Chương 17: Chương 7.3

Rõ ràng ngủ rất lâu, nhưng trên mặt Ninh Vinh hết sức mệt mỏi, cả khuôn mặt mang theo một tia tang thương.

Khiến người khác không dám hỏi, cứ nhìn chằm chằm gương mặt người đàn ông này, thật sự bọn họ rất muốn hỏi tại sao chỉ trong một đêm mà gương mặt hắn lại tang thương như vậy.

Vinh Ninh vụиɠ ŧяộʍ nghiêng đầu nhìn cục cưng bên cạnh, cục cưng hừ lạnh một tiếng quay đầu đi chỗ khác không nhìn hắn, làm hư tóc của mình, làm hại mình phải đội nón suốt, hừ mình mới không muốn nói chuyện với cha thôi.

Cục cưng rất thù dai, từ trong nhà đi ra đến bây giờ, căn bản không muốn nói chuyện với Vinh Ninh, thậm chí ngay cả liếc hắn một cái cũng không có.

Bị người ghét không sao cả, nhưng lại bị con gái của mình ghét, điều này so với bị người khác ghét Ninh Vinh thật sự chịu không nổi.

Trong công ty nhân viên rối rít thò đầu ra, đối với việc hôm nay Vinh Ninh đi làm trễ, còn dẫn theo một bé gái đáng yêu, thật sự là rất tò mò.

Quan hệ của hai người là gì?, ngày hôm qua Vinh Ninh không phải cùng ở một chỗ với người con gái nhà giàu mới nổi sao? Như thế nào mới qua một đêm liền xuất hiện một bé gái?

Kinh ngạc nhất là khuôn mặt của bé gái, tuy là nữ tính nhưng nhìn kỹ thì bé và Ninh Vinh như từ một khuôn đúc ra.

Trời ạ, nhân loại tiến hóa chẳng lẽ đã nhanh vậy sao? Mới một đêm, mà Vinh Ninh có đứa con lớn như vậy? Đây quả thực so với phát hiện người ngoài hành tinh khiến người ta sợ hãi.

Một giây sau Vinh Ninh buồn rầu mang theo cục cưng vào phòng làm việc của mình, cửa kính trong suốt chiếu rọi khuôn mặt Vinh Ninh cùng cục cưng, làm cho nhân viên không nhịn được đưa ánh mắt nhìn về phòng làm việc của Ninh Vinh.

Cửa phòng Vinh Ninh từ trước đến nay đều mở ra, chơi thì chơi nhưng hắb cũng sẽ không đem tâm trạng đùa giỡn tới trong công ty, đến ngay cả phòng làm việc của mình cũng là toàn bộ trong suốt, không chút nào sợ chính mình có hành động biếи ŧɦái trước mặt người khác…

Tuy nhiên lần này, những ánh mắt của mấy người bên ngoài, chỉ khiến lòng hắn càng buồn phiền thêm.

Lúc Vinh Ninh mặt lạnh, còn là có được khí chất lạnh lùng, cầm lấy cái điều khiển từ xa trên bàn làm việc, thuận thế đè xuống, gian phòng sáng trưng lập tức trở nên âm u.

Hiển nhiên là không còn hào hứng xem kịch vui hào hứng, nhân viên đành phải rụt đầu trở về.

Không xem được không cần gấp gáp, cũng không ngăn cản được bọn họ bát quái, rối rít thảo luận quan hệ của bé gái đó với Vinh Ninh.

“tin tức lớn a! Hôm nay người phụ trách quản lý tập đoàn Đế Không tổng giám đốc Vinh đại thiếu gia dẫn theo một bé gái vào phòng làm việc!"

"được rồi, bây giờ mọi người đoán quan hệ của bé gái đó với Vinh tổng xem!"

"Tôi đoán là vị hôn thê của Vinh đại thiếu gia!"

"Cái rắm a! Sáu bảy tuổi mà là vị hôn thê của Vinh thiếu? Đầu ngươi bị lừa đá sao, hay là bị kẹp cửa!"

"T_T mãnh liệt khinh bỉ nhân sâm gà trống!"

"Ta đoán hẳn là vị tiểu công chúa trong Vinh gia, không phải là Vinh lão gia tử, đúng là Vinh nhị gia, không thì là... Vinh Viễn ! ?"

"Phốc - - ngươi cảm thấy vinh lão gia tử bây giờ còn có tinh lực tạo người sao? Ngươi cho rằng Vinh nhị gia có thể thay đổi tính hướng sao? Ngươi cho rằng đứa bé kia cùng Vinh Viễn sao? Người ta hiện tại có thể tính thượng là đại minh tinh nổi tiếng, ngươi cũng không sợ bị người hâm mộ của Vinh Viễn tạc bom sao? !"

"Mãnh liệt khinh bỉ bịa đặt vinh Nhị thiếu gia giả, nguyền rủa ngươi không có tiểu **."

