Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cực Đạo Tinh Thần

Quyển 6 - Chương 7: NHẤT LỘ TRUY SÁT (THƯỢNG)‎

« Chương TrướcChương Tiếp »


Long Nhị nhìn thân ảnh bọn Tần Vũ xa dần, từ từ nói với Linh Nguyệt còn ở lại: “Linh Nguyệt, ba người ‎Tần Vũ bọn họ không có vấn đề gì chứ? Dù Viêm Khiếu Thiên đã bị đại ca ta đánh trọng thương, nhưng, đó dù ‎sao cũng là Huyền Hư Giả a!” Linh Nguyệt mỉm cười một chút, đồng dạng nhìn phía Tần Vũ ba người biến mất, ‎lạnh nhạt nói: “Thì sao, Viêm Khiếu Thiên không phải bị đại ca ngươi đánh trọng thương rồi sao? Ba huynh đệ Tần ‎Vũ bất cứ người nào thực lực cũng không dưới ta, ta nói cho ngươi biết, Tần Vũ có thể cùng Tôn Giới đối kháng, ‎thực lực rất cường hãn.”‎

“Cùng Tôn Giới đối kháng?” Long Nhị vẻ mặt không tin, nhìn Linh Nguyệt, kinh ngạc nói: “Tần Vũ hắn mạnh ‎như vậy sao? Ta xem quá thực lực của hắn, cũng chỉ đạt đến trình độ Đạo Giới Giả bình thường thôi a, dù mấy ‎người chúng ta, tùy tiện một người hắn cũng không thể chiến thắng dễ dàng.” Linh Nguyệt mỉm cười không nói, ‎chỉ lẳng lặng nhìn ba người.‎

Long Nhị thấy Linh Nguyệt không nói gì, đáy lòng hơi thở dài một chút, sau đó ánh mắt lần nữa dừng lại ‎nhìn về phía ba người Tần Vũ. Tiểu Long ở một bên mở miệng nói: “Nhị ca, hiện tại có lẽ không phải lúc cần lo ‎lắng cho bọn họ, chúng ta mau dưỡng thương cho tốt, sau đó đi qua hỗ trợ đi, năng lượng của Tần Vũ đối với ‎linh hồn có hiệu quả đặc biệt mạnh, có lẽ không cần quá nhiều thời gian chúng ta liền có thể khôi phục, chúng ta ‎cũng sẽ nhanh chóng đuổi theo hỗ trợ ba huynh đệ Tần Vũ.”‎

Long Nhị gật đầu, nhìn thoáng qua Long Tam và Tiểu Long, sau đó mà bắt đầu khôi phục lại, Long Tam và ‎Tiểu Long cũng toàn lực trị thương. Linh Nguyệt liếc kỹ ba người, sau đó lặng yên lui sang một bên, giúp bọn hắn ‎hộ pháp.‎



※※※‎

Trên đường tư u ám đại lục đi huyền linh đại lục, một đạo hồng sắc thân ảnh đang cấp tốc phi hành, chính ‎là Viêm Khiếu Thiên, giờ phút này hắn sắc mặt tái nhợt vô cùng, cả người tàn phá tan hoang, khắp nơi chính là vết ‎máu, dù hắn bay rất nhanh, nhưng có thể thấy được hắn bay rất miễn cưỡng, thân thể không ngừng run rẩy.‎

Viêm Khiếu Thiên giờ phút này trong lòng đang không ngừng mắng to: “Long Nhất đáng chết, ngươi cư ‎nhiên cho ta một chiêu, nếu không phải ta còn có chút năng lực, hôm nay không thể không chết dưới tay của ‎ngươi, hừ, mấy huynh đệ kia của ngươi, dù ta không thể động thủ, ta cũng sẽ không để cho bọn chúng sống, chỉ ‎cần chờ ta về tới Huyền Hư thành, Long Nhị, Long Tam, Tiểu Long ba người các ngươi chờ chết đi cho ta!” Viêm ‎Khiếu Thiên lần nữa xem qua thân thể của mình, trong lòng cười khổ, tình hình hiện giờ của hắn thực sự là xấu đến ‎cực độ, thân thể tàn phá tan honag, cả người đâu còn bộ dạng uy nghiêm cao ngạo lúc mới đầu, Linh Hồn Chi ‎Tâm lại càng bị thương tổn cực lớn, Viêm Khiếu Thiên lẩm bẩm: “Long Nhất tự bạo thực không đơn giản a, tuyệt ‎đối so với được với một kích toàn lực của ta, quả nhiên, lần này đến tự mình tru sát hắn vẫn là chính xác, nếu như ‎để hắn đột phá tới Huyền Hư Giả rồi, dù ta có nhất lưu giáng hồng huyền khí tương trợ, ta cũng chưa chắc có thể ‎chiếm được bao nhiêu tiện nghi a.”‎

