Quyển 2 - Chương 9: GIỚI ẤN TINH VŨ



“Đến đây, đến đây nào, nhị đệ, hai chúng ta lần đầu gặp mặt, nhất định phải uống thực thống khoái, rượu này do ta thu thập chín trăm chín mươi chín loại tài liệu của huyền giới tiểu cảnh thiên này, tốn hao của ta chín nghìn chín trăm chín mươi chín năm mới luyện chế thành túy thần lộ a, trong ngày thường ta đều tiếc không nỡ uống a!” Trên một cái bàn trong phòng, Tần Vũ đang bị Thiên Thương dùng sức lôi kéo rót rượu, Tần Vũ cũng cực lực phụng bồi.

Rượu rất thơm rất thuần, vào mồm nóng bỏng nhưng trong nháy mắt lại hóa thành ngọt lịm dâng lên trong lòng, Tần Vũ mỗi lần uống xong một chén, đều cảm giác được l*иg ngực một trận thư sướиɠ, thoáng điều tức chốc lát, liền cảm giác được một cỗ năng lượng thanh lương thần kỳ dâng lên trán, khiến cho hắn cùng giới ấn giữa trán liên lạc cũng càng thêm mật thiết.

“Rượu ngon a!” Tần Vũ cảm khái.

“Ha ha, đây đích xác là rượu ngon, mà ngay cả Sáng Giới thành ba lão bất tử kia cũng đều chưa từng được uống thử.” Thiên Thương sắc mặt ửng đỏ, trong ánh mắt mang theo một tia mê ly, hiển nhiên đã có ba phần hơi men.

Tần Vũ uống rượu vẫn đang thích, mặc dù rượu này quả thực mê người, nhưng Tần Vũ biết trọng điểm hôm nay cũng không phải là đơn giản uống rượu như thế, thần sắc nghiêm trang, nhìn về phía Thiên Thương nói: “Đại ca a, rượu cũng uống được không ít rồi, có thể giải thích những nghi hoặc trong lòng tiểu đệ được không? Tiểu đệ xin hỏi đại ca một câu, đại ca là Tôn Giới Giả?”

Thiên Thương thấy Tần Vũ hỏi, trong lòng mỉm cười, sau đó ngồi nghiêm thân thể, chỉ trong nháy mắt sắc mặt liền khôi phục lại bình thường, một tia mê ly trong ánh mắt cũng đã biến mất, trong chớp mắt lại khôi phục lại bộ dạng Tần Vũ gặp lúc ban đầu, lạnh nhạt tự nhiên, ít đi một phần lãnh ngạo cô cao, nhiều thêm một phần ôn văn nho nhã.

Thiên Thương hướng về phía Tần Vũ gật đầu, nói: “Đích xác, ta là Tôn Giới Giả, nhị đệ có nghi vấn gì khác à?” Tần Vũ nhìn Thiên Thương trầm ngâm nói: “Theo đệ được biết, cả huyền giới tiểu cảnh thiên chỉ có ba vị Tôn Giới Giả, nhưng đại ca cũng là Tôn Giới Giả, đệ muốn biết thế giới này đến cùng có bao nhiêu cao nhân đệ không biết đây?”

“Ha ha! Nhị đệ có tâm, đích xác thế giới này cao nhân vô số, Tôn Giới Giả theo ta biết ngoài ba vị ở Sáng Giới thành kia ra, còn có hai người, nhưng cụ thể thứ cho ta không tiện tiết lộ, sau này đệ tự nhiên sẽ gặp, không chỉ có là Tôn Giới Giả, mà ngay cả Huyền Hư Giả đều có tồn tại mấy lão bất tử, thực lực so với ba vị kia trước mắt còn cường hoành hơn mấy phần, sau này vạn nhất gặp gỡ, nhị đệ ngàn vạn lần phải cẩn thận.”

Tần Vũ gật đầu, hơi nhíu mày, sau đó trầm giọng nói: “Vậy giới diễn linh thú kia thì sao? Như thế nào xuất hiện ở đây, cho dù huynh là Tôn Giới Giả, cũng không thể thu phục một con giới diễn linh thú được?”

Thiên Thương mỉm cười nói: “Đích xác, đây không phải ta một mình thu phục, cũng là ta cùng năm lão bất tử kia cùng nhau thu phục, lúc đầu khi dị thú này xuất hiện, vừa lúc bị ta phát hiện, cho nên ta buộc mấy lão bất tử kia lại đây giúp ta cùng thu phục nó, lúc ấy chúng ta cũng là chiến đấu suốt mấy năm, mới bắt được, sau đó cường hành cải biến linh hồn ấn ký, làm cho nó nhận ta làm chủ thôi.”

Có giới diễn linh thú này, huyền giới tiểu cảnh thiên này lại có ai có thể vượt qua? Tần Vũ nhìn Thiên Thương, đạm nhiên nói: “Vậy người đối với ta…” Tần Vũ cũng không xưng hô là đại ca, ít nhất hắn muốn hiểu được Thiên Thương đến gần hắn có mục đích gì, hắn vẫn như cũ còn nhớ lúc đầu Tử Lôi cùng hắn nói qua, lôi bản nguyên của hắn dẫn xuất vạn giới chấn động, cho nên tồn tại của hắn, Thiên Thương khó có khả năng không biết.