"Nói nhảm, lão nương vốn chính là đàn bà!"

... ...

Đoàn người phi thường nháo nhiệt, thảo luận khí thế ngất trời, mỗ nữ nào đó nâng đỡ mắt kính to trên sống mũi trầm mặc nhanh chóng gõ ở trên bàn phím.

"Tôi đoán là con gái của Vinh đại thiếu gia."

Trong giây lát đó không người nào lên tiếng, thoáng một cái đã qua thời gian, đoàn tin tức lần nữa ùn ùn kéo tới.

"Nói đùa gì vậy? Vinh đại thiếu gia sẽ là cái loại người đó sao?"

"Phải đó, giờ nghĩ lại trước kia Vinh đại thiếu và tiểu minh tinh thông đồng, bây giờ còn bị Vinh đại thiếu gia giấu, ngày đó ta còn ở đầu đường thấy cô ta, chậc..bao giờ đã lưu lạc đến mức phải bán hàng vỉa hè mà sống ."

"Theo tin tức đáng tin cậy, từ đầu năm tới giờ Vinh đại thiếu gia luôn bị Vinh lão gia bức hôn, ngày ngày thân cận, tôi đoán bé gái đó hẳn là Vinh đại thiếu gia đưa từ bên ngoài về."

Chương 7.3: Mẹ ghẻ tương lai không được chấp nhận, người khỏe chứ?

Edit và Beta: Đào

"Là anh em há có thể không giúp đỡ? Vinh đại thiếu gia không muốn kết hôn, các vị giám đốc anh em chẳng lẽ không hỗ trợ?"

"Mà nói như thế, có lẽ là do giám đốc Ngôn giúp Vinh đại thiếu gia tìm ?"



"Thực ra... Tôi yên lặng nói một câu... Tối ngày hôm qua tôi bị giám đốc Ngôn ra lệnh cho tôi đem theo camera đi quay cảnh Vinh đại thiếu gia xem mắt..."

Trợ lí tổng giám đốc phòng làm việc lặng lẽ bước vào, giải quyết vấn đề các vị khán giả đang thắc mắc.

Nếu thật là cô bé kia cùng Ngôn Hoan, Niếp Minh không lien quan.

"Như vậy cô bé kia đến cùng là ai?"

"Ừ..." Trợ lý tổng giám đốc phòng làm việc chậm chạp đáp, "Tôi nghe thấy cô bé gọi Vinh đại thiếu gia là cha."

... ... ...

Đoàn người bên trong lại bắt đầu yên lặng, kết quả trợ lý tổng giám đốc lại lần nữa yêu sách, "Tôi còn nghe thấy cô bé nói, bé được tạo ra từ ống nghiệm, bởi vì... Bởi vì Vinh đại thiếu gia thích đàn ông."

... ...

Nhân viên tập đoàn Đế Không bên trong tòa nhà đang thảo luận bát quái khi nghe thấy thế thì hóa đá...

Vinh Ninh... Vinh đại thiếu gia thì ra là bị gay à!

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------

Trong phòng làm việc, Vinh Ninh làm rất nhiều động tác kì lạ, bởi vì chỉ muốn cô bé đáng yêu kia cười một tiếng, trước kia ra sức thuyết phục các cổ đông cũng không khó như bây giờ.

Cục cưng ngồi ở trên ghế làm việc của Vinh Ninh, đầu ngẩng cao , đối với Vinh Ninh đang ra sức diễn trò thì như mắt điếc tai ngơ.

Vinh Ninh gương mặt như trái khổ qua, đáng thương nhìn bé.

Con gái của hắn cũng quá không nể mặt tự rồi , thật là tổn thương trái tim nhỏ bé yếu ớt của hắn nha. (Sặc ~.~)

Vinh Ninh bực bội đè xuống điện thoại trên bàn làm việc, Tạ thư ký đem phản ứng nghe thấy vừa rồi nhịn xuống đối với Vinh Ninh, giọng nói chuyên nghiệp, "Vinh đại thiếu gia, giám đốc Ngôn muốn ngài đến tầng 58 để họp."

"Liền nói tôi không có ở đây." Vinh Ninh nhanh chóng mở miệng cự tuyệt, Tạ thư ký có chút khó xử, "Nhưng mà giám đốc Ngôn biết ngài đã tới."

Vinh Ninh nhíu mày lộ ra vẻ không vui nói, "Tôi nói tôi không có ở đây."

"Nhưng mà..." Không đợi đối phương nói xong, Vinh Ninh lập tức cúp điện thoại, lười phải cùng Tạ thư ký lãng phí thời gian nói chuyện..

Cúp điện thoại Vinh Ninh lại lập tức đổi lại gương mặt vui vẻ nhìn con gái bảo bối nói, "Cục cưng a, cha kể chuyện xưa cho con nghe có được hay không?"

