Trong Hồng Mông không gian, vẫn ngôi nhà tranh trôi nổi kia, Hồng Mông, Lâm Mông lo lắng cùng đợi Tần Vũ, mặc dù chỉ là chỉ chốc lát, nhưng lại vẫn đang rất tò mò Tần Vũ đến cùng đi làm gì?
Dưới tàng cây quế trước nhà tranh, Hồng Mông, Lâm Mông tâm ý vừa động, trước mắt chợt lóe, Tần Vũ liền xuất hiện, chỉ thấy Tần Vũ tươi cười, Hồng Mông, Lâm Mông hai người không khỏi nhìn nhau cười, Hồng Mông mở miệng: “Xem thần sắc của tam đệ, không biết có biện pháp gì tốt không? Có phải đã giải khai hàm nghĩa của mười sáu chữ kia?”
Tần Vũ mỉm cười gật đầu: “Quả thật đệ có một ít ý nghĩ kỳ diệu, nhưng cụ thể thì còn phải làm mới biết được, mấy vấn đề này còn là lý luận, ngay cả đệ cũng không biết hậu quả của nó.” Dứt lời, tay đảo một cái, một viên linh châu đen như mực liền xuất hiện.
Hai mắt Hồng Mông, Lâm Mông gắt gao nhìn chằm chằm hạt châu trên tay Tần Vũ, Lâm Mông mở miệng: “Đây... Đây không phải Định Nguyên châu của Xa Hầu Viên sao?” Tần Vũ gật đầu, Hồng Mông ở một bên mở miệng: “Cái này và việc chúng ta muốn theo đuổi có quan hệ gì? Nói đi, ta muốn tham khảo ý kiến của đệ.”
Tần Vũ nghiêm mặt nói: “Đệ không biết phỏng đoán của đệ có đúng hay không, nhưng các huynh hẳn là còn nhớ Xa Hầu Viên chứ?” Hai người gật đầu, “Còn nhớ lúc đầu nhị ca từng nói qua Định Nguyên châu do Xa Hầu Viên luyện chế căn bản chính là một nguyên hình vũ trụ, đáng tiếc vũ trụ vày không có thời gian pháp tắc, không gian pháp tắc, nhưng nó vẫn là một pháp bảo. Lúc ấy đệ liền nghĩ, nếu như Định Nguyên châu này đạt tới hoàn mỹ, cũng sẽ là một vũ trụ hoàn toàn, vậy sẽ là dạng tình huống thế nào.”
“Mười sáu chữ, nạp vũ hoàn hư, nạp trụ quy nhất. Hỗn độn quy nguyên, thiên lộ trùng hiện. Hơn nữa nhị ca cũng từng nói qua, cơ thể người đã là vũ trụ, đệ đột nhiên lại nghĩ tới cảnh giới Nguyên Điểm chi cảnh lúc đầu đệ tu luyện, vì vậy đệ to gan nghĩ, chúng ta có thể không đem vũ trụ của chúng ta luyện đến thực chất hóa, giống như Định Nguyên châu của Xa Hầu Viên, như vậy tựa hồ cũng cùng hỗn độn quy nguyên tương xứng hợp. Hơn nữa Hồng Mông không gian vô biên vô hạn, nhưng vũ trụ của chúng ta vẫn đang bên ngoài Hồng Mông không gian, cho nên đệ cho rằng mặc dù là Hồng Mông không gian vẫn đang có giới hạn của nó, chỉ là chúng ta không cách nào biết thôi, chúng ta mặc dù là Hồng Mông chưởng khống giả, nhưng không phải cũng không thể siêu thoát khỏi Hồng Mông không gian sao?”