Viêm Khiếu Thiên nghĩ tới đây, không khỏi nghĩ tới bốn người phía sau, Viêm Khiếu Thiên nhíu mày, thầm ‎nghĩ: “Bốn người kia, rõ ràng là Giới Giả, tại sao lại đến nơi này, chẳng lẽ bọn họ chính là lần trước…” Viêm Khiếu ‎Thiên nghĩ tới đây, lẩm bẩm: “Bọn họ, tất sẽ đuổi theo tới đây, ta phải nhanh hơn nữa, liều mạng trọng thương ‎cũng phải trở lại Huyền Hư thành, chỉ có nơi đó mới thực sự an toàn.” Vừa nói, Viêm Khiếu Thiên lại lần nữa tăng ‎tốc, hướng tới huyền linh đại lục bay đi.‎

Ba huynh đệ Tần Vũ giờ phút này cũng đang ở trên con đường này cấp tốc phi hành, Tần Vũ cau mày nói: ‎‎“Tiểu Hắc, đệ xác định người đó bay về phía này phải không?” Hắc Vũ gật đầu, từ từ nói: “Đích xác là hướng này, ‎bất quá, đại ca, chúng ta thực sự có thể kích sát người nọ sao? Dù nói người nọ thụ thương rất nặng, nhưng dù ‎sao cũng là Huyền Hư Giả, Huyền Hư Giả cùng Tôn Giới Giả không phải chỉ kém một gạch sao?”‎

Hầu Phí không biết từ lúc nào đã triệu ra hắc sắc đại côn của hắn, không ngừng vũ động, Hầu Phí hét lớn: ‎‎“Cạp cạp! Đại ca, quản hắn là Huyền Hư Giả hay không phải Huyền Hư Giả làm gì, ba huynh đệ chúng ta liên thủ, ‎còn sợ một kẻ bị trọng thương sao, nha, nhìn ta không một côn đập nát đầu hắn không được.”‎

Tần Vũ mỉm cười gật đầu, từ từ nói: “Phí Phí nói rất đúng, ba huynh đệ chúng ta liên thủ, nhất định có thể ‎bắt được Huyền Hư Giả kia, đi thôi! Chúng ta gia tăng tốc độ hướng phía trước đuổi theo nào!”‎



※※※‎

Bên bờ huyền linh đại lục, Viêm Khiếu Thiên cảm thụ được khí tức quen thuộc của nơi này, trong lòng ‎mỉm cười, lớn tiếng nói: “Rốt cuộc cũng tới rồi, hừ, Long Nhị Long Tam, Tiểu Long, đừng tưởng rằng đại ca ‎ngươi bắt ta thề rồi ta sẽ không thể đối phó các ngươi, chờ xem, các ngươi sớm muộn cũng sẽ chết. Ha ha!” Đột ‎nhiên một đạo thanh âm xa lạ từ trên bầu trời truyền tới, “Ngươi có thể sống qua hôm nay hay không vẫn rất khó ‎nói đấy!” Viêm Khiếu Thiên trong lòng căng thẳng, ngẩng đầu hướng lên trời nhìn lên đi, ba đạo thân ảnh hai đen ‎một vàng đang trôi nổi trên đỉnh đầu Viêm Khiếu Thiên. Viêm Khiếu Thiên liếc mắt một cái liền biết, ba người này ‎đúng là ba Giới Giả theo sau mà đến, cũng là ba người Tần Vũ.‎

Viêm Khiếu Thiên ánh mắt âm trầm, nhìn ba người trầm ngâm nói: “Ba vị là người phương nào, Viêm mỗ ‎hình như chưa từng chọc tới các vị?” Tần Vũ ba người từ trên bầu trời chậm rãi tiêu sái hạ xuống, Tần Vũ mỉm ‎cười nói: “Thế nào, Viêm huynh, chúng ta vừa rồi không phải mới gặp nhau sao? Như thế nào nhanh như vậy đã ‎quên!” Viêm Khiếu Thiên ngoài cười nhưng trong không cười, lạnh nhạt nói: “Nga! Thì ra là ba vị, không biết ba vị ‎đến đó đến vì cái gì a?”‎