"Không cần..." Ai muốn nghe hắn kể chứ? ! Mấu chốt nhất chính là, nội dung vở kịch nhàm chán như vậy, hắn cũng có thể cười ngửa tới ngửa lui, nếu để cho người khác thấy được, còn tưởng rằng cha của bé là người bị bệnh thần kinh.

"Hay cha diễn trò cho con xem nhé?"

"Không cần..." Cái gọi là diễn trò chính là hắn dung gương mặt đó để lừa gạt, chồng chất ra vô số biểu cảm, người ta làm mặt quỷ nhìn thích thú hết sức, nhưng mà cha bé làm mặt quỷ, lại cứng ngắc có thể cùng thạch cao so sánh.

"Vậy cục cưng muốn gì?" Vinh Ninh sử dụng toàn bộ chiêu thức, cũng không cách nào làm cho công chúa nhỏ này vui vẻ, có thể thấy rằng bé giận thật rồi.

Cục cưng ai oán thở dài một hơi, từ lúc ra khỏi cửa đến giờ, cha của bé đã lãng phí thời gian rất lâu ở trên người mình.

"Cha , người quên ước hẹn cùng ông nội sao?"

Vinh Ninh sững sờ, nếu không phải cục cưng nhắc nhở, hắn thật đúng là quên mất đại sự trong mắt Vinh lão gia.

"Hắc hắc..." Vinh Ninh chê cười, "Cha ở công ty ông ấy cũng không xen vào."

Cục cưng vừa muốn mở miệng nói cái gì đó, chuông điện thoại lần nữa quấy rầy, Vinh Ninh không kiên nhẫn xoa bóp điện thoại bàn "Tôi không phải đã nói rồi sao? Anh ấy tìm tôi liền nói tôi không có ở đây!"

Nói là họp, kì thực Ngôn Hoan bọn họ đang đùa cái gì chẳng lẽ hắn còn không biết?

Nhất định là thấy cục cưng bên cạnh hắn, ngày hôm qua xem mắt, lại ở trước công chúng bị người ta giội rượu đỏ, tìm hắn qua là để cậu ta đem làm trò cười.

Anh em bọn họ đều nhỏ mọn thế hắn đã quá rõ ràng rồi.

Hừ hừ, muốn đem hắn làm trò cười sao? Hắn mới không cho bọn họ có cơ hội.

"Không... Không phải vậy..." Tạ thư ký bị khí thế của Vinh Ninh hù dọa, "Là điện thoại của Vinh lão gia."

Vinh gia không người nào không biết người cầm quyền khủng bố nhất chính là Vinh lão gia , bé cách điện thoại khá xa nhưng chỉ dựa vào uy nghi phát ra từ điện thoại cũng khiến bé sợ hãi.



Vinh Ninh nhăn long mày lại, không cần nghĩ nhất định là bởi vì sự việc của cô Lê tiểu thư kia.

Đây mới thực sự gọi là âm hồn bất tán... ...

"Không nhận, hay nói tôi không có ở đây." Vinh Ninh thuận thế muốn cúp điện thoại, Tạ thư ký muốn khóc vội nói, "Vinh lão gia nói ngài mau ước định địa điểm nếu không ông sẽ trực tiếp sắp xếp một cô gái đến công ty và ngài sẽ phải kết hôn với cô ấy ngay lập tức.”

Tạ thư ký nói chuyện tốc độ cực nhanh, thậm chí không có nửa dấu chấm câu, sau khi nói xong há mồm thở dốc chờ phản ứng của đối phương.

Vinh Ninh trầm tĩnh một hồi, không có cúp điện thoại, Tạ thư ký an tâm thở dài một hơi, may mắn trước khi Vinh Ninh cúp điện thoại đã đem lời toàn bộ nói ra.

"Tôi biết rồi." Vinh Ninh đáp ứng một tiếng trực tiếp cúp.

Cục cưng ngồi ở trên ghế qua đi qua lại, cái đầu nhỏ nhanh chóng tự hỏi : Đã không cùng 007 liên lạc ước chừng một ngày , là lúc nên cùng người đó đưa ra suy luận, bằng không nhất định sẽ đánh vỡ kế hoạch của bé.

Trò chơi còn chưa chính thức bắt đầu, sớm như vậy liền kết thúc, chơi sẽ không vui.

Vinh Ninh cúp điện thoại, lời nói râu ria, có thể sẽ bị thổi lên trời.

"Cha - -" cục cưng nhẹ giọng kêu hắn, Vinh Ninh khuôn mặt chuyển động thật nhanh, đối với cục cưng ân cần nói "Cục cưng có chuyện gì a?"

