Chương 32: Bá vương tâm!
Nghe Huyết Nhất nói vậy Đặng Dịch mới “Ồ” một tiếng, hóa ra mọi chuyện là như thế. Thảo nào ba tên cường giả Võ Đế Bát Trọng lại sẵn sàng liều mạng bảo vệ cho Huyết Sát kể cả có bị coi thường cỡ nào...
Suy nghĩ một chút, Đặng Dịch nói:
“Mau cho ta xem cái ấn ký đó. Nếu có thể ta sẽ giải cho các ngươi..”
Ba người nghe xong thì hơi ngẩn người đôi chút nhưng sau đó thì lập tức mừng rỡ vạch ấn ký đó ra cho Đặng Dịch xem...
Chỉ thấy đó là một ấn ký có hình đầu lâu trông màu đen trông khá ghê rợn nằm ở ngay vị trí bên trái ngực, cũng là vị trí quả tim của con người.
Đặng Dịch thấy vậy thì hơi giật mình, một đoàn ký ức đột nhiên hiện ra trong đầu hắn.
Cái cách khống chế người khác này không ngờ rằng lại là do Hư Vô Tiên Đế sáng tạo ra khi đến Thiên Vũ Đại Lục này, được viết hoàn toàn bằng chữ ở nơi đây, trong lúc chạy trốn đã làm rơi ở nơi nào không nhớ, nhưng không ngờ lại Huyết Văn Luyện lại đạt được.
Cái cách khống chế này có tên là 'Bá Vương Tâm' (Tâm ở đây là quả tim nhé). Khi sử dụng thì người sử dụng sẽ đạt được một cái Ấn Ký hình đầu lâu màu vàng ở ngực biểu hiện cho là cho người đó là Bá Vương Tâm, còn những người bị khắc lên những Ấn Ký đầu lâu màu đen biểu hiện cho địa vị thấp hơn Bá Vương, chịu sử điều khiển của Bá Vương...
Nhưng mà Đặng Dịch cũng chỉ nhớ được đến thế, toàn bộ cách sử dụng và cách giải trừ đã bị cái hệ thống khốn khϊếp kia nó tịch thu rồi...
Thở dài một tiếng, hắn lại đành phải vào trong chỗ cửa hàng để tìm 'Bá Vương Tâm', thì chỉ thấy nó hiện ra trước mặt
Tên: Bá Vương Tâm
Phẩm Chất: Tiên Cấp
Giới thiệu : Bá Vương Tâm là kỹ năng do Hữ Vô Tiên Đế sáng tạo ra nhằm khống chế địch nhân và thuộc hạ của mình. Không phân biệt cấp bậc và tu vi..
Hắn nhìn qua cũng hài lòng, nhưng khi nhìn đến chỗ giá cả thì ngẩn người rồi.
Giá : 1.000.000 Cực Phẩm Điểm.
Thấy thế hắn vội vàng nói:
“Hệ Thống, sao cái kỹ năng này lại đắt như vậy chứ!!”
“Ting”
“Kỹ năng tiên cấp, giá cả vô cùng hợp lý”
“Nhưng mà rõ ràng ngươi thu mua của ta với cái giá 1000 Cực Phẩm Điểm, mà bây giờ ngươi bán cho ta với giá 1000000 Cực Phẩm Điểm. Sao ngươi không đi ăn cướp đi!!”
Đặng Dịch khó chịu quát lên.
“Ting”
“Hệ thống là cưỡng chế thu mua của một thằng ngu không chấp nhận truyền thừa Tiên Đế. Phải chăng người đó là ký chủ?”
Còn chưa đợi Đặng Dịch phản bác thì hệ thống lại lên tiếng
“Ting”
“Vì hệ thống chỉ phục vụ cho những người thông minh và sáng suốt. Nếu ký chủ là thằng ngu đó hệ thống bắt buộc phải ra bài học cho ký chủ thông minh lên.”
“Ting”
“Phải chăng tiếp nhận?”
“Ngu đéo đâu mà chấp nhận” - Nghe hệ thống nói vậy Đặng Dịch khó chịu lên tiếng
“Ting”
“Ký chủ là người vô cùng thông minh và sáng suốt, không thể là thằng ngu đó được. Xin mời tự bỏ tiền ra mua đồ của người khác, tự nhận của mình là điều không tốt”
“Ting”
“Để trừng phạt vì tội nhận vơ, hệ thống tự động trừ 10000 Cực Phẩm Điểm của Ký chủ làm cảnh cáo, mong ký chủ cố gắng phát huy!!”
Đặng Dịch : “.......”
Hắn lúc này thực sự sợ, con em nó chứ. Cái hệ thống này khác gì bọn gian thương không?? Lại còn mong ký chủ cố gắng phát huy nữa chứ?? Đây là cái hệ thống gì vậy trời...
Lúc này hắn mở mắt ra, mặt mày nhăn nhó trông vô cùng khó coi. Trường Kỳ thấy vậy có chút lo lắng tiến lên hỏi:
“Thiếu chủ, ngài không sao chứ?”
Đặng Dịch hít một hơi thật sâu, thời dài rồi nói: “Không sao, ta có chút đau lòng mà thôi”
“Đau lòng? Thuộc hạ tưởng Huyết Vương sẽ tự động chữa trị các vết thương kể cả trong lục phủ ngũ tạng chứ?” - Trường Kỳ khó hiểu lên tiếng...