Lời vừa ra miệng, đã bị Thiên Thương chặn lại nói: “Nhị đệ cứ yên tâm đi, ta đối với đệ cũng không có ác ý, kì thực sự tồn tại của đệ tất cả Giới Giả chúng ta đều đã biết rồi, nhưng của thân phận chân thực của đệ cũng chỉ có ta cùng năm lão bất tử kia biết, kì thực thuộc tính cùng bản nguyên kết hợp sinh ra vạn giới chấn động, cũng không phải chỉ có mình đệ, ta cùng mấy lão bất tử kia cũng vậy, mà còn có thiểu số mấy vị Thánh Giới Giả cũng thế. Đây đối với Giới Giả chúng ta mà nói cũng không phải chuyện xấu.”

“Đại ca huynh…” Thiên Thương lại một lần nữa cắt đứt lời của hắn, nói:

“Đệ nhất định rất kì quái, dù chúng ta biết sự tồn tại của đệ lại như thế nào, cũng không cần thiết phải tiếp cận đệ sao?” Tần Vũ gật đầu, Thiên Thương lại nói tiếp: “Đích xác, dù là xuất hiện vạn giới chấn động, cũng không còn cái gì thực kỳ quái, dù sao việc này trong Giới Giả cũng không phải số ít, nhưng tình huống của đệ so sánh đặc thù, cho nên chúng ta mới chú ý đến đệ.”

Tần Vũ vẻ mặt nghi hoặc nhưng nhất thời nghĩ không ra hắn có điểm nào đặc thù? Ngẩng đầu nhìn Thiên Thương, thấy Thiên Thương ánh mắt nhìn chằm chằm chính trán mình mà nói, Tần Vũ lấy tay sờ sờ giới ấn trên trán mình, vẻ mặt hiểu rõ, sau đó nhìn Thiên Thương nói: “Các người là vì nó, nó đến cùng là giới ấn gì, ta trước kia từng nghe Tử Lôi nói, hắn chưa từng gặp qua hắc sắc giới ấn, hắn lúc đầu tìm tới đệ cũng vì vậy, các người cũng giống như thế, ta muốn biết, giới ấn này có gì đặc thù.”

“Đích xác, giới ấn của đệ rất đặc thù, tên là Tinh Vũ, đây là giữa Tôn Giới Giả chúng ta đời đời lưu truyền tới nay, nghe nói thiên gian giới ấn có tên chỉ có vài miếng, có được lực lượng vô cùng kì diệu, nhưng mấy miếng khác chúng ta cũng không được biết, duy nhất chỉ biết miếng giới ấn này, nhưng Tinh Vũ giới ấn cụ thể có tác dụng gì, ngay cả chúng ta cũng không thể biết.”

Tần Vũ thấp giọng, lẩm bẩm: “Tinh Vũ, Tinh Vũ… Thì ra giới ấn kỳ lạ này vậy mà lại có tên.” Tần Vũ nhắm mắt lại, cảm thụ được từ Tinh Vũ giới ấn lại truyền đến một điểm khí tức quen thuộc, chốc lát, mở mắt ra nhìn Thiên Thương nói: “Đại ca, nếu các người là vì Tinh Vũ giới ấn này mà đến, khó có khả năng chỉ là đến nói cho ta biết này tên của giới ấn đơn giản như thế, nói đi, nói ra ý đồ đến của các người.”

Thiên Thương mỉm cười: “Ha ha, nhị đệ quả nhiên không phải người bình thường, bình tĩnh tỉnh táo, bất quá đệ có một chút nói sai rồi, đệ vẫn nói chúng ta đến gần đệ, kì thực đệ sai rồi, mặc dù chúng ta biết sự tồn tại của đệ, cũng biết giới ấn của đệ đặc thù, nhưng Giới Giả chúng ta luôn luôn sẽ không can thiệp vào việc của người khác, bởi vì đặc thù của đệ, cho nên cũng chỉ là âm thầm chú ý thôi. Đừng quên nơi này cũng là nơi ta tiềm tu, nếu không các người trong lúc vô ý đến, ta vừa vặn cũng muốn kiến thức một chút giới ấn giữa trán của đệ, thuận tiện cũng thấy một chút người có được giới ấn là dạng người gì, cho nên ta mới hiện thân. Từ đầu đến giờ, trước mắt đến gần đệ, cũng là ý nghĩ của cá nhân ta. Khởi điểm cũng chỉ là vì nguyên nhân giới ấn mới cùng đệ quen biết làm huynh đệ, bất quá, trước mắt xem ra, đệ thực sự là người bất phàm, ha ha, đệ nhận làm huynh đệ ta. Đệ sẽ không vì việc này mà không nhận ta đây là đại ca chứ.”