Hồng Mông, Lâm Mông hai người gật đầu, cũng tỏ vẻ tán thành. Bọn họ trên mặt mặc dù vẻ mặt không thể hiện nhiều, nhưng giờ phút này nội tâm như là phiên giang đảo hải, tình tiết phức tạp. Tần Vũ không hổ là thiên tài, cũng khó trách hắn dĩ nhiên có thể dựa vào chính mình khai sáng ra vũ trụ, có thể dựa vào chính mình hoàn thiện vũ trụ, hơn nữa thời gian rất ngắn rất ngắn. Chỉ nghe Tần Vũ nói tiếp: “Cho nên đệ đoán chắc ở ngoài Hồng Mông không gian càng là hư vô không gian rộng lớn, mỗi khai sáng xuất ra một vũ trụ, chúng ta liền chiếm cứ một bộ phận, đến khi một trăm hàng trên kim bảng đầy, hư vô không gian mới có thể bị lấp đầy. Mà nạp vũ hoàn hư, nạp trụ quy nhất. Hỗn độn quy nguyên, thiên lộ trùng hiện. Việc chúng ta phải làm chính là đem vũ trụ của chúng ta vô hạn áp súc, luyện hóa thành cùng loại tồn tại của Định Nguyên châu.”
Hồng Mông trầm tư trong chốc lát, mở miệng: “Đích xác, giải thích như vậy là hợp lý nhất, nhưng như vậy đối với vũ trụ có ảnh hưởng hay không?”
Tần Vũ lắc đầu, nói: “Đệ không biết, dù sao trước chúng ta cũng không nghe nói qua ai có năng lực này. Nhưng là linh châu nhất thành, vũ trụ vẫn là vũ trụ, chỉ bất quá hẳn là biến thành một bộ phận của tự thân chúng ta, trở thành cùng loại tồn tại của Định Nguyên châu, đương nhiên khi đó vũ trụ đã thực chất hóa. Còn nhớ rõ chỉ xích thiên nhai không? Vô hạn tiểu cũng là vô hạn đại, lớn nhỏ chỉ là tương đối mà nói.”
“Ta nghĩ, cách nói của tam đệ là đúng, hơn nữa làm như vậy ảnh hưởng khó có khả năng không có, vũ trụ của chúng ta khẳng định biết sinh ra có chút biến hóa, về phần là biến hóa gì thì nói không chắc. Có lẽ nên thử qua mới biết được.” Lâm Mông nói, dừng một chút, sau đó lại nói: “Hơn nữa trước mắt còn có mấy vấn đề, một là, chúng ta nên luyện hóa vũ trụ thế nào? Hai là, sau khi luyện hóa đối với cả không gian, thậm chí tự thân chúng ta có ảnh hưởng hay không. Ba là, mặc dù chúng ta luyện hóa, thiên lộ xuất hiện, thế giới phía sau thiên lộ kia có phải là thế giới mới chúng ta chờ mong?”
Chưa người nào mở miệng nói chuyện, hiển nhiên đối với việc này cũng không phải không có băn khoăn, một lúc lâu, Hồng Mông có chút thở dài nói: “Về điểm thứ nhất ta nghĩ hẳn là không có gì vấn đề, lúc đầu quá trình ta khai sáng vũ trụ cùng Xa Hầu Viên giống nhau, hiện giờ chỉ bất quá đưa về hình dạng hạt châu, ta nghĩ thay đổi một chút, cũng không có vấn đề gì. Mà hai vấn đề sau đó, ta không biết.”
Ba người ai cũng không mở miệng, đối mặt với việc không biết gì đó, loài người luôn cảm thấy sợ hãi. Trải qua hơn vạn ức năm sống bình tĩnh, mặc dù là Tần Vũ cũng đã yêu cuộc sống như vậy, tính cách ít đi một tia tàn nhẫn trong dĩ vãng, thêm mấy phần ôn nhu nhân từ. Đột nhiên giữa não hải hiện ra rất nhiều hình ảnh, nhớ tới trên phàm trần Tử Huyền tinh vì phụ thân cay đắng liều mạng luyện công, nhớ tới tại phàm trần kinh nghiệm cùng mọi người đối kháng, nhớ tới tiên ma yêu giới cùng Vũ Hoàng bọn họ đối kháng, nhớ tới ba huynh đệ hăng hái tung hoành tiên ma yêu giới... Chỗ nào không một lần kinh lịch thiên tân vạn khổ, lại có bao nhiêu lần không phải bồi hồi bên bờ sinh tử, hiện giờ, hiện đối diện với cái không biết vô tận trước mắt lại lui bước sao?