Đặng Dịch nghe vậy thì ngẩn người, vỗ vỗ cái đầu thầm nghĩ sao tên này hắn lại đần đến như vậy chứ. Đặng Dịch đau lòng ở đây là đau lòng vì mất 10000 Cực Phẩm Điểm nha! Chứ liên quan gì đến lục phủ ngũ tạng!!!..
“Thiếu chủ, chả nhẽ người lại đau đầu”
Đúng lúc này, Trường Kỳ lại cung kính lên tiếng hỏi
“Đau con em ngươi!!” - Đặng Dịch khó chịu rống lên..
“Ah! Nhưng thuộc không.....” - Trường Kỳ a một tiếng, ngẩn người nói lại.
“Câm miệng cho ta!!!”
Nhưng không đợi hắn nói hết, Đặng Dịch đã trừng mắt, rống lên...
Trường Kỳ hoảng sợ, vội vàng lui về phía sau...
...
Đặng Dịch thấy vậy, hít một hơi thật sâu lấy lại tinh thần rồi đối với ba người Huyết Nguyệt Tam Tôn nói:
“Ba người các có biết Tẩy Lễ Đàn ở đâu không? Mang ta tới nơi đó”
“Được, đi theo ta..” - Huyết Nhất lên tiếng, rồi đi về phía nội viện của Huyết Nguyệt Tông
...
Đi theo ba người vào đến nội viện, vào cấm địa của Huyết Nguyệt Tông, Đặng Dịch chỉ thấy nơi đây có một tòa lễ đài trông vô cùng uy nghiêm.
Bốn góc của nó là bốn cây cột khổng lồ cao tới tận trần nhà. Bốn cây cột đó được nối liền với nhau bằng một sợi giây xích màu vàng trông vô cùng bắt mắt...
Đi tìm hiểu xung quanh nó, Đặng Dịch cũng mãi chả tìm ra manh mối gì. Suy nghĩ một lúc, hắn liền đi vào trong trung tâm của Tẩy Lễ Đài. Vì lúc này Huyết Sát đang trong trạng thái bất tỉnh nên không thể khơi động được, Đặng Dịch rất là thoải mái đi lại khắp nơi.
Đứng yên một lúc, mắt đột nhiên phát hiện dưới chân mình là một ô trống, thử đạp thêm vài cái nữa...
“Cộp...Cộp...”
Tiếng kêu lên khá to khiến hắn càng chắc chắn hơn là dưới Tẩy Lễ Đài có một cái gì đó.
Mấy người kia còn đang không hiểu Đặng Dịch làm cái gì đột nhiên. Đặng Dịch tích tự Linh Lực vào lòng bàn tay ra một đòn khá mạnh xuống đất...
Huyết Nguyệt Tam Tôn biến sắc, vội vàng hét lên:
“Không!!!”
Nhưng vẫn không kịp, một đòn của Đặng Dịch đã giáng xuống..
“Ầm!!”
Cả sàn của Tẩy Lễ Đài bị đánh ra thành một cái hố to.. Huyết Nguyệt Tam Tôn sắc mặt trắng bệch, nhưng ngay sau đó thì ngẩn người. Bọn họ vậy mà không có chết?? Chẳng phải tổ tiên nói là không được phá hủy Tẩy Lễ Đài và gϊếŧ tông chủ Huyết Nguyệt Tông sao??...
Đặng Dịch không hề để ý tới ba người bọn họ mà dơ chân đá đi lớp đất đá trên sàn...
Chỉ thấy dưới sàn lộ ra một cái hộp bằng gỗ nâu, trông vô cùng cũ kĩ. Cầm lên cái hộp, vừa mở ra một mùi hôi hám bốc ra khiến cho Đặng Dịch khôn nhịn được buồn nôn...
Trong chiếc hộp đó, lại là một cuốn sách cổ màu xanh dương, nhưng do thời gian quá lâu bị trôn dưới nền đất nên trông khá bẩn và bốc mùi...
Cố gắng nhịn sự kinh tởm, Đặng Dịch dơ cuốn sách đó lên, sử dụng 'Thiên Nhãn'
Tên: Bá Vương Tâm
Phẩm Chất: Tiên Cấp
Giới thiệu : Bá Vương Tâm là kỹ năng do Hữ Vô Tiên Đế sáng tạo ra nhằm khống chế địch nhân và thuộc hạ của mình. Không phân biệt cấp bậc và tu vi...
Giá bán : 500.000 Cực Phẩm Điểm
“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng 'Bá Vương Tâm' phải chăng học”
Đặng Dịch xem xong thông tin thì nhíu mày một cái không trả lời hệ thống mà tò mò hỏi.
“Hệ Thống, giá bán là cái gì nha”
“Ting”
“Là giá hệ thống thu mua đồ của ký chủ”
Đặng Dịch “Ồ” một tiếng rồi đột nhiên nghĩ tới cái gì, la lên:
“Ngươi mua lại có 500000 mà bán tận 1000000. Đây rõ ràng là gian thương!!”
“Ting”
“Hệ Thống là làm ăn chính đáng, ký chủ tự nguyện bán, hệ thống mua.”
Đặng Dịch nghe vậy thì bĩu môi lầm bầm nhưng cũng không có đi cãi lại, hắn vẫn sợ cái vụ trừ 10000 Cực Phẩm Điểm đâu...
Suy nghĩ một chút, hắn không học mà cũng chả bán. Tự mình dở quyển sách ra xem.
...
Đọc qua một lượt, Đặng Dịch lúc này mới hiểu rõ cách phá giải Bá Vương Tâm như thế nào...
.
.
.
.
.
P/s : Hết chương!...
Củ Hành Thần Bí - Tks All !!
Nhu con ccc vay