Long Nhị nhìn thân ảnh bọn Tần Vũ xa dần, từ từ nói với Linh Nguyệt còn ở lại: “Linh Nguyệt, ba người Tần Vũ bọn họ không có vấn đề gì chứ? Dù Viêm Khiếu Thiên đã bị đại ca ta đánh trọng thương, nhưng, đó dù sao cũng là Huyền Hư Giả a!” Linh Nguyệt mỉm cười một chút, đồng dạng nhìn phía Tần Vũ ba người biến mất, lạnh nhạt nói: “Thì sao, Viêm Khiếu Thiên không phải bị đại ca ngươi đánh trọng thương rồi sao? Ba huynh đệ Tần Vũ bất cứ người nào thực lực cũng không dưới ta, ta nói cho ngươi biết, Tần Vũ có thể cùng Tôn Giới đối kháng, thực lực rất cường hãn.”
“Cùng Tôn Giới đối kháng?” Long Nhị vẻ mặt không tin, nhìn Linh Nguyệt, kinh ngạc nói: “Tần Vũ hắn mạnh như vậy sao? Ta xem quá thực lực của hắn, cũng chỉ đạt đến trình độ Đạo Giới Giả bình thường thôi a, dù mấy người chúng ta, tùy tiện một người hắn cũng không thể chiến thắng dễ dàng.” Linh Nguyệt mỉm cười không nói, chỉ lẳng lặng nhìn ba người.
Long Nhị thấy Linh Nguyệt không nói gì, đáy lòng hơi thở dài một chút, sau đó ánh mắt lần nữa dừng lại nhìn về phía ba người Tần Vũ. Tiểu Long ở một bên mở miệng nói: “Nhị ca, hiện tại có lẽ không phải lúc cần lo lắng cho bọn họ, chúng ta mau dưỡng thương cho tốt, sau đó đi qua hỗ trợ đi, năng lượng của Tần Vũ đối với linh hồn có hiệu quả đặc biệt mạnh, có lẽ không cần quá nhiều thời gian chúng ta liền có thể khôi phục, chúng ta cũng sẽ nhanh chóng đuổi theo hỗ trợ ba huynh đệ Tần Vũ.”
Long Nhị gật đầu, nhìn thoáng qua Long Tam và Tiểu Long, sau đó mà bắt đầu khôi phục lại, Long Tam và Tiểu Long cũng toàn lực trị thương. Linh Nguyệt liếc kỹ ba người, sau đó lặng yên lui sang một bên, giúp bọn hắn hộ pháp.
※※※
Trên đường tư u ám đại lục đi huyền linh đại lục, một đạo hồng sắc thân ảnh đang cấp tốc phi hành, chính là Viêm Khiếu Thiên, giờ phút này hắn sắc mặt tái nhợt vô cùng, cả người tàn phá tan hoang, khắp nơi chính là vết máu, dù hắn bay rất nhanh, nhưng có thể thấy được hắn bay rất miễn cưỡng, thân thể không ngừng run rẩy.
Viêm Khiếu Thiên giờ phút này trong lòng đang không ngừng mắng to: “Long Nhất đáng chết, ngươi cư nhiên cho ta một chiêu, nếu không phải ta còn có chút năng lực, hôm nay không thể không chết dưới tay của ngươi, hừ, mấy huynh đệ kia của ngươi, dù ta không thể động thủ, ta cũng sẽ không để cho bọn chúng sống, chỉ cần chờ ta về tới Huyền Hư thành, Long Nhị, Long Tam, Tiểu Long ba người các ngươi chờ chết đi cho ta!” Viêm Khiếu Thiên lần nữa xem qua thân thể của mình, trong lòng cười khổ, tình hình hiện giờ của hắn thực sự là xấu đến cực độ, thân thể tàn phá tan honag, cả người đâu còn bộ dạng uy nghiêm cao ngạo lúc mới đầu, Linh Hồn Chi Tâm lại càng bị thương tổn cực lớn, Viêm Khiếu Thiên lẩm bẩm: “Long Nhất tự bạo thực không đơn giản a, tuyệt đối so với được với một kích toàn lực của ta, quả nhiên, lần này đến tự mình tru sát hắn vẫn là chính xác, nếu như để hắn đột phá tới Huyền Hư Giả rồi, dù ta có nhất lưu giáng hồng huyền khí tương trợ, ta cũng chưa chắc có thể chiếm được bao nhiêu tiện nghi a.”
