Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cực Phẩm Thần Y

Chương 2507

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nói đến đây, nội tâm Thiên Mệnh Âm Dương Sư hối hận một hồi, sớm biết hấp thu khí vận trong "ngọc tỉ truyền quốc" có thể mang đến tiến bộ lớn như vậy, ông ta đã sớm nên giành trước một bước, hấp thu khí vận bên trong "ngọc tỉ truyền quốc, nói không chừng bây giờ ông ta đã trở thành cường giả cảnh giới "Tiên Thiên" rồi, nào có cần phải vì muốn vào thánh địa Việt Nam mà phiền não như vậy?

Hơn nữa Thiên Mệnh Âm Dương Sư tự nhận mình là thông minh tài trí trên cả Trần Gia Bảo cùng Đạm Đài Thái Vũ, nếu Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ có thể hấp thu khí vận trong "ngọc tỉ truyền quốc" mà bình an vô sự, vậy ông ta có đủ tự tin, ông ta cũng có thể làm được!

Đáng tiếc là, Thiên Mệnh Âm Dương Sư không hề biết Trần Gia Bảo tu luyện "Tiên Vũ Hợp Tông Quyết" Bản thân mới có thể cường hóa tinh thần lực, theo bản năng mà đem những biến hoá thần kỳ trên người Trần Gia Bảo, toàn bộ quy công cho công hiệu thần kỳ của "ngọc tỉ truyền quốc".

Mà Thiên Mệnh Âm Dương Sư càng không biết Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ vì để tránh hậu quả bạo thể mà chết, dường như đem tất cả thủ đoạn có thể dùng đều dùng hết, nếu như không có "Phật Cốt Xá Lợi", không có "Ngọc Hư. Kim Đỉnh", thậm chí nếu như Trần Gia Bảo không biết luyện đan, vậy Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ, chỉ sợ sớm đã bị khí vận khổng lồ bạo thể mà chết.

Giờ phút này, khi Liễu Ngạn Khánh nghe thấy tinh thần lực của Trần Gia Bảo lớn mạnh hơn không ít so với Lôi Ngạo, nội tâm càng chấn kinh hơn, không, thay vì nói là chấn kinh, chỉ bằng nói là khó có thể lý giải được, bởi vì trong mắt anh †a, tỉnh thần lực của chú Ngạo, là thứ tồn tại mạnh nhất mà anh †a từng thấy, ngay cả một cường giả ở ẩn tại Hà Nội, cũng khen không dứt miệng đối với tinh thần lực của Lôi Tôn "Nếu quả thật như lời của Thiên Mệnh Âm Dương Sư nói, tỉnh thần lực của Trần Gia Bảo mạnh hơn rất nhiều so với chú Ngạo, vậy tinh thần lực của Trần Gia Bảo, đã mạnh đến mức nào rồi?

Trong lòng Liễu Ngạn Khánh vừa kinh vừa sợ, đột nhiên có. chút hối hận, có lẽ, đến Nhật Bản là một cái sai lầm rất lớn lớn.

Terai Chika và Takasugi Narumi đứng bên cạnh, tuy nói từ khi bắt đầu đã không cảm thấy Lôi Ngạo thật sự có thể lấy một đấu hai thắng Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ, nhưng nhìn thấy Lôi Ngạo dễ dàng bị Trần Gia Bảo giế t chết trong nháy mắt như vậy, nội tâm vẫn khϊếp sợ không thôi như cũ. Duới Thọ Nam Phong, trong biển lửa, sau khi Trần Gia Bảo giế t chết thần trí của Lôi Ngạo, nhìn cũng không nhìn Lôi Ngạo một cái ngẩng đầu lên, nhìn về phương xa, cũng là nhìn về phía cao cao của Thọ Nam Phong, cất bước đi về phía trước, nói: "Chúng ta lên núi đi thôi, cũng nên có thù trả thù, có ơn trả ơn rồi"

Đạm Đài Thái Vũ gật gật đầu, đi theo Trần Gia Bảo.

Bọn họ không nhìn Lôi Ngạo, đi qua bên người Lôi Ngạo, không nhanh không chậm đi về phía Thọ Nam Phong.

Sau khi Trần Gia Bảo cùng Đạm Đài Thái Vũ đi khỏi, không có khí cơ ngăn cản, lửa cháy hừng hực trong nháy mắt nuốt chứng Lôi Ngạo.

Trên Thọ Nam Phong, Liễu Ngạn Khánh đau buồn, giận dữ, hai bàn tay nắm lại thật chặt, trong mắt tràn đầy thù hận, nghiến răng nghiến lợi nói: Thù này không đội trời chung, chờ sau khi tôi trở về Việt Nam, nhà họ Liễu chúng tôi nhất định sẽ không tha cho Trần Gia Bảo!"

"Chí khí đáng khen, đáng tiếc nhà họ Liêu không có cơ hội trả thù rồi” Thiên Mệnh Âm Dương Sư nhìn chăm chú Trần Gia Bảo cùng Đạm Đài Thái Vũ đang không ngừng đi về phía Thọ Nam Phong, trong mắt ánh sáng lấp lóe, nói: Bởi vì Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ sẽ chết ở đây, cho dù thực lực bọn họ tiến bộ nhanh, nhưng tôi vẫn tự tin, có thể gϊếŧ được bọn họi"

Liễu Ngạn Khánh thở phào nhẹ nhõm, chắp tay, nói: "Vậy tất cả xin nhờ Thiên Mệnh Âm Dương Sự, tôi thay nhà họ Liễu cam đoan, chỉ cần ông có thể gϊếŧ Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ, nhà họ Liễu lập tức nói cho ông biết lối vào của thánh địa Việt Nam”

"Được một lời đã định!" Thiên Mệnh Âm Dương Sư vui mừng quá đỗi, thậm chí, đã có chút đợi được muốn giế t chết Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ, đột nhiên mở miệng nói: “Takasugi Narumi."
« Chương TrướcChương Tiếp »