Tần Vũ đánh giá cẩn thận Viêm Khiếu Thiên, dù là bị trọng thương, trên người vẫn tự nhiên tản mát ra một ‎cỗ uy thế khó hiểu, Tần Vũ trước kia từng thấy loại uy thế này, đó là kẻ ở lâu trên ngôi cao trường kì tích lũy mà ‎thành, Tần Vũ thầm nghĩ: “Chẳng lẽ hắn là đại nhân vật trong Huyền Hư thành?” Chợt nghiêm mặt nhìn hắn nói: ‎‎“Thế nào, các hạ đả thương mấy vị bằng hữu của ta chẳng lẽ cứ như vậy mà đi sao?”‎

Viêm Khiếu Thiên trong lòng căng thẳng, thần sắc lạnh lùng nói: “Nga! Chẳng lẽ các hạ còn muốn thay bọn ‎họ đòi nợ ư, ta rất muốn biết, ba vị Giới Giả các ngươi tại sao có thể cùng bốn người kia trở thành bằng hữu?” ‎Tần Vũ mỉm cười nói: “Aa, cái này không phiền ngươi phải suy nghĩ nhiều, ta cùng Long Nhất bọn họ là bằng hữu, ‎nếu là bằng hữu, ta cũng không thể trơ mắt nhìn ngươi cứ như vậy rời đi, càng huống chi giữa chúng ta cũng còn ‎có chút ân oán, có phải không?” Vừa nói, đôi mắt Tần Vũ gắt gao chăm chú nhìn hắn.‎

Viêm Khiếu Thiên bị Tần Vũ nhìn chăm chú cả người cảm thấy không được tự nhiên, trong lòng thầm kì ‎quái, trước mắt người này bất quá chỉ là một Huyền Giới Giả, có thể có tư cách gì làm cho tâm thần mình không ‎yên, Viêm Khiếu Thiên hít sâu một hơi, mạnh mẽ tự trấn định nói: “Nga! Ta cố nghe xem, ta cùng các hạ đến cùng ‎có cừu hận gì, ta cũng không nghĩ muốn vô duyên vô cớ trở thành quỷ dưới đao của các ngươi.” Hầu Phí nghe ‎xong cả giận nói: “Đại ca, cùng người này nói nhảm làm gì, chúng ta cùng tiến lên đi, cứ dè dặt phiền toái quá.” ‎Vừa nói liền quơ cây côn trong tay.‎

Cây côn của Hầu Phí vừa hiện ra, nhãn thần Viêm Khiếu Thiên hiện lên một tia quang mang kì lạ, trong ‎lòng hưng phấn không thôi, chỉ là trên mặt không có bất cứ biểu hiện gì. Chỉ nghe Viêm Khiếu Thiên quát to:“Hừ! ‎Muốn tới thì tới đi, ta còn không để ba người bọn ngươi vào mắt.” Kì thật Viêm Khiếu Thiên ngoài miệng nói như ‎vậy, kì thực nếu không, giờ phút này hắn nội tâm giống như phiên giang đảo hải chấn động không thôi, thầm nghĩ: ‎‎“Long Nhất xem ra không gạt ta a, vật kia hắn thực sự thấy qua, a ha ha, lão thiên đối với ta thực cũng không tệ a, ‎còn một kiện nữa, nhất định đã ở trên người một người trong số họ, hừ, không ngờ thứ này cư nhiên trên người ‎Giới Giả, thực sự lãng phí, ta nhất định phải lấy được hai kiện đồ vật này!”‎

Viêm Khiếu Thiên nhìn thoáng qua ba người, tình hình lúc này đối với hắn cũng rất bất lợi, Linh Hồn Chi ‎Tâm của hắn đã bị thương nặng, thực lực cũng chỉ tương đương với Động Hư Giả, dù có được nhất lưu giáng ‎hồng huyền khí tương trợ cũng chỉ có thể nói là đạt đến ngưỡng Huyền Hư Giả mà thôi. Mà ba người trước mắt, ‎hắn cũng không dám nói có thể chiến thắng một cách dễ dàng, dù sao vạn nhất ba người xuất hiện thứ gì giống ‎như bốn người u long hợp trận, hôm nay hắn hơn phân nửa phải chết ở chỗ này. Mà trong đó còn có một người ‎làm hắn lo lắng, chính là Tần Vũ, dù từ biểu hiện ra mới chỉ là Huyền Giới Giả, nhưng luôn luôn có một loại áp lực ‎không rõ ràng từ trên người Tần Vũ phát ra, Viêm Khiếu Thiên có thể khẳng định chính là Tần Vũ tuyệt đối không ‎giống biểu hiện ra đơn giản như vậy.‎