Viêm Khiếu Thiên nghĩ tới đây, không khỏi nghĩ tới bốn người phía sau, Viêm Khiếu Thiên nhíu mày, thầm nghĩ: “Bốn người kia, rõ ràng là Giới Giả, tại sao lại đến nơi này, chẳng lẽ bọn họ chính là lần trước…” Viêm Khiếu Thiên nghĩ tới đây, lẩm bẩm: “Bọn họ, tất sẽ đuổi theo tới đây, ta phải nhanh hơn nữa, liều mạng trọng thương cũng phải trở lại Huyền Hư thành, chỉ có nơi đó mới thực sự an toàn.” Vừa nói, Viêm Khiếu Thiên lại lần nữa tăng tốc, hướng tới huyền linh đại lục bay đi.
Ba huynh đệ Tần Vũ giờ phút này cũng đang ở trên con đường này cấp tốc phi hành, Tần Vũ cau mày nói: “Tiểu Hắc, đệ xác định người đó bay về phía này phải không?” Hắc Vũ gật đầu, từ từ nói: “Đích xác là hướng này, bất quá, đại ca, chúng ta thực sự có thể kích sát người nọ sao? Dù nói người nọ thụ thương rất nặng, nhưng dù sao cũng là Huyền Hư Giả, Huyền Hư Giả cùng Tôn Giới Giả không phải chỉ kém một gạch sao?”
Hầu Phí không biết từ lúc nào đã triệu ra hắc sắc đại côn của hắn, không ngừng vũ động, Hầu Phí hét lớn: “Cạp cạp! Đại ca, quản hắn là Huyền Hư Giả hay không phải Huyền Hư Giả làm gì, ba huynh đệ chúng ta liên thủ, còn sợ một kẻ bị trọng thương sao, nha, nhìn ta không một côn đập nát đầu hắn không được.”
Tần Vũ mỉm cười gật đầu, từ từ nói: “Phí Phí nói rất đúng, ba huynh đệ chúng ta liên thủ, nhất định có thể bắt được Huyền Hư Giả kia, đi thôi! Chúng ta gia tăng tốc độ hướng phía trước đuổi theo nào!”
※※※
Bên bờ huyền linh đại lục, Viêm Khiếu Thiên cảm thụ được khí tức quen thuộc của nơi này, trong lòng mỉm cười, lớn tiếng nói: “Rốt cuộc cũng tới rồi, hừ, Long Nhị Long Tam, Tiểu Long, đừng tưởng rằng đại ca ngươi bắt ta thề rồi ta sẽ không thể đối phó các ngươi, chờ xem, các ngươi sớm muộn cũng sẽ chết. Ha ha!” Đột nhiên một đạo thanh âm xa lạ từ trên bầu trời truyền tới, “Ngươi có thể sống qua hôm nay hay không vẫn rất khó nói đấy!” Viêm Khiếu Thiên trong lòng căng thẳng, ngẩng đầu hướng lên trời nhìn lên đi, ba đạo thân ảnh hai đen một vàng đang trôi nổi trên đỉnh đầu Viêm Khiếu Thiên. Viêm Khiếu Thiên liếc mắt một cái liền biết, ba người này đúng là ba Giới Giả theo sau mà đến, cũng là ba người Tần Vũ.
Viêm Khiếu Thiên ánh mắt âm trầm, nhìn ba người trầm ngâm nói: “Ba vị là người phương nào, Viêm mỗ hình như chưa từng chọc tới các vị?” Tần Vũ ba người từ trên bầu trời chậm rãi tiêu sái hạ xuống, Tần Vũ mỉm cười nói: “Thế nào, Viêm huynh, chúng ta vừa rồi không phải mới gặp nhau sao? Như thế nào nhanh như vậy đã quên!” Viêm Khiếu Thiên ngoài cười nhưng trong không cười, lạnh nhạt nói: “Nga! Thì ra là ba vị, không biết ba vị đến đó đến vì cái gì a?”