Vinh Ninh đột nhiên chuyển biến, so với Xuyên kịch biến sắc còn nhanh hơn, cục cưng nhìn hắn cười ngọt ngào, Vinh Ninh vừa mới vẫn còn ở u ám lập tức cảm thấy bầu trời của mình đã sáng rỡ lên.

Cục cưng không chỉ nói chuyện với hắn, còn nhìn hắn cười, hắn biết cục cưng tuyệt đối sẽ không thể nào không để ý đến hắn, tức giận cái gì , chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.

Đây là con gái a.

"Cha , người đi xem mắt đi."

Vinh Ninh còn không có cảm khái hết, cục cưng một câu nói trong nháy mắt đem hắn làm mơ hồ .

"Vì sao?" Hắn đã có con, tương lai cũng sẽ cưới mama của cục cưng, là cha kiêm lão công tương lai, thì không nên quan hệ nam nữ tùy tiện bừa bãi.

Thật vất vả con gái bị thất lạc nhiều năm mới tìm đến, vừa mới tiếp xúc mới một ngày, còn chưa yêu thương bé thật tốt, làm tốt bổn phận một người cha, hắn cũng không hy vọng bởi vì Lê tiểu thư hay Lý tiểu thư sẽ trở ngại hạnh phúc của hắn còn chưa bắt đầu.

"Nếu cha nói không đi, ông nội không phải cũng sẽ ép cha đi thôi? Hay là thuận theo ý ông đi, dù sao cha cũng chướng mắt mấy dì kia không phải sao?"

Cục cưng vì Vinh Ninh "Xếp hàng lo giải nạn", "Phân tích tình huống", "Làm cho các dì ấy chờ đến xấu hổ, cha thì vẫn thân sĩ."

Cục cưng nhảy xuống ghế, kéo vạt áo Vinh Ninh, "Cha , trốn tránh chứng tỏ là kẻ yếu cần xử phạt, chúng ta muốn chính là dũng cảm đối mặt!"

Cục cưng giơ quả đấm một bộ quyết tuyệt! ! !

Vinh Ninh nghiêng đầu kỳ quái nhìn bé, cục cưng nghiêng đầu nhìn hắn cười, "Huống chi, cha cho rằng cục cưng ở bên cạnh nhười, những người phụ nữ kia còn dám gả cho người sao?"

Cục cưng tà ác cười, Vinh Ninh khì khì một tiếng, đêm qua nếu không phải do cục cưng nói, hắn thật không biết đến cùng làm sao mới xuống được đài, rồi đem mấy người phụ nữ kia đạp ra. . .

Lần này cũng giống vậy, dù sao cũng là phụ nữ, trái tim đều muốn dán đến , phối hợp cũng ăn ý, hai người bọn họ liên thủ chẳng lẽ còn thu phục không được một cô gái?

Dù sao vượt qua cũng chết, dựng thẳng cũng chết, Vinh ba ba sở dĩ muốn hắn kết hôn còn không phải là vì sớm một chút ôm cháu vui vẻ hưởng thụ tuổi già sao? ? ?

Cục cưng khả ái như vậy, lại thừa kế huyết thống cùng với toàn bộ thông minh của hắn, bất luận kẻ nào nhìn đều sẽ thích, huống chi là vinh ba ba vẫn muốn cháu nội? ?

Đáng tiếc - - không có huyết thống chứng minh, lại không thấy được khuôn mặt chân thật của cục cưng , Vinh ba ba còn tưởng rằng hắn đang nói đùa, vô luận giải thích như thế nào, còn là không muốn cho hắn thân cận. .

"Cha - -" cục cưng cắt đứt trầm tư của Vinh Ninh, lần này đổi thành giữ chặt tay của hắn, hướng tới cửa đi, "Chúng ta đi thôi, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ."

"Gấp gáp như vậy?"

"Đúng vậy đúng vậy, thực vội , cục cưng còn muốn nhanh trở lại ngắm biển nha..." Cục cưng kéo tay của hắn, bất đắc dĩ người lớn thật nặng, kéo nửa ngày cũng không có bước ra một bước. . .

Vinh Ninh cười dịu dàng theo cục cưng lôi kéo mà đi tới, vội vàng nói, "Được được được, phải đi ngay."

Cục cưng mím môi, tâm tư ngưng trọng đi ở bên người Vinh Ninh.

Lập tức đã tới mười hai giờ, là thời gian theo ước định của 007 tốt nhất, bé nhất định phải đem tình huống của bên này nói cho người đó biết, ít nhất có thể làm cho người đó an tâm, tiếp tục trước mặt mama vì bé giải vây.

Vinh Ninh trên mặt lập tức treo một nụ cười xinh đẹp, xuất hiện ở trước mặt mọi người như một thiếu niên ấm áp rạng rỡ như ánh mặt trời.

Ai ngờ, con gái bảo bối của hắn muốn bán đứng hắn, hắn vẫn còn đếm tiền hộ mà không hay biết.