít thời gian. Thời gian của tôi đã không còn nhiều nữa, ông nhanh chóng xuống núi, đưa Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ lên đây."

"Dạ" Takasugi Narumi trả lời một tiếng, rồi đi xuống núi, với thực lực cảnh giới truyền kỳ sơ kỳ của ông ta, chỉ trong một phút ngắn ngủi, đã đi tới chân núi.

Còn Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ cũng ra khỏi phạm vi của biển lửa, nhìn thấy Takasugi Narumi đứng ở chân núi. Trần Gia Bảo nhíu mày nói: "Ông đến đây làm gì?"

"Nghe theo mệnh lệnh của Thiên Mệnh Âm Dương Sư đại nhân, dẫn hai vị lêи đỉиɦ núi." Takasugi Narumi dùng tay làm tư thế mời, nói: "Mời hai vị."

Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ cùng nhau kinh ngạc, không ngờ Thiên Mệnh Âm Dương Sư sẽ chủ động phái người đến đưa bọn họ lên, Thiên Mệnh Âm Dương Sư rốt cuộc có ý gì?

Mặc dù trong lòng thấy kỳ lạ, nhưng mà hai người bọn họ. vốn là đến để trả thù, cho dù Thiên Mệnh Âm Dương Sư không phái người đến, bọn họ cũng sẽ tự nghĩ cách phá giải chướng nhãn pháp ở sườn núi, xông thẳng lên Thọ Nam Phong.

Bây giờ có Takasugi Narumi tới dẫn đường cho bọn họ, chắc chắn là tiết kiệm không ít thời gian của bọn họ, bất luận là nhìn thế nào, bọn họ đều không cần thiết phải từ chối

Lúc này, Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ cất bước đi lên núi, cùng lúc đó, Trần Gia Bảo mở miệng nói với Takasugi Narumi: "Tôi không tin Thiên Mệnh Âm Dương Sư có như vậy lòng tốt như vậy, đặc biệt để ông dẫn bọn tôi lên, nói thật đi, rốt cuộc ông ta đang tính toán gì?"

Takasugi Narumi đi phía trước dẫn đường, nghĩ một hồi, vẫn là quyết định ăn ngay nói thật: "Thiên Mệnh Âm Dương Sư đại nhân không đợi được muốn gϊếŧ hai người, cho nên bảo tôi dẫn hai người lên núi, miễn cho lãng phí thời gian." Gương mặt xinh đẹp của Đạm Đài Thái Vũ, hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên đối với sự tự đại của Thiên Mệnh Âm Dương Sư rất khinh thường.

Trần Gia Bảo cười nói: "Thiên Mệnh Âm Dương Sư là rất tự †in, đáng tiếc tôi và Đạm Đài Thái Vũ đã lần lượt đột phá, bây giờ sẽ chỉ đánh thật mạnh vào mặt của Thiên Mệnh Âm Dương Sư”

Dù sớm đã đoán được Trần Gia Bảo cũng tiến vào đột phá

rồi, nhưng nghe Trần Gia Bảo chính miệng thừa nhận, trong lòng Takasugi Narumi vẫn chấn kinh, nói như vậy, thực lực của Trần Gia Bảo, đã đến cảnh giới "truyền kỳ sơ kỳ, hơn nữa lấy những biểu hiện thần kỳ trước đó của Trần Gia Bảo xem xét, thực lực Trần Gia Bảo thật sự, tuyệt đối không phải đơn đơn giản giản mà dùng bốn chữ "truyền kỳ sơ kỳ" này là có thể khái quát được!

"Hôm nay, Thiên Mệnh Âm Dương Sư phải chết, mà ông sai ông dẫn bọn tôi lên núi, sẽ chỉ khiến tốc độ chết của ông ta càng nhanh hơn”

Khoé miệng Trần Gia Bảo mang ý cười, nhưng mà sát ý trên người lại ngập trời, lại không ngừng phát ra.

Khoảng cách của Takasugi Narumi và Trần Gia Bảo rất gần, ngay lập tức bị sát ý của Trần Gia Bảo ảnh hưởng, lông tơ toàn thân đều dựng lên, một cảm giác sợ hãi không ngừng tuôn ra từ tận đáy lòng, trong lòng càng chấn kinh, bên ngoài tốt xấu gì ông ta cũng giống như Trần Gia Bảo, đều là cảnh giới "truyền kỳ sơ kỳ, lại kinh hãi run sợ e ngại trước sát ý của Trần Gia Bảo như vậy, thật sự là quá đáng sợ! Nhưng mà nghĩ lại cũng đúng, ngay cả Lôi Ngạo là cường "truyền kỳ trung kỳ" nổi danh ở Việt Nam, chỉ vừa đối mặt đã bị Trần Gia Bảo gϊếŧ ngay lập tức, mà Takasugi Narumi ông

†a chẳng qua mới là "truyền kỳ sơ kỳ" mà thôi, bị sát ý của Trần Gia Bảo hù doạ, hình như cũng không mất mặt.

"Xem ra Trần Gia Bảo sau khi đột phá, thực lực tăng theo. cấp số nhân, lại cộng thêm một Đạm Đài Thái Vũ cũng đột phá như vậy, nói không chừng, Thiên Mệnh Âm Dương Sư thật sẽ chết ở đây"

Trên trán của Takasugi Narumi toát ra một chút mồ hôi lạnh.