Tần Vũ đánh giá cẩn thận Viêm Khiếu Thiên, dù là bị trọng thương, trên người vẫn tự nhiên tản mát ra một cỗ uy thế khó hiểu, Tần Vũ trước kia từng thấy loại uy thế này, đó là kẻ ở lâu trên ngôi cao trường kì tích lũy mà thành, Tần Vũ thầm nghĩ: “Chẳng lẽ hắn là đại nhân vật trong Huyền Hư thành?” Chợt nghiêm mặt nhìn hắn nói: “Thế nào, các hạ đả thương mấy vị bằng hữu của ta chẳng lẽ cứ như vậy mà đi sao?”
Viêm Khiếu Thiên trong lòng căng thẳng, thần sắc lạnh lùng nói: “Nga! Chẳng lẽ các hạ còn muốn thay bọn họ đòi nợ ư, ta rất muốn biết, ba vị Giới Giả các ngươi tại sao có thể cùng bốn người kia trở thành bằng hữu?” Tần Vũ mỉm cười nói: “Aa, cái này không phiền ngươi phải suy nghĩ nhiều, ta cùng Long Nhất bọn họ là bằng hữu, nếu là bằng hữu, ta cũng không thể trơ mắt nhìn ngươi cứ như vậy rời đi, càng huống chi giữa chúng ta cũng còn có chút ân oán, có phải không?” Vừa nói, đôi mắt Tần Vũ gắt gao chăm chú nhìn hắn.
Viêm Khiếu Thiên bị Tần Vũ nhìn chăm chú cả người cảm thấy không được tự nhiên, trong lòng thầm kì quái, trước mắt người này bất quá chỉ là một Huyền Giới Giả, có thể có tư cách gì làm cho tâm thần mình không yên, Viêm Khiếu Thiên hít sâu một hơi, mạnh mẽ tự trấn định nói: “Nga! Ta cố nghe xem, ta cùng các hạ đến cùng có cừu hận gì, ta cũng không nghĩ muốn vô duyên vô cớ trở thành quỷ dưới đao của các ngươi.” Hầu Phí nghe xong cả giận nói: “Đại ca, cùng người này nói nhảm làm gì, chúng ta cùng tiến lên đi, cứ dè dặt phiền toái quá.” Vừa nói liền quơ cây côn trong tay.
Cây côn của Hầu Phí vừa hiện ra, nhãn thần Viêm Khiếu Thiên hiện lên một tia quang mang kì lạ, trong lòng hưng phấn không thôi, chỉ là trên mặt không có bất cứ biểu hiện gì. Chỉ nghe Viêm Khiếu Thiên quát to:“Hừ! Muốn tới thì tới đi, ta còn không để ba người bọn ngươi vào mắt.” Kì thật Viêm Khiếu Thiên ngoài miệng nói như vậy, kì thực nếu không, giờ phút này hắn nội tâm giống như phiên giang đảo hải chấn động không thôi, thầm nghĩ: “Long Nhất xem ra không gạt ta a, vật kia hắn thực sự thấy qua, a ha ha, lão thiên đối với ta thực cũng không tệ a, còn một kiện nữa, nhất định đã ở trên người một người trong số họ, hừ, không ngờ thứ này cư nhiên trên người Giới Giả, thực sự lãng phí, ta nhất định phải lấy được hai kiện đồ vật này!”
Viêm Khiếu Thiên nhìn thoáng qua ba người, tình hình lúc này đối với hắn cũng rất bất lợi, Linh Hồn Chi Tâm của hắn đã bị thương nặng, thực lực cũng chỉ tương đương với Động Hư Giả, dù có được nhất lưu giáng hồng huyền khí tương trợ cũng chỉ có thể nói là đạt đến ngưỡng Huyền Hư Giả mà thôi. Mà ba người trước mắt, hắn cũng không dám nói có thể chiến thắng một cách dễ dàng, dù sao vạn nhất ba người xuất hiện thứ gì giống như bốn người u long hợp trận, hôm nay hắn hơn phân nửa phải chết ở chỗ này. Mà trong đó còn có một người làm hắn lo lắng, chính là Tần Vũ, dù từ biểu hiện ra mới chỉ là Huyền Giới Giả, nhưng luôn luôn có một loại áp lực không rõ ràng từ trên người Tần Vũ phát ra, Viêm Khiếu Thiên có thể khẳng định chính là Tần Vũ tuyệt đối không giống biểu hiện ra đơn giản như vậy.
