Chương 1146:
Sau đó ông ta nhướng mắt nhìn Vạn Sĩ Linh, một lần nữa lẫy ra một cái còng tay ném cho Vạn Sĩ Linh, chĩa súng về phía ông ta, lạnh lùng nói: “Tự làm lây!”
Vạn Sĩ Linh bị biên cô đột ngột này này làm cho, .hoảng Sợ, nuốt nước bọt, nhìn khẩu súng lục màu đen trong tay Hà Tự Khâm, không dám giãy dụa một chút, nhặt còng lên đeo vào tay mình.
“Ông… ông thả ông chủ của chúng tôi ral”
Lúc này, hai tên vệ sĩ ở cửa xông tói, mỗi người đều lấy ra một khẩu súng lục nhằm vào Hà Tự Khâm, đồng thời, những vệ sĩ khác trong sân cũng chạy. ra, vây lấy Hà Tự Khâm, lập tức rút súng ra chỉ vào Hà Tự Khẩm.
“Sao, các người muốn bị bắt lại như họ?”
Hà Tự Khâm lạnh lùng quay đầu lại liếc nhìn bọn họ, lạnh lùng nói, đối vớ 7 8 họng súng đen ngòm, thậm chí ông ta không có một chút sợ hãi.
Có câu hồ phụ không sinh khuyễn tử * , tuy không giỏi băng em hai của ông ta, nhưng ông ta cũng thừa hưởng một số tỉnh cách thiết huyết của cha, nêu không ông ta sẽ không có được thành tựu như ngày hôm nay.
* Có nghĩa là người cha có tài thì tất nhiên sẽ không sinh ra người con bắt tài.
“Gϊếŧ ông ta cho tôi!”
Lúc này, sắc mặt của Vạn Sĩ Huân trên mặt đất thay đồi, như hạ quyết tâm, sắc bén hét lên: “Gϊếŧ ông ta, tôi cho các ngươi mỗi người 10 triệu!”
Vạn Sĩ Huân rõ ràng đã chó cùng rứt giậu, bởi vì sự phát triển của sự việc vượt quá dự liệu của ông tai Ông ta vốn tưởng là nếu không có băng chứng Hà Tự Khâm sẽ không dám bắt ông ta, nhưng ông ta không ngờ là Hà Tự Khâm vân buộc ông ta giêt người và phản quốc mà không có bằng chứng.
Về phần gϊếŧ người, là vì ông ta hạ độc Hà Tự Trăn, còn phản quốc là bởi vì thân phận của Hà Tự Trăn nhạy cảm, nêu như hai tội danh này gán chặt xuông, thì đời này của ông ta triệt đê xong, thậm chí cả Vạn gia cũng bị liên lụy.
Còn tủy thuộc vào trình độ phán quyết của Hà Tự Khâm tàn nhẫn như thê nào, một khi bị bắt thì nhất định sẽ dùng mọi cách đề khiến ông ta thú nhận tội lỗi của mình, cho nên nhất định không được đề Hà Tự Khâm bắt đi!
Cuối cùng, sau khi suy đi nghĩ lại, ông ta hạ quyêt tâm, chỉ có thê giêt Hà Tự Khâm!
Mặc dù thân phận của Hà Tự Khâm đặc biệt, gϊếŧ ông ta tương đương với ném một quả bom nguyên tử vào hệ thống chính trị và quân sự, điều này sẽ có tác động rất lớn, nhưng ông ta phải làm điêu đó, hơn. nữa Hà Tự Khâm đến một mình, miên là ông ta xử lý nó tốt, thì sẽ không dẫn lửa thiêu thân.
“Ông cũng dám gϊếŧ tôi?”
Khi nghe lời nói mặt Hà Tự kKhâm đột nhiên trở nên lạnh, lập tức chĩa súng vệ phía Vạn Sĩ Huân, tức giận nói: “Ông có biết gϊếŧ tôi là có tội gì không?”
Nói xong, ông ta lạnh lùng liệc nhìn những người xung quanh, sắc bén nói: “Các người củng gia đình các người, sẽ bị xử tử ngay tại chỗ vì tội phản quốc!”
Khi nghe ông ta nói “phản quôc” mây tên vệ sĩ xung quanh đột nhiên giật mình, dường như bọn họ đã đoán được thân phận phi thường của Hà Tự Khâm, trên mặt lộ ra một chút do dự và rụt rè, nhưng súng trong tay lại không chịu hạ xuông.
“Đừng nghe lời ông ta. Ông ta tự mình đến, gϊếŧ ông ta, cũng không có ai biết được!” Vạn Sĩ Huân vội vàng nói.
Ông ta biệt hiện tại Hà Tự Khâm không dám làm gì ông ta, hơn nữa chỉ cân một vệ sĩ của ông ta bí mật bán ra một viên, Hà Tự Khâm sẽ phải kết thúc trò chơi!
*“Pằng!
Ai biết được là ngay khi tiếng nói của ông ta vùa dứt, Hà Tự Khâm không do dự bắn vào chân ông ta.
“1…