Tần Vũ nghĩ đến đây, không khỏi mồ hôi lạnh liên tiếp, trong miệng không ngừng nhắc tới: “Ta là Tần Vũ, ta là Tần Vũ...” Một lúc lâu, một cỗ khí thế lẫm liệt từ thân Tần Vũ phát ra, ngoài miệng vẫn như cũ nói: “Tần Vũ, ta là Tần Vũ, ha ha, không phải là đối mặt với thế giới không biết sao? Năm đó ta đều sống qua, còn nay thì sao?” Dứt lời, mặt hướng Hồng Mông cùng Lâm Mông, nói: “Đại ca, nhị ca, quyết định đi, chúng ta cay đắng tu luyện không phải là vì thăm dò không gian cao hơn sao? Tương lai mờ mịt, nhưng huynh đệ đồng lòng, kỳ lực đoạn kim, có gì chúng ta không thể vượt qua, lẽ nào các huynh thật sự hài lòng với hiện trạng an tĩnh này sao?” Hồng Mông, Lâm Mông hai người giương mắt nhìn, trong ánh mắt Tần Vũ tràn ngập tự tin, tràn ngập dũng khí, trong đôi mắt thâm thúy kia, thỉnh thoảng hiện ra quang mang, đó là ngạo khí trời sinh bất khuất trong cốt tuỷ.
Hồng Mông, Lâm Mông hai người đã bị Tần Vũ cảm nhiễm, trong nháy mắt hai loại khí thế lẫm liệt từ thân hai người ào ạt toả ra xung quanh, cùng của Tần Vũ hội hợp một chỗ, chấn động cả Hồng Mông không gian, Hồng Mông cười lớn: “Tam đệ nói rất đúng, ha ha, chúng ta ba huynh đệ cùng nhau xông vào thế giới không biết kia, cho dù thiên huỷ diệt, ta tự nguy nhiên bất động như thái sơn, ha ha.”
Tiếp theo Hồng Mông bình phục tâm tình của mình, nhìn Lâm Mông cùng Tần Vũ nói: “Hiện tại ta đem phương pháp luyện hóa vũ trụ nói cho các đệ, dù sao lần đầu tiên thí nghiệm, ta cũng không biết hậu quả, chúng ta ba người lúc tu luyện tách nhau ra, hiện giờ Hồng Mông không gian bất cứ nơi nào chúng ta cũng có thể đi, chúng ta đều tự tìm được một chỗ, liền có thể thực hiện.” Nói xong, tay nhẹ nhàng vung lên, hai đạo kim sắc quang mang bay vụt đến Lâm Mông, Tần Vũ hai người.
Lâm Mông, Tần Vũ chỉ cảm thấy trong đầu trong nháy mắt hiện ra đại lượng tin tức, hai người trở về chỗ cũ chỉ chốc lát, Tần Vũ lẩm bẩm: “Thật thần kỳ.”
Hồng Mông khoát khoát tay, ý bảo hai người tự mình rời đi, tìm kiếm nơi thực hiện, Tần Vũ cùng Lâm Mông hai người thoáng hạ thấp người, liền cáo từ rời đi.
Tần Vũ tìm trong Hồng Mông không gian một điểm cách phía nam nhà tranh hàng ức dặm, trực tiếp khoanh chân ngồi ở không trung, trong đầu cẩn thận xem lại pháp quyết mới vừa rồi Hồng Mông truyền lại, rất đơn giản, nhưng lại rất phức tạp, chính là trực tiếp sử dụng cao nhất linh khí, Hồng Mông linh khí thực hiện luyện hóa.
Tần Mông vũ trụ, lớn đến mức dù là Thiên Tôn cũng không có cách đoán trước lớn nhỏ của nó, chỉ có Tần Vũ thân là sáng tạo giả mới có thể biết nó rộng bao nhiêu. Trong Hồng Mông không gian, Tần Vũ cả người tản mát ra kim sắc quang mang, đó là Tần Vũ hấp thu Hồng Mông linh khí mà thành, Hồng Mông linh khí một tia bị Tần Vũ đưa vào trong cơ thể, tại thể nội đem hồng mông linh khí không ngừng áp súc, từ từ một viên kim sắc kim đan dần dần hình thành.
