Chương 52: Sung quân

Sau một hồi hồi nói chuyện với bà lão.

Karl đại khái hiểu rõ, từ sau khi đại tai nạn, một lượng lớn nước mưa đã trút xuống nơi này. Không biết vì lý do gì những hạt chấm đen nhỏ này xuất hiện trong tất cả các nguồn nước trên lục địa.

Hai người nói chuyện đến đêm muộn, nhìn một chút sắc trời đã sầm tối.

"Hôm nay tới đây thôi, cậu nên nghĩ ngơi đi."

"Vâng."

Karl tiễn đưa bà lão và Anna ra khỏi cửa phòng. Căn phòng rơi vào yên tĩnh, trầm ngâm trong chốc lát. Karl suy nghĩ, theo như hắn từ trong miệng của bà lão, cái lục địa này vỗn dĩ không phải là lục địa mà hắn biết đến,

Trong lúc nói chuyện, hắn có để ý một số chi tiết nhỏ, nơi này cũng không phải là thành phổ hay thị trấn, mà là cứ điểm. Tương phản, Karl có một chút nghi hoặc, nơi này cực kì yên tĩnh, im lặng có chút kì lạ.

__ __

Ngày hôm sau.

Thân thể của Karl tốt hơn một chút, hắn từ trong căn phòng bước ra. Trong tầm mắt xuất hiện lít nha lít nhít vô số căn phòng được làm từ đất nung. Chợt nghe tiếng nói từ bên cạnh.

"Ồ cậu dậy rồi à?" Bà lão mang một chiếc dao nhỏ đang đứng tại trong một ô đất có trồng vài loại cây cỏ.

"Vâng, chào bà." Karl mỉm cười gật đầu, chậm rãi đi đến khu vườn, muốn giúp một chút.

Khi hắn đến trước khu vườn, bên trong trồng một số loại rau dân dụng, nhưng phần lớn đều là rau mồng tơi. Loại thực vật này dễ trồng, hơn nữa lại có nhiều tác dụng.

Karl đi đến một cái gùi đã chất đầy các loại rau mở miệng nói: "Bà, để ta giúp ngươi mang."

Bà lão cũng không có ý kiến gì mỉm cười gật đầu: "Vậy cậu đợi ta một chút." — QUẢNG CÁO —

Nói xong bèn thu thập một chút lá cây đi ra khu vườn tiến vào sau bếp. Karl mang chiếc gùi theo sau bà lão.

Tiến vào trong bếp, sau khi đặt chiếc gùi tại góc phòng Karl vẫn muốn bà lão giải đáp nghi hoặc của chính mình.

"Bà, tại sao nước nơi này, mọi người lại không đun sôi rồi lại uống."

Bà lão tại trong phòng bếp sắp xếp rau trên giá chợt nghe câu hỏi liền quay đầu đáp: "Cũng không phải là đã thử, mặt dù đun sôi nhưng những hạt đen trong nước vẫn còn, hơn nữa khi đun sôi một số hạt đen hòa tan, màu nước trở nên tối màu."



"Tại một năm trước khi xảy ra những trận mưa kéo dài, quân đội đã tìm người xử lý nguồn nước, nhưng là mặt kệ khi đun sôi những thứ này hòa tan trong nước khiến nó biến thành màu đen."

Karl nghi hoặc, không phải thứ này ngoại trừ lọc nước ra thì cũng có thể loại bỏ một số thành phần cặn bẩn. Suy tư một lúc sau hắn mở miệng nói: "Không phải có những cách lọc nước chứ? Nếu như vậy thì có thể sẽ có được nguồn nước sạch."

Bà lão kinh ngạc, nhìn cậu thanh niên trước mặt, một lúc lâu sau chậm rãi khẽ lắc đầu.

"Nước sạch là có, đa số chỉ những nơi mạch nước ngầm được quản lý bởi các quý tộc hoặc trong đền thờ của giáo hoàng mới có những thứ này."

"Chúng ta dân đen nơi này chỉ dùng một chút phổ thông biện pháp tích một chút nước uống."

"Nếu cậu muốn nước sạch, cũng có thể tại quân đội hoặc các quý tộc nơi đó."

"Quân đội?"

"Đa số đàn ông tại khu dân nghèo đều theo chân mạo hiểm giả đi ra ngoài khu vực cứ điểm sưu tầm vật tư."

Karl kinh ngạc, nhắc tới hắn bây giờ mới để ý, ngoại trừ xung quanh đây toàn người già hoặc trẻ nhỏ, đa số đều là phụ nữ lớn tuổi hoặc thiếu nữ chưa đủ vị thanh niên tập trung tại nơi đây.

Lúc sáng hắn bước ra khỏi cửa phòng nhìn thoáng một lượt, đều là những trẻ nhỏ chưa đến mười tuổi chơi đuổi bắt tại ngõ ngách của khu dân cư.

— QUẢNG CÁO —

Tại trong lúc hai người đang nói chuyện, tiếng ồn ào bên ngoài truyền vào trong. Bà lão sắc mặt biến đổi một hồi, vội vàng chạy ra cổng.