Tần Vũ đưa tay kéo Hầu Phí về rồi hướng về phía Viêm Khiếu Thiên lạnh nhạt nói: “Viêm huynh, huynh khó có khả năng quên được chúng ta, trước đó không lâu huynh không phải phái Âm Mộc mang theo u long tứ tướng đến hư không tàn trận đuổi gϊếŧ chúng ta hay sao?” Viêm Khiếu Thiên lớn tiếng nói:
“Thì ra là các ngươi, gϊếŧ chết Lý Can chính là các ngươi, các ngươi đi vào trong đó là vì…” Viêm Khiếu Thiên nói tới đây, thần sắc dĩ nhiên kinh hãi không thôi, gấp giọng nói: “Chẳng lẽ, trước đó không lâu năng lượng ba động khắp thiên gian kia là các ngươi làm ra, chẳng lẽ vật kia thực sự…” Tần Vũ không nói gì chỉ gật đầu, lạnh nhạt nói: “Thế nào, Viêm huynh với vật kia cũng có hứng thú sao?”
Viêm Khiếu Thiên thần sắc liên tiếp thay đổi mấy lần, lại chuyển thành kiên định, cười lạnh nói: “Aa! Không ngờ a, vật kia cũng đã xuất thế, xem ra huyền giới thực là có đại loạn động a, đã như vầy ta cũng không nhiều lời, có thể bắt ta hay không, còn phải xem bản lãnh của các ngươi, nếu không, các ngươi chờ toàn bộ Hư Giả đuổi gϊếŧ đi!” Tần Vũ nghiêm sắc mặt, lãnh đạm nói:
“Không cần ngươi nhiều lời, hôm nay giữa chúng ta cũng nên tính toán một thể đi, cho dù là chết vì Long Nhất, hôm nay cũng không thể lưu ngươi được, Tiểu Hắc, Phí Phí chúng ta lên!”
Hầu Phí huy động cây côn thực lớn trong tay, khóe miệng lộ vẻ hưng phấn, khiển trách: “Cạp cạp! Đại ca, ta muốn xem xem Huyền Hư Giả đến tột cùng lợi hại thế nào.” Hắc Vũ cũng gật đầu, một cây hắc sắc trường thương từ trong tay nhanh chóng thoát ra, Hắc Vũ nắm chặt trường thương trong tay, một cỗ khí thế lẫm liệt đột nhiên phả ra, Viêm Khiếu Thiên nhìn trường thương trong tay Hắc Vũ và cây côn trên tay Hầu Phí, trong ánh mắt hiện lên một tia quang mang kì lạ, thoáng qua tức thời, thầm nghĩ: “Hai người này tuyệt đối không phải Giới Giả, khí thế như vậy tuyệt đối không phải Giới Giả, bọn họ là Hư Giả!”
Viêm Khiếu Thiên nội tâm trầm xuống, một cỗ khí thế tuyệt cường từ trong cơ thể bộc phát, trực diện khí thế của Hầu Phí và Hắc Vũ hai người, một cỗ lực đạo vô hình trùng trùng tràng kích một chỗ, không gian không ngừng nổi lên hỏa hoa. Tần Vũ biến sắc, giới linh khải trong nháy mắt mặc lên người, một cỗ khí thế tuyệt cường đồng dạng từ trong cơ thể bộc phát, cùng Hắc Vũ và Hầu Phí kết hợp cùng một chỗ, trực tiếp đón nhận khí thế tuyệt cường của Viêm Khiếu Thiên kia.
Viêm Khiếu Thiên ánh mắt tinh quang chợt lóe, một đạo hồng mang xuất hiện trong lòng bàn tay, trong nháy mắt hóa thành một thanh vũ khí kì lạ, sau đó vung vũ khí bổ qua phía Hầu Phí ở bên trái, Hầu Phí vung côn ngăn cản, chỉ cảm thấy một cỗ lực đạo mãnh liệt theo côn truyền đến, đương tràng phun ra một ngụm máu tươi, sau đó bị đánh bay ra mấy chục dặm, mà lúc này công kích của Hắc Vũ cũng đã đến. Hắc Vũ vung thương mãnh liệt về phía Viêm Khiếu Thiên, vô số thương nhận từ trên thương truyền tới, trùng trùng kích hướng Viêm Khiếu Thiên.