Luyện hóa vũ trụ cũng không phải chỉ thật sự đem Hồng Mông linh khí phóng thích đến trong Tần Mông vũ trụ, vũ trụ chính là Tần Vũ sáng tạo, nhân thể tức vũ trụ, kì thật nói xong liền tiến thêm một bước, tức tâm ta tức vũ trụ, vũ trụ tức tâm ta, đem lòng mình thần trầm tĩnh trong đan châu, làm cho kim đan cùng linh hồn của chính mình, vũ trụ thuỷ nhũ giao dung, tam giả chi gian bất đoạn đích giao hoán, phục chế tin tức, dần dần kim đan từ từ trở nên trong suốt, sau đó từ từ chuyển hóa thành màu đen, Tần Vũ có thể cảm giác được đến tại nơi cái nhỏ nhỏ màu đen trong hạt châu, một mảnh vũ trụ đầy đủ đang từ từ thành hình, hơn nữa cùng vũ trụ của chính mình giống nhau như đúc.
Cùng lúc đó, cả Tần Mông vũ trụ, lôi thanh đại tác, vô số phương thẩm thấu xuất ra một tia kim sắc linh khí, trừ người của tân thần giới, cùng với số ít người ở đệ nhị tầng không gian biết đây là Hồng Mông linh khí ra, đều không ai biết. Đơn giản năng lượng này cũng không quấy nhiễu trật tự tiến hành bình thường của vũ trụ.
Khương Lan đang ở cùng Tần Đức đánh cờ, giương mắt nhìn bầu trời rung chuyển không yên, trong lòng lẩm bẩm: “Tiểu Vũ a, con đến cùng là định làm gì đây?”
Trong Tử Huyền phủ, đám người Hắc Vũ, Bạch Linh, Hầu Phí, Khương Lập, Tần Tư, Tần Phong, Tần Chính, Hồng Vân, Tử Hà cũng đồng thời nhìn phía bầu trời rung chuyển không yên, Khương Lập trong thần sắc tràn ngập lo lắng, trong lòng nhưng vẫn có lão thiên phù hộ. Bởi vì trước đó Tần Vũ có nói qua, cho nên mọi người cũng không có bao nhiêu kinh hoảng.
Hầu Phí nhìn bầu trời, nói: “Dát dát, việc này nhất định là do đại ca làm, cũng không biết còn có thể xuất hiện tình huống nào.”
Hắc Vũ nhìn không trung, trong ánh mắt thỉnh thoảng lòe ra một tia dị mang, không nói, một lát sau, mang theo Bạch Linh quay trở về phủ đệ của mình. Mọi người cũng lục tục quay trở về.
Hồng Mông không gian, hắc đan của Tần Vũ đã từ từ hình thành, đột nhiên đúng lúc này một đạo khí tức u hắc bất minh từ trong đan điền dâng lên, dung nhập vào trong hắc sắc đan châu, hắc sắc hạt châu từ bên trong đan điền chậm rãi dâng lên, dần dần dung nhập trong đại não. Một khắc khi hắc châu đình chỉ này, cả vũ trụ hoàn toàn đảo chiếu vào trong hắc châu, Tần Vũ có thể cảm giác được, thế giới bên trong hắc châu chính là Tần Mông vũ trụ của bản thân.
Tần Vũ mở mắt ra, cảm giác thần kỳ của hắc sắc đan châu, mở miệng: “Hạt châu này còn rất nhiều thần bí, ta cũng không có cách hoàn toàn hiểu rõ, gọi là Hỗn Độn thiên châu đi!”
Cùng thời gian, ở một nơi cách phía đông nhà tranh hàng ức dặm, Hồng Mông mở mắt ra, lộ ra ý tươi cười, còn về phía tây hàng ức dặm, Lâm Mông đồng dạng mở hai mắt, lộ ra tươi cười, ba người lòng có nhận thấy, đồng thời phóng xuất ra thiên châu khí tức của chính mình, trong phút chốc thiên địa cự biến.