Tần Vũ đưa tay kéo Hầu Phí về rồi hướng về phía Viêm Khiếu Thiên lạnh nhạt nói: “Viêm huynh, huynh khó ‎có khả năng quên được chúng ta, trước đó không lâu huynh không phải phái Âm Mộc mang theo u long tứ tướng ‎đến hư không tàn trận đuổi gϊếŧ chúng ta hay sao?” Viêm Khiếu Thiên lớn tiếng nói:

“Thì ra là các ngươi, gϊếŧ chết ‎Lý Can chính là các ngươi, các ngươi đi vào trong đó là vì…” Viêm Khiếu Thiên nói tới đây, thần sắc dĩ nhiên kinh ‎hãi không thôi, gấp giọng nói: “Chẳng lẽ, trước đó không lâu năng lượng ba động khắp thiên gian kia là các ngươi ‎làm ra, chẳng lẽ vật kia thực sự…” Tần Vũ không nói gì chỉ gật đầu, lạnh nhạt nói: “Thế nào, Viêm huynh với vật kia ‎cũng có hứng thú sao?”‎

Viêm Khiếu Thiên thần sắc liên tiếp thay đổi mấy lần, lại chuyển thành kiên định, cười lạnh nói: “Aa! Không ‎ngờ a, vật kia cũng đã xuất thế, xem ra huyền giới thực là có đại loạn động a, đã như vầy ta cũng không nhiều lời, ‎có thể bắt ta hay không, còn phải xem bản lãnh của các ngươi, nếu không, các ngươi chờ toàn bộ Hư Giả đuổi ‎gϊếŧ đi!” Tần Vũ nghiêm sắc mặt, lãnh đạm nói:

“Không cần ngươi nhiều lời, hôm nay giữa chúng ta cũng nên tính ‎toán một thể đi, cho dù là chết vì Long Nhất, hôm nay cũng không thể lưu ngươi được, Tiểu Hắc, Phí Phí chúng ta ‎lên!”‎

Hầu Phí huy động cây côn thực lớn trong tay, khóe miệng lộ vẻ hưng phấn, khiển trách: “Cạp cạp! Đại ca, ‎ta muốn xem xem Huyền Hư Giả đến tột cùng lợi hại thế nào.” Hắc Vũ cũng gật đầu, một cây hắc sắc trường ‎thương từ trong tay nhanh chóng thoát ra, Hắc Vũ nắm chặt trường thương trong tay, một cỗ khí thế lẫm liệt đột ‎nhiên phả ra, Viêm Khiếu Thiên nhìn trường thương trong tay Hắc Vũ và cây côn trên tay Hầu Phí, trong ánh mắt ‎hiện lên một tia quang mang kì lạ, thoáng qua tức thời, thầm nghĩ: “Hai người này tuyệt đối không phải Giới Giả, ‎khí thế như vậy tuyệt đối không phải Giới Giả, bọn họ là Hư Giả!”‎

Viêm Khiếu Thiên nội tâm trầm xuống, một cỗ khí thế tuyệt cường từ trong cơ thể bộc phát, trực diện khí ‎thế của Hầu Phí và Hắc Vũ hai người, một cỗ lực đạo vô hình trùng trùng tràng kích một chỗ, không gian không ‎ngừng nổi lên hỏa hoa. Tần Vũ biến sắc, giới linh khải trong nháy mắt mặc lên người, một cỗ khí thế tuyệt cường ‎đồng dạng từ trong cơ thể bộc phát, cùng Hắc Vũ và Hầu Phí kết hợp cùng một chỗ, trực tiếp đón nhận khí thế ‎tuyệt cường của Viêm Khiếu Thiên kia.‎

Viêm Khiếu Thiên ánh mắt tinh quang chợt lóe, một đạo hồng mang xuất hiện trong lòng bàn tay, trong ‎nháy mắt hóa thành một thanh vũ khí kì lạ, sau đó vung vũ khí bổ qua phía Hầu Phí ở bên trái, Hầu Phí vung côn ‎ngăn cản, chỉ cảm thấy một cỗ lực đạo mãnh liệt theo côn truyền đến, đương tràng phun ra một ngụm máu tươi, ‎sau đó bị đánh bay ra mấy chục dặm, mà lúc này công kích của Hắc Vũ cũng đã đến. Hắc Vũ vung thương mãnh ‎liệt về phía Viêm Khiếu Thiên, vô số thương nhận từ trên thương truyền tới, trùng trùng kích hướng Viêm Khiếu ‎Thiên.‎