“Đại ca, như thế nào biết đây? Tiểu đệ có thể đại ca như thế là vinh hạnh của đệ.” Tần Vũ nghe được hắn nói như vậy, trên mặt lộ ra nét cười nhạt.

“Nga, đúng rồi, đại ca, bích họa trên thông đạo ngoài động phủ này đến cùng là gì?”

“Còn nhớ ta vừa nói không, về Tinh Vũ cũng chỉ là giữa Tôn Giới Giả chúng ta lưu truyền, ta cùng mấy lão bất tử kia cũng biết chuyện này, nhưng bọn hắn đều khó được đi bảo tồn chúng, vừa lúc ta vừa lại ở chỗ này tiềm tu, cho nên bọn họ liền đem này mấy bức đồ toàn bộ đến chỗ này của ta, để ta bảo quản, cho nên tất cả đều xuất hiện ở bên ngoài. Bất quá mặt trên tựa hồ cùng Tinh Vũ giới ấn của đệ có liên lạc nhất định, nhưng nhiều năm như vậy, ta vẫn như cũ đoán không ra hàm nghĩa trên đó.

Tần Vũ mỉm cười, lắc đầu, mới rồi hắn cũng xem qua những đồ án kia, ba bức phía trước còn giải thích được, nhưng những bức phía sau này vòng vòng điểm điểm, hắn cũng không thể hiểu rõ.

“A a, đại ca, quên đi, nếu nghĩ muốn ra sẽ không suy nghĩ, đến đi, đại ca, chúng ta tiếp tục uống rượu đi.” Tần Vũ mỉm cười.

“Cũng đúng, chủ nhân của Tinh Vũ đệ đều không quản những đồ án này, ta cần gì phải hao tâm kia chứ? A a, đến đi, chúng ta tiếp tục uống rượu.” Vừa nói, Thiên Thương nâng chén cùng Tần Vũ đυ.ng tới.

Tần Vũ kì thực không phải không nghĩ những đồ án kì diệu này, chỉ là nhất thời không cách nào tham thấu thôi, nhưng những đồ án này cũng sớm đã bị Tần Vũ ghi tạc trong lòng rồi.

※※※

Huyền giới tiểu cảnh thiên, nơi nào đó trên trôi nổi đại lục, hai đạo thân ảnh đang ở thong thả phi hành, người bên trái mở miệng: “Đại ca, chúng ta đều đã ở chỗ này vòng vo mấy ngàn năm, nơi này đến cùng là nơi nào a!”

“Nhị đệ, tìm xem sao, nơi này hết thảy chúng ta cũng không biết, vòng vo mấy ngàn năm cũng không thấy bóng người, nơi này cùng chúng ta kia hoàn toàn không giống nhau, nếu như có thể gặp được người thì tốt rồi.”

Hai người này chính là Hồng Mông cùng Lâm Mông theo sát Tần Vũ bước vào cửu thải quang cầu, Lâm Mông nhíu nhíu mày, trầm giọng nói: “Đích xác a, nơi này rất quỷ dị, trên bầu trời trôi nổi các sắc quang mang là gì, chúng ta không hề biết, cũng không biết tam đệ thế nào.”

“Tam đệ bước vào cửu thải quang cầu trước chúng ta, nghĩ đến nguyên nhân cũng là vì cửu thải quang cầu kia mới làm chúng ta tách ra, ta nghĩ tam đệ hẳn là đã ở trên thế giới này, chỉ là không biết, tình huống của hắn như thế nào.”

“Đúng vậy, cái nơi đáng chết này, ngay cả thời gian, không gian pháp tắc cũng không có cách vận dụng, hơn nữa chúng ta ngay cả vũ trụ của chúng ta cũng không có cách trở về.”

Hồng Mông nhíu mày nói: “Yên tâm đi, tam đệ cùng chúng ta cũng không là người bình thường, cũng không thể dễ dàng như vậy chết trên thế giới kì quái này, cùng với lo lắng tam đệ, không bằng hảo hảo tìm xem trên phiến đại lục này, có lẽ có người tồn tại, chỉ là chúng ta không cách nào phát hiện thôi.”

※※※

Hồng Mông cùng Lâm Mông hai người như cũ phi hành tại không trung, tìm tòi trên mỗi một tấc đất, đột nhiên, Lâm Mông chỉ vào phía trước nói: “Đại ca, mau nhìn, có người!”

Chỉ thấy phía trước một đạo hỏa hồng sắc thân ảnh vô cùng nhanh bay qua, đứng trước Hồng Mông cùng Lâm Mông hai người cách mấy thước, Hồng Mông vẻ mặt kinh hỉ, khom người nói: “Thực tốt quá, tiền bối, tại hạ Hồng Mông, vừa tới đây, xin hỏi tiền bối nơi này là nơi nào?”

Trước mắt người đến, đánh giá cẩn thận Hồng Mông cùng Lâm Mông, chốc lát, mở miệng: “Sách sách, cư nhiên là hai Giới Giả mới phi thăng.” Dứt lời, nâng tay phất ra hai đạo hồng sắc quang mang, Hồng Mông, Lâm Mông hai người chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, đã bất tỉnh nhân sự.