Viêm Khiếu Thiên hét lớn một tiếng, nhấc vũ khí trong tay đảo về phía Hắc Vũ, một đạo hồng sắc nhận mang mau chóng ập tới Hắc Vũ, vô số thương nhận dĩ nhiên bị nhận mang thực lớn kia đánh bay. Nhận mang uy lực không giảm cấp tốc bay về phía Hắc Vũ, Hắc Vũ đồng dạng hoành thương ngăn cản.
“Oanh!” Một tiếng vang thật lớn, hồng mang thực lớn kia đột nhiên nổ mạnh trước người Hắc Vũ, Hắc Vũ dĩ nhiên bị trùng trùng oanh kích đánh bay ra ngoài, một dầu vết thực lớn lưu lại trên mặt, chính là sau khi Hắc Vũ bị đánh bay đi đã lưu lại. Tần Vũ quát to một tiếng: “Phí Phí, Tiểu Hắc.” Sau đó trên tay năng lượng mấy trận ba động, cửu thải trường thương tinh thương trong nháy mắt tụ tập mà thành, Tần Vũ cầm thương hướng tới Viêm Khiếu Thiên trùng trùng oanh kích, Viêm Khiếu Thiên nhanh chóng xoay người, đem vũ khí kì quái kia chắn ngang trước ngực.
“Phanh!” “Phanh!” “Phanh!” liên tiếp ba tiếng, tinh thương của Tần Vũ hung hăng đánh lên vũ khí kỳ quái của Viêm Khiếu Thiên, Tần Vũ chỉ cảm thấy một cỗ lực đạo phản chấn thực lớn từ thân thương truyền về, cánh tay tê rần, suýt nữa không cầm được tinh thương. Mà Viêm Khiếu Thiên liên tiếp bị Tần Vũ ba lần công kích đã ngập sâu vào lòng đất.
Hết thảy đều phát sinh trong điện quang hỏa thạch, Tần Vũ thấy Viêm Khiếu Thiên bị đánh chìm vàp trong đất, xoay người cấp tốc nhằm phía Phí Phí và Hắc Vũ hai người, đem hai người tụ tập lại đây, thấp giọng hỏi: “Hai người các đệ không việc gì chứ!” Thấy Hầu Phí và Hắc Vũ hai người lắc đầu, Tần Vũ khẽ thở dài, nói tiếp: “Quả nhiên a, Viêm Khiếu Thiên dù bị trọng thương nhưng thực lực cũng đủ để so với Động Hư Giả, hai người các đệ cái chống lại vẫn có chút miễn cưỡng a, nếu không để ta đến đối phó hắn là được rồi!”
Hầu Phí hét lớn: “Đại ca, không cần lo lắng cho bọn đệ, bọn đệ chỉ bị vết thương nhẹ mà thôi, xem ra không thể xem nhẹ Viêm Khiếu Thiên kia, đại ca, đợi lát nữa đệ cùng tạp mao điểu sẽ trực tiếp dùng chiêu lợi hại nhất của bọn đệ.” Hắc Vũ cũng gật đầu, lạnh nhạt nói: “Đúng vậy, chúng ta hãy dùng chiêu lợi hại nhất đi, còn lại phải trông vào đại ca rồi.” Chiễu của Hắc Vũ và Hầu Phí hắn đã từng thấy, Tần Vũ nặng nề gật đầu, đột nhiên Tần Vũ hướng tới phía sau hét lớn một tiếng, sau đó phất tay một đạo năng lượng bắn về phía đó.
“Oanh!” Một lỗ thủng thực lớn xuất hiện ở đó, một đạo nhân ảnh cấp tốc phóng lên, hướng tới phương xa cấp tốc chạy đi, Tần Vũ quát to một tiếng:
“Viêm Khiếu Thiên, chạy đi đâu!” Sau đó nhanh chóng xoay người lại, hướng về phía hai người nói: “Đi, chúng ta đuổi theo!” Vừa nói cũng hóa thành một đạo hắc mang đuổi theo, Hầu Phí Hắc Vũ nhìn nhau, cũng đi theo.