"Các ngươi cút đi, lại đừng làm phiền bà nội của ta nữa."

Đối diện Anna, một nhóm người ăn mặt trang phục dã thú, nhìn màu áo, được làm từ da của một loại lợn rừng. Mặt mày hung ác nhìn chằm chằm vào bên trong nói.

"Gọi bà già kia ra đây, hôm nay nếu không nộp đủ số thực vật đừng trách bọn ta không nể tình."

Bà lão chậm rãi bước ra, lôi kéo Anna lại bên cạnh mình giấu ở sau lưng, hướng mấy người kia nói: "Cái này để ta mang ra, hôm nay chỉ có hơn hai kí."

Nói xong khẽ quay đầu lại đối với Anna: "Con vào trong mang ra cho bọn họ."

Anna bị lôi kéo về sau, nghe được bà lão dặn dò chợt nói: "Nhưng mà..."

Bà lão khẽ lắc đầu: "Con cứ mang ra đi, chuyện này để nói sau."

Anna muốn nói rồi lại thôi, hậm hực quay đầu tiến vào trong. Một lúc sau, nàng mang ra cái gùi có chứa số rau mùng tơi vừa thu thập sáng nay đặt trước mặt tên mang áo da heo.



Tên mang áo da heo nhướng mày hướng bà lão nói: "Chẳng phải là ba kí sao? Tại sao nơi này chỉ có hơn hai kí, ngươi là muốn trốn nợ."

Bà lão chậm rãi đáp: "Sáng nay ta chỉ thu thập được chỉ có chừng này, lại thêm những mầm non chưa phát triển nên không thể thu vào."

Một tên côn đồ bên cạnh xông vào muốn nắm cổ áo của bà lão thì bị Anna chặn lại.

"Dừng tay, không được tổn thương bà nội."

Tên côn đồ khí lực lớn, vung tay hất Anna sang một bên khiến nàng té ngã xuống đất. Muốn đứng dậy ngăn cản thì một bóng người xuất hiện sau lưng của nàng đỡ lấy phần đầu không cho nàng bị đập xuống đất.

Dừng khoảng chừng một giây, bóng người lại xuất hiện bên cạnh bà lão. Tên côn đồ vừa hất Anna sang một bên, thò tay chụp vào cổ áo bà lão. Trong phút chốc, một bàn tay quấn đầy băng gạc hướng cổ tay của hắn khẽ bóp. — QUẢNG CÁO —

Bàn tay của tên côn đồ chỉ cách cổ áo của bà lão mười centimet bỗng nhiên khựng lại.

"Chậm đã."

Tên côn đồ nghe được tiếng nói bên cạnh hắn quay sang phương hướng nhìn lại, một khuôn mặt lạ hoắc xuất hiện trong tầm mắt của hắn. Tên côn đồ nổi giận vung cánh tay còn lại của mình về khuôn mặt xa lạ kia. Karl nhanh chóng nhấc chân trái lên đạp vào bên hông sườn của tên côn đồ.

Tên côn đồ đang vung tay, đột nhiên bên hông đau xót khiến hắn bay ngược trên đất.

Đám côn đồ còn lại thấy đồng bạn của mình bị đánh vội vàng hướng về Karl tấn công.

Karl nghiêng người tránh thoát cú đấm đầu gối khẽ nâng. Sức mạnh to lớn khiến tên côn đồ bay ngược về phía cửa ra vào.

Một tên côn đồ còn lại muốn lao đến bỗng nhiên tên áo da heo chặn lại. Hắn nhìn chằm chằm Karl đánh giá từ trên xuống.

Karl hiện tại chỉ mặc một chiếc quần lửng cùng bộ trang phục Shinobi. Thân thể của hắn quấn kín mít băng gạc từ trên cổ xuống phần eo. Lạnh lùng nhìn đám côn đồ, không phải hắn thích xen vào việc của người khác nhưng mà những tên cao to này lại dùng sức mạnh của mình đi bóc lột những phụ nữ già yếu. Hắn không phải lo chuyện bao đồng, nhưng từ cách chăm sóc của bà lão đối với hắn cũng là có ân.

Về chuyện tổn thương bà lão tại trong tầm mắt của hắn là không cho phép.

"Kẻ ngoại lai?"

Tên mặt áo da heo nhìn một hồi rồi hướng bà lão nói tiếp: "Ngươi dám chứa chấp một kẻ ngoại lai trong nhà, hơn nữa lại là đàn ông. Mụ già như ngươi cũng gan lớn lắm, dám ở dưới mí mắt thủ lĩnh Lucas chứa chấp đàn ông."

Bà lão sắc mặt biến hóa một hồi : "Hắn là cháu của ta, hắn bị thương trở về ở nơi này chữa trị. Các ngươi đừng nói bậy."

Tên mặt áo da heo chậm rãi hừ lạnh, đa số đàn ông trong khu vực đều bị cưỡng chế đi sung quân ở ngoài rìa thành lũy đi, ngoại trừ bị những kẻ biến dị đồng hóa hoặc là làm mồi cho ma vật làm gì có thuyết pháp trở về nơi này nghĩ dưỡng.