Viêm Khiếu Thiên hét lớn một tiếng, nhấc vũ khí trong tay đảo về phía Hắc Vũ, một đạo hồng sắc nhận ‎mang mau chóng ập tới Hắc Vũ, vô số thương nhận dĩ nhiên bị nhận mang thực lớn kia đánh bay. Nhận mang uy ‎lực không giảm cấp tốc bay về phía Hắc Vũ, Hắc Vũ đồng dạng hoành thương ngăn cản.‎

‎“Oanh!” Một tiếng vang thật lớn, hồng mang thực lớn kia đột nhiên nổ mạnh trước người Hắc Vũ, Hắc Vũ ‎dĩ nhiên bị trùng trùng oanh kích đánh bay ra ngoài, một dầu vết thực lớn lưu lại trên mặt, chính là sau khi Hắc Vũ ‎bị đánh bay đi đã lưu lại. Tần Vũ quát to một tiếng: “Phí Phí, Tiểu Hắc.” Sau đó trên tay năng lượng mấy trận ba ‎động, cửu thải trường thương tinh thương trong nháy mắt tụ tập mà thành, Tần Vũ cầm thương hướng tới Viêm ‎Khiếu Thiên trùng trùng oanh kích, Viêm Khiếu Thiên nhanh chóng xoay người, đem vũ khí kì quái kia chắn ngang ‎trước ngực.‎

‎“Phanh!” “Phanh!” “Phanh!” liên tiếp ba tiếng, tinh thương của Tần Vũ hung hăng đánh lên vũ khí kỳ quái ‎của Viêm Khiếu Thiên, Tần Vũ chỉ cảm thấy một cỗ lực đạo phản chấn thực lớn từ thân thương truyền về, cánh tay ‎tê rần, suýt nữa không cầm được tinh thương. Mà Viêm Khiếu Thiên liên tiếp bị Tần Vũ ba lần công kích đã ngập ‎sâu vào lòng đất.‎

Hết thảy đều phát sinh trong điện quang hỏa thạch, Tần Vũ thấy Viêm Khiếu Thiên bị đánh chìm vàp trong ‎đất, xoay người cấp tốc nhằm phía Phí Phí và Hắc Vũ hai người, đem hai người tụ tập lại đây, thấp giọng hỏi: ‎‎“Hai người các đệ không việc gì chứ!” Thấy Hầu Phí và Hắc Vũ hai người lắc đầu, Tần Vũ khẽ thở dài, nói tiếp: ‎‎“Quả nhiên a, Viêm Khiếu Thiên dù bị trọng thương nhưng thực lực cũng đủ để so với Động Hư Giả, hai người ‎các đệ cái chống lại vẫn có chút miễn cưỡng a, nếu không để ta đến đối phó hắn là được rồi!”‎

Hầu Phí hét lớn: “Đại ca, không cần lo lắng cho bọn đệ, bọn đệ chỉ bị vết thương nhẹ mà thôi, xem ra ‎không thể xem nhẹ Viêm Khiếu Thiên kia, đại ca, đợi lát nữa đệ cùng tạp mao điểu sẽ trực tiếp dùng chiêu lợi hại ‎nhất của bọn đệ.” Hắc Vũ cũng gật đầu, lạnh nhạt nói: “Đúng vậy, chúng ta hãy dùng chiêu lợi hại nhất đi, còn lại ‎phải trông vào đại ca rồi.” Chiễu của Hắc Vũ và Hầu Phí hắn đã từng thấy, Tần Vũ nặng nề gật đầu, đột nhiên Tần ‎Vũ hướng tới phía sau hét lớn một tiếng, sau đó phất tay một đạo năng lượng bắn về phía đó.‎

‎“Oanh!” Một lỗ thủng thực lớn xuất hiện ở đó, một đạo nhân ảnh cấp tốc phóng lên, hướng tới phương xa ‎cấp tốc chạy đi, Tần Vũ quát to một tiếng:

“Viêm Khiếu Thiên, chạy đi đâu!” Sau đó nhanh chóng xoay người lại, ‎hướng về phía hai người nói: “Đi, chúng ta đuổi theo!” Vừa nói cũng hóa thành một đạo hắc mang đuổi theo, Hầu ‎Phí Hắc Vũ nhìn nhau, cũng đi theo.‎
« Chương TrướcChương Tiếp »